Xuyên Thư Chi Nghịch Sửa Nhân Sinh

Chương 230: CUNG KHIẾU RA TAY


trướctiếp

"Đừng quậy!" Sở Diệp kích hoạt khế ước, sử dụng linh hồn trói buộc, Kinh Trập Long đang giương nanh múa vuốt bị khống chế, vẻ mặt hiện lên vài phần thống khổ.

Tiểu Ngân nhanh chóng tập hợp đàn ong rống giận một tiếng về phía Kinh Trập Long. Hàng tỉ con Ngân Sí Ong liên hợp lại tung ra đòn công kích sóng âm, cho dù là Kinh Trập Long cũng bị âm thanh chấn động cho choáng váng ù tai. Kinh Trập Long thẹn quá hoá giận lao thẳng về phía đàn ong, đập đàn ong tan tác rơi rớt thành từng mảnh.

Sở Diệp nheo mắt triệu tập trận pháp khế ước. Kinh Trập Long bị trận pháp khống chế nằm sấp xuống đất.

"Ngươi có bị lộn không vậy? Ăn nhiều linh thảo của ta vậy rồi mà còn làm loạn ầm ĩ." Sở Diệp nhịn không được tức giận mắng mỏ. Lúc trước Kinh Trập Long trong thời kỳ lột xác cho nên Sở Diệp sắp xếp cho nó ở trong không gian ngọc truỵ. Sau khi vào không gian ngọc truỵ, trước tiên Kinh Trập Long ăn hết toàn bộ Kim Thuế Quả, lại vô ngâm tắm linh tuyền, rồi ăn sạch Long Ngư trong ao, Thảo Dược Gà nó cũng không buông tha, gia hoả này ăn uống no nê rồi còn không thoả mãn lại gây thêm tai vạ cho không ít linh thảo của hắn trong không gian ngọc truỵ.

Sở Diệp không chịu nổi nó cứ hăng hái ồn ào nên mới thu vào trong Hồn Thất. Sau khi vào Hồn Thất Kinh Trập Long trở nên an phận hơn rất nhiều, Sở Diệp còn tưởng rằng đối phương đã chấp nhận số phận rồi, kết quả vừa mới khôi phục thực lực lập tức gây ra náo loạn thế này đây.

Sở Diệp cảm giác được từng luồng nguyên lực đang dũng mãnh tràn vào trong cơ thể. Sở Diệp nheo mắt nhếch miệng, bất luận Kinh Trập Long có tự nguyện hay không thì khế ước cũng đã đạt thành, đối phương khôi phục thì thực lực của Sở Diệp cũng theo đó nhanh chóng đề cao.

Kinh Trập Long tràn đầy tức giận trừng mắt liếc Sở Diệp, thoá mạ Sở Diệp là tên khốn nạn, thừa dịp nó suy yếu mà ra tay, Long tộc chúng nó ghét nhất gia hoả đầu cơ trục lợi như Sở Diệp vậy.

Kinh Trập Long với Sở Diệp đã đạt thành khế ước, Sở Diệp có thể cảm giác được Kinh Trập Long cũng không phải quá kháng cự hắn, trận ầm ĩ này cũng không phải vì nó thực sự muốn nổi loạn, mà chắc là vì cố tỏ vẻ cáu kỉnh mà thôi.

......

Sở Diệp lấy ra một lọ dược tề liệng qua, Kinh Trập Long ngửi ngửi rồi nốc hết cả chai dược tề luôn. Sở Diệp chống nạnh nói: "Ngươi nhìn cho rõ ràng, bà xã của ta chính là Dược tề sư Địa giai, đi theo ta là ngươi có phúc đó có biết hay không vậy?"

Linh trí Kinh Trập Long rất cao, cũng biết Dược tề sư Địa cấp đại biểu cho cái gì, "Bà xã của người là Dược tề sư Địa giai chứ ngươi có phải đâu, ngươi có gì mà kiêu ngạo?!"

"Của bà xã ta cũng chính là của ta thôi." Sở Diệp nói như chuyện đương nhiên.

