Ở quán cà phê, ba người vừa gọi đồ uống xong thì thím năm đã ngay lập
tức kể cho Lý Nhược nghe về Nghiêm Uyên: “Nghiêm Uyên là con gái nuôi
của thím, Tiểu Uyên là một cô gái rất đáng yêu, ngoan ngoãn nó được tất
cả mọi người trong Nghiêm gia yêu thương hết mực kể cả Nghiêm Uy, thím
rất hãnh diện khi có cô con gái như thế.”
“Nghiêm Uy?” Lý Nhược
cảm thấy có gì đó sai sai, một người lạnh lùng, khó gần như Nghiêm Uy
lại yêu thương cưng chiều một cô gái sao? Tuy rằng tính ra Nghiêm Uyên
là em gái của anh nhưng cô thật sự không thể tưởng tượng ra cảnh đấy
được.
Bác hai gái nhếch môi cười gian, bà lên tiếng nói với Lý
Nhược: “Nghiêm Uy không những yêu thương Tiểu Uyên mà nó còn yêu thương
Tiểu Uyên vượt trên cả mức tình thân, hai đứa nó đã từng yêu nhau được
một thời gian, do Nghiêm Uy và Tiểu Uyên không có quan hệ huyết thống gì cả nên mọi người không ai phản đối, mối tình của hai đứa nó thật sự rất đẹp nếu không phải Tiểu Uyên đột nhiên rời đi thì có lẽ bây giờ đã có
một kết thúc tốt đẹp, viên mãn rồi. Tiểu Uyên đột ngột rời đi đã để lại
một vết thương rất lớn đối với Nghiêm Uy.” Nhuệ Lan vừa nói vừa thở dài
tỏ ra nuối tiếc trước một mối tình đẹp đẽ.
Lý Nhược tròn mắt kinh ngạc, cô không ngờ còn có chuyện như thế, thật khó tin mà, bảo sao mỗi
khi nhắc đến cái tên Nghiêm Uyên thì Nghiêm Uy lại tỏ thái độ, thay đổi
sắc mặt như vậy nhưng vì sao Nghiêm Uyên lại đột ngột rời khỏi Nghiêm
gia chứ? Chẳng phải mọi thứ đang rất tốt đẹp hay sao? Vì lý do gì mà rời khỏi?
Nhuệ Lan không quên nói cho Lý Nhược biết thêm một chuyện
về Hữu Minh và Nghiêm Uyên: “À đúng rồi, chắc cháu cũng vẫn chưa biết
Hữu Minh bạn trai cũ của cháu trước khi quen cháu đã từng theo đuổi Tiểu Uyên rất quyết liệt, mà nói ra giữa bọn cháu cũng có duyên thật đấy
quay qua quay lại thì giữa bọn cháu vẫn có một mối liên kết với nhau.”
Lý Nhược được một phen đi từ bất ngờ này sang bất ngờ khác, chuyện Nghiêm
Uy và Nghiêm Uyên từng yêu nhau đã khiến cô sửng sốt, kinh ngạc không
thôi rồi bây giờ cô còn biết thêm Hữu Minh lúc trước cũng đã từng theo
đuổi Nghiêm Uyên. Trái đất đúng là tròn thật, quay qua quẩn lại cũng
toàn là những người xung quanh cô.
Thím năm nháy mắt của bác hai
gái, bà cười nhẹ tiếp lời: “Thấy Nghiêm Uy phản ứng mạnh như vậy chắc có lẽ nó vẫn còn yêu Tiểu Uyên nhiều lắm, nếu không thì nó đã không phản
ứng mạnh như thế, không yêu thì không có liên quan gì nữa thì sẽ không
có bất kì phản ứng nào.” Bà thở dài tỏ ra tiếc nuối, nhấn mạnh hai chữ
còn yêu cho cô nghe.
Lý Nhược đột nhiên cảm thấy những lời của
thím năm rất có lý, bình thường nếu không còn yêu thì sẽ không có cảm
giác hay phản ứng gì cả. Mỗi lần nhắc đến cái tên Nghiêm Uyên, Nghiêm Uy đều có phản ứng rất rất mạnh, đều này chứng tỏ Nghiêm Uyên vẫn có tác
động rất lớn đến anh, trong tim của anh vẫn còn có cô ấy.
Nhuệ
Lan thấy Lý Nhược đã hoàn toàn bị hai người tác động, bà thêm mắm dặm
muối, nói: “Tất nhiên là phải còn yêu rồi, tuy thời gian chính thức quen nhau không dài nhưng thời gian ở bên nhau thì rất dài, từ nhỏ đến lớn
cơ mà, Tiểu Uyên là một người không có bất kì ai có thể thay thế trong
lòng của Nghiêm Uy.”
