Trên một hòn đảo nhỏ gần Ngân Sương Đảo, mấy ngư dân nhìn Hồn Thú vừa
bay ngang qua đầu mình, nói: "Một tháng này chúng ta đã nhìn thấy mấy
con Hồn Thú Vương giai rồi ha?!"
"Có lẽ là con thứ bảy rồi đó."
"Ôi trời, chắc là đều tới thăm Sở Diệp với Lâm Sơ Văn đó."
"Tôi cũng đoán là vậy."
"Ngân Sương Đảo thật là náo nhiệt mà!"
"Náo nhiệt cũng không có liên quan gì tới chúng ta, Cung thiếu đã hạ lệnh từ lâu rồi, gần đây Ngân Sương Đảo sẽ có bão lốc nên không ai được phép
tới gần, ai mà dám lén lút tới có chết cũng đáng đời."
"Bên Ngân Sương Đảo gần đây hình như cũng không thái bình, hình như thường xuyên phát sinh chiến đấu kịch liệt."
"Các ngươi không phát hiện ra toàn bộ Hồn Thú Vương giai ở phiến hải vực này gần đây đều không còn sao? Ta nghe nói mấy con hải thú Vương giai đó
thực ra là bị Sở thiếu với Lâm thiếu bắt hết rồi."
"Ai ya, thật là lợi hại!" Mấy ngư dân nhìn nhau không khỏi thở dài cảm thán trong lòng. Đối với dân thường mà nói hải thú Vương giai là tồn tại vô cùng khủng
bố, lãnh địa của hải thú Vương giai ngày thường luôn là vùng cấm địa đối với ngư dân như họ, nhưng đối với cao thủ chân chính thì hải thú Vương
giai chẳng qua cũng chỉ là nguyên liệu nấu ăn mà thôi.
"Mấy ngày trước Tùng ca với Vũ ca đi lãnh địa của cua Hải Vương bắt được vô số cua Hoàng Kim."
"Thâm nhập vào lãnh địa của cua Hải Vương, bọn họ điên rồi hả?" Giá trị của
cua Hoàng Kim vô cùng lớn, nhưng muốn bắt được loài cua biển này cũng
cực kỳ nguy hiểm, ngư dân mà đi vào lãnh địa của cua Hải Vương trước kia đều bị cặp càng lớn của cua Hoàng Đế cắt ra làm đôi.
"Cua Hải
Vương đã biến đâu mất từ sớm rồi, đám cua không còn Vua nữa cho nên cua
biển phía dưới chia năm bè bảy mảng rồi, vừa quăng lưới thôi là đã bắt
được vô số."
"Thật sự không còn thấy cua Hải Vương nữa?"
Thiếu niên gật đầu, "Phải! Không chỉ không còn thấy cua Hải Vương đâu, con
tôm Đế Vương hoành hành ngang ngược kia cũng không thấy đâu nữa."
"Hình như là đúng rồi í! Lúc trước ta nhìn thấy mấy con tôm Chiến Tướng nhảy
nhót lung tung cứ như không còn người tâm phúc vậy á." Mấy ngư dân nghe
thiếu niên nói xong không khỏi rục rịch, bước chân lên lãnh địa của hải
thú Vương giai nguy hiểm vô cùng, nhưng, nếu như hải thú Vương giai đã
biến mất rồi thì mọi chuyện rất có triển vọng đó. Thừa dịp hải thú Vương giai biến mất, binh tôm tướng cua bên dưới còn chưa kịp phản ứng lại,
nếu thử tranh thủ một lần chưa biết chừng có cơ hội một đêm phất nhanh.
......
Ngân Sương Đảo.
