Phó Vân Phi không lên tiếng, Lâm An Niên là omega, bởi vì thích Hoắc
Thanh mà đầu tiên cãi nhau với anh, sau đó lại cãi với bố me.
Cuối cùng bỏ nhà đi theo tên khốn Hoắc Thanh đó. Dạo gần đây
thế mà có tin đồn Hoắc Thanh với đứa con gái thất lạc mới
được đưa về của Liễu gia Liễu Như Ca đính hôn. Ha hả, Hoắc Thanh hắn bất quá cũng chỉ là đứa con bên chi thứ có chút tài
năng, dựa vào sự bảo hộ của Hoắc gia đi lên mà thôi, thế nhưng
lại có mưu đồ câu kết với Liễu gia hòng đứng lên vị trí gia
chủ Hoắc gia. Đúng là nằm mơ, một alpha bình thường lại muốn
đấu lại gia chủ là một alpha trội. Tìm đường chết.
( nói một chút về alpha. Alpha thì đều là A rồi, nhưng mà trong đó
kiểu dạng có đột biến trội lặn ý, A trội đặc biệt mạnh hơn A bình thường, A lặn nếu như bị A trội dùng pheromone tấn công
khả năng cao sẽ phân hóa lại thành B hoặc O.
Omega cũng
phân biệt trội, bình thường và lặn. Tất nhiên là đột biến
trội lặn ở cả A và O đều rất hiếm. O trội có khả năng sinh
sản cực kì mạnh mẽ, pheromone cũng cực mạnh, mạnh hơn O
thường. O lặn thường có kỳ phát tình không đều cách nhau rất
xa, khả năng mang thai kém hơn O thường, chỉ mạnh hơn Beta, nhưng
pheromone giống O trội, đều rất mạnh.
Và bé Lâm của chúng ta là một thân thể O lặn, tính chất O trội. Còn về trội ở
chỗ nào thì chờ anh chồng giải đáp.)
Lâm An Niên phải nghỉ ngơi rồi. Sau khi trò chuyện một lúc với Phó Vân Phi, câu phải đuổi khách.
“ Đi làm việc của cậu đi, tôi phải đi ngủ rồi, bé cưng của tôi muốn ngủ rồi!”
Phó Vân Phi đứng ngoài của thở dài “ Cậu nghỉ ngơi nhiều chút, cơ
mà vẫn phải đưa mẫu thiết kế cho tôi. Không là cho cậu chết
đói đó, tôi vẫn chưa tha thứ cho câu đâu”
“ Biết rồi biết
rồi mà. Đi đi, mai lại đến nha bạn yêu. Bye bye…” Lâm An Niên vẫy
vẫy tay xong, thấy Phó Vân Phi đã rời đi liền đóng cửa.
Aaaaaaaa thức tỉnh đi aaaa. Lâm An Niên sợ chết khiếp, không được cậu
không được như vậy. Như thế là phản bội anh chồng của cậu
aaaaa. Không được, cậu phải thú tội.
Với tâm thái hoang
mang đầy tội lỗi, Lâm An Niên đem một quyển sổ ra viết hết tất
cả tất cả vào và không hề biết rằng sau này nó không khác gì sổ nợ để anh chồng phạt … phạt cậu!
Tuyệt vời!!!
Lâm An Niên không tài nào ngủ được nữa, quyết định ngồi dậy vẽ
vài cái thiết kế nho nhỏ. Ha ha, mấy bé đùa gia à, lão tử qua bao nhiêu thế giới làm bao nhiêu nghề, tất nhiên một chút thiết kể nhỏ này không làm khó được cậu rồi. Chỉ là bây giờ ở đây không có bút giấy, không đủ màu. Không thể vẽ cụ thể được.
Lâm An Niên chỉ có thể dùng bút bi đen vẽ một chút.
“ Tiểu bảo bối có phải con cũng thấy baba của con nấu rất ngon
hay không?” Lâm An Niên vuốt ve bụng nhỏ do ăn no lại lớn thêm một vòng.
Tiểu bảo bối đạp đạp tay baba. Lâm An Niên vui chết
mất, hehe con yêu cũng biết đáp lại cậu kìa. “ Tiểu bảo bối
đáng yêu của baba, baba thiết kế cho con mot chiếu vòng tay có
được không, hai ba con mình đeo vòng đôi. Tiểu bảo bối của ba
đáng yêu như vậy nhất định đeo sẽ rất đẹp!”
Cháu ngoại
ngoan ngoãn hứng trí bừng bừng đạp đạp mấy phát mạnh làm Lâm
An Niên giật nảy người. A con yêu đạp cậu đau quá đi à.
Lâm An Niên cố gắng ngồi thiết kế thêm mấy mẫu nữa rồi tót lên
giường đi ngủ sớm. He he bé con cần đi ngủ sớm nếu không lúc
đẻ ra sẽ quậy chết cậu.
____________
Phó Vân Phi tay
xách hai cái túi nặng, một cái là sữ uống trong ba tháng giữa của thai phụ là anh đi hỏi chị gái mua về. Bà chị còn tưởng
anh đi làm O nhà nào có con rồi cơ. Còn túi còn lại… là bánh
bao gạch cua mua cho Lâm An Niên, anh vẫn nên chăm sóc cậu thật
tốt. Biết đâu bảo bối xinh ra đặc biệt đẹp đặc biệt giỏi mà
anh không được làm ba nuôi thì phí lắm.
“ Không được!” Lâm An Niên tàn nhẫn rội một gáo nước lạnh lên
đầu. “ Tôi đây là thiết kế bù, mai này sinh tiểu bảo bối sẽ
không có thời gian thiết kế cho cậu.”
“ Không sao. Mấy mẫu
trang sức của cậu tôi làm theo số lượng hạn chế. Trong tháng
chỉ cho ra năm mẫu, lại áp dụng quảng cáo tuyên truyền. Trang
sức của cậu đẹp như vậy, tiền kiếm được nhất định là trăm
vạn.”
“ Tôi không cần nhiều thế đâu. Cậu cứ trả lương theo định kỳ đối với nhà thiết kế bình thường cho tôi là được”