Huyền Hoàng:- ngươi lừa ta hả cái con chim chết bầm kia?!( bóp cổ con khổng tước quơ qua quơ lại)
Phong Tử An: đừ.....đừng.....ta...sẽ biến thành ...hình dạng khác đấyyyyyyy
/BÙM/
Huyền Hoàng:- khụ khụ cái khói gì thế này
Phong Tử An:- cô hại chết ra rồi
Huyền Hoàng:- ngươi là ai? ngươi ăn con chim kia rồi à? gớm quá
Phong Tử An:- gớm cái đầu của cô ấy, ta là Tử An đây
Huyền Hoàng:- ồ vậy hả?
Phong Tử An:- ồ ồ làm như cô vô tội lắm
Huyền Hoàng:- ta đã biết gì đâu
Phong Tử An:- ta nhịn đủ rồi, ta phải đánh cho cô một trận mới được
Huyền Hoàng:- có giỏi thì đuổi theo đi blè
_hai bóng dáng rược đuổi nhau hết cả cái thành, Hoàng thì chạy đằng trước
quẹo ngỏ này sang cua khác, Tử An chạy đằng sau đuổi theo không dừng một bước_
Huyền Hoàng:-( bất chợt thắng lại) à đúng rồi
Phong Tử An:- này này tránh ra.
.
.
.
./ẦM/
ây dô, sao cô đứng vững thế
Huyền Hoàng:- có Tân La Thành thì chắc chắn phải có Tân thuyền đúng chứ?
Phong Tử An:- ai mà biết
Huyền Hoàng:- bên hướng kia, đi mau
Phong Tử An:- chờ ta vớiiiiiiiiii
Huyền Hoàng:- đây là Tân thuyền à? lớn thế, phải lên xem thử
Phong Tử An:- không được đâu phải có thiệp mời mới được lên
Huyền Hoàng:- ta không có, vậy thì dùng vũ lực
Phong Tử An:- cô đang nằm mơ giữa ban ngày hả? nhắm không đánh lại xa phu nữa mà đòi đánh tới binh lính
Huyền Hoàng:- sao chứ?
Phong Tử An:- cô nên biết Tân La Thành là do linh khí của trời đất tạo thành, thì đương nhiên ở đó linh khí tràng trề, rất thích hợp cho các tu sĩ
đang tu luyện và hơn nữa Tân La Thành có cả tiên khí nên việc tu luyện
sẽ đẩy các tu sĩ ở đó lên cấp bậc cao nhanh chóng
Huyền Hoàng:- vậy thì liên quan gì đến ta?
Phong Tử An:- liên quan chứ, cô vừa mới đòi đánh binh lính trên Tân thuyền
đấy, xa phu ở Tân La Thành toàn là tu sĩ cấp 3 đi lên đấy có người còn
đạt đến Nguyên Anh kìa
Huyền Hoàng:- còn binh lính chắc cũng thấp hơn há
Phong Tử An:- ảo tưởng, chỉ là xa phu mà đã như vậy rồi cô nghĩ binh lính sẽ
khủng hơn thế nữa binh lính ở Tân La Thành đa số toàn Nguyên Anh Kim Kì
đổ lên
Huyền Hoàng:- nghĩa là đang ở giai đoạn 3 hả?
Phong Tử An:- ta nghĩ cô phải cầu xin ta thôi
Huyền Hoàng:- cầu xin ngươi á? nằm mơ đi con chim chết bầm kia
Phong Tử An:- ta có thiệp mời này( móc ra từ áo)
Huyền Hoàng:- ngài khổng tước anh minh ơi hãy cho tôi tấm thiệp đó đi( lật mặt ngay lập tức)