Giao nhân ngồi trên hòn đá, “Sao ngươi lại thành nhân loại, ta còn tưởng rằng chỉ cần một cái Tị Thủy Châu là được, ai biết lại lãng phí mất hai viên, còn may đồ vật ngươi đóng gói đến đáng giá.”
“Ta trở thành nhân loại mới có thể an toàn rời đi, bọn họ sẽ không hoài nghi một nhân loại có thể thoát khỏi biển lửa, nếu ta còn là yêu thân, bọn họ sẽ không dễ dàng buông tha ta.”
Tô Đát rất hiểu biết đối phương, rốt cuộc nàng cũng đã từng giao tế với đối phương.
“Ngô, ngươi nói như vậy, giống như cũng có chút đạo lý. Nhưng ta cảm thấy về sau ngươi vẫn điệu thấp chút, rốt cuộc hiện tại không chỉ có thần tiên hận ngươi, rất nhiều yêu cũng hận ngươi.”
Sau khi giao nhân biết được chuyện Tô Đát làm, thật sự sợ ngây người. Nếu không phải Tô Đát từng nuôi nàng ta, đã cho nàng ta ăn ngon, nàng ta mới không giúp Tô Đát.
“A, quả nhiên chọc nhiều người tức giận.”
Tô Đát nâng nâng đầu, kỳ thật nàng đã sớm nghĩ tới, nhưng chỉ có như vậy, những người đó mới có thể hoảng loạn, mới có thể ốc còn không mang nổi mình ốc, mới không có tinh lực chú ý các nàng.
“Nhưng không quan hệ, hiện tại ta chỉ là một nhân loại bình thường, cũng chỉ nghĩ tới sinh sống như người bình thường, bọn họ sẽ không khó xử ta.”
Tuy Tô Đát nói như vậy, nhưng nàng ta biết, căn bản không đơn giản như vậy.
“Ngươi thật sự cảm thấy như vậy?”
Nhưng giao nhân không tin chuyện ma quỷ của nàng, trái tim người này rất khó hiểu, lúc trước lúc nuôi nàng ta đã thấy bất an.
Tô Đát cũng không trả lời vấn đề của nàng ta, mà dồn lực từ trên giường ngồi dậy.
“Phiền ngươi đỡ ta đi xem Đại vương.”
Tô Đát nghỉ ngơi một hồi lâu, rốt cuộc có chút sức lực. Kỳ thật từ khi tỉnh lại, nàng vẫn luôn nhớ thương Đế Tân, chỉ là không có sức lực, nàng cũng không biểu hiện quá mức vội vàng.
Nếu lựa chọn tin tưởng giao nhân, nàng sẽ không thể biểu hiện ra một chút không yên tâm, dễ dàng làm lạnh nhân tâm.
“Đực, ta đi cùng ngươi.”
Giao nhân cũng hiểu được tâm tình của Tô Đát, cũng không nhiều lời.
“Đại vương, chàng thế nào, có không thoải mái hay không?”
Tô Đát thật sự rất lo lắng cho Đế Tân, rốt cuộc nàng không nói kế hoạch của mình nói cho Đế Tân, chỉ nói hắn nghe theo sắp xếp của mình.
“Không có, ta không có không thoải mái, hiện tại ta đã không phải Đại vương, vẫn gọi ta là Tử Tân đi.”
Đế Tân lắc lắc đầu, hắn hiểu hiện tại hắn đã là một người bình thường.
“Ta cho rằng chúng ta sẽ chết, không nghĩ tới chúng ta còn có thể tồn tại rời đi.”
Ở trong mắt Đế Tân, Triều Ca là thiên hạ của hắn, cũng nhà giam giữ chân hắn.
“Ta nói rồi, ta sẽ không để chàng chết, ta sẽ mang chàng rời đi.”
Lúc này Tô Đát nói chắc chắn, nhưng ngay lúc đó kỳ thật nàng cũng không có nhiều tự tin như vậy.
Tô Đát nắm lấy tay Đế Tân, tuy rằng nàng không nói nhiều, nhưng rất nhiều lời nói đều đã ở trong ánh mắt.