Lý Nhược càng nghe cảm thấy hai người nói
rất đúng, vô cùng có lý, cho dù có nói thế nào, có chia tay bao lâu đi
chăng nữa thì vị trí của Nghiêm Uyên trong lòng của Nghiêm Uy vẫn rất
quan trọng, cô ta luôn có một chỗ đứng nhất định, nghĩ đến những điều
này trái tim của cô đau như có ai đang bóp chặt vào vậy. Cố gắng thoát
khỏi những suy nghĩ ấy, cô đứng dậy cất tiếng nói: “Cháu cảm ơn hai
người đã nói cho cháu biết mọi chuyện, nếu không còn chuyện gì nữa cháu
xin phép về trước ạ.”
Lời nói vừa dứt, Lý Nhược lấy tiền đặt lên
bàn rồi rời khỏi quán, trong lòng Lý Nhược biết rõ bác hai gái và thím
năm có mục đích, mưu đồ gì nhưng cô không thể không thừa nhận rằng bọn
họ đã thành công rồi, cô thật sự đã bị họ tác động đến không những thế
mà còn bị tác động vô cùng mạnh mẽ.
Đang đi về Nghiêm gia Lý
Nhược chợt giật nảy mình khi có tiếng còi xe gần sát bên mình, cô quay
sang nhìn thì thấy chiếc xe ấy dừng lại, cánh cửa từ từ hạ xuống, gương
mặt của Nghiêm Uy dần hiện ra, anh đưa mắt nhìn thẳng vào cô, giọng nói
lành lạnh cất lên: “Lên xe!”
Lý Nhược chưa hết kinh ngạc trước sự xuất hiện của Nghiêm Uy, cô mở cửa xe rồi bước lên, chiếc xe chầm chậm
lăn bánh chạy đi. Ngồi trên xe, Lý Nhược liếc mắt nhìn Nghiêm Uy khẽ
hỏi: “Anh đi đâu thế?"
“Còn đi đâu được nữa? Tất nhiên là đi tìm
em rồi.” Nghiêm Uy lãnh đạm đáp lại, trên gương mặt của anh không hề có
chút cảm xúc nào, vẻ mặt rất khó đoán anh đang nghĩ gì? Anh vẫn chăm chú lái xe, giọng nói thì cứ cất lên hỏi cô: “Nghe quản gia Trần nói em đã
ra ngoài cùng với bác hai gái và thím năm? Em đã cùng hai người phụ nữ
đó ra ngoài làm gì? Hai người họ đã nói gì với em?”
Nghiêm Uy đột nhiên hỏi Lý Nhược dồn dập khiến cho cô có chút bối rối, cô chậm rãi
trả lời từng câu hỏi của anh: “Bác hai gái và thím năm mời em ra ngoài
uống nước, hai người họ chỉ nói một vài chuyện phiếm cùng em thôi,
chuyện của phụ nữ ấy mà.” Lý Nhược vừa trả lời vừa chăm chú quan sát sắc mặt của Nghiêm Uy, trong lòng của cô đang hỏi tại sao anh lại hỏi cô
dồn dập, khẩn trương như thế? Anh là đang lo lắng điều gì sao? Lo lắng
hai người phụ nữ ấy sẽ nói gì với cô hay sao?
Nghiêm Uy quay sang nheo mắt nhìn Lý Nhược, trong mắt của anh chứa đầy sự nghi hoặc, bác
hai gái và thím năm của anh như thế nào anh là người hiểu rõ nhất, họ
không gây chuyện với cô thì thôi làm sao có thể mời cô đi uống nước, nói chuyện phiếm được chứ? Nghiêm Uy vẫn không tin được, anh mở miệng hỏi
Lý Nhược: “Thật sự là như vậy sao? Chỉ đơn giản là uống nước, nói chuyện phiếm?”
“Tất nhiên rồi, em lừa anh làm cái gì chứ?” Đôi mắt nghi hoặc, sắc bén của Nghiêm Uy khiến cho Lý Nhược chột dạ, lo lắng, cô cố
giữ bình tĩnh tuyệt đối không được để anh nghi ngờ gì cả, cô gật đầu
khẳng định với anh.
Anh tạm thời tin những gì cô đã nói, nếu cô
đã kiên quyết nói như thế thì cho dù anh có hỏi thế nào cô cũng sẽ trả
lời như thế thôi, tra hỏi thêm cũng vô ích.
Nghiêm gia
Suốt một buổi tối, Lý Nhược nằm ở trong phòng với vẻ mặt trầm tư, vô số suy
nghĩ, câu hỏi trong đầu, cô luôn nghĩ rằng nếu như Nghiêm Uyên quay trở
về thì Nghiêm Uy sẽ làm như thế nào? Ly hôn với cô ngay lập tức rồi sẽ
nối lại tình xưa với Nghiêm Uyên sao? Như vậy thì cô phải làm sao đây?
Tình yêu vừa chớm nở trong cô bỗng chốc héo tàn sao? Lý Nhược rơi vào
hoang mang không biết phải như thế nào? Ngay bây giờ, đầu óc của Lý
Nhược rất loạn, không biết phải sắp xếp như thế nào? Cô lấy điện thoại
gọi cho Nhã Phượng Ly kể hết những chuyện vừa xảy ra lúc nãy, cô mong
bạn thân của mình sẽ cho một lời khuyên hữu ích.