Ta Vốn Phúc Hậu

Chương 229: Uống rượu tiểu tự


trướctiếp

Viện tử của Truy Hồn Các chủ cùng Ngọc Tu La cư ngụ khá lớn, hậu viện còn có một tòa hoa viên nhỏ, trong hoa viên trồng vài loại linh dược kỳ hoa, bố trí đến hơi u tĩnh.

Ngọc Mật bưng bàn đi theo Ngọc Tu La vào hoa viên, nhìn thấy Bao Cốc, Truy Hồn Các chủ, Yêu Thánh, Tử Vân Thù đang ngồi ở lương đình trong tiểu hoa viên uống trà. Tiểu hoa viên một bên bày biện một chiếc bàn được chế bằng ngọc, phía trên bày đầy thức ăn Ngọc Tu La mới vừa mang ra. Nàng theo bản năng nhìn Truy Hồn Các chủ, chỉ thấy Truy Hồn Các chủ ngồi trong lương đình nhìn Ngọc Tu La đang bày bát đũa, ánh mắt kia nhu đến tận xương tủy, giống như si mê. Ngọc Mật hướng Ngọc Tu La nhìn lại, không biết dáng vẻ Ngọc Tu La bày bát đũa có cái gì đẹp a.

Ngọc Tu La cầm chén đũa dọn xong, vài bước nhảy vào lương đình, hỏi:

"Trà uống đủ rồi sao? Không phát hiện trà uống nhiều rồi miệng nhạt sao?"

Truy Hồn Các chủ đem tầm mắt từ trên người Ngọc Tu La dời đi, đứng dậy dẫn đám đông hướng đến bàn thức ăn.

Thức ăn là Ngọc Tu La xuống bếp làm. Rượu tên là Túy Tiên Nhưỡng linh tửu.

Túy Tiên Nhưỡng vị nồng đậm, rượu rất mạnh, đối với Ngọc Mật cùng Ngọc Tu La hàng năm ngâm mình ở linh tửu mà nói, loại này linh tửu mới được gọi là rượu.

Bao Cốc khẩu vị luôn luôn thấp. Nàng một ly Túy Tiên Nhưỡng uống vào, chỉ cảm thấy cay đốt từ yết hầu một đường đốt tới trong bụng, lại từ trong bụng "phụt" một cái lập tức cháy lên, kéo dài đến kinh mạch hóa vào tứ chi bách hài, thiêu đến mặt nàng cũng nổi lên một mảnh nóng rát, trong mắt đều hiện lên sương mù. Cũng may nàng ngày thường ăn đại lượng linh đan bảo dược, ngay cả độc dược còn không sợ, điểm này rượu mạnh vẫn còn có thể gánh.

Nhưng nơi này có ba kẻ tửu quỷ đùa vui ồn ào. Ngọc Tu La, Ngọc Mật cùng Tử Vân Thù, ba người cơ hồ ôm rượu sẽ không buông tay, rượu này không đơn giản liền dừng, là một ly tiếp một ly, uống đến ba người kia liền hô thống khoái, đã ghiền.

Tử Vân Thù thích ý đến ánh mắt vẫn luôn khép hờ, ôm bình rượu vào lòng không buông tay.

Ngọc Tu La cùng Ngọc Mật thiếu đức hạnh nhất, bản thân là tửu quỷ hận không thể vùi vào vò rượu còn muốn kêu mọi người bồi, một chén tiếp một chén thống khoái mà uống, các nàng thẳng hô thoải mái, thỏa nguyện, Truy Hồn Các chủ, Bao Cốc đều có điểm ăn không tiêu.

Bụng của Yêu Thánh giống như không đáy, nhiều rượu như vậy uống vào đều tựa như không uống, nhất phái khí định thần nhàn, chốc lát lại lau miệng cho Tử Vân Thù, ôn ôn nhu nhu nói một tiếng:

"Chậm rãi uống, dùng chút đồ ăn." Gắp thức ăn đút vào miệng Tử Vân Thù, chốc lát quay đầu lại, chiếu cố Bao Cốc cùng Truy Hồn Các chủ bị Túy Tiên Nhưỡng chuốc đến có điểm say.

Truy Hồn Các chủ mệt mỏi lười biếng vùi mình trong ghế, đôi mắt mê ly, tầm mắt dừng trên người Ngọc Tu La thường thường thất thần.

