Mộ Thiếu, Vợ Cậu Lại Trọng Sinh Rồi

Chương 98: Buồn ngủ


trướctiếp

Bởi vì trận tập kϊƈɦ ngoài ý muốn này, Mộ Dung Thừa không có cương quyết dẫn Mộ Tử đến chỗ ở của hắn, người của đối phương chắc chắn sẽ mai phục suốt nửa đường đi, chứng minh chỗ ở của của hắn đã bại lộ, không còn an toàn nữa.

Mộ Dung Thừa đưa Mộ Tử về Mộ Gia.

Đó là một trong những lý do hắn luôn giữ lại thân phận ăn chơi đàng điếm. Ít nhất khi hắn là Mộ Dung Thừa, sẽ không có ám sát, hay phục kϊƈɦ, cũng sẽ không có bất kỳ thế lực đối địch nào có ý đồ thương tổn mẹ hoặc em gái của hắn.

Gia đình hắn sẽ an toàn.

Ai cũng sẽ không nghĩ tới, gia chủ bây giờ của Hoắc gia lại là người ngoài.

Tất cả mọi người đều cho rằng vị Dung gia thần bí khó lường kia tên là Hoắc Dung.

Mộ Dung Thừa gọi điện thoại nói với Bạch Vi, muốn ăn cơm ở nhà, Bạch Vi liền vội vàng chạy ra ngoài mua đồ ăn.

Bạch Vi mở cửa ra, Mộ Dung Thừa ôm Mộ Tử đang ngủ về phòng, đơn giản lau sạch, thay một bộ đồ ngủ.

Cổ tay bị trật khớp được nối lại, vết trầy xước trêи da cũng dùng thuốc bôi từng cái một.

Cô ngủ quá nhiều, đó không phải là một điều tốt.

Một khi ngủ say phảng phất như không tỉnh lại được nữa, đây là dấu hiệu hồn phách không nuôi dưỡng rắn chắc, Mộ Dung Thừa rất lo lắng. Hắn nhớ đến Quạ ba mắt mà Đỗ Hạo đã nói, hy vọng có thể mau chóng đưa tới...

Lúc Mộ Tử đang ngủ, Mộ Dung Thừa gọi hai cuộc điện thoại.



Một cuộc gọi điện th0ại hỏi kết quả điều tra vụ ám sát hôm nay, một cuộc điện thoại khác cho người đi điều tra vì sao Mộ Tắc Ninh đột nhiên trở về.

Hắn trước sau chung quy rất đế ý Mộ Tắc Ninh

Theo đạo lý, Mộ Tắc Ninh giờ phút này hẳn là vì chuyện của chi nhánh công ty mà lo lắng, không nên trở về sớm như vậy.

Chuyện này không phải là bí mật gì, rất nhanh liền tra được kết quả.

Thì ra là thiếu gia Giang gia Giang Hoàn gặp phải vụ kiện, Mộ Tắc Ninh lần này trở về, là cố ý vì hỗ trợ Giang Hoàn.

Giang gia cùng Mộ gia là thế giao, hơn nữa Giang Hoàn và Mộ Tắc Ninh từ nhỏ lớn lên cùng nhau, Mộ Tắc Ninh về tình về lý đều nên trở về.

Nếu Tô Tử còn sống, xảy ra chuyện như vậy, Mộ Tắc Ninh nhất định sẽ chuyển sang Tô Tử. Không ai có thẩm quyền hơn công tố viên.

Nhưng Tô Tử đã không còn ở đây nữa, Mộ Tắc Ninh sẽ tìm ai?

Đoán chừng là Kiều Tĩnh Gia, công tố viên mới, hoặc... Mộ Vinh Hiên? Mặc dù ông ta làm việc trong văn phòng, công việc cụ thể và phòng pháp lý không liên quan nhiều, nhưng sau khi tất cả mọi người trong Bộ Tư pháp quen biết nhiều nhân viên pháp lý, có lẽ có thể giúp đỡ.

Mộ Dung Thừa khá vừa lòng chuyện này.

Hắn hy vọng Mộ Tắc Ninh và Kiều Tĩnh Gia đi gần một chút, đến gần hơn một chút, càng gần càng tốt.

Mộ Tử ngủ đến tám giờ tối mới tỉnh.

Cô mở mắt ra, trong phòng ánh sáng mờ ảo, chỉ thấy Mộ Dung Thừa dựa vào bên cửa sổ , ngoài cửa sổ ánh sao lạnh lẽo chiếu rõ đường nét của hắn, làm cho ngũ quan của hắn càng thêm đậm chất tuấn lãng.



Hắn đã thay một thân quần áo, áo sơ mi trắng tinh dưới ánh sao hiện ra ánh sáng xanh thẳm, đôi mắt rũ xuống trầm mặc khác khẳn bộ dáng hạ lưu thường ngày, ngược lại tôn quý tao nhã, phong lưu tuấn dật.

Trong lòng Mộ Tử không khỏi nghĩ: Trêи đời này không còn nam nhân nào anh tuấn hơn Mộ Dung Thừa.

...... Cũng không có nam nhân biến thái hơn Mộ Dung Thừa.

"Tỉnh rồi?" Mộ Dung Thừa nhận ra tầm mắt của cô, ngước mắt lên nhìn cô, trong mắt hàm chứa ý cười ôn nhu.

Mộ Tử không để ý đến anh ta, cơ thể từ từ ngồi dậy.

Cô nhanh chóng phát hiện cổ tay bị trật khớp đã không sao, hơn nữa thấy mình thay đồ ngủ...

Sắc mặt Mộ Tử không khỏi chuyển sang màu trắng.

"Xuống lầu ăn cơm đi, mẹ vẫn đang chờ chúng ta." Mộ Dung Thừa nói.

Phòng ăn dưới lầu, Bạch Vi sớm đã chuẩn bị xong một bàn thức ăn ngon, có chút đồ ăn nguội, Bạch Vi lại mang đi hâm nóng.

Cô nhìn thấy con trai và con gái đi xuống cầu thang, lo lắng nhìn Mộ Tử: "Anh trai của con nói rằng hôm nay trêи đường, xe của con đã bị đập vỡ, bàn tay của con cũng bị trật khớp, bây giờ đã tốt hơn chưa? Con thực sự không cần phải đến bệnh viện sao? ”

Mộ Tử giật mình, sau đó cúi đầu nhẹ nhàng "Vâng" một tiếng.

Bạch Vi quá dễ lừa gạt, Mộ Dung Thừa thuận miệng nói dối, bà đều tin tưởng không nghi ngờ gì.

trướctiếp