Xuyên Thư Chi Nghịch Sửa Nhân Sinh

Chương 246: HOÀN CẢNH KHỐN KHÓ CỦA LIỄU TRẦN


trướctiếp

Phủ Thành chủ.

"Nguyên Sương tỷ tỷ, làm sao mà công tử bỗng nhiên thành Chiến Tướng ngũ giai rồi?" Mắt Ngạo Gia nhấp nha nhấp nháy hỏi.

Nguyên Sương phu nhân liếc mắt nhìn Ngạo Gia một cái, hàm hồ nói: "Công tử tích luỹ đầy đủ rồi sao lại không thể thành Chiến Tướng ngũ giai chứ?!"

Ngạo Gia hơi mờ mịt hỏi: "Bỗng nhiên thành Chiến Tướng ngũ giai rất kỳ quái đó!"

Nguyên Sương phu nhân cười cười, nói: "Công tử được trời ưu ái, thăng cấp Chiến Tướng ngũ giai chứ có gì đâu mà kỳ quái hở?!"

Ngạo Gia nghiêng đầu, hỏi: "Nguyên Sương tỷ tỷ, có phải công tử uống dược tề nào rồi hay không? Mắc hay không vậy? Ta có tích cóp được chút tài sản nè, có đủ mua một lọ hay không vậy?" Mấy năm nay đều không có chút tiến bộ nào, bỗng nhiên thăng cấp làm sao mà không kỳ quái chớ?

Nguyên Sương phu nhân: "....." Từ mức độ nào đó mà nói thì Ngạo Gia đoán cũng không sai, nguyên nhân xác thật là do dược tề, chẳng qua dược tề này không phải ai cũng dùng được. "Dược tề rất mắc."

Ngạo Gia trợn tròn mắt nói: "Có thể mua được là tốt rồi, giá cả ra sao vậy?"

Nguyên Sương ngẫm nghĩ, trả lời: "Khoảng ba mươi cây linh thảo ngàn năm đó."

Ngạo Gia hơi hết hồn hỏi lại: "Mắc dữ vậy sao?" Kho bạc nhỏ của nàng mà muốn mua dược tề như vậy thực sự là như muối bỏ biển í.

Nguyên Sương phu nhân lắc đầu nói: "Nói là ba mươi cây linh thảo ngàn năm đã là nói ít đi rồi đó." Lão chủ nhân vì gom góp linh thảo mà phải vứt bỏ mặt mũi nhờ vả rất nhiều người mới được đó.

"Nếu mà mắc như vậy thôi tốt nhất ta cứ thành thật dắt Hồn Thú đi tu luyện vậy."

Nguyên Sương phu nhân gật đầu, "Phải rồi đó! Ngạo Gia muội muội vẫn nên tu luyện cho tới nơi tới chốn, đừng có muốn một bước lên trời làm chi."

Ngạo Gia: "......"

Cung Thần bỗng nhiên thăng liên tục hai cấp vẫn khiến cho rất nhiều người hết sức kinh hãi, suy cho cùng Cung Thần là một kẻ phá gia chi tử đắm mình truỵ lạc trong mắt rất nhiều người.

"Sao mà Cung Thần bỗng nhiên thăng cấp vậy?"

"Còn nói làm chi nữa, chắc chắn có liên quan với Lâm Sơ Văn rồi."

"Dược tề sư thật sự có thể hoá mục nát thành thần kỳ, Lâm Sơ Văn vậy mà thực sự có thể giúp Cung Thần bùn nhão trét được lên tường kìa."

"Ăn nói cho cẩn thận, ngươi cũng không sợ bị Cung Khiếu trưởng lão đánh chết hở?"

"Quen biết Dược tề sư Địa cấp thiệt là ngon mà! Không cần nỗ lực tu luyện, chỉ cần uống chút dược tề là có thể tiến bộ rồi."

"Đầu tiên là ngươi phải có một ông già lợi hại đã mới có thể mua nổi dược tề."

......

Thiên Nhàn Đảo, Minh Phượng Lâu.

"Sư phụ, hình như Lâm Sơ Văn không xảy ra chuyện gì, Cung Thần cũng khôi phục rồi." Thường Mậu nói.

Thường Hồng cau mày, thì thào: "Vậy mà lại thất bại."

Thường Mậu nghiến chặt răng, nói: "Sư phụ, nếu không chúng ta rời khỏi nơi đây trước đi."

Thường Hồng là Dược tề sư Địa giai, Thường Mậu là Dược tề sư Huyền cấp, ở nơi nào khác Thường Mậu cũng đều rất cao ngạo, nhưng ở đây Thường Mậu lại rất lo lắng. Lần này bọn họ tới đây thật ra là muốn gây phiền phức cho Lâm Sơ Văn, chẳng qua cho tới tận bây giờ còn chưa có thành công.

