Xuyên Thư Chi Nghịch Sửa Nhân Sinh

Chương 237: TUYẾT BẢO TIẾN GIAI


trướctiếp

Thiên Hà hoa lâm.

Sau một hồi bán đấu giá Lâm Sơ Văn thu được hơn hai trăm cây linh thảo ngàn năm, bắt được bốn phần Thọ Vương Tương, ba cây Duyên Thọ Thảo.

Tiểu hồ ly, Tiểu Bạch với mấy đứa nhỏ vây xung quanh từng đứa đều đang ôm linh quả gặm. Lâm Sơ Văn thu được khá nhiều linh quả quý giá, mấy đứa nhỏ có lộc ăn rất vui vẻ. Tiểu Thải say mê hấp thu Tinh Vũ Hoàng Điệp tinh huyết, khi tinh huyết từng chút bị hấp thu thực lực của Tiểu Thải cũng kịch liệt tăng nhanh. Tiểu Bạch bá chiếm một đống linh quả, hổn hà hổn hển gặm, trong chớp mắt gặm sạch mấy chục linh quả.

Lâm Sơ Văn kiểm kê thu hoạch, hơi kích động la lên: "Thu hoạch lần này vượt cả dự đoán luôn rồi. Mấy người từ bên ngoài tới thật cổ vũ mà!" Tuy rằng rất nhiều người của ba thế lực lớn nhìn bọn họ không vừa mắt nhưng chán ghét bọn họ là một chuyện, chán ghét dược tề lại là một chuyện khác. Lâm Sơ Văn lại kiểm tra linh dược vừa mới tới tay, tâm tình cực tốt, "Linh thảo cũng được rất nhiều chẳng qua không có Thiên Hồ Huyết."

Sở Diệp nhàn nhạt nói: "Vẫn còn khá vội vàng." Chắc hẳn vẫn còn có rất nhiều thế lực có tồn kho Thiên Hồ Huyết, chẳng qua buổi đấu giá tổ chức quá mức vội vàng cho nên mấy người đó sợ là không kịp chuẩn bị.

Lâm Sơ Văn lắc đầu, "Trước cứ vậy đi đã." Tài nguyên hiện có trong tay cậu bây giờ cũng đủ cho tiểu hồ ly đột phá Vương cấp rồi. Về phần Thiên Hồ Huyết thì sau khi đột phá Vương cấp cũng có thể từ từ thu thập.

Lần này Lâm Sơ Văn thu hoạch được rất nhiều linh thảo, trong đó rất nhiều linh thảo vẫn còn dồi dào sinh cơ, Sở Diệp đều đưa hết vào không gian ngọc truỵ trồng lại. Biết có lượng lớn linh thảo mới tới trong không gian ngọc truỵ Kinh Trập Long mấy lần đòi đi ngâm tắm trong đó nhưng đều bị Sở Diệp lời lẽ nghiêm khắc từ chối. Sở Diệp thầm nghĩ: Năng lực hãm hại đồ tốt của Kinh Trập Long rất cao, vừa thả gia hoả nào vào không gian ngọc truỵ thì mấy linh thảo hắn vừa mới gieo trong đó đều phải gặp tai ương.

......

Sau khi tổ chức hội đấu giá xong Sở Diệp với Lâm Sơ Văn đóng cửa tiệm chuyên tâm chuyện đột phá Hồn Vương. "Sơ Văn, đệ tính khi nào mới đột phá Vương cấp?"

Lâm Sơ Văn nhìn qua tiểu hồ ly, "Bán đấu giá lần này còn được một đoá Hải Tâm Diễm, Tuyết Bảo có lẽ cần nửa tháng để dung hợp ngọn lửa này, nửa tháng nữa là có thể thử đột phá được rồi." Nửa tháng cũng đủ cho cậu luyện chế dược tề hỗ trợ Tuyết Bảo đột phá.

Sở Diệp gật đầu, "Nửa tháng, cũng không xê xích lắm, tới lúc đó chắc là người của ba thế lực lớn cũng rời đi hết rồi." Người của ba thế lực lớn lẽ ra đã rời đi từ mấy ngày trước rồi, chỉ là bọn họ nhất thời tổ chức hội đấu giá cho nên mấy người này mới ở lại thêm mấy ngày.

