Ta Vốn Phúc Hậu

Chương 212: Lộ chút tin tức


trướctiếp

Thanh Phong Các Các chủ - Lữ Đằng vội vã nghênh đón ngoài cửa lớn, nhìn thấy Phong Dịch, kích động đến hai bước tiến đến ôm lấy Phong Dịch, kêu to:

"Phong huynh đệ, ngươi làm ta nhớ muốn chết rồi! Các ngươi rốt cuộc đã trở về!" Sau khi kích động mới chú ý đến Truy Hồn Các chủ cùng Bao Cốc bên cạnh. Hắn cùng Truy Hồn Các chủ chào nhau, lại đem ánh mắt chuyển đến trên người Bao Cốc, hỏi:

"Thực sự là Bao Cốc?" Lần trước ở Túy Hoa Lâu không nhìn ra được, lúc này vẫn là không nhận ra. Đây thực sự không có khả năng nha! Thay đổi sao lại lớn vậy!

Phong Dịch đắc ý nói:

"Lớp đệ tử Huyền Thiên Môn ta đắc ý nhất, truyền nhân thân trạch của tổ sư gia, có thể là giả? Đừng nói ngươi không nhận ra nàng, ngay cả những sư huynh sư tỷ nàng cũng đều nhận không ra!"

Lữ Đằng hồi thần, liên thanh nói:

"Mời vào bên trong, mời vào bên trong!" Đem Truy Hồn Các Các chủ cùng Phong Dịch, Bao Cốc nghênh hướng Thanh Phong Các.

- ---

Tại phòng nghị sự ở Thanh Phong Các.

Lữ Đằng nhìn Bao Cốc, lại một phen cảm khái:

"Nếu không có chuyện mời Truy Hồn Các chủ xuất thủ diệt Thái Âm Môn, ai cũng không dám tin tưởng bạch y cô nương vượt vực mà đến danh chấn Huyền Nguyệt cổ thành này dĩ nhiên là Bao Cốc Huyền Thiên Môn. Bên dường tiêu diệt nhóm người tiểu công tử Quân Phủ, trên Kim Đan Kỳ đoạt thanh đài ngạo chiến quần hùng, một kiếm đánh tan hộ thành pháp trận của Túy Hoa Lâu, mời Truy Hồn Các chủ xuất thủ một đêm tiêu diệt Thái Âm Môn! Nhân vật phong vân! Rất giỏi!"

Phong Dịch nói:

"Lữ huynh, ngươi cũng đừng khen nàng!"

Lữ Đằng lại nói:

"Sáng nay, thế lực lao đến từ Truy Hồn Các vây giết Quân Phủ là Huyền Thiên Môn?"

Phong Dịch nói:

"Đó là thế lực mà mấy năm nay Bao Cốc tự phát triển bên ngoài, là tư sản của Bao Cốc, không thuộc về Huyền Thiên Môn."

Lữ Đằng: "..."

Thanh âm một nam tử vang lên:

"Phụ thân!" Theo đó liền thấy một thân ảnh từ bên ngoài bước vào, người đến là một nam tử một thân cẩm bào, diện như quan ngọc, người nọ sau khi vào liền hướng những người đang ngồi hành lễ!

Bao Cốc từ đường nét ngũ quan người nọ đã nhận ra, là Thanh Phong Các thiếu Các chủ Lữ Vấn Đạo, nàng hướng Lữ Vấn Đạo gật đầu một cái.

Lữ Vấn Đạo có chút sửng sốt, khách khí thi lễ hồi đáp:

"Bao cô nương?"

Bao Cốc 'Ân' một tiếng, nói:

"Huyền Thiên Môn Bao Cốc."

Lữ Vấn Đạo lần nữa sửng sốt một chút, nói:

"Bên ngoài thế lực khắp nơi đều đang hỏi thăm ngươi rốt cuộc là có phải Huyền Thiên Môn Bao Cốc hay không." Những công tử ca thường giao hảo kia sáng sớm đã đào hắn ra dò hỏi, nhưng không ngờ vừa bước vào nhà liền gặp được.

Lữ Đằng hỏi:

"Vấn Đạo, bên ngoài hiện giờ thế nào?"

