Xuyên Thư Chi Nghịch Sửa Nhân Sinh

Chương 228: BẦY ONG RA TRẬN


trướctiếp

Thiên Hà hoa lâm.

"Đảo chủ tới chơi!" Sở Diệp nhiệt tình nói.

Cung Thần nghi ngờ nhìn Sở Diệp, "Có chuyện gì xảy ra hả?"

Sở Diệp không rõ nguyên do hỏi lại: "Sao đảo chủ lại hỏi như vậy?"

"Sở thiếu hình như nhiệt tình hơn bình thường, dường như rất là hoan nghênh ta vậy á." Cung Thần nói.

Sở Diệp nghĩ thầm: Cảm giác của Cung Thần đúng là nhạy bén nha! Nếu không phải hắn bị tính kế thì thế nào cũng đã là Hồn Sư hậu kỳ rồi. Sau khi bỏ túi Kim Thuế Quả Thụ Sở Diệp luôn hơi bất an, giờ thấy Cung Thần tới đột nhiên như thấy được tin tình báo miễn phí đưa tới tận cửa chứ sao. Sở Diệp cười nịnh nọt, nói: "Làm sao có thể? Đảo chủ ngươi chính là tống tài đồng tử, ta lúc nào cũng luôn hoan nghênh ngươi mà."

Cung Thần cười cười, "Có lẽ vậy."

Sở Diệp rót cho Cung Thần một ly trà rồi hỏi: "Chuyện Kim Thuế Quả Thụ điều tra tới đâu rồi?"

Cung Thần nhàn nhạt nói: "Vẫn đang tìm đó thôi, bọn họ suy đoán có thế lực ngầm nhúng tay vào, ta trái lại cho rằng có khả năng mấy người này tự trông tự trộm luôn không chừng." Cặp đôi nam đểu cáng nữ lăng loàn Chung Hạo với Giang Chỉ Lan tưởng chừng như rất thân thiết, chẳng qua cơ hội đột phá Hồn Vương cũng đủ cho hai người trở mặt thành thù.

Sở Diệp cười cười, nghi hoặc hỏi: "Kim Thuế Quả Thụ rất quan trọng để khế ước với Kinh Trập Long hay sao?"

Cung Thần gật đầu, "Đương nhiên, người của ba thế lực lớn muốn dùng Kim Thuế Quả Thụ để dẫn dụ Kinh Trập Long ra rồi vây bắt."

"Có thể sao? Kinh Trập Long không phải là Vương cấp sao? Linh trí Hồn Thú Vương cấp không thấp đâu!" Sở Diệp hoài nghi nói.

Cung Thần vuốt ve chén trà, bình thản nói: "Nếu người của ba thế lực lớn lấy Kim Thuế Quả Thụ dụ dỗ thì dù cho có biết đó là bẫy rập Kinh Trập Long vẫn có khả năng xông tới."

Sở Diệp nghi hoặc hỏi: "Tại sao?"

"Kinh Trập Long bị thương, hơn nữa thương tích còn không nhẹ, thời điểm Kinh Trập Long lột xác vô cùng nguy hiểm, với tình trạng hiện giờ của đối phương chỉ sợ rằng không vượt qua được đâu." Cung Thần nói.

Sở Diệp tò mò hỏi tiếp: "Nếu không vượt qua được thì sẽ ra sao?"

Cung Thần nhàn nhạt nói: "Có lẽ là chết đi."

Sở Diệp kinh ngạc hỏi: "Sẽ chết sao?"

"Trong mấy ngày lột xác này vốn vô cùng nguy hiểm đối với Kinh Trập Long, nói như vậy trước khi Kinh Trập Long lột xác đều đã chuẩn bị đầy đủ, điều chỉnh tình trạng thân thể đến mức tốt nhất, nhưng Kinh Trập Long này..." Cung Thần lắc đầu, nói tiếp: "Cho nên, cho dù biết là bẫy rập thì Kinh Trập Long cũng chỉ có thể mạo hiểm đánh cướp mà thôi, chỉ là bây giờ tương đối phiền toái đó chính là không tìm thấy Kim Thuế Quả Thụ."

Sở Diệp cười nói: "Vậy à?"