Giang Thượng bị thương nặng, Giang Chỉ Lan cũng trọng thương, Liễu Huy cũng bị thương gần chết, Thường Mậu cho rằng Thiên Nhàn Đảo này cũng không phải vùng đất an lành gì. Thiên Nhàn Đảo này có Đường Thiên Túng từng đánh hai Dược tề sư Địa giai, có Tuyết Vương - sát thủ Dược tề sư, đã từng đông lạnh tới chết mười mấy Dược tề sư, còn có Cung Khiếu hoành hành không gì cố kỵ... Thật sự rất là nguy hiểm.

Liễu Huy bị thương sắp chết người ngoài đều nói là ngoài ý muốn, Thường Mậu lại ngửi thấy mùi âm mưu.



"Thật là vô lý mà!" Thường Hồng lẩm bẩm.

"Sư phụ, ngài nói gì đó?"

Thường Hồng lắc đầu không trả lời, nghĩ thầm: Thiên Dụ Thảo bị nhìn thấu hay sao? Hay là Lâm Sơ Văn may mắn, chỉ luyện chế hai lần đã ra thành phẩm cho nên chưa đụng tới Thiên Dụ Thảo.

Một con Băng Phượng bay ngang qua bầu trời, Tuyết Ấu Dung ngồi trên lưng Băng Phượng bay băng băng qua.

Sắc mặt Thường Mậu hơi đổi, hâm mộ nói: "Tuyết Ấu Dung khế ước thành công rồi! Dường như đó là thượng phẩm Băng Phượng, còn chút xíu nữa là tới cực phẩm rồi."

Thị lực Thường Hồng rất tốt, tuy chỉ kịp nhìn thoáng qua nhưng hắn vẫn nhìn ra độ phù hợp của Tuyết Ấu Dung với Băng Phượng vô cùng cao, một người một phượng cực kỳ ăn ý, phẩm chất Cộng Minh dược tề mà Lâm Sơ Văn luyện chế chắc hẳn là rất tốt.

......

Phủ đệ của Chung Lâu tại Hải Long Cung.

"Tin tức truyền tới từ Thiên Nhàn Đảo, vấn đề thể chất của Cung Thần đã được giải quyết hoàn toàn rồi." Chung Lâu nói.

Chung Hạo hoàn toàn không thèm để ý, "Giải quyết thì cứ giải quyết thôi." Cung Thần vốn đã kém xa hắn lại thêm hoang phế mấy năm, Cung Thần lại càng kém cỏi hơn hắn nhiều.

Chung Lâu cau mày, nói: "Vẫn phiền phức như xưa mà!" Chung Lâu nghĩ thầm: Cung Khiếu có được Duyên Thọ dược tề nên chắc còn sống thêm được vài chục năm, vấn đề thể chất của Cung Thần đã hoàn toàn được giải quyết nên có hy vọng bước vào Vương giai, nếu Cung Thần đột phá Hồn Vương vậy thật sự phiền phức.

Vẻ mặt Chung Hạo âm trầm, nói: "Vấn đề lần này nằm ở Lâm Sơ Văn."

Tuy rằng thực lực Cung Khiếu rất mạnh nhưng muốn bồi dưỡng Cung Thần tới Vương giai sẽ rất khó khăn, nhưng có thêm một Lâm Sơ Văn ở đó thì lại không còn như thường nữa. Dược tề đề cao linh hồn, đề cao thể chất, giảm bớt khó khăn khế ước... Nốc hết mấy loại dược tề này thì dù cho có là bùn nhão vẫn có thể trét tường được, Cung Khiếu có thể tu luyện tới Hồn Vương hậu kỳ đương nhiên tư chất không thấp, Cung Thần là con trai Cung Khiếu, tuy không được ông trời ưu ái giống như Cung Khiếu nhưng tư chất thật sự cũng không coi là quá kém đâu.

Chung Lâu lắc đầu, "Hình như Hiệp hội Dược tề sư cũng đang nhắm vào Lâm Sơ Văn, chẳng qua tạm thời còn không có động tác lớn nào."

"Gia gia, nghe nói dược tề thuật của Liễu Trần đã bị phế rồi, chuyện này có thật không?" Chung Hạo hỏi.

Chung Lâu gật đầu, nói: "Chắc là không thật đó."

Chung Hạo thở dài, nói: "Đáng tiếc." Tuy rằng Liễu Trần là người được Cung Khiếu nâng đỡ, chẳng qua đã âm thầm nương nhờ bên họ, bây giờ Liễu Trần bị phế rồi bọn họ cũng tổn thất rất lớn. "Liễu Trần làm sao lại phế vậy?"