Cung Thần liếc nhìn Sở Diệp một cái, nghĩ thầm: Sở Diệp ăn bám vợ thật đúng là ăn đúng lý hợp tình luôn á, có bạn đời là Dược tề sư Địa giai quả nhiên quá hạnh phúc mà!

Kinh Trập Long liếc mắt khinh thường nhìn Sở Diệp một cái rồi ồn ào nói nó muốn ngâm linh tuyền.

Sở Diệp nheo mắt, "Được thôi, coi biểu hiện của ngươi đã." Sở Diệp nghĩ thầm: Gia hoả Kinh Trập Long này quả nhiên có con mắt tinh tường nha, biết linh tuyền của hắn là đồ tốt.

Cung Thần nghe không hiểu tiếng rồng của Kinh Trập Long, tò mò nói: "Ngươi với nó nói gì đó, không ngờ nó đã chịu yên tĩnh nhanh như vậy, theo ta được biết Kinh Trập Long rất là chú ý khí tiết đó."

Sở Diệp nhàn nhạt nói: "Không có gì, chỉ là hứa hẹn một số lợi ích thôi." Khí tiết thì có tác dụng gì? Ích lợi càng quan trọng hơn.

Cung Thần tràn đầy khâm phục nói: "Sở thiếu thật là lợi hại, Kinh Trập Long này có tu vi tam giai Vương cảnh, không ngờ nhanh như vậy ngươi đã có thể khống chế được rồi."

Sở Diệp hơi nghi hoặc hỏi: "Phải cố hết sức mới khống chế được, nếu đám người Lạc Phong muốn khế ước Kinh Trập Long thì phải làm sao mới khống chế được nó?!" Hắn đột phá Vương giai rồi mới đi khế ước mà còn không dễ khống chế Kinh Trập Long đây huống chi mấy người như Lạc Phong.

Cung Thần liếc Sở Diệp một cái mới nói: "Nếu là mấy người như Lạc Phong thì trưởng bối sẽ ra tay phong ấn một phần lực lượng của Kinh Trập Long trước rồi mới khế ước."

"Phong ấn cũng được nữa hả?" Sở Diệp hỏi.

"Đương nhiên, không chỉ Hồn Sủng như Kinh Trập Long đâu, những Hồn Sủng khác cũng có thể sử dụng thủ đoạn như vậy, phong ấn một phần lực lượng trước như vậy dễ dàng khế ước hơn." Cung Thần nói.

Sở Diệp gật đầu, "Là như vậy nha!" Sở Diệp nghĩ thầm: Thủ đoạn khế ước ở Thiên Hải Vực bên đây còn nhiều hơn so với Vân Châu và nơi khác nha!

Cung Thần nghi hoặc hỏi: "Sở thiếu không biết mấy chuyện này sao? Nếu Sở thiếu phong ấn một phần lực lượng của Kinh Trập Long từ trước thì dù cho nó có khôi phục cũng không dễ dàng từ trong Hồn Thất trốn ra ngoài như vậy đâu."



Sở Diệp: "....." Được rồi, là do chính hắn kiến thức hạn hẹp.

"Linh hồn lực của Sở thiếu thật hùng hậu! Kinh Trập Long là Vương cấp tam giai, nếu linh hồn lực không đủ mạnh thì giờ phút này trong thức hải chắc phải căng đau không ngớt rồi."

Sở Diệp cười nói: "Sơ Văn thường xuyên luyện chế dược tề linh hồn cho, do đó gánh nặng tương đối nhỏ."

Cung Thần đột nhiên không kịp phòng ngừa bị khoe ân ái quật thẳng mặt, nói: "Tình cảm của Sở thiếu với Lâm thiếu thật tốt."

Sở Diệp gật đầu, "Đúng là vậy mà."

......

Sở Diệp cảm giác được từng luồng khí tức linh hồn khổng lồ đang nhanh chóng tới gần đây, sắc mặt khó coi nhìn về phía ngoài Thiên Hà hoa lâm nói: "Hình như có Hồn Vương đang tới đây." Sở Diệp liếc Kinh Trập Long một cái, nghĩ thầm: "Con rồng ngốc này đúng thật là chọc phiền phức cho hắn không, hắn là người khiêm tốn cỡ nào ha! Gia hoả này không học hắn được chút nào hết.