Sở Diệp đào một sát hố trên đảo do mấy ngày này liên tục săn giết hải thú
Sở Diệp đã thu thập được vô số xương cốt hải thú, mà còn đều là xương
hải thú Vương giai nữa. Xương thú biển đều có thể tích cực kỳ khổng lồ,
mang cái đống xương thú này về Thiên Nhàn Đảo luyện thành sát khí quá
phiền toái cho nên Sở Diệp trực tiếp vào việc ngay tại chỗ luôn, đào ra
mấy cái sát hố rồi tiến hành ngao luyện sát khí.
Trong thời gian
này trình độ trận pháp của Sở Diệp cũng đã tăng lên đáng kể, tiểu hồ ly
cũng đã thăng cấp Vương giai, Sở Diệp cũng tiến hành thăng cấp sát hố
luôn, vốn mỗi lần luyện chế sát khí cần phải mất bảy lần bảy bốn mươi
chín ngày mà bây giờ chỉ còn cần hai mươi mốt ngày mà thôi.
Sát
khí luyện chế từ xương hải thú Vương giai phẩm chất cực kỳ tốt, cơ bản
đều là thượng phẩm, ngẫu nhiên còn có thể ra cực phẩm. Sát khí luyện chế ra rồi đều đưa cho Tiểu Bạch với mấy đứa nhỏ tự chia ra. Sát khí từ
xương cốt hải thú Vương giai vẫn còn có lợi đối với Hồn Thú Vương giai.
Mặc Đoàn Tử cũng cực kỳ thích sát khí nên độc chiếm một cái sát hố rồi
canh giữ luôn ở đó.
......
Lạc Phong với Lạc Yên ngồi trên lưng Cự Không Yến bay về phía Ngân Sương Đảo.
"Ca, nghe nói Lâm Sơ Văn khế ước một con Môi Vận Quạ cho nên không còn may mắn như hồi trước nữa."
Lạc Phong lắc đầu, "Đừng nghe mấy người Hiệp hội Dược tề sư nói tào lao."
Lạc Yên cau mày, "Nhưng Lâm Sơ Văn thật sự khế ước với một con Môi Vận Quạ mà!"
Lạc Yên nhìn về phía xa, nói: "Hình như sắp tới rồi kìa."
Lạc Phong với Lạc Yên đáp xuống Ngân Sương Đảo, hai người vừa mới bước
xuống thì thấy một trái banh màu trắng thật lớn bay thẳng về phía họ,
ban đầu Lạc Yên còn cho rằng là loại ám khí nào đó, tới gần nhìn mới
phát hiện thì ra là một viên trân châu khổng lồ. Vì trân châu quá lớn
cho nên lúc đầu Lạc Yên không tài nào nhìn ra được.
Tiểu hồ điệp phe phẩy cánh nằm trên viên trân châu tò mò nhìn hai người.
"Đó là Thất Thải Huyễn Điệp mà." Mới đầu Thất Thải Huyễn Điệp nằm trên lưng trân châu nên Lạc Yên cũng không để ý thấy.
Lạc Phong nhìn Thất Thải Huyễn Điệp lung linh rực rỡ vô thức nheo mắt lại.
Thân thể Thất Thải Huyễn Điệp cứ như lưu ly tinh xảo, đẹp đẽ khiến người loá mắt. Tuy rằng chỉ là một con bướm nho nhỏ nhưng Lạc Phong lại không dám coi thường vì hắn cảm nhận được có một hơi thở vô cùng nguy hiểm từ trên người tiểu hồ điệp.
"Lạc thiếu, Lạc tiểu thư, sao hai người lại tới đây vậy?" Lâm Sơ Văn thuận chân bước ra hỏi.
Lạc Phong, Lạc Yên đồng thời chắp tay nói: "Gặp qua Lâm dược sư."
Lâm Sơ Văn hơi gật đầu chào hỏi với hai người rồi nhìn về phía Lạc Phong mà trong lòng cảm thán. Năm xưa ba người Lạc Phong, Chung Hạo với Giang
Chỉ Lan cùng nhau cạnh tranh Kinh Trập Long, Lạc Phong là người không
nổi bật nhất, bây giờ thì Giang Chỉ Lan đã bị phế bỏ rồi, Chung Hạo mấy
năm rồi vẫn không thể đột phá thành công, thật sự chỉ còn có Lạc Phong
là thành công thôi.