Đế Tân cũng có thể hiểu ý tứ của Tô Đát, rốt cuộc Tô Đát đã liều chết cứu hắn ra.
“Về sau chúng ta chính là một đôi phu thê bình thường, nương tử cũng không nên ghét bỏ ta cái gì cũng không có.”
Lời này Đế Tân nói chính là sự thật, hắn trừ bỏ làm Đại vương, thật sự cái gì cũng không biết.
“Không quan hệ, ta cũng không biết gì, chúng ta có thể chậm rãi học.”
Nhưng thật ra Tô Đát không thèm để ý chuyện này, tóm lại các nàng đã tìm được đường sóng trong chỗ chết còn có gì không thể khắc phục đâu.
Giao nhân ở một bên cảm thấy rất chua, rất nhanh nàng ta sẽ từ giao nhân biến thành cá hầm cải chua, thật là chua lại còn ăn cơm thừa.
“Khụ, các ngươi chú ý một chút, ta còn ở chỗ này đấy.”
Thật sự giao nhân sợ mình chậm thêm chút nữa, hai người này sẽ không coi ai ra gì hôn nhau luôn.
“Ta biết ngươi ở đây, yên tâm, ta sẽ không làm chuyện gì khác.”
Tô Đát quét mắt liếc nàng ta một cái, nhàn nhạt nói.
Giao nhân:…… Không, ta cảm thấy ngươi sẽ.
“Các ngươi có tính toán gì không, muốn ở lại giao nhân tộc không?”
Nhưng thật ra giao nhân không để ý việc nuôi thêm hai người, dù sao tô Đát có tiền, cũng cho nàng ta đủ vàng bạc tài bảo.
“Không được, chúng ta còn có người nhà.”
Tô Đát liếc mắt nhìn Đế Tân, cười nói.
Đế Tân cũng còn nhớ rõ, hắn ước định với Tử Diễn, hắn muốn đi tìm bọn họ.
“Lại nghỉ ngơi hai ngày, chúng ta sẽ rời khỏi giao nhân tộc, lúc này đây đa tạ ngươi.”
Tô Đát muốn Đế Tân nghỉ ngơi nhiều thêm hai ngày lại lên đường, miễn cho đến lúc ấy sẽ không chịu nổi, rốt cuộc lúc ấy bọn họ ở giữa lửa lớn, không khỏi chịu một ít thương tổn.
“Haizz! Không cần khách khí, ta cũng không giúp được các ngươi bao nhiêu, rốt cuộc giao nhân tốc giỏi điều khiển nước, cũng có thể khắc hỏa, nhưng cũng may phù trận ngươi vẽ hữu dụng, bằng không ăn bản không chịu nổi đến lúc ta cứu các ngươi, đám người kia thật sự quá cẩn thận, nhìn chằm chằm trong chốc lát mới thả lỏng cảnh giác.”
Giao nhân vẫy vẫy tay, nàng ta cũng không để ý nhiều như vậy, bằng không cũng không thể ở lúc bị Tô Đát coi thành sủng vật nuôi dưỡng vẫn còn an tâm như vậy.
“Mặc kệ như thế nào, ta còn rất cảm tạ ngươi.”
Tô Đát chân thành nói lời cảm tạ, rốt cuộc không có giao nhân, các nàng rất khó sống sót.
“Ai nha, không cần khách khí như vậy, các ngươi cứ nói chuyện đi, ta đi trước không quấy rầy ngươi.”
Giao nhân cũng không phải thật sự không có ánh mắt, nàng ta thức thời rời đi.
Tô Đát chờ giao nhân rời đi, lại nhìn về phía Đế Tân, nàng thật sự rất vui vẻ.
“Về sau chúng ta sẽ sống thật tốt, chàng cũng không cần để ý chuyện khác, chúng ta đều là người thường.”
Tô Đát không nói thẳng là mất nước, chỉ là Đế Tân cũng không thèm để ý, thậm chí hắn cảm thấy trong lòng nhẹ nhàng hơn rất nhiều.