Cung Thần cười nói: "Hình như phụ thân của ta cũng tới."

Sở Diệp nhắm mắt lại cẩn thận cảm giác, nhận ra được bốn luồng hơi thở Hồn Vương. Sở Diệp hít sâu một hơi nghĩ thầm: Ngoại trừ Cung Khiếu ba người khác chỉ sợ đều là người tới với ý đồ xấu nha!

Một con Thanh Loan phá tan kết giới Thiên Hà hoa lâm trực tiếp bay thẳng tới đây, hàng loạt ngọn lửa từ trên trời giáng xuống. Kinh Trập Long đón đầu Thanh Loan, hai con Hồn Thú đánh nhau thành một đoàn trên không trung.

Cung Thần bất ngờ nhìn Kinh Trập Long, nói: "Kinh Trập Long khôi phục rất tốt luôn nè!" Cung Thần có được tin tức là Kinh Trập Long trong thời kỳ lột xác bị thương nghiêm trọng, dù cho có Kim Thuế Quả cũng chưa chắc có thể khôi phục tới thời kỳ toàn thịnh, nhưng giờ nhìn thấy chiến lực của Kinh Trập Long hình như đã hoàn toàn khôi phục rồi. Cung Thần hơi tò mò là rốt cuộc Sở Diệp quá may mắn thừa dịp Kinh Trập Long đang trong thời kỳ suy yếu tìm thấy được rồi khế ước, hay thật ra trước đó Sở Diệp đã lấy được Kim Thuế Quả Thụ rồi. Nếu Sở Diệp đã lấy được Kim Thuế Quả Thụ trước đó rồi thì Sở Diệp chắc chắn trên tay Sở Diệp còn có Ảnh Thú.

Trên không trung Thanh Thương Long lấy tốc độ sét đánh đột nhiên xuất hiện rồi vọt thẳng về phía Thanh Loan Điểu. Trong phút chốc hàng loạt gai gỗ cắm vào cơ thể Thanh Loan Điểu. Thanh Loan Điểu kêu lên thảm thiết, vô số lông chim rào rạt rơi xuống, máu tươi chảy đầy đất, khí tức của Thanh Loan Điểu cũng nhanh chóng giảm xuống, Giang Thượng cũng hộc ra một búng máu lớn.

Sở Diệp nhìn thấy Thanh Thương Long bỗng nhiên xuất hiện mà sững sờ một hồi mới tự nhủ: Thật đúng là tàn nhẫn. Thanh Loan Điểu chỉ có tu vi Chiến Vương tam giai mà Thanh Thương Long là Hồn Thú thuộc hạ lợi hại nhất của Cung Khiếu có tu vi Chiến Vương thất giai. Kinh Trập Long của Sở Diệp với Thanh Loan Điểu đánh nhau là mang theo mấy phần dò xét đối phương thôi, đột nhiên Thanh Thương Long xuất hiện vừa ra tay chính là sát chiêu. Thanh Loan Điểu bị trọng thương thế này sợ là phải mất rất lâu mới có thể khôi phục. Thanh Thương Long càng không chịu bỏ qua mà tiếp tục xé một tảng lớn huyết nhục từ trên cánh Thanh Loan Điểu xuống. Sở Diệp vừa nhìn thấy một màn này mày nhảy dựng, Cung Khiếu đây là động sát khí rồi. Kinh Trập Long cũng học theo, tiến lên ra sức đánh chó rơi xuống nước, cũng xé một tảng huyết nhục lớn xuống rồi ăn. Thanh Loan Điểu bị thương quá nghiêm trọng, không ngừng kêu la thảm thiết.

"Các ngươi..." Giang Thượng không nhịn được rống giận một tiếng.

"Cung đạo hữu thật quá đáng." Một con Thanh Đồng Long tham gia trận chiến, chặn lại đòn tấn công của Thanh Thương Long.

Sở Diệp nhìn Thanh Đồng Long tự nhủ rốt cuộc Chung Lâu nhịn không được phải ra tay rồi.