Chung Lâu lắc đầu, trả lời: "E rằng chính là bút tích của Cung Khiếu đó, có người trên Thiên Nhàn Đảo dùng Hồn Sương thỉnh Liễu Trần ra tay, sau đó Liễu Trần liền xảy ra vấn đề, vừa hay trước đó Cung Khiếu cũng đã điều đi mất một phần Hồn Sương." Cung Khiếu với Lâm Sơ Văn thân thiết, vốn dĩ hắn còn tưởng rằng Hồn Sương đó Cung Khiếu định dùng để lấy lòng Lâm Sơ Văn, có ai ngờ đâu lại dùng để ám toán Liễu Trần.

Chung Hạo cau mày nói: "Cung Khiếu trở nên khó đối phó rồi." Thực lực Cung Khiếu mạnh mẽ, trước giờ phụng thờ tôn chỉ nắm đấm cứng mới là đạo lý, bây giờ dường như lại càng thích sử dụng âm mưu quỷ kế rồi."

......

Giang gia Thương Hải Liên Minh.

"Tiểu thư, ngươi không sao chứ?" Giang Vãn hỏi Giang Chỉ Lan.

Mặt mày Giang Chỉ Lan sầm sì, nói: "Không sao." Gần đây Giang Chỉ Lan xem qua một vài Dược tề sư, mấy Dược tề sư này đều bó tay không có cách gì với tình huống của nàng, gia tộc áng chừng cũng đã hoàn toàn từ bỏ nàng.

"Thiên Nhàn Đảo bên kia có tin tức gì không?" Liễu Trần đột nhiên rời khỏi Thiên Nhàn Đảo, lựa chọn bế quan khiến cho Giang Chỉ Lan ngửi ra được mùi bất ổn, Giang Chỉ Lan linh cảm được sợ là Liễu Trần cũng đã xảy ra chuyện rồi.

"Cũng không có chuyện gì lớn, chỉ là Cung Thần đột nhiên thăng cấp Chiến Tướng ngũ giai, có người nói Cung thiếu đây là tích luỹ đầy đủ, nhưng cũng có người cho rằng Cung Khiếu trưởng lão quá nóng vội nên cầu dược tề đề cao tu vì nào đó từ Lâm Sơ Văn rồi, dược tề tuy tốt nhưng lạm dụng như vậy chắc hẳn sẽ có rất nhiều tai hoạ về sau." Giang Vãn nói.

Giang Chỉ Lan cau mày, trong mắt hiện lên một tia khủng hoảng, "Chiến Tướng ngũ giai?"

Giang Vãn gật gật đầu, "Đúng vậy." Giang Vãn nhìn Giang Chỉ Lan, không thể hiểu nổi tại sao Giang Chỉ Lan lại bỗng nhiên sợ hãi thành như vậy, Chiến Tướng ngũ giai cũng đâu được coi là quá mạnh đâu mà!

Giang Chỉ Lan mím môi, thầm nghĩ: Sợ là Cung Thần đã lấy được Cửu Dương dược tề, giải quyết vấn đề thể chất rồi cho nên mới có thể nhảy liên tục hai cấp tiến vào Chiến Tướng ngũ giai như vậy. Sau khi giải trừ được Âm Sát Mị Thể Cung Thần sẽ như niết bàn trọng sinh, thể chất và tư chất của hắn e rằng cũng sẽ tiếp tục tăng tiến.

Có Cung Khiếu hộ giá hộ tống, còn có thêm một Dược tề sư kiệt xuất như Lâm Sơ Văn giúp đỡ một tay, cơ hội vấn đỉnh Hồn Vương mai này rất cao, mà linh hồn của nàng bị thương rất nghiêm trọng chỉ sợ không thể nào khôi phục nổi, Giang Chỉ Lan bừng tỉnh phát hiện tình cảnh của nàng với Cung Thần dường như đã đổi chỗ cho nhau rồi.



......

Phòng luyện dược của Liễu Trần.

"Địa Tâm Linh Nhũ Tống gia còn chưa có đưa tới đây sao?"

"Nghe nói phân lượng linh nhũ trong động có được quá ít cho nên cần phải đóng cửa một thời gian để cho Linh Nhũ Thạch có thời gian khôi phục."

"Thanh Long Tham của Lý gia cũng không đưa tới luôn?"

Liễu Bắc gật đầu, "Nghe nói Thanh Long Dịch dùng để tưới Thanh Long Tham xảy ra chút vấn đề khiến cho niên đại Thanh Long Tham bị thiếu."

Liễu Trần quét sạch đồ đạc trên bàn xuống đất.

"Sư phụ, ngài đừng tức giận."