"Nghe nói chính Ảnh Thú đã cướp Kim Thuế Quả Thụ, từ trình độ nào đó mà nói thì giá trị của Ảnh Thú không hề thấp hơn Kinh Trập Long." Cung Thần nói.

Sở Diệp nghe xong tâm tình chấn động rồi: "Không thể nào, Kinh Trập Long chính là Hồn Thú Vương cấp đó!"

Cung Thần gật đầu, "Đúng là như vậy, chẳng qua Ảnh Thú chính là Hồn Thú rất tuyệt hảo để thăm dò U Linh thuyền với di tích đáy biển, U Linh thuyền càng có giá trị càng dễ đang phát sinh biến hoá quái dị, Hồn Thú tiến vào U Linh thuyền hoặc là thần hồn bị tổn thương nghiêm trọng, hoặc là biến thành xương khô... Ảnh Thú trời sinh thích hợp với những địa phương này, thông thường sẽ không bị ảnh hưởng."

Sở Diệp cười nói: "Là như vậy sao? Không biết là ai có phúc khế ước được một Hồn Thú như vậy."

Cung Thần chống cằm nói: "Không biết nữa! Người này quá khiêm tốn, ta cũng không nghe được chút tin tức nào, không có Kim Thuế Quả Thụ hươu chết về tay ai giờ không biết được rồi."

Sở Diệp nói với Cung Thần: "Cung thiếu hình như rất vui vẻ."

Cung Thần cười cười, nói: "Đâu có đâu? Ta xem kịch đương nhiên hy vọng vở kịch này càng khúc chiết càng tốt."

Sở Diệp: "...." Xem kịch. Anh chàng Cung Thần này cũng thật là thảnh thơi quá mà! Vốn dĩ hắn cũng có suy nghĩ giống như Cung Thần, chỉ là bây giờ không được nữa rồi, chỉ sợ hắn sắp phải đi diễn tuồng tới nơi rồi đây. Kim Thuế Quả Thụ đều đã lọt vô tay nếu không tranh thủ một chút thì thật sự đáng tiếc.



"Hy vọng người lấy được Kim Thuế Quả Thụ sẽ không quá cùi bắp, cũng không nên đắc ý vênh váo." Cung Thần nói.

Sở Diệp nghi hoặc hỏi: "Người kia có nguy hiểm gì sao?"

Cung Thần nhàn nhạt nói: "Trên cây Kim Thuế Quả có ấn ký của ba lão bất tử kia, chỉ cần đối phương phá hư lồng linh khí trên cây ăn trái thì ba lão già kia có thể cảm ứng được ngay lập tức."

Sở Diệp sửng sốt một hồi mới hỏi, "Ấn ký linh hồn?" Nguy hiểm thật nha!

Cung Thần lắc đầu, "Người trộm Kim Thuế Quả Thụ không biết là cấp bậc gì, Chung Lâu chính là Hồn Vương lục giai, muốn xoá bỏ ấn ký của đối phương cũng không dễ dàng gì."

Sở Diệp: "....." Hình như có chút phiền phức nha! May mắn là hắn không có hành động thiếu suy nghĩ. Sở Diệp nghĩ thầm muốn hỏi thêm mấy câu nữa nhưng lại sợ hỏi nhiều Cung Thần sẽ nghi ngờ cho nên đành phải ngừng lại.

......

Sở Diệp với Lâm Sơ Văn đi vào không gian ngọc truỵ, Lâm Sơ Văn nhìn Kim Thuế Quả Thụ hỏi: "Ấn ký linh hồn ở đâu vậy?"

"Phía trên thân chính của cây." Sở Diệp nói.

Lâm Sơ Văn hỏi Sở Diệp: "Có thể xoá sạch không?"

Sở Diệp gật đầu, "Có thể, có điều là không còn kịp nữa rồi." Theo lời của Cung Thần, thời kỳ suy yếu của Kinh Trập Long chỉ còn hai ngày nữa là xong rồi, vì vậy cần phải tranh thủ thời gian. Sở Diệp giải phóng linh hồn lực ra ngoài định xoá bỏ ấn ký linh hồn trên thân cây, ấn ký linh hồn trên cây Kim Thuế Quả hoá thành một con dao sắc nhọn lao về phía hắn, Sở Diệp lập tức toàn lực vận dụng linh hồn lực ngăn cản.