Yêu Thánh nhìn thấy liền vui vẻ, âm thầm truyền âm Truy Hồn Các chủ:

"Ánh mắt của ngươi a, rõ ràng như muốn mọc trên người Ngọc Tu La."

Truy Hồn Các chủ hoàn hồn, hơi nghiêng đầu nhìn Yêu Thánh, truyền âm trả lời:

"Ngươi cũng thế thôi, ngươi không phải chỉ kém đem Tử Vân Thù ôm vào lòng sao?" Ý hữu sở chỉ* đem tầm mắt đảo qua bàn tay Yêu Thánh ôm sau lưng Tử Vân Thù. Chén rượu trước mặt nàng lại bị rót đầy, ba kẻ gia hỏa lại đem rượu kính đến, nàng chỉ đành bưng chén rượu lên, lại uống một hơi cạn sạch, tuyên cáo chính mình tửu lượng có hạn, không có khả năng tiếp tục uống.

* ý hữu sở chỉ: lời ít ý nhiều.

Ngọc Tu La đi tới gần xem xét đôi mắt của Truy Hồn Các chủ, phát hiện quả thật có say sắc, liền thu lại chén rượu không cho Truy Hồn Các chủ tiếp tục uống.

Ngọc Mật thấy thế nhất thời môi đỏ khẽ nhếch, nói:

"Ngọc Tu La, ngươi như vậy không thích hợp đi?" Cho dù không xem các nàng là ngoại nhân, đem Truy Hồn Các chủ quản đến nước này, cũng quá...

Ngọc Tu La nói:

"Nàng hơn hai mươi năm trước bị thiên lôi thương đến thần hồn, bây giờ còn có nội thương, không có khả năng uống nhiều." Nói xong, liền không quan tâm Truy Hồn Các chủ, rót đầy chén cho mọi người.

Yêu Thánh nghe vậy hơi ngây người, quay đầu nhìn về phía Truy Hồn Các chủ nói:

"Có muốn ta đến xem qua không?"

Truy Hồn Các chủ tỏ vẻ không ngại.

Yêu Thánh lấy thần niệm thăm dò hướng Truy Hồn Các chủ thần hồn, qua một lúc lâu mới nói:

"Ngươi là thần hồn sau khi bị thương mượn dùng Chí Tôn Hầu nhi tửu đột phá tiến vào Động Huyền Kỳ?"

Truy Hồn Các chủ gật đầu, âm thầm hướng Yêu Thánh nháy mắt ra dấu.

Yêu Thánh truyền âm nói:

"Ngươi thật đúng là... liều mạng a! Thần hồn nội thương chưa lành ngươi dám đánh vào cảnh giới, ngươi sẽ không sợ... thần hồn câu diệt sao?"

Truy Hồn Các chủ nhẹ nhàng lắc đầu, truyền âm trả lời:

"Bước lên con đường này, không phải sinh chính là tử, một mạch đi tới, cũng đã quen. Hiện giờ không phải vẫn tốt sao?"

Yêu Thánh không hài lòng nhìn vào mắt Truy Hồn Các chủ, truyền âm nói:

"May là ngươi có cố gắng điều dưỡng, hơn nữa tu hành cảnh giới uy danh bày ở kia. Vết thương đó của ngươi không chữa trị dứt, sớm hay muộn có ngày ngươi sẽ chết trên đó."

Truy Hồn Các chủ bất đắc dĩ truyền âm, nói:

"Bản thân ta muốn chữa khỏi, chỉ là bị thiên lôi gây thương tích, động đến gốc rễ, có thể nhặt lấy mạng còn có thể đột phá tiến Động Huyền Kỳ đều đã là tạo hóa. Dù là Chí Tôn Hầu nhi tửu đều chỉ có thể củng cố, không có khả năng trị tận gốc."

Yêu Thánh nghĩ nghĩ, lại nhìn nhìn Bao Cốc, nàng truyền âm nói:

"Ngươi nếu có thể có cách khiến cho Bao Cốc thay ngươi nghĩ biện pháp gom đủ đan dược, ta có thể thay ngươi khai lò luyện một lô đan."

