Xuyên Thư Chi Nghịch Sửa Nhân Sinh

Chương 289: TIN TỨC CỦA NỮ CHÍNH


trướctiếp

Phủ Thành chủ.

Cung Thần hàn huyên một hồi với Mộ Lăng Thiên, Lâm Mộng Dung rồi tiễn hai người đi.

Ngạo Gia bước thắc mắc hỏi: "Phu quân, hai người vừa rồi là ai vậy?"

Cung Thần nhàn nhạt nói: "Lâm Mộng Dung với Mộ Lăng Thiên."

"Lâm Mộng Dung, đường tỷ của Lâm Sơ Văn phải không?"

Cung Thần gật gật đầu, nói: "Đúng vậy."

Ngạo Gia lại thắc mắc, "Nếu là đường tỷ của Lâm Sơ Văn sao phu quân lại cư xử lạnh nhạt quá vậy?"

"Muội thì biết gì, quan hệ của hai người họ tệ lắm." Bất kể là Sở Diệp hay là Lâm Sơ Văn, lúc nhắc tới Lâm Mộng Dung hình như tràn đầy kiêng kị. Nếu hắn qua lại thân thiết với Lâm Mộng Dung, nói không chừng sẽ đắc tội với hai người đó.

Ngạo Gia ngồi xuống một bên, nói: "Nói mới nhớ, Lâm Mộng Dung thật đúng là xinh đẹp! Nghe nói Lưỡng Giới Thành có đệ tử danh môn không biết thân phận Lâm Mộng Dung, coi trọng nàng mới thổ lộ thì bị Mộ Lăng Thiên bắt gặp đánh gãy chân luôn."

"Muội nghe được ở đâu đó?" Cung Thần hỏi.

Ngạo Gia nhún vai trả lời, "Người đi đưa hàng sang Lưỡng Giới Thành lúc quay về kể cho muội nghe đó."

Cung Thần nghĩ thầm: Có chuyện này hả? Không lẽ lúc trước Sở Diệp nhắc tới anh hùng khó qua ải mỹ nhân là ý này?!

Ngạo Gia nghi hoặc hỏi: "Phu quân, chàng lẩm bẩm gì đó?"

Cung Thần lắc đầu, "Không có gì."

Ngạo Gia vuốt cằm, nói: "Tính tình Lâm dược sư rất tốt, muội ít khi nào thấy cậu ấy không thích người nào, vì sao cậu ấy lại không thích đường tỷ của mình nhỉ? Chẳng lẽ là vì Sở Diệp? Người có thể khiến cho Lâm dược sư có thái độ khác thường cũng chỉ có một mình Sở Diệp mà thôi, chẳng lẽ Sở Diệp từng thích Lâm Mộng Dung hở?"

Lâm Sơ Văn có tướng mạo đẹp, thực lực lại mạnh, lại còn có dược tề thuật cao siêu, có thể nói là được trời ưu ái nhưng người này hình như đối đãi với cái gì cũng đều rất thờ ơ, cũng chỉ có liên quan tới Sở Diệp mới vô cùng khăng khăng mà thôi.

Cung Thần liếc Ngạo Gia, nhẹ trách mắng: "Không được đoán mò!"

"Phu quân, bọn họ tới đây làm gì vậy?" Ngạo Gia hỏi.

Cung Thần lắc đầu, "Không có chuyện gì to tát." Tuy rằng Mộ Lăng Thiên nguỵ trang rất khá nhưng từ trong xương cốt vẫn mơ hồ lộ ra kiêu ngạo của tu sĩ thiên tài, có lẽ chướng mắt con ông cháu cha như hắn vậy. Tuy rằng người này che giấu rất tốt, nhưng Cung Thần vẫn phát giác được đối phương khinh thường mình, loại tính tình như vậy cũng khó trách Sở Diệp không thích. Hình như Mộ Lăng Thiên cảm thấy rất hứng thú với phương pháp luyện chế sát khí, muốn mua phương pháp. Mộ Lăng Thiên chính là người của thư viện Thiên Nguyệt, nếu mua phương pháp chắc hẳn sẽ luyện chế sát khí nơi khác, thực ra cũng không ảnh hưởng bao nhiêu đối với bọn họ. Nhưng cố tình người này lại keo kiệt nhỏ mọn, một chút thành ý đều không có.