"Chúc mừng Lạc thiếu thăng cấp Vương giai." Lâm Sơ Văn nói.
Lạc Phong cười nói: "Đa tạ Lâm dược sư, tiểu hồ điệp này cũng là Hồn Sủng của Lâm dược sư phải không?"
Lâm Sơ Văn gật đầu, "Đúng rồi."
"Ta thấy con bướm này sắp thăng cấp nhị giai Hồn Vương rồi nè!" Lạc Phong nói.
Lâm Sơ Văn gật đầu, "Chắc là vậy, vốn dĩ cũng không nhanh vậy đâu, chẳng
qua may mắn phát hiện được viên trân châu khổng lồ này ở gần đây mới
trước đó không bao lâu."
"Đây chắc là Điệp Văn Châu, nhìn thấy hình như cũng hơn vạn năm." Lạc Yên kinh ngạc nói.
Lâm Sơ Văn gật đầu, "Đúng vậy."
Lạc Yên thầm cản thán, ai nói sau khi Lâm Sơ Văn khế ước Môi Vận Quạ trở
nên xui tận mạng vậy ha? Tình cờ thôi đã phát hiện ra được Điệp Văn Châu vạn năm kìa, đây mà kêu là xui tận mạng đó hả? Thất Thải Huyễn Điệp mới đột phá Vương giai còn chưa tới một năm lại sắp thăng cấp nhị giai rồi, đây mà gọi là xui tận mạng đó sao? Nếu mà xui kiểu này nàng cũng muốn
xui tận mạng hệt như vậy á!
"Thơm quá hà!" Lạc Yên hít hít mũi,
nhịn không được nói. Lời vừa ra khỏi miệng Lạc Yên mới phát hiện hình
như mình thô lỗ quá đi thôi.
Lâm Sơ Văn cười nói: "Hai vị tới cũng vừa lúc, mấy ngày trước chúng ta mới bắt được một con Cá chép Long
Phượng Giang Sơn, hai vị cũng ăn một miếng cho biết đi."
Lạc Yên
kinh ngạc thốt lên: "Cá Chép Long Phượng Giang Sơn?" Lạc Yên nghĩ thầm:
Cá chép Long Phượng Giang Sơn chính là máu huyết cực phẩm đó! Cá chép
quý hiếm như vậy mà Lâm Sơ Văn cũng bắt được nữa. Lạc Yên bước tới nơi
thì nhìn thấy con Cá chép Long Phượng Giang Sơn dài hơn hai mươi mấy
thước thì trong lòng mắng té tát mấy người bịa đặt Lâm Sơ Văn bị xúi
quẩy. Con cá Lâm Sơ Văn bắt được vậy mà là cá chép Long Phượng Giang Sơn Vương giai, đến cá chép Long Phượng Giang Sơn Chiến Tướng còn khó gặp
huống chi là Vương giai.
"Lạc thiếu bữa nay tới đây là có chuyện gì sao?" Sở Diệp cắt một miếng cá đưa cho Lạc Phong rồi hỏi.
Lạc Phong sửng sốt một hồi mới trả lời: "Ta muốn cầu một lọ dược tề Thức Tỉnh Huyết Mạch Địa giai."
Lạc Phong khế ước một con Thôn Vân Mãng ngũ sắc, gần đây nó đang có xu thế
lột xác thành Thôn Vân Mãng thất thải chẳng qua vẫn còn hơi kém chút
xíu, chênh lệch huyết mạch giữa Thôn Vân Mãng ngũ sắc với Thôn Vân Mãng
thất thải cực kỳ lớn nên nếu có thể lột xác thành công rất có lợi đối
với con đường tu hành về sau này của hắn.