Truy Hồn Các chủ che trán, âm thầm trả lời:

"Nếu có thể trị tổn thương của ta, hẳn phải là bảo đan so với Niết Bàn đan còn quý trọng, ta nhưng... trả không nổi giá đó." Niết Bàn đan dùng được là trên thân thể, thần hồn tổn thương là khó trị nhất thế gian, bị thiên lôi gây thương tích, cơ hồ không có khả năng lành. Nếu không phải nàng thần thức cường đại, lại tu chính là lôi hệ công pháp, thuật khống chế lôi trình độ cao thâm, chỉ sợ sớm tang mạng thiên lôi hồn phi phách tán. Dù là miễn cưỡng còn sống, nhưng thần hồn tổn thương bị thiên lôi lạc hạ thiên đạo lạc ấn ngưng trên đó, khiến cho tổn thương này căn bản không thể khép lại.

Yêu Thánh nghĩ nghĩ cũng đúng. Này cần dùng Nguyên Thần quả là chủ dược, Nguyên Thần quả chỉ có Đa Bảo Linh Hầu mới có. Trừ phi có tác dụng lớn, nếu không dưới tình huống bình thướng Bao Cốc sẽ không dễ dàng hỏi Đa Bảo Linh Hầu linh trân bảo dược, cho dù muốn, đó cũng là đồng giá trao đổi.

Truy Hồn Các chủ truyền âm Yêu Thánh, hỏi:

"Tình huống của ta thật có thể trị?"

Yêu Thánh truyền âm nói:

"Có thể."

Truy Hồn Các chủ lại trầm mặc. Dù là Yêu Thánh chịu ra tay giúp nàng luyện đan, Bao Cốc chịu bán nàng toàn bộ luyện tài luyện đan, nàng cũng trả không nổi giá mua những luyện tài này.

Bao Cốc tuy là say chuếnh choáng, nhưng Thánh di cùng Truy Hồn Các chủ mắt đi mày lại rất rõ ràng, đặc biệt hai người này đều thường thường hướng nàng xem xét, nàng muốn bỏ qua cũng khó khăn. Nàng truyền âm hỏi:

"Hai ngươi..." Trong mắt có nghi hoặc xẹt qua.

Yêu Thánh lén lút đem Truy Hồn Các chủ tình huống nói ra.

Bao Cốc vừa nghe, đây là Thánh di muốn giúp lại ngượng ngùng hỏi nàng cần luyện tài a. Nàng lại nhìn đôi mắt phiếm ánh sáng của Thánh di, rõ ràng còn có thành phần ngứa nghề. Nàng truyền âm hỏi:

"Một lô có thể ra mấy viên?"

Yêu Thánh truyền âm trả lời:

"Có lẽ chỉ xuất một viên, nhiều nhất chỉ có ba đến năm viên, hơn nữa khi đan dược xuất lô có thể dễ dàng đưa tới thiên lôi cấp đánh không còn, phải có một người tinh thông ngoạn lôi đến gánh lôi bảo hộ đan, so với Niết Bàn đan còn khó luyện, rất rất khó."

Bao Cốc ngưng thần nghĩ nghĩ, nói:

"Ngươi đem phương pháp luyện đan cho ta." Nàng xem đến phương pháp luyện đan mới tiện gom dược liệu.

Yêu Thánh nói:

"Ta còn phải tiếp tục cân nhắc mới có thể cho ngươi."

Bao Cốc nhất thời nhìn về phía Thánh di, ánh mắt đều là tà! Trong mắt tóe ra khí giận!

Yêu Thánh truyền âm nói:

"Về sau ngươi có rất nhiều lần sẽ bị sét đánh, không tự chuẩn bị hai viên cho mình?" Đồ đệ của mình, mình còn không biết? Bao Cốc nếu đối với thứ gì dùng được trên người, cho dù là vật trân quý đều không xem ra gì.

