Tuy nhiên, không hổ là người lãnh đạo đội quân Hunter, Biba chỉ kinh hãi trong chốc lát thì đã lấy lại bình tĩnh, đồng thời làm ra quyết
định.
Vút!
Biba quyết định lao lên liều mạng với Yozora một
lần. Dù sau thì chắc chắn không thể chạy thoát được rồi, mà bắn súng thì đám người nằm phía sau chính là ví dụ điển hình cho lựa chọn này, giờ
chỉ còn cách lao lên cận chiến thôi!
Đương nhiên, đó chỉ là cách
để Biba tự thôi miên chính bản thân mình mà thôi. Còn việc cận chiến có
thể thắng Yozora không thì chỉ việc Horobi vẫn còn nằm ở đó là đã rõ
ràng rồi!
Quả nhiên, ngay lúc Biba chuẩn bị rút cây katana mạ màng tim kabane của mình ra thì một bóng đen đã xuất hiện trước mặt hắn!
Đó là Yozora! Chỉ thấy hắn giơ tay ra cầm lấy cổ tay của Biba, sao đó đạp
Biba xuống đất, thuận tiện còn nhấc chân đạp lên ngực Biba.
“Ách!”
Biba kêu lên, lực đập khiến hắn đau đớn tới nơi hắn cảm giác như nội tạng
của hắn muốn trồi ra ngoài! Đã vậy còn bồi thêm một cú đạp của Yozora
nữa! Cho dù là một người như Biba cũng không chịu nổi mà la lên đau đớn!
“Thả Biba-sama ra!”
Horobi lúc này đã lấy lại một chút sức lực, thấy cảnh này ngay lập tức hét
lên. Yozora thấy vậy ngay lập tức dùng linh hồn lực khống chế Horobi
lại, ngoại trừ ánh mắt ra thì Horobi không thể cử động được bất kì chỗ
nào hết! Thuận tiện còn khống chế lại tất cả thành viên của Hunter,
tránh cho bọn họ quấy rầy hắn.
Sau đó, Yozora liền quay qua nhìn Biba, nói:
“Ngươi dự định trả thù cha ngươi phải không?”
Biba nghe vậy liền biến sắc, kinh hãi hỏi:
“Làm sao ngươi biết?!”
Yozora cười. Chỉ cần xem đầy đủ bộ phim thì ai cũng biết điều này, thậm chí cả nguyên nhân cũng biết luôn! Nghĩ tới đây, Yozora liền cười, hắn nói:
“Amatori Biba, con trai độc nhất của tướng quân Amatori Okimasa. Vốn quan hệ cha con của hai người cũng bình thường không có gì lạ, cho tới khi một sự
kiện xảy ra.”
“Vào một buổi tối, khi Biba và Okimasa đang ở trong
một căn phòng, đèn trong căn phòng đó bỗng nhiên vụt tắt. Ngay lúc đó,
Okimasa liền ngay lập tức rút kiếm ra, chĩa kiếm vào người con trai của
mình!”
“Khi đó, chỉ cần lưỡi kiếm nhích thêm một tí nữa thôi thì
mạng sống của Biba sẽ ngay lập tức kết thúc. Vào lúc đó, hắn đã nhận ra
một điều rằng: Cha hắn cực kỳ sợ chết!”
“Điều đó tuy không thể
khiến Biba hận phụ thân mình, nhưng lại gieo trồng lòng hắn một khỏa hạt giống sẽ phát triển nếu như có thêm chất xúc tác!”
Theo từng chữ mà Yozora nói ra, Biba lại càng hoang mang. Tới cuối cùng, trong lòng của Biba chỉ còn lại sự hoảng sợ!
Tại sao hắn lại biết những việc này? Vụ việc hôm đó kể cả thuộc hạ thân tín nhất hắn cũng không kể cho thì làm sao Yozora lại biết được?
Mặc kệ Biba còn đang bàng hoàng dưới chân mình, Yozora tiếp tục nói:
“Sau đó thì hai người vẫn giả vờ như chưa có chuyện gì xảy ra, nhưng giống
như Biba, trong lòng Okimasa cũng được gieo xuống một hạt giống nghi
kỵ.”
“Và cuối cùng thì thời cơ cũng đến, Okimasa ra lệnh cho Biba
dẫn quân đi tiêu diệt một đoàn kabane ở bờ biển chuẩn bị tràn vào lục
địa. Biba lúc này đâu ngờ được phụ thân của mình đang nghĩ cách tiêu
diệt mình, liền dẫn quân đi ngay.”
“Bởi số lượng kabane quá nhiều, những nhu yếu phẩm càng ngày càng cạn kiệt, số binh lính tử vong ngày
càng nhiều! Nhưng lại không có bất kì một chi viện quân nào được phái
tới cả!”