Lâm Sơ Văn trầm ngâm một hồi mới trả lời, "Luyện chế dược tề Thức Tỉnh Huyết Mạch Địa giai thực
sự là không có vấn đề gì, chẳng qua ta không có sẵn tài liệu của dược tề này." Lâm Sơ Văn rất dồi dào kinh nghiệm luyện chế dược tề Thức Tỉnh
Huyết Mạch, tuy rằng hồi xưa dược tề Thức Tỉnh Huyết Mạch luyện được cấp bậc khá thấp nhưng cũng coi như là đặt nền móng vững chắc.
Lạc
Phong vội vàng nói: "Thỉnh Lâm thiếu giúp đỡ làm sao mà để cho Lâm thiếu đưa tài liệu chứ? Ta đã chuẩn bị sẵn sàng hết rồi." Lạc Phong nhanh
chóng lôi ra tám phần dược liệu rồi nói: "Toàn bộ ở đây hết, nhiều như
vậy có đủ không?"
Lâm Sơ Văn cười nói: "Yên tâm, chắc chắn là đủ
rồi." Lâm Sơ Văn nghĩ thầm: Thông thường khi nhờ Dược tề sư luyện dược
đều phải chuẩn bị ba phần dược liệu, để đảm bảo tỷ lệ thành công thường
sẽ chuẩn bị năm phần, Lạc Phong thì lại đưa ra tới tám phần, đây là lo
lắng mình khế ước Môi Vận Quạ cho nên không được may mắn sao? Dù thế nào đi chăng nữa tâm tình của Lâm Sơ Văn vẫn rất tốt, dù cho Lạc Phong
chuẩn bị nhiều ít dược liệu gì cậu chỉ cần đưa cho đối phương một phần
dược tề báo cáo kết quả công tác là được, dược tề còn dư lại có thể cho
đám nhỏ Tuyết Bảo, Tiểu Bạch xài.
Lâm Sơ Văn lắc đầu gom dược liệu lên, nói: "Còn nhờ hai vị hãy đợi ta vài ngày."
Lạc Phong vội nói: "Lâm dược sư xin cứ tự nhiên."
Lâm Sơ Văn gật đầu, lấy dược liệu rồi bước vào phòng luyện được trên đảo.
Hai ngày sau Lạc Phong cầm hai lọ dược tề Thức Tỉnh Huyết Mạch rời khỏi Ngân Sương Đảo.
Tỷ lệ thành công khi Lâm Sơ Văn luyện chế dược tề Thức Tỉnh Huyết Mạch rất cao, tám phần dược liệu luyện chế ra được mười sáu lọ dược tề, Lâm Sơ
Văn hào phóng đưa cho Lạc Phong hai lọ.
"Ca, là muội bị ảo giác hay gì rồi, hình như Lâm Sơ Văn còn dũng mãnh hơn cả năm xưa nữa?" Lạc Yên nói.
Lạc Phong lắc đầu, "Không phải đâu, quả thật Lâm Sơ Văn đã trở nên mạnh hơn xưa rất nhiều." Đối mặt với Lâm Sơ Văn, Lạc Phong có cảm giác như đối
mặt với phó viện trưởng vậy, nhưng phó viện trưởng chính là cao thủ Hồn
Vương lục giai đó!
......
Mười sáu lọ dược tề Thức Tỉnh
Huyết Mạch Địa giai Lâm Sơ Văn đưa cho Lạc Phong hai lọ, còn dư lại mười bốn lọ thì chia cho Tiểu Bạch, Mộc Tiên Điểu với mấy đứa nhỏ mỗi đứa
một lọ, còn dư lại Lâm Sơ Văn đem cất. Truy Phong uống dược tề xong xúc
động vô vàn.