Bao Cốc vừa nghe, nhất thời liền không phát cáu. Nàng là Luyện thể Tu Luyện giả, sau này không thể thiếu dẫn lôi luyện thể, thần hồn của mình lại yếu, không cường hãn như Truy Hồn Các chủ, không có chuẩn bị, vạn nhất có gì không may, khóc cũng chưa chỗ ngồi khóc đi. Nếu không có biện pháp trị, nàng cũng chịu phận bất hạnh, nhưng có biện pháp trị, lại bởi vì chính mình keo kiệt mà chết, còn là thần hồn câu tang... Nàng cắn răng một cái, rất muốn nói: "Luyện", nhưng vừa nghĩ tới nhiều luyện tài như vậy xuất ra có chín phần chín xác suất đả thủy phiêu*, tâm a, lạnh thấu a. Nếu có đầy đủ phương pháp luyện đan còn tốt, đây là không phương pháp luyện đan a, là Thánh di nàng đặc biệt nhằm vào hiệu dụng mà điều chế thuốc luyện đan a! Coi như là ra cái tân bệnh, đại phu điều chế thuốc, thuốc thí nghiệm cũng phải lặp lại nhiều lần thay đổi có thể chuẩn bị tốt, nếu như là bốn năm giai thuốc, nàng cũng nhận, này động một tí chính là cửu giai linh dược thánh dược, ngay cả Nguyên Thần quả đều phải vận dụng. Tổn hại một lô đều khiến cho lòng người ào ào đổ máu a. Có thể luyện thành đan dược, nàng cũng thôi, dùng có giá trị. Mấu chốt là Thánh di nàng không cho phương pháp luyện đan.

*đả thủy phiêu: ý là ném đi như nghịch nước

Bao Cốc liên tục rót ba chén rượu lớn, uống đến ánh mắt đều đỏ lên, lúc này mới nói với Yêu Thánh:

"Chờ ngươi đem phương pháp luyện đan cân nhắc ra, cho ta xem qua, ta lại suy xét."

Ngọc Mật, Tử Vân Thù, Ngọc Tu La ba người cùng nhau nhìn về phía Bao Cốc, lại nhìn hướng Yêu Thánh. Không rõ đây là ầm ĩ ra chuyện gì?

Tử Vân Thù nháy mắt mấy cái, hỏi:

"A Thánh, ngươi lại dùng công phu sư tử ngoạm với Bao Cốc a?"

Ngọc Mật tỉnh ngộ, lúc này nói:

"Không có việc gì, chúng ta tiếp tục uống." Dù sao Bao Cốc giàu. Thánh di công phu sư tử ngoạm không phải là nhớ tới cái gì cổ phương luyện pháp tìm Bao Cốc cần luyện tài sao.

Truy Hồn Các chủ ngồi ở đó, đỡ trán. Nàng thật ngượng ngùng, mặt đều hồng tới cổ. Muốn uống chút rượu áp đi, nhưng chén rượu đều bị A ngoan lấy mất rồi.

Yêu Thánh nghe được Bao Cốc nói như vậy, liền biết việc này thành. Nàng cười khanh khách nói:

"Ta cam đoan nhiều lắm là luyện hư ba lô. Nếu ba lô không thành, ta sẽ dừng tay."

Bao Cốc chỉ kém không phun ra một ngụm máu, nàng nhanh chóng lại ừng ực uống ba chén rượu lớn an ủi, sau đó kêu lên:

"Thánh di, đây là thánh đan bảo dược luyện để trị nguyên thần tổn thương a, là dùng Nguyên Thần quả a, ngươi nói giống như cầm ba lô dược đến đùa vậy..."

Ngọc Tu La chợt trợn tròn mắt chấn kinh quay đầu nhìn về phía Bao Cốc, lại tiếp tục nhìn chăm chú Truy Hồn Các chủ một cái, thoáng chốc liền vọt tới trước mặt Bao Cốc, hỏi:

"Ngươi mới vừa nói cái gì?"

Truy Hồn Các chủ nói:

"A ngoan, ngồi trở lại." Khi nói chuyện, nàng đứng dậy đem Ngọc Tu La cường ngạnh túm trở về đặt ghế trên, truyền âm nói:

"Không được hồ nháo."

Ngọc Tu La ngẩng đầu nhìn về phía Truy Hồn Các chủ, kêu lên:

"Sư phụ!"

Truy Hồn Các chủ trầm giọng nói:

"Nghe lời ta!" Vẻ mặt là hiếm khi nghiêm khắc, mâu quang đốt đốt nhìn chằm chằm Ngọc Tu La. Việc này cầu không được! Viên thuốc này rất quý trọng,

Ngọc Tu La bị ánh mắt của sư phụ bức bách, chỉ phải gật đầu.

Ngọc Mật vẻ mặt mờ mịt hỏi:

"Làm sao vậy?" Này không đầu không đuôi khiến nàng không hiểu ra sao.