......

Mộ Lăng Thiên đi ra từ phủ Thành chủ, sắc mặt không được tốt cho lắm. "Tên khốn kiếp Cung Thần này có ý gì chứ?!" Mộ Lăng Thiên cực kỳ không vui khi không đạt được điều mình muốn từ chỗ Cung Thần.

Lâm Mộng Dung lắc đầu, "Chẳng qua chỉ là một tên con ông cháu cha thôi mà."

Mộ Lăng Thiên nheo mắt, "Tên khốn này rất biết đầu thai." Nếu không có cha hắn thì Cung Thần được tính là thứ gì chứ.

Lâm Mộng Dung cúi đầu, lúc nãy thái độ Cung Thần đối đãi hình như cực kỳ đề phòng khiến nàng ta có chút thất vọng.

......

Thiên Hà hoa lâm.

Tiểu Bạch nôn nóng nói với Mộc Tiên Điểu: "Mau, tưới cho ta một phát đi chớ."



Mộc Tiên Điểu nhìn Tiểu Bạch chằm chằm một hồi nhưng vẫn không có động tĩnh gì.

Tiểu Bạch buồn bực nói: "Biết rồi, biết rồi, ngươi giúp ta một lần đi, ta sẽ tìm cho ngươi mười mảnh linh tinh tha hồ cho ngươi bồi bổ." Mộc Tiên Điểu nghe được Tiểu Bạch bảo đảm mới phe phẩy cánh, vô số linh lực như nước lũ xả van trút xuống người Tiểu Bạch. Hơi thở trên người Tiểu Bạch nhanh chóng dâng lên, uy áp Bạch Hổ tràn ngập toàn bộ Thiên Hà hoa lâm. Bị hơi thở Tiểu Bạch phát tán ra ảnh hưởng, bầy ong trong rừng hoa ngã trái ngã phải cả đám, rất nhiều Ngân Sí Ong bị hoảng sợ điên cuồng kêu vo ve. Được vô số linh lực tưới mát, thực lực Tiểu Bạch rốt cuộc cũng tăng lên Vương giai ngũ giai.

Thực ra Tiểu Bạch đã có thể thăng cấp từ lâu, chẳng qua Sở Diệp sợ tốc độ thăng cấp của Tiểu Bạch quá nhanh cho nên ép xuống mới kéo dài cho tới bây giờ. Mấy bữa trước Tiểu Bạch thấy Tiểu Ngân thăng cấp nên không kìm nén nổi nữa, mấy bữa nay sau khi điều chỉnh lại trạng thái tốt nhất rồi mới xin Mộc Tiên Điểu tiến hành cọ rửa linh khí cho nó.

Linh khí trong Thiên Hà hoa lâm dao động kịch liệt, bên ngoài rất nhiều người đều cảm nhận được. Lâm Mộng Dung với Mộ Lăng Thiên mới từ Phủ Thành chủ bước ra chưa bao lâu liền cảm nhận được luồng linh lực dao động này.

"Đây là......"

"Vương thú thăng cấp." Mộ Lăng Thiên nói.

Lâm Mộng Dung cau mày, "Không ngờ khéo như vậy, vừa tới liền gặp ngay chuyện này." Thư viện Thiên Nguyệt cao thủ nhiều như mây, Lâm Mộng Dung ở thư viện mấy năm cũng mấy lần gặp qua tiền bối trong học viện thăng cấp, mỗi lần phát sinh chuyện này xong tiền bối học viện đều sẽ mở yến hội để bốn phương chúc mừng một trận, tu sĩ Vương giai mỗi lần thăng cấp đều không phải chuyện đơn giản, có thể thăng cấp lên cấp tiếp theo đều phải tiêu phí vô số tâm huyết.