Lâm Sơ Văn bỏ ra mấy ngày luyện chế thêm rất nhiều dược tề. Có được lượng lớn linh thảo từ trong hội đấu giá Lâm Sơ Văn luyện chế dược tề bạo dạn hơn rất nhiều, luyện hư rồi cũng không có bao nhiêu đau lòng. Một lượng lớn dược tề ra đời dưới bàn tay của Lâm Sơ Văn, cậu luyện chế rất nhiều dược tề đều có tác dụng tăng tu vi, mấy đứa nhỏ ít nhiều gì cũng dùng mấy lọ, thực lực cọ cọ tăng lên ở các mức độ khác nhau.

......

Thời gian trôi qua rất nhanh nháy mắt đã mười lăm ngày.

Cả người tiểu hồ ly sôi trào khí huyết, khí tức xưa cũ mênh mông tản ra một luồng hơi thở nguy hiểm.

"Rốt cuộc hồ ly béo cũng phải đột phá nha!" Tiểu Bạch chua lòm nói.

"Tiểu Bạch, ngươi thấy tiểu hồ ly có thể thành công không?" Sở Diệp hỏi.

Tiểu Bạch gật đầu, "Có thể đó, ngươi coi bây giờ nó được nuôi mập ú nu kìa! Nếu mà còn không thành công chẳng phải đáng tiếc cho một thân thịt mỡ của nó hay sao."

Sở Diệp: "....." Tiểu hồ ly gần đây đúng là ăn có hơi nhiều, chẳng qua cũng đâu có mập lên bao nhiêu đâu.

Tiểu hồ ly nghe Tiểu Bạch nói, quay đầu tức giận trợn mắt nhìn Tiểu Bạch, nhe một hàng răng nanh.

Sở Diệp nhìn cái đuôi tiểu hồ ly vung vẩy, nghĩ thầm: Toàn bộ những chuyện có thể làm đều đã làm rồi, trước đó tiểu hồ ly dùng Thiên Hồ Thảo, lại dùng Thiên Hồ Huyết, huyết mạch chắc hẳn đã tiếp cận cực phẩm, đột phá Hồn Vương chắc cũng không phải quá khó khăn. Để tiểu hồ ly đột phá, Sở Diệp vẽ một cái trận pháp hấp thu thiên địa nguyên khí ở trung tâm rừng hoa. Trận pháp này không giống trận pháp hấp thu lúc Tiểu Ngân đột phá, Hấp Thu trận của Tiểu Ngân chủ yếu giúp hấp thu lực lượng thuộc hạ, trận pháp hấp thu nguyên khí này chủ yếu hấp thu nguyên khí xung quanh. Sở Diệp vừa kích hoạt trận pháp tức thì nguyên khí xung quanh nhanh chóng hội tụ lại đây.

Tiểu hồ ly nuốt xuống một lọ dược tề xong, bắt đầu đột phá.

......

Nhàn Vương Thành có rất nhiều người đều chú ý tới tình trạng bên Thiên Hà hoa lâm.

"Đây là Lâm lão bản đột phá hay gì?"

"Hình như là vậy."

"Thiên Nhàn Đảo chúng ta mấy chục năm xưa giờ đều không có ai đột phá Hồn Vương, gần đây lại rất náo nhiệt nha! Sở lão bản vừa mới đột phá, Lâm lão bản cũng muốn tiến giai."



"Không biết Lâm lão bản có thể thành công hay không?"

"Chắc là có thể thành công đó, không phải trước đó mới tổ chức hội đấu giá sao? Hội đấu giá đó hình như là để chuẩn bị tài nguyên cho Hồn Sủng kia của Lâm Sơ Văn đột phá đó."

"Lâm lão bản thật đúng là Dược tề sư Địa giai."

"Trăm phần trăm là đúng rồi, nếu không sao Cung Thần đảo chủ lại sẽ gửi tặng Thiên Hà hoa lâm? Sao tới giờ mà ngươi vẫn còn hoài nghi cái chuyện này vậy?"

"Còn không phải do Lâm lão bản tuổi còn trẻ quá hay sao? Nghe nói sau lưng Lâm lão bản có người, dược tề đều là do người sau lưng này luyện chế đó."

"......"

Trong Thiên Hà hoa lâm.