Bao Cốc lại lấy lại bình tĩnh, nàng thở sâu, lại rót rượu vào miệng, nói:

"Luyện đi! Nếu là có thể luyện ra, đó là một cơ hội. Nếu là không có khả năng, tương lai có một cái vạn nhất, ta cũng có thể cam tâm nhận mệnh. Thánh di, ngươi phụ trách luyện đan, thỉnh Khúc Các chủ hộ pháp, nếu có thể thành đan, lấy nhất viên đền đáp."

Truy Hồn Các chủ chấn kinh nhìn Bao Cốc, kêu lên:

"Này nhưng làm sao có thể!"

Bao Cốc nói:

"Ta tin tưởng thuật luyện đan của Thánh di, nàng có thể mở miệng chí ít có bảy thành nắm chắc. Nếu có thể thành đan, còn phải thỉnh Các chủ hộ pháp kháng thiên lôi chi uy. Luyện chế loại đan dược này, phải kháng được thiên lôi, kháng thiên lôi không thể không có Các chủ. Các chủ không cần cảm thấy chiếm tiện nghi, nếu có thể thành đan, tuyệt sẽ không chỉ luyện một lô." Kháng thiên lôi là lấy mạng để liều, kháng qua được thì quá tốt, không kháng qua, đó nhẹ thì thân tử, nặng thì hồn phi phách tán! Nếu muốn tính ra, kháng thiên lôi thất bại còn tổn thất thảm trọng hơn luyện đan thất bại.

Truy Hồn Các chủ ngồi trở lại trên ghế, nàng nghĩ nghĩ, gật đầu đáp ứng, nói:

"Được." Toàn lực ứng phó này nọ không cần nói. Kháng thiên kôi không toàn lực ứng phó đó là muốn chết.

Ngọc Tu La đứng dậy, bưng chén rượu lên, nói:

"Bao Cốc, ta kính ngươi chén này! Từ nay về sau nếu có chuyện, cứ nói một tiếng, vạn chết không từ!"

Bao Cốc cùng Ngọc Tu La chạm cốc.

"Thương nhân trục lợi, mua bán lỗ vốn ta tuyệt đối sẽ không làm. Khúc các chủ xuất thủ kháng lôi, nàng gánh phiêu lưu là lớn nhất, nàng xuất thủ kháng lôi liền không nợ ta." Nói xong, một hơi cạn sạch.

Ngọc Tu La cũng một hơi cạn sạch, lại lôi kéo Bao Cốc uống liền mấy chén. Nàng trong lòng cảm động đến không được! Khó trách sư phụ nói các nàng là người kết giao được, liền hướng lần trượng nghĩa này, nàng cảm thấy máu trong lòng đều nóng đến sôi trào.

Bao Cốc uống đến say, ánh mắt mông lung, suy nghĩ phiêu đãng. Cường hãn như Truy Hồn Các chủ lại có thể có nội thương trong người, còn là rơi vào thần hồn tổn thương, đây có thể thấy được tu tiên lộ có bao nhiêu khó đi. Tầm mắt của nàng lại dừng trên người Truy Hồn Các chủ, say ngà ngà mông lung hỏi:

"Các chủ, ngươi nói cho ta biết, ngươi có phải luyện thể cùng luyện khí song tu không?"

Truy Hồn Các chủ kinh ngạc nhìn về phía Bao Cốc, hỏi:

"Sao ngươi sẽ cho là như vậy?"

Bao Cốc nói:

"Ta nghe nói ngươi thường xuyên bị sét đánh."

Truy Hồn Các chủ mỉm cười cười.

"Ta tu hành chính là lôi hệ công pháp, tự nhiên thường xuyên dẫn lôi luyện thể, hơn nữa sát kiếp quá nặng, khó tránh không chiêu lôi."

Bao Cốc khẽ cười một tiếng, nói:

"Các chủ, hỏi một đằng, trả lời một nẻo." Nhìn như phủ nhận, nhưng thật ra là thừa nhận.

Truy Hồn Các chủ quay đầu nhìn Ngọc Tu La đang không chuyển mắt nhìn mình chằm chằm lắc đầu, nói:

"Ta chưa hề dung khí, chính là lúc độ thiên kiếp thuận tiện dẫn lôi luyện thể, không hơn."