Lâm Mộng Dung nhìn quanh một vòng, thấy bên đường lão bản Bách Trân Lâu đang gõ bàn tính, sắc mặt vẫn bình thường, hình như hoàn toàn không bị linh lực dao động đằng xa ảnh hưởng, không khỏi dâng lên mấy phần tò mò. "Vị lão bản này, ngươi có cảm giác được linh khí dao động không?" Lâm Mộng Dung bước tới hỏi chủ tiệm Bách Trân Lâu. Theo quan sát của Lâm Mộng Dung, chủ tiệm này chắc chắn có tu vi Hồn Sư hậu kỳ, chắc chắn có thể cảm nhận được rõ ràng linh lực dao động.

Chủ tiệm cười cười, "Cảm nhận được chớ, linh lực dao động này truyền tới từ Thiên Hà hoa lâm đó, chắc là Hồn Thú của Sở thiếu hoặc Lâm tiền bối lại thăng cấp nữa rồi."

Lâm Mộng Dung cau mày, "Hồn Thú thăng cấp? Ngươi không kinh ngạc sao?"

"Chuyện này có gì đâu mà kinh ngạc, lâu lâu lại xảy ra một lần, chậc chậc, ai nấy thấy nhiều riết cũng đều quen rồi." Chủ tiệm hoàn toàn không thèm để ý nói.

"Thấy nhiều riết quen?" Lâm Mộng Dung hỏi.

Chủ tiệm nhìn không ra cấp bậc, chỉ cho đây là Hồn Sủng Sư bế tắc tin tức. "Cô nương là người từ bên ngoài tới phải không? Ở đay lâu rồi sẽ biết thôi, Sở thiếu với Lâm thiếu đều là thiên tài tuyệt thế, thăng cấp cũng đơn giản giống như người ta ăn cơm, uống nước vậy á, chậc chậc, người so với người tức chết người mà! Đám Hồn Sư như chúng ta mỗi lần thăng một cấp đều đặc biệt vất vả còn người ta đã là Vương giai mà thăng cấp hoàn toàn không tốn sức."

Lâm Mộng Dung miễn cưỡng cười cười, "Thật sao?"

Chủ tiệm gật đầu, "Tất nhiên rồi, Lâm dược sư không chỉ tốc độ thăng cấp của mình nhanh thì thôi đi, còn có thể giúp đỡ những người khác thăng cấp nữa, những người có mối quan hệ tốt hồi trước đều được hưởng lợi rất nhiều. Trong tiệm chúng ta vừa lúc cũng có dược tề Lâm dược sư luyện chế, hai vị có muốn ngó qua thử không?"

Sắc mặt Lâm Mộng Dung hơi khó coi nói: "Không cần."

Chủ tiệm nghe Lâm Mộng Dung từ chối vẫn vui tươi hớn hở nói: "Thật sự không ngó thử coi sao hả? Dược tề của Lâm dược sư được người ta chạy theo như vịt, cung cấp cũng không nhiều đâu. Ngươi biết Thư Sơn lão gia tử của Thư gia không? Chính hắn đã uống dược tề của Lâm dược sư mới đột phá Vương giai đó. Ngươi biết Băng Thiên Dịch dược sư không? Thuật luyện dược của hắn trước đây bị phế, uống dược tề của Lâm dược sư xong mới bình phục được. Ngươi biết nữ nhi của Hồn Vương Đường Thiên Túng không? Cô nương đó uống dược tề của Lâm dược sư mới bình phục đó..." Chủ tiệm ra sức chào hàng nhưng sắc mặt của Lâm Mộng Dung chỉ càng lúc càng khó coi.

