Tiểu Thải đang bay múa trong động phủ, toàn bộ cánh bướm rực rỡ lung linh, mỹ lệ vô cùng.
"Tiểu Thải thay đổi rất nhiều nha!" Sở Diệp đánh giá Tiểu Thải.
Lâm Sơ Văn gật đầu, "Thuý Vũ vẫn luôn tự mình sử dụng linh khí rót thể cho Tiểu Thải."
Tình trạng của Mộc Tiên Điểu Thuý Vũ đã càng ngày càng tốt, lại điều dưỡng
thêm một thời gian ngắn nữa nói không chừng còn có thể khôi phục lại
thực lực thời kỳ đỉnh cao. Gần đây Mộc Tiên Điểu vẫn luôn dùng linh mạch chuyển hoá thành linh khí tác động vào thân thể Tiểu Thải, dược tề cùng với tạp chất còn trầm tích trong cơ thể Tiểu Thải bởi vô số linh khí
đập vào mà càng ngày càng ít đi, tình trạng bây giờ rất tốt.
Sở Diệp gật đầu, "Thì ra là vậy."
Lúc trước đồng ý chăm sóc Mộc Tiên Điểu Thuý Vũ chỉ vì báo đáp Bách Vương
phi, chẳng qua Thuý Vũ quá có ích rồi! Đối phương có năng lực chuyển hoá linh khí mang lại lợi ích vô cùng to lớn đối với Sở Diệp và Lâm Sơ Văn. Lâm Sơ Văn là Dược tề sư vì vậy hai người Sở Diệp, Lâm Sơ Văn cùng với
mấy Hồn Thú đều sử dụng vô số dược tề. Sử dụng dược tề nhiều trong cơ
thể sẽ đọng lại rất nhiều cặn dược tề, có được linh khí của Mộc Tiên
Điểu cọ rửa có thể giúp cho từng người hấp thu dược lực hoàn toàn, trợ
giúp loại trừ dư lượng dược tề.
Lâm Sơ Văn gật gật đầu, nói: "Đúng vậy." Trước đó Tư Đông Phong tới nhà
tặng cho hai khối Huyết Hồng Tinh nên hình như Tiểu Thải kiềm chế không
được nữa rồi.
"Nắm chắc được mấy phần?" Sở Diệp hỏi Lâm Sơ Văn.
Lâm Sơ Văn ngẫm nghĩ rồi trả lời: "Chắc được năm phần đó."
Sở Diệp gật đầu, "ồ" một tiếng. Sở Diệp nghĩ thầm: Sơ Văn vẫn luôn tương
đối bảo thủ, nếu nói nắm chắc được năm phần vậy chắc là sáu phần cũng
có.
Ô Ô giang rộng cánh, khoe khoang nói: "Yên tâm đi, lúc tiểu hồ điệp đột phá ta sẽ chúc phúc cho nó một cái, như vậy là tiểu hồ điệp
quèn chắc chắn có thể thành công."
"Ồ" Sở Diệp lên tiếng.
Ô Ô bất mãn hỏi: "Làm sao? Ngươi không tin năng lực của bổn Ô Ô hay gì?"
Sở Diệp cười cười, "Làm sao có thể chứ?" Tuy rằng biết Ô Ô là một con
Thiên Vận Quạ, nhưng chuyện đối phương mang một đám lông đen thùi lùi
luôn khiến cho lòng Sở Diệp sợ hãi.
Tiểu Thải phe phẩy cánh tràn đầy tự tin nói với Lâm Sơ Văn: "Ta đã sẵn sàng rồi."
Lâm Sơ Văn gật đầu quăng hai viên Huyết Hồng Tinh cho Tiểu Thải, Tiểu Thải
nhanh chóng tiến hành luyện hoá chúng nó. Huyết Hồng Tinh ban đầu vô
cùng cứng rắn nhưng ngay khi Tiểu Thải bắt đầu luyện hoá thì Huyết Hồng
Tinh trở nên mềm mại giống như là viên đường tan chảy. Từng sợi sương mù màu máu nhẹ bay lên tiến vào trong cơ thể Tiểu Thải, trên người Tiểu
Thải lập loè nổi lên cầu vồng bảy màu. Cầu vồng bảy màu từ trong người
Tiểu Thải tràn ra chiếu rọi hư không, một cầu vồng khổng lồ phảng phất
mọc lên trong không trung.
Lâm Sơ Văn ném cho Tiểu Thải hai lọ
dược tề, Tiểu Thải nhanh chóng nuốt hết. Dược tề vừa vào miệng, hơi thở
trên người Tiểu Thải nhanh chóng dâng lên, nhưng lại khá hỗn loạn.
Ô Ô dang rộng đôi cánh chúc phúc cho Tiểu Thải, phù hộ Tiểu Thải đột phá
thuận lợi. Lúc Ô Ô phát động chúc phúc Sở Diệp nhìn thấy một đám mây mờ
ảo như làn khói nhẹ tách ra từ trên người Ô Ô đáp xuống người Tiểu Thải. Ngay khi chúc phúc của Ô Ô vừa rơi xuống linh khí chảy trong thân thể
Tiểu Thải liền trở nên mượt mà hơn.
"Lông đen vậy mà lợi hại ghê!" Sở Diệp nhịn không được khen.
"Bịch." Sở Diệp còn muốn khen lông đen thêm hai câu nhưng Ô Ô bỗng nhiên biến
mất. Sở Diệp cau mày, hỏi: "Sao lại thế này? Chẳng lẽ lông đen còn thẹn
thùng nữa sao?" Hắn chẳng qua chỉ khích lệ một câu mà con quạ đen kia đã xấu hổ trốn đi rồi sao? Không giống lắm nha! Con quạ đen kia da mặt dày lắm mà.
Lâm Sơ Văn hít sâu một hơi, giải thích: "Tiêu hao quá độ
cho nên thời gian sắp tới đều không thể ra ngoài." Ô Ô là Hồn Thú của
Lâm Sơ Văn, có tinh thần tương liên cho nên Lâm Sơ Văn có thể cảm nhận
rõ ràng Ô Ô suy yếu. Đừng nhìn thấy quạ đen cư xử có hơi không đàng
hoàng nhưng thực sự vẫn luôn biết đúng mực.
Sở Diệp với Lâm Sơ Văn có nhiều Hồn Thú như vậy, mỗi đứa đều có bản lĩnh, quạ đen cũng rõ ràng nếu bản thân mình không biểu hiện ra chút năng lực chỉ sợ sẽ không được coi trọng cho nên có thể nói là dồn hết sức lực cho lần chúc phúc này.
Lần chúc phúc này của Ô Ô tiêu hao chín phần sức mạnh trong người quạ
đen, nửa tháng sắp tới chỉ sợ nó không thể nào ra ngoài nổi rồi.
Sở Diệp gật đầu, "Quạ đen lần này bỏ hết vốn gốc luôn ha!" Trên người Tiểu Thải xuất hiện ánh sáng thần thánh bảy màu, ánh sáng đó hình thành từng mảng ảo ảnh lớn, Sở Diệp dường như có thể nhìn thấy nhìn tảng bươm bướm lớn đang nhẹ nhàng bay múa.
......
"Thất Thải Huyễn Điệp của Lâm Sơ Văn đột phá rồi sao?" Tư Đông Phong nhìn về phía Thiết Thụ Lĩnh thì thầm.
Tư Phi Tuyết gật đầu, "Chắc là vậy." So với bối cảnh của Bạch Hổ, Cửu Vĩ
Hồ, Ảnh Thú thì Thất Thải Huyễn Điệp của Lâm Sơ Văn nhìn có vẻ bình
thường không có gì nổi bật nhưng giờ cũng đã đột phá Vương giai rồi.
"Thất Thải Huyễn Điệp của Lâm Sơ Văn phẩm chất chắc cũng bình thường
ha."
Tư Đông Phong gật đầu, "Chắc cũng không coi là cao đâu." Rất
nhiều người đều hoài nghi là đằng sau Sở Diệp với Lâm Sơ Văn có nhân vật lớn nào đó hỗ trợ, chẳng qua hai người Sở Diệp với Lâm Sơ Văn quả thực
chắc chắn là dựng nghiệp bằng hai bàn tay trắng đó. Bồi dưỡng thần thú
cực phẩm tới Vương giai cũng không được coi là có bản lĩnh, mà bồi dưỡng được Hồn Thú bình thường đến không thể bình thường hơn tới Vương giai
đó mới là bản lĩnh.
Tiểu Thải bay múa hết vòng này tới vòng khác trong không trung, rồi cọ cọ Lâm Sơ Văn sau đó bay vào Hồn Thất.
Lâm Sơ Văn gật gật đầu, nói: "Ừa." Lâm Sơ Văn rất vui vẻ, Tiểu Thải đã đột
phá Vương giai, chờ nó ổn định xong tu vi Vương giai sau này đương nhiên có thể phát huy được tác dụng trong chiến đấu càng lớn hơn xưa.
"Thật sự thuận lợi quá!" Vốn Sở Diệp còn tưởng rằng quá trình đột phá sẽ xảy ra trắc trở ai ngờ thuận lợi ngoài dự đoán.
"Nhờ Thuý Vũ với Ô Ô đã giúp sức nhiệt tình đó chớ." Lâm Sơ Văn suy đoán cọ
rửa linh khí của Thuý Vũ với chúc phúc của Ô Ô ít gì cũng hạ thấp hơn
phân nửa khó khăn khi đột phá của Tiểu Thải.
......
Lâm Đông nhìn về phía Thiết Thụ Lĩnh kinh ngạc nói: "Tiểu hồ điệp của Sơ Văn
cũng đã đột phá rồi kìa!" Tuy rằng Lâm Sơ Văn đã là Hồn Vương nhưng tận
mắt chứng kiến thuộc hạ của Lâm Sơ Văn lại nhiều thêm một con Vương thú
vấn khiến Lâm Đông có cảm giác chấn động. Lâm Đông khẽ thở dài một hơi,
tự nhủ: Sớm biết rằng giờ đây Lâm Sơ Văn có tiền đồ như vầy thì lúc
trước đừng có gây sự căng thẳng như vậy. Bây giờ Lâm Sơ Văn ngoại trừ là cường giả Vương giai, vừa là Dược tề sư Địa giai đó. Dược tề Địa giai
bán trong nhà đấu giá mỗi lọ đều có thể đấu giá với giá trên trời cả mấy ngàn vạn, chỉ cần giá một lọ dược tề Địa giai đã bằng với tiền lời mấy
năm trời của Lâm gia bọn họ rồi.
Lâm Tư Tuyết cau mày, "Chắc chắn Mộng Dung tỷ tỷ còn lợi hại hơn hắn nữa."
Lâm Đông cau mày, không nói gì.Tuy rằng Lâm Mộng Dung đã gia nhập vào thế
lực Hoàng cấp nhưng lúc gia nhập vẫn chỉ là Hồn Sư mà thôi, còn Lâm Sơ
Văn bây giờ đã là Hồn Vương hàng thật giá thật, hơn nữa thuộc hạ còn tới hai con Hồn Thú Vương cấp, chắc chắn là không yếu hơn so với Lâm Mộng
Dung. "Sơ Văn cũng không yếu đâu!" Lâm Đông nói.
Lâm Tư Tuyết cau mày, "Lâm Sơ Văn tự phá huỷ tương lai của mình, vậy mà còn khế ước Môi Vận Quạ, hắn quá đắc ý vênh váo rồi."
Lâm Đông không cho là đúng, lắc đầu nói: "Nghe nói phản phệ của con Môi Vận Quạ đó tương đối yếu, phẩm tướng quả thực rất tốt." Bàn luận về Ô Ô
trong thành vẫn luôn chưa từng dừng lại, mọi người đều cảm thấy với mắt
nhìn của Lâm Sơ Văn tuyệt đối sẽ không khế ước một con Môi Vận Quạ bình
thường. Quạ đen của Lâm Sơ Văn đương nhiên kỳ lạ rồi.
Lâm Tư Tuyết không vui la lên: "Môi Vận Quạ chính là Môi Vận Quạ, ai dính vô người đó xui ráng chịu."
Lâm Đông lắc đầu nghĩ thầm: Tư Tuyết suy nghĩ quá đơn giản rồi, con Môi Vận Quạ kia của Lâm Sơ Văn đương nhiên là không giống với Môi Vận Quạ thông thường rồi, phải biết rằng xác suất đột phá của Thất Thải Huyễn Điệp
cũng không coi là cao, nếu Môi Vận Quạ cuả Lâm Sơ Văn mà giống với Môi
Vận Quạ bình thường phản phệ mạnh lên ký chủ thì sợ là Thất Thải Huyễn
Điệp kia đã không thể nào thành công đột phá được rồi.
Lâm Tư
Tuyết nghiến răng buồn bực, thực sự thì trong lòng Lâm Tư Tuyết cũng
hiểu rất rõ, e rằng Môi Vận Quạ của Lâm Sơ Văn có vấn đề, chẳng qua từ
xưa giờ Lâm Tư Tuyết luôn là người ủng hộ Lâm Mộng Dung, mâu thuẫn với
Lâm Sơ Văn nên nàng ta mới không quá tình nguyện thừa nhận chuyện này.
Lâm Đông nhìn chằm chằm Lâm Tư Tuyết một hồi rồi nói: "Có phải ngươi nói gì với Lâm Mộng Dung rồi hay không?"
Lâm Tư Tuyết mím môi, không nói gì. Lúc Lâm Mộng Dung đi có để lại một lá
bùa liên lạc đường dài, loại bùa liên lạc này có thể truyền tin tức qua
một khoảng cách rất xa, lúc Lâm Mộng Dung đi có bí mật đưa cho Lâm Tư
Tuyết một lá, dặn dò nếu Sở Diệp với Lâm Sơ Văn có trở về thì thông báo
cho nàng ta. Vốn dĩ Lâm Tư Tuyết cho rằng mấy chục năm nữa đều không cần dùng tới thứ này, ai mà ngờ Lâm Mộng Dung mới đi chưa được bao lâu thì
Sở Diệp với Lâm Sơ Văn đã quay lại rồi.
Lâm Đông coi như đã hiểu được ý tứ của Lâm Tư Tuyết, thở dài hỏi: "Mông Dung có trả lời lại hay không?"
Lâm Tư Tuyết lắc lắc đầu, nói: "Vẫn chưa."
Lâm Đông cau mày, nói: "Chưa sao?!" Nhất thời Lâm Đông cảm thấy nhẹ nhõm
thở phào, lại có hơi tiếc nuối. Thực lực của Lâm Đông không cao lắm,
chẳng qua tuổi lại không nhỏ, hắn nhìn ra được mấy người tới từ thư viện Thiên Nguyệt hình như không có thiện ý gì với Sở Diệp, lại còn cực kỳ
có hứng thú đối với Hồn Thú cực phẩm Bạch Hổ kia của Sở Diệp nữa, Lâm
Đông cho rằng nếu lúc đó mà Sở Diệp còn chưa rời đi bằng Truyền Tống
Trận chỉ sợ là đã bị đám người từ bên ngoài tới này cưỡng bách gỡ khế
ước rồi. Đương nhiên bây giờ Sở Diệp đã là Hồn Vương, dù cho thư viện
Thiên Nguyệt có hoàng giả đi chăng nữa e rằng cũng không dễ dàng gì gây
khó dễ cho Sở Diệp đâu. Đối với Lâm gia mà nói thì bất kể là thư viện
Thiên Nguyệt hay là Sở Diệp với Lâm Sơ Văn đều là quái vật khổng lồ
không thể trêu vào đâu.
......
Thất Thải Huyễn Điệp đột phá Vương giai chọc cho rất nhiều Hồn Sủng Sư dừng chân tại Lưỡng Giới Thành bàn tán xôn xao.
Sắc mặt Lâm Chu Tuyết vô cùng khó coi, đúng là Huyết Hồng Tinh có chút tác
dụng đối với việc Thất Thải Huyễn Điệp đột phá Vương giai, nhưng đối với Thất Thải Huyễn Điệp đã đột phá xong rồi thì không còn mấy hữu dụng
nữa. Bây giờ kể cả dù cho nàng ta có mặt dày mày dạn tới cửa chỉ sợ Lâm
Sơ Văn cũng không có chút hứng thú nào đối với Huyết Hồng Tinh của nàng
ta. Lâm Chu Tuyết mới biết được Lâm Sơ Văn không đổi được Huyết Hồng
Tinh từ chỗ nàng ta nhưng đổi được hai viên Huyết Hồng Tinh từ chỗ khác. Nàng đã đánh giá quá cao giá trị của Huyết Hồng Tinh, cũng đã xem
thường sức ảnh hưởng của Dược tề sư Địa giai rồi.
Lâm Chu Tuyết
nheo mắt, hối hận trong lòng, sớm biết thế này nàng không nên thử thăm
dò Lâm Sơ Văn mà nên trực tiếp trao đổi Dệt Hồn dược tề cho rồi, Dệt Hồn dược tề còn có giá trị hơn nhiều so với Huyết Hồng Tinh mà. Nhớ tới hai người Ngũ Độc lão tổ đã chết trong tay hai người, tâm trạng Lâm Chu
Tuyết cũng không còn bình tĩnh. Tuy rằng Sở Diệp với Lâm Sơ Văn đều đã
là Hồn Vương nhưng hai người còn quá trẻ nên mới đầu Lâm Chu Tuyết thực
sự vẫn coi hai người như Hồn Vương mới mà đối đãi. Sau khi Ngũ Độc lão
tổ chết rồi Lâm Chu Tuyết cũng không dám suy nghĩ như vậy nữa.
Sau khi Sở Diệp với Lâm Sơ Văn rời khỏi thôn Phi Vân có người dẫn Tố Ảnh
Thú tới khôi phục hình ảnh phát sinh trước đó, trong hình ảnh cho thấy
tình hình chiến đấu cơ hồ nghiêng hẳn về một bên. Con Độc Giao kia của
Ngũ Độc lão tổ từng tung hoành khắp cùng trời cuối đất, cắn nuốt vô số
hung thú vậy mà dưới công kích của mấy đứa nhỏ hoàn toàn không còn uy
phong ngày xưa nữa. Với năng lực biểu hiện ra của Sở Diệp với Lâm Sơ
Văn, nếu bây giờ mà họ ra tay với nàng thì nàng cũng không thể nào chạy
trốn đi đâu được.