"Cung đạo hữu, ngươi làm vậy là có ý gì?" Giang Thượng vô cùng đau lòng thu hồi Thanh Loan Điểu, lạnh giọng hỏi. Vốn dĩ Giang Thượng tới đây gây sự, kết quả vừa đối mặt đã tổn thất thê thảm, kết quả này khác quá xa so với tưởng tượng của hắn ta, Giang Thượng không khỏi khó mà tiếp nhận cho nổi. Giang Thượng vô cùng oán hận Cung Khiếu, cũng hết sức bất mãn Chung Lâu, hắn với Chung Lâu đã nói rõ ràng là sẽ hợp tác tóm lấy Sở Diệp, kết quả Chung Lâu lại tới chậm hơn một bước, hại Hồn Sủng của hắn bị trọng thương tới như vầy.

"Lời này là ta hỏi ngươi mới đúng, Giang Thượng huynh đây là làm gì vậy? Mạnh mẽ xông vào lãnh địa con ta tặng cho Sở đạo hữu còn vô cớ ra tay với người ta nữa." Thân hình cao lớn vĩ đại của lộ ra, mang theo tươi cười lạnh lùng trên mặt.

Sở Diệp nghe Cung Khiếu xưng hô liền bừng tỉnh hiểu ra mọi chuyện. Năm đó Giang Chỉ Lan tính kế Cung Thần một phen cơ hồ huỷ hoại tiền đồ của Cung Thần, Cung Khiếu vì e ngại tuổi thọ sắp cạn cho nên nhịn không phát tác, bây giờ cơ hội ở ngay trước mắt cho nên lợi dụng tình huống xuống tay luôn.

"Cung Khiếu, ngươi nên biết hắn đã khế ước Kinh Trập Long." Giang Thượng tức giận nói.

Cung Khiếu đầy chế nhạo nói: "Người có duyên đều có thể lấy được Kinh Trập Long, nếu Sở đạo hữu đã khế ước thành công thì Giang Thượng huynh cũng nên chủ động từ bỏ mới đúng chứ, chẳng lẽ một hai phải là cháu gái ngươi khế ước Kinh Trập Long mới được hay sao?"

"Cung đạo hữu bớt giận, vị Sở đạo hữu này nếu may mắn tìm được Kinh Trập Long thì cũng thôi đi, nhưng hắn lại dùng thủ đoạn không ra gì trộm Kim Thuế Quả Thu đi cho nên mới tìm được Kinh Trập Long." Chung Lâu nói.

Cung Khiếu cười lạnh nói: "Chung huynh, đang yên đang lành sao ngươi lại có thể ngậm máu phun người như vậy chứ, các ngươi không coi giữ được Kim Thuế Quả Thụ là do các ngươi kém cỏi chớ nên đổ tội lên đầu Sở đạo hữu."

Sở Diệp hơi ngượng ngùng xoa xoa mũi, thực là xấu hổ quá mà! Thật sự chính hắn đã trộm Kim Thuế Quả Thụ đó.



Giang Thượng cau mày nói: "Kinh Trập Long đâu có tìm được dễ dàng như vậy chứ?"

"Đàn ong thuộc hạ của Sở thiếu thật nhiều, bản lĩnh tìm rồng đương nhiên hơn xa so với giá áo túi cơm như ngươi rồi." Cung Thần chắp tay sau lưng nói.

Sở Diệp: "....." Cung Khiếu quả thật khen ngợi quá lời rồi. Sở Diệp nhìn ba Hồn Vương giằng co trên không trung mới phát hiện tuy rằng trận chiến vì hắn mới xảy ra nhưng hình như hắn đã trở thành vai phụ rồi nè.

......

Lạc Đông đứng một bên xem diễn kịch một hồi mới đứng ra hoài giải: "Vài vị đạo hữu không cần tranh cãi nữa, nếu việc sở hữu của Kinh Trập Long đã đâu vào đấy rồi thì ra sao thì cứ để vậy đi, chúc mừng Sở đạo hữu khế ước Kinh Trập Long thành công."

Sở Diệp gật đầu thăm hỏi với Lạc Đông, "Đa tạ đạo hữu."