Tuy Cung Khiếu đã rời khỏi Thiên Khôi Đả nhưng vẫn còn rất nhiều mối quan hệ ở đây. Như Cung Khiếu yêu cầu, một số tin tức về dược tề thuật của Liễu Trần đã trở nên vô dụng lan truyền nhanh như bay, ban đầu Liễu Trần bế quan mọi người cũng không nghĩ nhiều, Dược tề sư bế quan cũng là chuyện bình thường mà. Nhưng bây giờ mọi chuyện đã khác xưa rồi, giờ mà Liễu Trần bế quan rất nhiều người đều suy đoán có khi nào Liễu Trần đã thật sự bị phế rồi hay không. Tin tức lan truyền chóng mặt, các thế lực lớn đều ngo ngoe rục rịch.

Rất nhiều thế lực vì giao hảo với Liễu Trần nên định kỳ đều đưa qua một vài món tài liệu, nhưng nếu dược tề thuật của Liễu Trần đã bị phế rất nhiều thế lực đều lo lắng đồ đưa đi rồi như bánh bao thịt đánh chó một đi không trở lại cho nên nhao nhao từ chối.

Sắc mặt Liễu Trần phi thường khó coi.

Liễu Bắc nhìn Liễu Trần rồi nói: "Sư phụ, ngài đừng tức giận, đó là nhóm mấy người này thiếu hiểu biết, tin vào mấy lời đồn đãi bậy bạ ngoài kia, nếu sư phụ bằng lòng ra tay sẽ có rất nhiều người chịu tặng lễ mà."

Sắc mặt Liễu Trần cũng không dịu đi, nếu hắn có thể ra tay đã sớm ra tay rồi.

"Thanh Tâm Bích Liên đâu? Ngươi đi hỏi Chung trưởng lão cũng không có hả?" Liễu Trần hỏi.

Liễu Bắc hít sâu một hơi, nói: "Chung trưởng lão bên kia trả lời là Bích Liên đã bị Đinh trưởng lão lấy đi rồi."

Liễu Trần mắng: "Khốn nạn."

Sợ là Cung Khiếu đã biết chân tướng rồi cho nên lúc này mới trong tối ngoài sáng nhằm vào hắn, nhưng còn Chung Lâu, hắn thực sự không có lỗi gì với Chung Lâu mà! Nếu không phải bởi vì Chung Lâu hắn cũng không tới mức đắc tội Cung Khiếu, vị Chung trưởng lão này nghe được tin tức ngoài kia cho nên tính qua cầu rút ván sao?

......

Phủ thành chủ Thiên Nhàn Đảo.

"Thần nhi, Liễu Trần nhận một nhiệm vụ luyện chế Quý Hoa dược tề." Cung Khiếu nói.

Cung Thần cười cười, "Thật vậy sao?"

Cung Khiếu gật đầu, "Rất có thể là bị lời đồn đãi dồn vô thế khó cho nên không thể không ra tay rồi."

Cung Thần mỉa mai nói: "Thiếu kiên nhẫn vậy sao, trái lại con cảm thấy như là giấu đầu lòi đuôi."

"Chính xác." Cung Khiếu nhớ rõ từ mấy năm trước Liễu Trần đã từng luyện chế Quý Hoa dược tề rồi, dược tề lần này luyện chế chắc chắn Liễu Trần sẽ lấy ra dược tề luyện chế mấy năm trước chứ không phải mới luyện đâu. "Chắc chắn Liễu Trần đã sớm nương nhờ Chung Lâu rồi."

Sắc mặt Cung Thần đổi đổi, nói: "Không phải phụ thân đã đoán được từ sớm rồi hay sao?"

Vốn dĩ Liễu Trần nương nhờ Chung Lâu là lén lút, chẳng qua giờ Cung Khiếu với Liễu Trần trở mặt rồi, bởi vì lời đồn đãi rầm rộ ngoài kia mà Liễu Trần bị chặt đứt nguồn cung cấp dược liệu cho nên động tĩnh gần đây có hơi lớn, khiến cho người của Cung Khiếu phát giác ra được. Mặt mày Cung Khiếu lạnh tanh, hắn đoán được Liễu Trần có quan hệ với Chung Lâu là một chuyện, Liễu Trần thật sự có quan hệ tới Chung Lâu lại là chuyện khác. Nhớ tới tài nguyên từng đầu tư cho Liễu Trần mà Cung Khiếu căm phẫn không thôi.

"Thần nhi, tiếp theo con muốn làm gì?"

Cung Thần cười cười, "Tiếp tục tung tin đồn." Liễu Trần nhất định sẽ chột dạ, nhưng lại không bỏ quầng sáng Dược tề sư xuống được. Đối phương mà vẫn còn muốn giấu giếm thì kế tiếp sẽ lộ ra càng nhiều sơ hở.

Cung Khiếu gật đầu, nói: "Được."

trướctiếp