"Không được sao?" Lâm Sơ Văn hỏi.

Sở Diệp lắc đầu, "Làm thì được rồi đó, chỉ là chờ huynh hoàn toàn xoá sạch ấn ký e là phải tốn cả tháng trời." Thời gian Sở Diệp tiến giai Hồn Vương còn quá ngắn, tuy rằng linh hồn lực của hắn còn hùng hậu hơn nhiều so với các Hồn Vương vừa mới thăng cấp khác, nhưng so với các cường giả Hồn Vương kỳ cựu thì lại có chút không bằng. Ấn ký linh hồn phía trên Kim Thuế Quả Thụ còn kiên cố hơn so với tưởng tượng của Sở Diệp, đã vậy lại còn có thể hoá thành công kích. Sở Diệp lại cố gắng một hồi nhưng trằn trọc tới kiệt sức vẫn không thể xoá được dù chỉ một cái.

Lâm Sơ Văn nói với Sở Diệp: "Không còn kịp nữa rồi đó."

Sở Diệp gật đầu, "Không sao, chúng ta đi tìm Kinh Trập Long trước đi." Kim Thuế Quả Thụ để trong nhẫn không gian vượt qua thời gian nhất định sẽ mất đi hoạt tính nhưng để trong không gian ngọc truỵ thì không cần phải băn khoăn vấn đề này nữa. Ấn ký linh hồn trên cây Kim Thuế Quả nếu không xoá bỏ được thì dứt khoát không cần phải xách cả cây ra làm gì.

Lâm Sơ Văn gật đầu, "Đi thôi, gần đây hải vực xung quanh đây dường như rất náo nhiệt." Người của ba thế lực lớn hình như đã mất dấu Kinh Trập Long, bất đắc dĩ chỉ đành phải thuê rất nhiều tu sĩ địa phương tìm kiếm tung tích Kinh Trập Long. Nghe nói người của ba thế lực lớn đã treo thưởng ba ngàn vạn đồng vàng cho người nào tìm được Kinh Trập Long.

......

Tiểu Ngân phe phẩy cánh sốt ruột nói: "Giờ đi hay sao?"

Sở Diệp gật đầu, "Ừa."

Trên người Tiểu Ngân xuất hiện một làn sóng sáng chói, chiều dài cơ thể mở rộng ra tới hơn ba mét. Sau khi đột phá Vương cấp Tiểu Ngân có thể tuỳ ý biến ảo lớn nhỏ, chẳng qua chịu giới hạn bởi tư chất tự nhiên của Kim Sí Vương cho nên lớn nhất cũng chỉ dài được ba mét. Sở Diệp với Lâm Sơ Văn ngồi lên người Tiểu Ngân rồi bay về phía biển. Một lượng lớn Ngân Sí Ong mênh mông cuồn cuộn bay theo hộ vệ hai bên. Sau khi Sở Diệp đột phá Vương cấp bị rất nhiều chú ý tới cho nên đàn Ngân Sí Ong vừa lao ra đã bị rất nhiều người để ý.

Sở Diệp đưa theo Lâm Sơ Văn đi vào hải vực, phần lớn Ngân Sí Ong tản ra tứ phía tìm kiếm tung tích Kinh Trập Long. Sở Diệp vận dụng Thông Cảm chi thuật, hàng nghìn hình ảnh từ các khu vực khác nhau cùng lúc hiện lên trước mắt Sở Diệp. Sau khi đột phá Vương cấp linh hồn lực của Sở Diệp tăng lên rất nhiều, đồng thời tiếp nhận hơn một ngàn hình ảnh cũng không quá sức.

"Là Sở đạo hữu đúng chứ?" Một lão già áo xám đứng trên đầu một con cá sấu biển xuất hiện trước mặt Sở Diệp, ánh mắt của lão già áo xám này khá sắc bén, nhìn cũng biết người tới không có ý tốt.

"Đúng là ta, không biết các hạ là..."

"Chung Lâu."

"Hoá ra là Chung đạo hữu, Sở Diệp có lễ."

