-từ ngày Minh Đàm vào cung làm quan thì ,tâm trạng của công chúa tốt hơn rất nhiều,cho đến một ngày có một
kỵ sỹ phạm tội Hoàng cung sắp bị công chúa xử trãm vì không bảo vệ được
ả,
-Minh Đàm thấy cô gái mặc một bộ đồ tù nhân đang sắp bị xử trãm ,bỗng lòng có thương tiếc vì vậy chàng cầu xin công chúa tha cho cô gái tội nhân kia..ban đầu ả công chúa cứ kiên quyết không tha nhưng sau một hồi bị Minh Đàm cầu xin mãi miết nên miễng cưỡng tha cho cô gái kia,
-Minh Đàm thấy cô gái kỵ sĩ có mái tóc màu xanh lam nhạt ,đôi mắt màu như
rượu vang giống mình,bèn bắt chuyện với nàng trước ,nhưng cô ấy không
nói gì chỉ biết nói hai từ "CẢM ƠN"
rồi quay lưng đi về nơi của
mình, chưa kịp đi xa thì liền bị Minh Đàm hỏi một câu: đúng rồi cô tên
gì?, -"Tiêu Dao Băng Mộng, có thể gọi là Băng Mộng" Băng Mộng trả lời
một câu dứt khoác không dư không thiếu câu nào rồi đi..Minh Đàm biết tên trong lòng cũng vui mừng
-về đến phủ của mình thì thấy Hoàng
Thượng và ả công chúa Kỳ Phi Hà ngồi ở trong phủ chờ chàng, Minh Đàm vốn không biết gì liền hỏi Hoàng Thượng rằng
-"Hoàng Thượng đến đây có việc gì cần thần ạ?" lão Hoàng Thượng nhết mép môi một cái rồi bảo
-"ta gả con gái của ta cho khanh, khanh có đồng ý không?"
Minh Đàm nghe xong liền giật thoát tim vì trong lòng đã có Tiêu Dao Băng
Mộng rồi, ngẫm nghĩ một lúc lâu thì mới có tiếng nói trong cái không khí lạnh lẽo này
-"thần xin 1 tháng để suy nghĩ ạ"
- nghe xong câu đó lẫn Hoàng Thượng và công chúa đều tức giận
-"ĐƯỢC TA CHO NGƯƠI MỘT THÁNG ĐỂ SUY NGHĨ" nói xong Hoàng Thượng dẫn công chúa đi..