Lạc Đông hơi bất ngờ nhìn Sở Diệp nói: "Linh hồn lực của Sở đạo hữu thực hùng hậu nha! Vừa mới đột phá thành công đã có thể khế ước ngay với một Hồn Thú Vương cấp, thật là lợi hại mà."

Sở Diệp cười nói: "Lạc đạo hữu quá khen rồi."

Chung Hạo mặt mày dữ tợn nhìn Sở Diệp, Chung Hạo đã coi Kinh Trập Long thành đồ trong túi từ sớm, kết quả đồ lại rơi vào tay Sở Diệp khiến cho Chung Hạo vô cùng tức giận. Chung Hạo vẫn luôn tự đánh giá cao bản thân mình, Sở Diệp còn trẻ hơn so với hắn lại khế ước hai Hồn Thú Vương giai cũng khiến cho Chung Hạo phi thường ghen ghét.

......

Lạc Đông quay về phía Cung Khiếu cười hỏi: "Khí tức trên người Cung đạo hữu dồi dào, chẳng lẽ đã thành công kéo dài tuổi thọ rồi?" Lạc Đông vừa hỏi xong ngay lập tức mấy người xung quanh đều dỏng tai lên.

Cung Khiếu cười cười, nói: "Đúng vậy, may mắn tìm được Duyên Thọ dược tề, lại có thể sống thêm ba mươi năm nữa."

Trong lòng Lạc Đông thoáng qua một tia bất ngờ, nhiều năm nay thế lực khắp nơi ăn ý ngăn chặn Cung Khiếu vậy mà vẫn để cho Cung Khiếu thành công kéo dài tuổi thọ, phân bổ thế lực Hải Long Cung lại sắp phải cải tổ lần nữa rồi.

Giang Thượng nghe xong liền tái mét mặt mày, đối với hắn mà nói Cung Khiếu thành công kéo dài tuổi thọ ảnh hưởng tới Lạc Đông còn lớn hơn nhiều so với việc Sở Diệp khế ước Kinh Trập Long thành công.

Lạc Đông nhìn về phía Sở Diệp nghĩ thầm: Cung Khiếu che chở Sở Diệp như vậy, có khi nào Duyên Thọ dược tề có liên quan tới Sở Diệp không đây.

"Chúc mừng Cung đạo hữu." Lạc Đông nói.

Cung Khiếu cười cười, nói: "Đây cũng không phải chuyện lớn lao gì."

Lạc Đông nghĩ thầm: Chuyện này không phải là chuyện lớn sao? Rõ ràng chuyện này rất lớn đó có được không?

......

Có Cung Khiếu trấn thủ ở đây mấy Hồn Vương tới tìm phiền phức lũ lượt rút lui. Một đám thanh niên tài tuấn tới đây nghe ngóng đều bị doạ cho hoảng sợ, Sở Diệp đoán mấy người này vừa rời khỏi đây sẽ lập tức lan truyền tin tức Cung Khiếu thành công kéo dài tuổi thọ cho các thế lực của mình.

Sở Diệp chắp tay nói: "Đa tạ Cung tiền bối đã giúp đỡ."

Cung Khiếu cười nói: "Sở đạo hữu, chúng ta là bằng hữu lâu nay không cần phải khách sáo, Sở đạo hữu tuổi còn trẻ đã có thể khế ước hai con Vương thú, thật sự là may mắn lớn lao rồi."

Sở Diệp cười nói: "Cung tiền bối khen quá lời rồi."

"Ta vậy chứ chưa từng khen quá lời đâu." Lúc trước Sở Diệp thả ra một đám lớn Ngân Sí Ong tìm kiếm tung tích Kinh Trập Long trên biển gặp phải Chung Lâu ngăn cản, Cung Khiếu từng ra mặt can thiệp. Thực tế lúc đó Cung Khiếu cho rằng Sở Diệp chỉ đi tham gia náo nhiệt thôi chứ ai có ngờ thật đúng là để cho Sở Diệp lấy được. Hồn Vương có hai Vương thú chưa tới ba mươi tuổi, chỉ cần Sở Diệp không chết yểu thì thành tựu trong tương lai vô cùng có khả năng sẽ vượt qua cả hắn.

trướctiếp