Tiểu hồ ly điên cuồng hấp thu thiên địa nguyên khí, vốn dĩ trong rừng hoa mọc cực kỳ nhiều linh hoa mà bởi vì phần lớn nguyên khí bị dẫn đi nên bắt đầu đồng loạt khô héo. Phần lớn nguyên khí tiến vào cơ thể tiểu hồ ly, cơ thể tiểu hồ ly nhanh chóng phình to ra. Tiểu hồ ly hét lên một tiếng, cái đuôi to lông xù xù của nó xông thẳng lên trời. Trong không trung xuất hiện một hư ảnh Cửu Vĩ Hồ khổng lồ.

Sở Diệp nhìn hình ảnh xuất hiện trên trời, hơi kinh ngạc la lên: "Thiên Hồ thánh tượng?"

Tiểu Bạch cũng sửng sốt, gật đầu, "Ừ, Thiên Hồ thánh tượng."

Sở Diệp nhướng mày, khá bất ngờ, yêu thú huyết mạch cao cấp có thể triệu hồi ra thánh tượng dùng khi chiến đấu, Tiểu Bạch đã từng dùng Bạch Hổ thánh tượng trong khi chiến đấu trước kia. Lúc trước tiểu hồ ly chắc là không triệu hoán ra được thánh tượng này đâu, lần này Thiên Hồ hư ảnh xuất hiện chắc là bởi vì huyết mạch của tiểu hồ ly tăng lên rồi. Sở Diệp nheo mắt nghĩ thầm: Theo nguyên tác thì huyết mạch của hồ ly nữ chính vẫn luôn tăng lên, hậu kỳ cũng triệu hồi ra Thiên Hồ thánh tượng. Sở Diệp chống cằm, hắn tới Thiên Hải Vực cũng đã lâu, cũng không biết Lâm Mộng Dung bây giờ ra sao rồi.

......

Nguyên khí trên người tiểu hồ ly đột nhiên bùng nổ, thuận lợi tiến vào Vương cấp. Động tĩnh tiểu hồ ly đột phá vô cùng ầm ĩ, sau khi thành công tiến giai bách hoa trong Thiên Hà hoa lâm khô héo, tổn thất vô cùng lớn. Chẳng qua tiểu hồ ly đột phá thành công thì hết thảy đều đáng giá.

Xung quanh Thiên Hà hoa lâm rất nhiều người để ý.

"Đột phá rồi, lần này đột phá chính là con hồ ly kia của Lâm Sơ Văn phải không?" Đỗ Nghị hỏi.

Triệu Xuyên gật đầu, "Chắc là nó rồi."

Bình Nghiêu lắc đầu, "Ta đúng là có mắt mà không biết nhìn, ta còn tưởng con hồ ly kia của Lâm Sơ Văn chỉ là linh vật."

"Có thể triệu hồi ra Thiên Hồ thánh tượng thì con hồ ly kia của Lâm lão bản ít nhất cũng có huyết mạch Thượng thượng phẩm, khả năng đã đạt tới cực phẩm rồi." Đỗ Nghị nói.

Nhung Viễn hít sâu một hơi, "Lâm lão bản đột phá Hồn Vương rồi, thật lợi hại!" Lâm Sơ Văn chẳng những dược tề thuật mạnh mẽ mà thực lực cũng thật hùng hậu nha!

"Một cặp đôi đạo lữ Hồn Vương cũng đủ hùng cứ một phương Thiên Nhàn Đảo rồi." Bình Nghiêu hâm mộ nói.

"Lâm dược sư đột phá rồi có thể rời khỏi nơi này hay không ha?" Đỗ Nghị hỏi. Hoàn cảnh tu luyện của Thiên Nhàn Đảo có hơi kém, rất nhiều tu sĩ trên Thiên Nhàn Đảo tu luyện đến cảnh giới nhất định đều sẽ rời đi.

Triệu Xuyên lắc đầu, "Hình như không đâu."

......

"Đột phá rồi!" Ngạo Gia nói.

Hạ Lam gật đầu, "Ừa."

Ngạo Gia hít một hơi thật sâu, nói: "Phẩm tướng của con hồ ly kia không ngờ lại cao như vậy, nếu sớm biết vậy thì ta càng phải tích cực cầu Lâm tiền bối cho hồ ly của ta lai giống với Tuyết Bảo rồi." Lúc trước Ngạo Gia gặp được tiểu hồ ly trong quán trà muốn ôm suốt luôn mà không được. Ngạo Gia không còn cách nào khác đành tìm một con sủng thú hồ ly về ôm, sau khi Ngạo Gia có sủng thú vẫn luôn cảm thấy sủng thú của mình nhìn sao cũng kém hơn con của Lâm Sơ Văn cho nên nghĩ cách lai giống sủng thú của mình với Tuyết Bảo nhưng Lâm Sơ Văn không có đồng ý.