"Sở đạo hữu là vì Kinh Trập Long mà tới?"

Sở Diệp gật đầu, "Đúng rồi, nghe nói phẩm tướng Kinh Trập Long tuyệt hảo cho nên ta cũng hết sức rục rịch." Ánh mắt Sở Diệp hơi dao động chốc lát, nghĩ thầm: Chung Lâu là Nhị trưởng lão Hải Long Cung, phụ thân của Chung Hạo, vị này hình như là đối thủ một mất một còn của Cung Khiếu.

"Sở đạo hữu vừa mới đột phá Hồn Vương có thể chậm rãi tìm kiếm khế ước thú mới, cần gì phải nóng lòng nhất thời đâu?" Chung Lâu nói lời thấm thía.

Sở Diệp: "....." Lão già chết tiệt này có ý gì ha?! "Tu luyện một đường phải biết nắm bắt thời cơ, Kinh Trập Long hiếm có khó tìm, tại hạ thực sự luyến tiếc từ bỏ."



"Các hạ còn trẻ, tham công liều lĩnh sẽ bất lợi đối với việc tu luyện, ta thấy không bằng các hạ quay về củng cố tu vi lại cho thoả đáng đi." Ngữ khí Chung Lâu càng thêm vài phần lạnh lẽo.

"Chung Lâu huynh nói vậy là không đúng rồi, cơ hội không thể bỏ qua, bỏ qua cơ hội sẽ không tới lần nữa, nếu Sở đạo hữu mà khế ước Kinh Trập Long thì ngay lập tức có hai Hồn Thú Vương cấp, thực lực nhất định sẽ tăng mạnh." Cung Khiếu cưỡi Thanh Thương Long chạy như bay tới đây.

Sở Diệp nhìn Thanh Thương Long dưới chân Cung Khiếu mà không khỏi hâm mộ. Thanh Thương Long dài hơn trăm mét, bay lượn nhìn uy phong lẫm liệt. Cũng đều là thú cưỡi mà thú cưỡi nhà người ta phong cách cỡ nào kìa! Còn Tiểu Ngân nhà mình hình như không được vừa ý nha!

"Hoá ra là Cung trưởng lão, ta chỉ là cảm thấy Sở đạo hữu vừa mới đột phá Vương cấp đã vội vàng khế ước Kinh Trập Long, sợ linh hồn lực không chịu nổi gánh nặng." Chung Lâu nói.

"Chung trưởng lão lo lắng cho Sở đạo hữu chi bằng lo lắng cho chính tôn tử nhà ngươi đi, Chung Hạo đã khế ước Ngân Giao Long, lại khế ước Kinh Trập Long linh hồn lực mới có thể không đủ dùng, Sở thiếu tốt xấu gì cũng là Vương cấp, mạnh hơn nhiều so với tôn tử ngươi rồi." Cung Khiếu nói.

Sắc mặt Chung Lâu đổi tới đổi lui, kiềm chế nóng giận nói: "Sở đạo hữu có Cung trưởng lão chỉ bảo, thật ra ta đây xen vào chuyện người khác rồi."

Cung Khiếu cười nhạo một hồi rồi nói: "Ngươi quả thật là xen vào chuyện của người khác, người ta tuổi còn trẻ mà đã là Hồn Vương, sau này tất nhiên là tiền đồ rộng mở rồi, lúc ngươi ba mươi tuổi còn chưa đạt tới mức cửu giai Chiến Tướng đâu, ngươi có tư cách gì mà chỉ chỏ người ta?"

Chung Lâu bị Cung Khiếu chặn ngang mà mặt mày xanh mét, nắm chặt nắm đấm nói không nên lời.

Sở Diệp: "....." Cung Khiếu nói lời này đúng là không khách khí mà! Tính tình của đối phương lúc nào cũng xấu xa như vậy sao? Nếu đúng là như vậy cũng không trách thế lực khắp nơi cản trở Cung Khiếu đột phá.

Chung Lâu hừ lạnh một tiếng quay người rời đi.

Sở Diệp chắp tay về phía Cung Khiếu: "Đa tạ tiền bối."