Ngọc Tu La xoay người nhìn Truy Hồn Các chủ đang ngồi bên cạnh, nâng chỉ nắm cằm sư phụ nàng, liếc sư phụ của nàng hỏi:

"Khúc Dĩ Nhu, ngươi còn có bao nhiêu chuyện không nói cho ta biết?"

Truy Hồn Các chủ liếc mắt nhìn Ngọc Tu La, muốn di chuyển mặt mình thoát khỏi móng vuốt củaNgọc Tu La, nàng giật giật, Ngọc Tu La ngược lại nắm càng chặc hơn, cả người đều nghiêng đến, ánh sáng lóe lên trong mắt khiến lòng nàng run lên, vội vàng nói:

"A Ngoan, ngồi trở lại đi." Trước mắt bao người muốn làm cái gì chứ?

Ngọc Tu La từ trong khoang mũi phát ra một tiếng thật dài:

"Ân?"

Truy Hồn Các chủ cứng mặt híp mắt nhìn Ngọc Tu La.

Ngọc Tu La làm cái mặt quỷ, ngồi trở về.

Truy Hồn Các chủ nhẹ nhàng thở ra, chỉ sợ Ngọc Tu La trước mắt bao người làm ra chuyện hỗn trướng gì.

Yêu Thánh ngồi ở bên phải Truy Hồn Các chủ nâng tay phất qua trán nàng một cái, nhìn thấy thủy ý đạm nhạt trong lòng bàn tay, nói:

"Yo, đây là dọa ra mồ hôi rồi."

Truy Hồn Các chủ nhất thời nổi đóa. Nàng như thế nào sẽ cảm thấy Yêu Thánh chính là người thích hợp làm bằng hữu chứ? Nàng như thế nào sẽ cảm thấy Yêu Thánh là đóa kiều hoa chứ?

Yêu Thánh lại nhìn sang Ngọc Tu La hỏi:

"Ngọc Tu La, sao ngươi trên chuyện đó vẫn còn gọi sư phụ? Sẽ không gọi xưng hô thân mật sao?"

Ngọc Tu La nặng nề mà hừ một tiếng.

"Ngươi không biết là đem sư phụ áp ngã rất có cảm giác thành tựu sao?"

Yêu Thánh: "..." Nàng phun ra hai chữ: "Bội phục!"

Truy Hồn Các chủ chỉ có thể cầm đũa vùi đầu dùng bữa, để tránh bản thân không khống chế được sẽ chui xuống đáy bàn, hoặc là đứng dậy rời đi.

Bao Cốc ở một bên thấy liền vui vẻ. Chiến lực tối cao, hung danh tối thịnh Truy Hồn Các chủ lại là bị khi dễ thảm nhất trong đám người đang ngồi ở đây.

Ngọc Mật đối Ngọc Tu La phải gọi bội phục a! Nàng nhìn sang Bao Cốc ánh mắt phiếm quang, ngứa răng đã lâu, liền chỉ đợi đến đêm nay ăn sạch sẽ.

Ngọc Tu La tâm tình tốt, uống rượu đến hào sảng!

Bao Cốc tự nhận tửu lượng không tệ cũng chưa có thể gánh nổi. Nàng càng bội phục tửu lượng của sư tỷ, rượu một ly lại một ly uống, càng uống càng tinh thần, đem Ngọc Tu La uống đến đều vùi vào trong lòng Truy Hồn Các chủ nắm vạt áo Truy Hồn Các chủ một mực nói "Dĩ Nhu, ta yêu ngươi", "Dĩ Nhu, nằm xuống, để ta muốn ngươi", "Dĩ Nhu, hôn một chút" dọa đến Truy Hồn Các chủ nói một câu:

"Cin lỗi, Ngọc Tu La uống say, ta đưa nàng về trước!" Hoả tốc ôm Ngọc Tu La chạy đi. Lại kéo tiểu sư thúc uống đến quấn trên người Thánh di đều sắp hiện hình, bĩu môi làm nũng: "A Thánh, nóng quá, A Thánh, ngứa...", bị Thánh di kéo vào lòng ôm đi, sư tỷ nàng còn có thể vững vàng ngồi ở bên cạnh, khóe miệng ngấn cười nhìn nàng hỏi:

"Ngươi vẫn ổn chứ?"

trướctiếp