Mộ Lăng Thiên lẳng lặng nghe chủ tiệm nói, nghĩ thầm: Lâm Sơ Văn lợi hại như vậy sao? Lúc trước hồi còn ở Lưỡng Giới Thành hắn nghe nhiều người đồn đãi rằng Lâm Sơ Văn đã là Dược tề sư Địa giai hậu kỳ, lúc đó hắn còn cho rằng người Lưỡng Giới Thành là đồ nhà quê căn bản không biết khái niệm Dược tề sư Địa giai hậu kỳ là cái gì nên nói hươu nói vượn, bây giờ nhìn lại hình như là nói thật. Dược tề sư Địa giai sơ kỳ với Dược tề sư Địa giai hậu kỳ căn bản chính là hai khái niệm, mấy năm nay trình độ dược tề Lâm Mộng Dung tiến bộ đáng kinh ngạc làm Mộ Lăng Thiên còn tưởng rằng Lâm Mộng Dung chắc có thể đuổi kịp Lâm Sơ Văn rồi, bây giờ xem ra chỉ có bị ném lại phía sau càng lúc càng xa.

......

Thiên Hà hoa lâm.

Cung Thần nhìn Tiểu Bạch, nói: "Tiểu Bạch thăng cấp rồi ha!"

Sở Diệp gật gật đầu, nói: "Đúng vậy." Cùng với việc Tiểu Bạch thăng cấp thì bây giờ hắn với Lâm Sơ Văn đã có được bốn con Hồn Thú Vương giai ngũ giai rồi, phân biệt là Tuyết Bảo, Truy Phong, Tiểu Ngân và Mộc Tiên Điểu.

"Chúc mừng nha!" Cung Thần nói.

"Cám ơn." Sở Diệp hơi phát rầu tiếp tục nói: "Thực lực Hồn Thú càng ngày càng mạnh, sau này thăng cấp sẽ càng ngày càng khó mà."

Cung Thần cười khô khan không nói được gì. Trong lòng thì lại đang không nhịn được chửi thầm, lời này người khác nói thì thôi đi, Sở Diệp vậy mà cũng có mặt mũi dám nói ra nữa. Sở Diệp vừa mới thăng cấp Vương giai được bao lâu chứ hả?! Hình như bây giờ đã có tới ba con Hồn Thú Vương giai trung kỳ rồi, tốc độ thăng cấp này không biết đã khiến bao nhiêu Hồn Vương kỳ cựu phải ngượng ngùng xấu hổ mà Sở Diệp còn ngại chưa đủ hay sao?! Chỉ cần Sở Diệp duy trì tốc độ tu luyện này chắc chắn thăng cấp Hoàng giai không thành vấn đề.

"Cung thiếu nay tới là có chuyện gì không?" Sở Diệp hỏi.



Cung Thần hít sâu một hơi, nói: "Ngày hôm qua có khách tới thăm phủ ta."

Sở Diệp hỏi Cung Thần: "Cung thiếu gặp Lâm Mộng Dung rồi hả?"

Cung Thần gật gật đầu, nói: "Gặp rồi."

"Cung thiếu cảm thấy Lâm Mộng Dung thế nào?" Mắt Sở Diệp sáng quắc hỏi.

Cung Thần thắc mắc hỏi: "Sao Sở thiếu lại hỏi vậy?"

Sở Diệp cười ha ha trả lời: "Tuỳ tiện hỏi thôi, Lâm Mộng Dung là một nữ nhân rất nguy hiểm, luôn hấp dẫn rất nhiều nam nhân ưu tú vì nàng ta mà như thiêu thân lao đầu vào lửa." Sức quyến rũ kiểu này đại khái người ta thường hay kêu là hào quang nhân vật nữ chính.

Cung Thần thắc mắc tiếp: "Sở thiếu cũng bị hấp dẫn hả?"