Lâm Sơ Văn quan sát từng chút biến hoá của mấy đứa
nhỏ, cảm thấy Truy Phong uống dược tề này có hiệu quả lớn nhất. Tiểu
Bạch, Tuyết Bảo với mấy đứa nhỏ còn lại trước giờ đã từng uống rất nhiều dược tề dùng loại nên đã sinh ra kháng tính nhất định rồi. Truy Phong
lại khác, Truy Phong là Long tộc nhưng Long huyết trong cơ thể cũng
không được coi là đậm đặc. Lúc trước Truy Phong tu luyện Chân Long Cửu
Biến phối hợp với sử dụng dược tề Thức Tỉnh Huyết Mạch quả thật là làm
ít công to, hiệu quả tuyệt vời.
Truy Phong uống hết một lọ dược tề Thức Tỉnh Huyết Mạch rồi nhưng mà vẫn chưa đã thèm, lại xin Lâm Sơ Văn
thêm hai lọ nữa, Lâm Sơ Văn cũng không bủn xỉn, thấy dược tề quả thật có tác dụng với Truy Phong cho nên đưa cho nó thêm hai lọ. Tuy rằng hiệu
quả của lọ thứ hai, thứ ba có giảm bớt nhưng vẫn có tác dụng phần nào.
......
Học viện Thiên Hải.
Thôn Vân Mãng dùng xong dược tề Thức Tỉnh, thuận lợi lột xác thành Thất Thải Thôn Vân Mãng.
Tin tức Thôn Vân Mãng lột xác thành công nhanh chóng lan truyền.
"Có vẻ như thực lực luyện dược của Lâm Sơ Văn cũng không bị phế bỏ." Lạc
Đông nói. Lúc trước có cũng từng có người lên Ngân Sương Đảo tìm Lâm Sơ
Văn đổi dược tề, chẳng qua những dược tề đó hầu hết đều là tồn kho từ
trước của cậu cho nên rất khó phán đoán là dược tề thuật của Lâm Sơ Văn
rốt cuộc thế nào rồi, dược tề Thức Tỉnh Huyết Mạch lần này lại khác,
chắc chắn là sau khi khế ước với Môi Vận Quạ mới luyện chế ra.
Lạc Yên trợn trắng mắt vô thức lẩm bẩm: "Còn không phải nói tào lao sao?"
Hai lọ dược tề Thức Tỉnh Huyết Mạch ca ca lấy được đều có phẩm chất
thượng phẩm nếu mà nhờ Dược tề sư của Hiệp hội có thể nhận được một lọ
dược tề Thức Tỉnh Huyết Mạch trung phẩm thôi đã là tốt lắm rồi.
Lạc Đông ngượng ngùng cười cười, "Tuy rằng biết là không có khả năng nhưng ngoài kia người ta đều đồn vậy đó thấy không?"
Lạc Yên bĩu môi, "Một đám người đều mong ngóng cho Lâm Sơ Văn gặp xui xẻo
sợ là đều hy vọng vô ích rồi." Nàng cũng không ở lại Ngân Sương Đảo được bao lâu, nhưng vẫn phát hiện ra rất nhiều thứ. Ví dụ như viên trân châu vạn năm kia của Thất Thải Huyễn Điệp nè, ví dụ như hai con thuyền hiến
tế bị kéo lên bờ nè, chẳng hạn như đống xương cốt Vương thú bị ăn sạch
sẽ kia nè, lại ví dụ như Thần Diệu Ngư vạn kim khó cầu ngoài kia nữa,
lại ví dụ như máu huyết cá chép Long Phượng Giang Sơn Vương cấp nữa
nè... Mấy kẻ ngu si kia hình dung Lâm Sơ Văn với Sở Diệp não nề ảm đạm
thảm sầu, hoàn toàn là không có chuyện đó đâu, không biết sinh hoạt của
Sở Diệp với Lâm Sơ Văn tiêu dao biết bao nhiều đâu, bữa nào bữa nấy toàn là sơn hào hải vị không đó. Nếu như Lâm Sơ Văn vậy mà còn nói là xui
tận mạng thì để cho nàng cũng sống xui xẻo giống y như Lâm Sơ Văn đi.