Bích Đồng lắc đầu, "Dù muội có dây dưa ra sao đi nữa thì Lâm dược sư cũng sẽ không đồng ý đâu, nếu muội cứ tiếp tục dây dưa rất có thể sẽ bị đánh ra ngoài đó."

Ngạo Gia: "......"

"Chúc mừng Lâm dược sư thăng cấp Hồn Vương." Cung Khiếu bước tới nói.

Lâm Sơ Văn cười nói: "Còn muốn đa tạ Cung tiền bối đã tương trợ rất nhiều."

Cung Khiếu cười cười, "Lâm dược sư quá khách sáo rồi."

Lâm Sơ Văn cười nói: "Ta sẽ mau chóng đề cao dược tề thuật, tranh thủ luyện chế ra Cửu Dương dược tề càng sớm càng tốt."

"Lâm đạo hữu không cần sốt ruột." Cung Khiếu nghĩ thầm: Dược tề thuật của Lâm Sơ Văn thật sự là tiến triển cực nhanh, bây giờ đối phương đã thăng cấp Hồn Vương, trình độ dược tề chắc chắn lại có thể lần nữa tăng lên nhanh chóng, nếu là như vậy thật ra hắn không nên lo lắng về dược tề thuật của Lâm Sơ Văn mà càng lo lắng có thể gom đủ dược liệu hay không nè.

"Trận pháp sư Cung Khiếu tiền bối tìm đã tới rồi phải không?" Lâm Sơ Văn hỏi.

Cung Khiếu gật đầu, "Đã tới rồi, đã bắt đầu tiến hành sửa chữa Truyền Tống Trận rồi."

Lâm Sơ Văn gật đầu, "Vậy thì tốt rồi." Lâm Sơ Văn rời khỏi Lưỡng Giới Thành cũng đã lâu rồi, đối với tình hình bên kia đúng là hơi tò mò.

"Ta cũng có chút nghiên cứu đối với trận pháp, có thể giúp được một chút." Năm đó vì tị nạn, hắn mới phá huỷ Truyền Tống Trận, bây giờ thì hắn thật sự muốn quay trở về. Trong túi hắn vẫn còn mấy thẻ kim tạp bên kia, lần này trở về chắc phải xài cho hết.

Cung Khiếu cười nói: "Nếu Sở thiếu chịu ra tay tốc độ sửa chữa Truyền Tống Trận tất nhiên sẽ nhanh hơn rất nhiều."

"Tiền bối quá khen."

"Hai vị là đắc tội người mới tới đây?" Cung Khiếu hỏi.

Lâm Sơ Văn gật đầu, "Đúng vậy! Vì đắc tội người ta mới phải chạy nạn tới đây."

Cung Khiếu hơi tò mò: "Không biết Lâm dược sư đắc tội với ai?"

Lâm Sơ Văn kể tóm tắt lại chuyện của Ngũ Độc lão tổ với tiểu độc vương, Cung Khiếu không khỏi bất ngờ, "Tu sĩ khế ước Châu Chấu Vương sao?"

Lâm Sơ Văn gật đầu, "Đúng vậy!"

"Châu Chấu Vương sao? Thiên Hải Vực chúng ta hồi trước cũng từng có một tu sĩ như vậy." Cung Khiếu nói.

Lâm Sơ Văn hơi tò mò: "Phải không? Người này sao rồi?"

Cung Khiếu bình thản nói: "Bị giết rồi."

Lâm Sơ Văn: "......"

"Châu chấu của gia hoả này xâm lấn dược viên của một cường giả Hồn Vương nên bị Hồn Vương kia giết chết."

Lâm Sơ Văn: "Bị giết rồi ha......"

Cung Khiếu cười nói: "Bên này chúng ta phần lớn địa phương là biển, tài nguyên đất tương đối khan hiếm sao có thể để cho người tuỳ tiện gây hoạ chứ!"

Lâm Sơ Văn gật đầu, "Có lý."

Sở Diệp nghĩ thầm: Muốn khế ước Châu Chấu Vương cần phải có hậu đài, nếu hậu trường của tiểu độc vương không đủ cứng chỉ sợ cũng đã chết từ sớm rồi.

trướctiếp