Cung Khiếu cười nói: "Chúng ta cùng hội cùng thuyền, Sở đạo hữu không cần khách sáo, lão gia hoả Chung Lâu này cậy già lên mặt, càng ngày càng không biết xấu hổ." Năm đó rất có thể Giang Chỉ Lan đã liên hợp với Chung Hạo tính kế Cung Thần, Cung Khiếu rất hài lòng quấy cho đục nước.

Sở Diệp: "......"

"Sở đạo hữu muốn có Kinh Trập Long?" Cung Khiếu hỏi.

Sở Diệp gật đầu, "Chiến lực Ngân Sí Ong không cao, ta vẫn muốn có một Hồn Sủng chiến lực mạnh hơn."

Cung Khiếu gật đầu, "Đã như vậy thì chúc cho Sở thiếu mã đáo thành công."

Sở Diệp cười nói: "Ta chỉ là thử thời vận mà thôi, có thể tìm được là tốt nhất, tìm không thấy cũng không tổn thất gì."

Cung Khiếu nhìn Ngân Sí Ong bay lượn rợp trời, nói: "Sở thiếu có nhiều Ngân Sí Ong tương trợ như vậy hy vọng vẫn rất lớn."

"Mượn cát ngôn của Cung tiền bối vậy." Sở Diệp nói.

......

"Gia gia, Cung Khiếu vậy là có ý gì chứ? Sở Diệp không phải là người của Hải Long Cung, dù cho không hoà hợp với người của Hải Long Cung thì hắn cũng không thể hướng về người ngoài tới vậy chứ." Chung Hạo bực bội nói.

"Sợ là lão gia hoả kia điên mất rồi." Hoặc có lẽ Cung Khiếu thật sự đã phát hiện ra gì đó rồi.

Mặt mày Chung Hạo tối sầm, nói: "Sở Diệp này ở đâu lòi ra không biết, vừa mới trở thành Hồn Vương đã bừa bãi như vậy rồi." Vốn dĩ Chung Hảo coi Kinh Trập Long trở thành đồ trong túi nhưng bây giờ lại có mấy phần không chắc rồi.

Chung Lâu nhàn nhạt nói: "Được rồi, nhanh mà tìm cho ra Kinh Trập Long đi, có gia gia ở đây chỉ cần tìm được Kinh Trập Long trước một bước thôi sẽ không bị Sở Diệp cướp mất."

Chung Hạo hít sâu một hơi, nói: "Rốt cuộc tên vô lại nào trộm mất Kim Thuế Quả Thụ không biết." Vốn dĩ mọi người muốn dùng Kim Thuế Quả Thụ để dụ Kinh Trập Long tự xuất hiện, bây giờ cây cũng mất rồi, biện pháp này là không thể thực hiện được nữa, chẳng qua nếu đối phương đã trộm cây vậy tất nhiên là muốn lấy ra dùng rồi.

Lạc Đông dẫn theo Lạc Phong chạy như bay tới, "Chung Hạo huynh có tin tức gì của Kinh Trập Long không?"

Chung Hạo lắc đầu, "Không có." Lạc Đông lắc đầu hơi vội vàng nói: "Nếu cứ mãi như vậy cũng không phải là biện pháp hay!" Cứ chờ như vậy hoặc là thời kỳ suy yếu của Kinh Trập Long sẽ qua mất, hoặc Kinh Trập Long sẽ chết. "Người trộm Kim Thuế Quả Thụ kia rốt cuộc đang làm cái quái gì vậy không biết!? Tính không lấy cây ra hay sao!?" Kẻ trộm này rốt cuộc nghĩ gì vậy ha! Trộm được Kim Thuế Quả chẳng lẽ tính để lại tự mình ăn, nếu đúng là vậy thì thật là phí phạm của trời mà!

Chung Hạo hít sâu một hơi, nói: "Có lẽ đối phương thật sự có ý định này, hắn không chiếm được thì người khác cũng đừng hòng mơ tưởng." Chung Hạo trước sau cảm thấy chuyện Kim Thuế Quả Thụ biến mất không thoát khỏi liên quan với Cung Khiếu, Cung Thần bị phế đi rồi nên không có năng lực khế ước Kinh Trập Long nên Cung Khiếu ra tay cản trở từ bên trong.

trướctiếp