“Tới lúc này, Biba mới biết được mình đã bị phản bội. Bị
chính người phụ thân của hắn phản bội! Biba đã thề sẽ trả thù phụ thân
mình, và tập hợp những người còn sống sót sau chiến dịch đó, thành lập
một đội quân!”
Tới cuối cùng, Biba chỉ trầm mặc. Đợi sau khi Yozora nói xong, hắn liền nói:
“Đúng vậy! Ta hận phụ thân của ta! Nếu như ông ta không sợ chết tới vậy thì
những binh sĩ đó đã không phải chết! Một người như vậy thì không xứng
làm tướng quân!”
Yozora im lặng lắng nghe Biba nói, sau đó hắn mới hỏi:
“Biba, ngươi nghĩ giữa kẻ yếu và cường giả thì ai đáng sống hơn?”
Biba nghẹn họng, đang nói chuyện nghiêm túc thì tự nhiên Yozora lại hỏi một câu như vậy. Hắn trầm ngâm một lúc rồi trả lời:
“Cường giả!”
“Hiểu rồi!” Yozora gật đầu, sau đó cầm lấy thanh katana của Biba, đâm về phía cổ của hắn!
“Biba-sama!”
“Yozora!”
Horobi và Mumei thấy cảnh này liền la thất thanh. Tuy nhiên, lúc này Biba đã
không có tâm hơi đâu mà nghe. Ngay khi thấy lưỡi kiếm đâm về phía cổ
mình, toàn thân Biba như bị đông cứng, nhịp tim gia tốc, hơi thở hỗn
loạn!
Ngay lúc mọi người tưởng chừng như lưỡi kiếm ấy sẽ đâm
xuyên qua cổ Biba thì nó bỗng nhiên dừng lại, chỉ cách cổ của Biba đúng
một sợi tóc!
Lúc này, giọng nói của Yozora vang lên, giống như một chiếc búa đánh thẳng vào tâm linh của Biba vậy
“Ngươi! Cũng là một kẻ yếu!”
Biba ngơ ngác, đây là lần đầu tiên hắn nhận ra mình cũng có một điểm giống phụ thân mình. Hắn cũng sợ chết!
Một khoảng lặng. Nhìn xem Biba như có điều suy nghĩ, Yozora không lên tiếng nữa. Bây giờ có thể thay đổi hay không đều phải dựa vào chính Biba, hắn chỉ có thể giúp tới đây thôi!
Đúng vậy! Ngay từ đầu thì Yozora
cũng chả có ý định giết chết Biba rồi, dù sao thì hắn vẫn là anh trai
nuôi của Mumei! Với cả ngoài việc bị thù hận che mờ con mắt mà làm ra
vài hành động ngu ngốc ra thì Biba chả có chỗ nào đáng để Yozora ghét
cả!
Với cả trong kế hoạch của hắn thì Biba không thể chết được!
Hiện giờ tuy loài người vẫn còn đoàn kết với nhau, nhưng do hoàn toàn là do
sự có mặt của một kẻ địch chung là kabane! Nếu như Yozora xoá sổ hoàn
toàn virus kabane thì đồng nghĩa với việc sẽ không còn mối nguy hại đe
dọa tới loài người, và loài người sẽ lại quay qua đánh nhau vì hai chữ
“lợi ích”!
Để hạn chế hiện tượng này, Yozora cần một người lãnh đạo những nhân loại còn lại!
Tướng quân hiện giờ thì bỏ qua, trước sau gì Yozora cũng khử ổng. Ayame cũng
bỏ qua nốt, hắn sẽ dẫn Ayame đi chung với mình. Giờ thì chỉ còn lại Biba là đủ tư cách và kỹ năng để ngồi vào vị trí đó thôi.
Thế nên Biba không thể chết được! Mà còn phải sống tốt, sống khỏe! Đương nhiên là sau khi cải tạo lại cái tư tưởng của hắn rồi!
“Ngươi nói đúng! Ta là kẻ yếu!”
Không phụ sự kỳ vọng của Yozora, Biba nói. Tuy trong giọng nói có vài phần
chán chường nhưng đa phần là sự nhẹ nhõm như thể đã rủ bỏ được một thứ
gì đó!
Yozora mỉm cười, biết mình đã thành công trong việc cải tạo tư tưởng của Biba. Nhưng hắn không lật bài ngay, mà củng cố thêm một
lần nữa:
“Nghe lời ta, dù việc luôn nhắm tới mục tiêu không phải là xấu nhưng ngươi cũng nên để ý những gì có ở xung quanh mình nữa!”
Nói xong, Yozora còn nhẹ nhàng đẩy mũi kiếm lên thêm một tí, khiến Biba
theo bản năng ngửa đầu ra. Sau đó, Biba nhìn thấy ánh mắt tràn đầy lo
lắng của Horobi thì ngây ra một lúc, sau đó cười khổ nói: