Xuyên Thư Chi Nghịch Sửa Nhân Sinh

Chương 266: THUYẾT VẬN MỆNH


trướctiếp

Tiểu Thải tò mò xoay một vòng quanh quạ đen. Tiểu hồ ly kêu pi pi hai tiếng với quạ đen.

"Khế ước thành công rồi! Lông đen, sau này chúng ta chính là người một nhà." Sở Diệp cười nói.

Quạ đen bất mãn, "Ngươi kêu ai là lông đen đó?"

"Kêu ngươi chứ kêu ai?" Sở Diệp thản nhiên nói.

Quạ đen nói với Sở Diệp: "Tên này thật là khó nghe, ta là Ô Ô!"

Sở Diệp: "....." Ô Ô dễ nghe hơn lông đen hở? Tám lạng nửa cân thôi.

Quạ đen phe phẩy cánh bay một vòng quanh Lâm Sơ Văn rồi nói: "Chủ nhân, từ giờ chúng ta chính là người cùng hội cùng thuyền rồi, bản đại nhân yêu cầu cũng không cao, một viên tinh hạch Vương cấp mỗi năm là được."

Lâm Sơ Văn: "....." Mỗi năm một viên tinh hạch Vương cấp á hả?

Sở Diệp giận trợn trắng mắt, "Đừng có mơ giữa ban ngày!" Quạ đen tưởng tinh hạch Vương cấp là cỏ trấu hả? Phải biết khu vực này Hồn Vương đều là tồn tại xưng vương xưng bá, mỗi năm một viên tinh hạch đại biểu mỗi năm xử lý một tồn tại như lão tổ Thanh Vân Tông đó.

Quạ đen tức giận nói với Sở Diệp: "Thô tục! Vậy mà dám mạo phạm Ô Ô đại nhân vĩ đại như vậy, vậy mà kêu bản đại nhân hửi xì hơi*!"

Sở Diệp: "......"

"Ta muốn nguyền rủa ngươi, đôi mắt con to con nhỏ!"

Sở Diệp: "......" Sở Diệp móc một cái kiếng ra nhìn nhìn, hai mắt mình thật đúng là một con to một con nhỏ, chẳng qua lực nguyền rủa này cứ như là ảo thuật, lại hình như không phải vậy, hai mắt của mình vẫn như bình thường, chỉ là nhìn sơ qua đúng là một con to một con nhỏ. Bản thân mình đã là Hồn Vương cho nên có khả năng kháng cự mạnh mẽ trước năng lực nguyền rủa của quạ đen. Đổi lại là Hồn Sư nào khác nói không chừng thật sự đôi mắt thành con to con nhỏ thiệt rồi.

Sở Diệp vận chuyển hồn lực một lát thuật nguyền rủa của quạ đen thực mau đã bị phá bỏ. Sở Diệp nhìn quạ đen xong khẽ thở dài một hơi, nói: "Sơ Văn, có lẽ huynh đã sai lầm rồi, đây cũng không phải Hồn Sủng lý tưởng gì hết, mình mần thịt tên khốn này hầm canh đi, tuy rằng có khả năng gặp phải phản phệ nhưng có thể trống ra được một hồn ước đó..."

Con quạ đen này cũng quá quỷ dị rồi!

Quạ đen không thể tin nổi hét lên với Sở Diệp: "Tên khốn vô liêm sỉ! Ngươi có biết may mắn tới bao nhiêu mới khế ước được bản đại nhân hay không? Vậy mà lời này cũng nói được nữa."

Sở Diệp: "......"

Quạ đen hỏi lại Sở Diệp: "Lại nói tiếp, ngươi là ai vậy?"

Sở Diệp trợn trắng mắt nghĩ thầm: Con quạ đen ngu ngốc này, lấy tên tuổi của hắn đi dụ dỗ tu sĩ khế ước, hoá ra cũng không biết người ta là ai luôn. "Ta là Sở Diệp."

Quạ đen: "..... Thì ra là ngươi đó hả?! Ngươi chính là tên khốn vô cùng may mắn khế ước với gia hoả Hồn Thú cực phẩm Bạch Hổ đó hả?"

Sở Diệp hừ khẽ một tiếng, "Do ta mắt sáng như sao chứ cũng không phải chỉ là gặp may đơn giản vậy đâu."

Quạ đen khinh thường nói: "Nếu thật là mắt sáng như sao làm sao lại bỏ lỡ Hồn Thú cực phẩm như ta vậy? Ngươi rõ ràng vẫn còn hồn ước còn muốn lừa gạt bản đại nhân sao hả?"

Sở Diệp: "....." Con quạ đen này mặc dù nhìn không đáng tin cậy chút nào nhưng có vẻ cũng thông minh nha!

Quạ đen nói với Lâm Sơ Văn: "Chủ nhân, không lẽ ngài chính là Lâm dược sư mà mấy người đó nói tới sao?"

Lâm Sơ Văn gật đầu, "Ta hiện giờ chính là Dược tề sư Địa giai."

Quạ đen nịnh nọt nói: "Không hổ là chủ nhân của bản đại nhân mà, tuổi còn trẻ mà đã là Dược tề sư Địa giai rồi, chủ nhân yên tâm, có ta tương trợ ngài nhất định sẽ thực mau trở thành Dược tề sư Thiên giai."

Lâm Sơ Văn: "..... Vậy thì thật cảm ơn ngươi." Dược tề sư Thiên giai cậu cũng không dám nghĩ tới đâu, Ô Ô vậy mà thực sự dám khoác lác như thế.



Quạ đen cười nói: "Đừng khách sáo, đừng khách sáo, chúng ta cùng hội cùng thuyền, nên vậy, nên vậy."

"Số mệnh của ngươi thật đúng là kỳ quái." Quạ đen nghiêng đầu nói với Sở Diệp.

Sở Diệp nghe vậy hơi ngẩn ra rồi hỏi lại: "Sao mà kỳ quái?"

Quạ đen nghiêng đầu trả lời: "Ngươi vốn dĩ có số mệnh suy bại tướng chết yểu, nhưng bây giờ lại là vận mệnh ngập trời, tướng rồng lượn trên trời, quái lạ, quái lạ, vì sao lại như vậy ta?"

Sở Diệp: "....." Thật là con quạ đen lợi hại nha! Nhìn ra được hắn vốn dĩ chính là bia đỡ đạn luôn hả? Thứ như Thiên Vận Quạ này quả nhiên ngoài dự tính mà!

"Trên người của ngươi có vật trấn số mệnh nha!" Qua đen lượn một vòng xung quanh Sở Diệp, đôi mắt đen nhánh tràn ngập biểu tình thèm chảy nước miếng.

"Vật trấn số mệnh? Đó là thứ gì?" Lâm Sơ Văn hỏi.

Quạ đen nghiêng đầu trả lời: "Là báu vật tuyệt thế, ai mà ngờ địa phương nho nhỏ này còn có thể có được vật trấn số mệnh, người nào có được vật trấn số mệnh bình thường đều có vận mệnh cực cao."

Ánh mắt Lâm Sơ Văn khẽ thay đổi, lập tức nghĩ tới không gian ngọc truỵ của Sở Diệp. Đồ tốt của hai người rất nhiều, chẳng qua có thể được xưng là báu vật tuyệt thế cũng chỉ có không gian ngọc truỵ mà thôi.

Quạ đen nói với Lâm Sơ Văn: "Ký chủ, số mệnh của ngươi cũng rất kỳ quặc nha!"

Lâm Sơ Văn hỏi quạ đen: "Số mệnh của ta kỳ quặc ra sao?"

Quạ đen nhấp nháy đôi mắt rồi trả lời: "Vận mệnh của ngươi xuất hiện phân nhánh, vốn dĩ số mệnh của ngươi khá tốt rồi nhưng lại cũng là tướng chết yểu, chẳng qua số mệnh của ngươi dây dưa với hắn nên vận mệnh của ngươi liền thay đổi, thật là kỳ quái."

Sở Diệp nhìn quạ đen nghĩ thầm: Con quạ đen này sao mà lại giống thầy pháp quá trời.

Lâm Sơ Văn nhìn quạ đen thầm nghĩ: Lời quạ đen hình như giống với mộng tiên tri của Sở Diệp, Sở Diệp từng kể là bản thân mình sẽ chết do Lâm Mộng Dung, còn Sở Diệp thì chết bởi Sở Tư Thần. Xem ra sự xuất hiện của Sở Diệp đã thay đổi rất nhiều thứ.

"Ngươi có thể nhìn thấu vận mệnh của con người phải không?" Thực ra Thiên Vận Quạ sẽ tự mình chọn chủ, đối phương sẽ chọn người có số mệnh thịnh vượng làm chủ, chủ nhận có số mệnh càng mạnh mẽ thì Thiên Vận Quạ càng nhanh trưởng thành. Trong nguyên tác, bởi vì nữ chính có số mệnh may mắn cho nên Thiên Vận Quạ chủ động sẵn sàng góp sức.

Quạ đen gật gật đầu, "Đương nhiên, bản đại nhân toàn năng không có gì là không làm được."

Sở Diệp nheo mắt, "Vào bí cảnh lần trước có phải có người vận mệnh đặc biệt dồi dào hay không?" Nam nữ chính trước đó từng vào bí cảnh, không biết con quạ đen này có phát hiện ra hay không.

Quạ đen nghĩ nghĩ, nói: "Đúng thật là có hai người một nam một nữ vận mệnh rất tốt, chẳng qua lại không có mắt nhìn, vậy mà dám chướng mắt bản đại nhân."

Sở Diệp nói với quạ đen, "Nữ nhân kia có vẻ ngoài hơi giống với Lâm Sơ Văn phải không?"

Quạ đen nhìn Lâm Sơ Văn chằm chằm một hồi mới trả lời: "Đúng vậy, cũng khá giống."

Sở Diệp nghĩ thầm: Dù sao cũng là nam nữ chính mà! Cho dù không có được không gian ngọc truỵ nhưng vận mệnh vẫn rất mạnh mẽ.

"Nữ nhân kia khế ước một con Trà Tiên Điểu, thật là khờ dại, con chim lông tạp kia làm sao có thể so được với ta, nữ nhân kia vậy mà còn dám chướng mắt ta... Không biết một cái gì hết."

Sở Diệp: "....." Trà Tiên Điểu cũng là Hồn Thú thượng phẩm, phẩm tướng rất tốt, xét về ngoại hình mà nói thì cấp bậc Trà Tiên Điểu tốt hơn quạ đen rất nhiều, trong tình huống thông thường người bình thường chắc hẳn đều sẽ lựa chọn Trà Tiên Điểu.

Sở Diệp hít sâu một hơi, nghĩ thầm: Quạ đen đã tìm tới nữ chính nhưng nữ chính lại bỏ qua sao? Trong nguyên tác nữ chính lẽ ra đã phát hiện được thân phận thật sự của Thiên Vận Quạ, bây giờ nhãn lực của nữ chính đã kém đi rồi sao? Hay là nữ chính vốn dĩ nhờ vào la bàn mới phát hiện ra Thiên Vận Quạ bất phàm?

Lúc trước hắn đoạt mất Bạch Hổ của nam chính, Sơ Văn lại khế ước Thiên Vận Quạ của nữ chính, không biết sau này sẽ đi tới tình trạng gì.

Sở Diệp nghĩ nghĩ, nói: "Ngươi cảm thấy vận mệnh của Sơ Văn với nữ tu kia người nào dồi dào hơn?"



Lâm Sơ Văn đột nhiên trở nên khẩn trương khi nghe câu hỏi của Sở Diệp.

Quạ đen chớp chớp mắt trả lời: "Đương nhiên là vận mệnh của chủ nhân dồi dào hơn chút rồi."

Lâm Sơ Văn nghe quạ đen nói vậy mới âm thầm thở phào nhẹ nhõm.

Sở Diệp thì nghĩ: Vận mệnh nữ chính chắc là đã sụt giảm khá nhiều, nói cách khác, chắc hẳn là vận mệnh của nữ chính lẽ ra phải càng thịnh vượng hơn nữa mới phải. Sở Diệp vuốt ve không gian ngọc truỵ, hỏi: "Vật trấn vận mệnh thực sự rất lợi hại hả?"

Quạ đen gật đầu, "Điều này là đương nhiên, ngươi là người mang vật trấn vận mệnh lại không biết thứ đó lợi hại bao nhiêu, thật là đáng thương cho vật trấn vận mệnh, quả là áo gấm đi đêm mà."

Sở Diệp: "....." Hắn chỉ thuận miệng hỏi chút thôi, đương nhiên hắn biết không gian ngọc truỵ thực ghê gớm mà.

Quạ đen lấy lòng nói với Lâm Sơ Văn: "Chủ nhân, ta có lễ vật dâng lên."

Lâm Sơ Văn tò mò hỏi: "Lễ vật?"

Sở Diệp cũng tò mò hỏi quạ đen: "Lễ vật, lễ vật gì?"

Quạ đen bực tức nói với Sở Diệp: "Không phải cho ngươi, ngươi cũng không phải chủ nhân của ta, có phải bây giờ ngươi đang rất hối hận hay không hả?" Thực ra Quạ đen muốn khế ước với Sở Diệp hơn cơ, dưới cái nhìn của quạ đen thì vận mệnh Sở Diệp càng dồi dào hơn, lại còn có vật trấn số mệnh, đáng tiếc Sở Diệp lại chướng mắt nó, đương nhiên vận mệnh Lâm Sơ Văn cũng rất tốt. Tuy vật trấn số mệnh là của Sở Diệp nhưng Lâm Sơ Văn là bạn đời của Sở Diệp nên cũng được chia cho rất nhiều vận mệnh.

Sở Diệp thuận miệng có lệ với nó: "Đúng vậy! Đúng vậy! Ta đang hối hận muốn chết đây, làm sao lại bỏ lỡ một con Hồn Thú cực phẩm như ngươi vậy..." Hắn không có gì phải hối hận, Sơ Văn cũng là người của hắn, quạ đen càng lợi hại càng tốt chứ sao.

Quạ đen ngẩng đầu, "Vậy mới được." Là Hồn Thú cực phẩm nhưng lại nhiều lần bị coi là rác rưởi, tuy rằng quạ đen cảm thấy những kẻ không có tầm nhìn đó đều rất ngu ngốc, nhưng ít nhiều gì vẫn thấy bị đả kích.

Lâm Sơ Văn đi theo quạ đen tới một sườn núi bí ẩn, quạ đen đào từ trong đó ra mấy cái nhẫn trữ vật.

"Đây là......"

Quạ đen phe phẩy cánh nói: "Trước sau có tới mấy nhóm người từng vào bí cảnh này rồi, mấy người này có để lại chút đồ ta đều thu thập lại hết."

Sở Diệp: "....." Ồ, một con quạ đen biết tích cóp tài sản, lần này không lỗ vốn nha!

Quạ đen lấy lòng nói với Lâm Sơ Văn: "Chủ nhân, chỗ này còn có một chiếc nhẫn thuộc về Dược tề sư, chủ nhân coi thử coi có thể sử dụng hay không?!"

Lâm Sơ Văn cười cười, nói: "Đa tạ."

Quạ đen phe phẩy cánh, nói: "Không có chi, không có chi, chỉ cần mỗi tháng chủ nhân luyện chế một lọ dược tề Địa giai cho ta là được rồi."

Sở Diệp: "....." Uổng phí cảm động nãy giờ, mỗi tháng một lọ dược tề Địa giai, con quạ đen chết tiệt này cũng không sợ uống no căng bụng tới chết hay gì.

Lâm Sơ Văn phát hiện một mảnh ngọc giản bên trong nhẫn trữ vật.

"Đây là......"

Sở Diệp hỏi Lâm Sơ Văn: "Phát hiện được gì tốt hay sao?"

Lâm Sơ Văn gật đầu, "Đúng vậy, là một ngọc giản truyền thừa đan thuật." Trong mắt Lâm Sơ Văn hiện lên vui sướng mãnh liệt, mảnh ngọc giản này ghi chép lại rất nhiều truyền thừa cao thâm của Vạn Thú Điện, cực kỳ hiếm thấy, có mảnh ngọc giản này dược tề thuật của cậu lại có thể tiến bộ thêm mấy phần.

Sở Diệp: "....." Con quạ đen này quả nhiên cũng có chút năng lực nha! Truyền thuyết Thiên Vận Quạ có thể đem lại may mắn, lúc nãy quạ đen có nói sẽ giúp cho Lâm Sơ Văn trở thành Dược tề sư Thiên cấp, Sở Diệp cũng không để trong lòng nhưng giờ lại không thể không thận trọng rồi.

˂˂˂˂˂۝˃˃˃˃˃

* Hửi xì hơi = Nằm mơ giữa ban ngày: Nguyên văn là "ănthí đi!", tức là "ăn rắm đi, chớ ảo tưởng sức mạnh nữa", nên ở trên edit thành"chớ nằm mơ giữa ban ngày", bên dưới vì xứng với "thô tục" cho nên trở thành "hửixì hơi" => Ô Ô hông hiểu từ lóng chửi mắng =)))

trướctiếp