Sở Diệp trợn trắng mắt nói: "Nói giỡn gì vậy? Không có đâu."

Cung Thần gật đầu, "Là do ta hiểu lầm."

"Ta là lo ngươi sẽ thích nàng ta." Sở Diệp nói.

Cung Thần cau mày, "Sở thiếu, tuy rằng ta thích mỹ nhân những cũng không có ý nghĩ cướp đoạt đạo lữ của người khác, hơn nữa, Lâm Mộng Dung cho ta cảm giác khá giống Giang Chỉ Lan."

Sở Diệp: "......"

Lâm Sơ Văn bước tới hỏi: "Đang nói chuyện gì đó?"

Cung Thần cười tủm tỉm nửa thật nửa giỡn nói: "Đang nói chuyện của Lâm Mộng Dung đó, dường như Sở thiếu lo lắng ta sẽ thích nàng ta."

Lâm Sơ Văn vừa nghe vậy mày liền cau chặt, vẻ mặt nghiêm trọng hỏi: "Vậy ngươi có thích nàng ta không?"

Cung Thần không khỏi vạch đen đầu đầy hỏi: "Sao ta phải thích nàng ta mới được?"

Lâm Sơ Văn gật đầu, thở phào nhẹ nhõm: "Ngươi không thích là được rồi." Nếu Cung Thần mà thích Lâm Mộng Dung quả thật là cậu cần phải cân nhắc lại coi về sau muốn hợp tác với đối phương như thế nào.

Cung Thần: "....." Sở Diệp với Lâm Sơ Văn thật đúng là nồi nào úp vung nấy mà! Hai người này đều cho rằng mình sẽ thích Lâm Mộng Dung sao? Cung Thần nửa thiệt nữa giỡn nói: "Lâm thiếu lo lắng như vậy có phải là do Sở thiếu từng thích Lâm Mộng Dung hay gì?"

Lâm Sơ Văn ngẩng đầu gằn từng chữ một, "Không có, Sở Diệp không thích nàng ta dù chỉ một chút."

Cung Thần: "....." Hắn chỉ nói giỡn xíu thôi mà, Lâm Sơ Văn lại phải đính chính trịnh trọng như vậy sao? Chẳng lẽ giống như Ngạo Gia suy đoán, Lâm Mộng Dung với Lâm Sơ Văn đã từng là tình địch tranh giành Sở Diệp với nhau hay sao!?

"Lâm Mộng Dung nói gì sao?" Sở Diệp hỏi.

Cung Thần hít sâu một hơi, trả lời: "Hỏi một vài tin tức của hai vị." Hình như Lâm Mộng Dung có ý định lấy thông tin từ chỗ hắn, "Đạo lữ kia của Lâm Mộng Dung hình như đặc biệt có hứng thú với phương pháp luyện chế sát khí, muốn mua phương pháp."

Sở Diệp tò mò hỏi: "Hắn định trả bao nhiêu?"

Cung Thần hít sâu một hơi, "Gần hai ngàn vạn đồng vàng."

Sở Diệp trợn trắng mắt, "Hắn đang mơ giữa ban ngày hả?!"

Cung Thần gật đầu, "Phải đó!" Phương pháp luyện chế sát khí chính là gà đẻ trứng vàng đó! Với số tiền ít ỏi như vậy mà muốn mua cũng quá keo kiệt rồi.

Sở Diệp chống cằm nghĩ thầm: Dựa vào báo giá này có vẻ như tiền bạc của Mộ Lăng Thiên cũng thiếu hụt ha. Chuyện này cũng dễ hiểu, Hồn Vương mới thăng bình thường đều tiêu hết của cải vào chuyện đột phá của Vương thú, sau khi đột phá đương nhiên là một nghèo hai trắng rồi. Sở Diệp nhớ tới hồi chính mình vừa mới đột phá xong, hình như không có rầu rĩ vì thiếu tài nguyên, không khỏi vui mừng.

trướctiếp