Lữ Vấn Đạo nói:

"Loạn thành một đoàn, mỗi thế lực đều có người liên hệ con, hướng con hỏi thăm tình huống, con nào biết tình huống gì a, mượn cớ trở về tìm hiểu mới thoát thân." Hắn tự động tìm một nơi ngồi xuống, hiểu nhiên cũng bị động tĩnh lớn của Huyền Nguyệt cổ thành khiến cho có chút không biết làm sao. Chuyện này, bây giờ đã xông đến Quân phủ, nhưng cái chuôi hỏa này chỉ cần cháy xa hơn một chút sẽ liên lụy dến mỗi thế lực. Quân Phủ nếu có thể gánh vác, các thế lực sẽ án binh bất động, vậy còn có thể không có việc gì. Quân Phủ nếu ngã, mỗi thế lực ở Huyền Nguyệt cổ thành đều sẽ xáo bài, nếu có thể giành được tiên cơ, tự nhiên là thượng vị, nếu không thể giành được tiên cơ, vị trí phải lui về sau. Mấy năm nay Thanh Phong Các dựa vào Hầu Nhu Tửu, thế lực khắp nơi đều mượn hơi, nên không bị chèn ép, nhưng vị trí thế lực cũng là ở hàng chót nhất. Bọn hắn những công tử ca này ai không muốn phong quang như Quân Phủ công tử cùng Ngọc Tu Là? Ai cũng muốn được người nịnh hót mà không phải đi nịnh hót người khác a! Hắn nhìn thấy thế trận trong sảnh liền biết có chuyện quan trọng, chỉ vào thân phận thiếu các chủ, tự nhiên hắn cũng có thể tham dự, trực tiếp thu hoạch tài nguyên tình báo.

Bao Cốc nhìn Lữ Vấn Đạo. Nàng lúc ở Thái Cổ di tích đã phát hiện Lữ Vấn Đạo này giao du rộng lớn, có giao tình rất tốt với nhiều người ở các thế lực trong Huyền Nguyệt cổ thành, trước đây có rất nhiều tu tiên giả vì Lữ Vấn Đạo mới có thể ra khỏi Thái Cổ di tích. Nàng nghe được Lữ Vấn Đạo nói khi nãy liền biết các thế lực chỉ sợ đã xuất động những công tử ca bình thường có quan hệ tốt với hắn để thăm dò tình huống. Mỗi thế lực muốn động so với không động, đối với nàng có lợi, Lữ Vấn Đạo tầng quan hệ này sẽ cho nàng nhiều tiện lợi. Nàng trước trở về Huyền Nguyệt cổ thành vẫn luôn không đến bái phỏng Thanh Phong Các, nên hướng Lữ Đằng bồi tội, sau đó mới nói:

"Lần này đến Thanh Phong Các có việc thương lượng."

Lữ Đằng đáp:

"Cứ nói đừng ngại."

Bao Cốc nói:

"Lần này ta trở về Huyền Nguyệt cổ thành, nguyên bản chỉ vì hai chuyện: Một là diệt Thái Âm Môn, hai là về cùng Thanh Phong Các đàm chuyện mua bán Hầu Nhi Tửu. Năm đó Huyền Thiên Môn được Thanh Phong Các viện thủ, từng kết minh ước cung cấp Hầu Nhi Tửu độc nhất cho Thanh Phong Các bán, nhưng vì đại họa diệt môn, Huyền Thiên Môn không thể không lánh xa tránh nạn mà bỏ đỡ. Lời hứa không làm, lòng ta khó yên. Cũng thật không ngờ cùng Quân Phủ xung đột, sinh ra biến cố lần này."

Lữ Đằng gật đầu, ngược lại cũng không nói gì.

Bao Cốc tiếp tục nói:

"Ta không ngờ đến sẽ cùng Quân Phủ có trận biến cố này, cũng không muốn vượt vực chiến tranh, thành phẩm chi tiêu quá lớn, nên chuyện diệt Thái Âm Môn liền tìm đến Truy Hồn Các mời Truy Hồn Các chủ xuất thủ. Lúc ta cùng Truy Hồn Các đàm giao dịch từng nói rõ, diệt Thái Âm Môn, các thứ đoạt được đều giao cho Truy Hồn Các, chỉ vì hiện giờ ta cùng Quân Phủ khai chiến, không có thời gian xử lý sản nghiệp của Thái Âm Môn, mà Truy Hồn Các luôn chỉ làm mua bán chém đầu người lấy hiện kim, không muốn xử lý những giao dịch khác. Vì vậy muốn đem các sản nghiệp của Thái Âm Môn, bao gồm cả linh mạch khoáng xưởng đều bán hết. Hôm nay đến đây là muốn hỏi Thanh Phong Các có muốn tiếp nhận sản nghiệp của Thái Âm Môn không, nếu nguyện ý, ra một mức giá, song phương đàm thỏa, cuộc mua bán này liền định. Nếu không muốn, liền tìm một phòng đấu giá, treo bán sản nghiệp của Thái Âm Môn."

Lữ Đằng hơi chút do dự, hỏi:

"Có thể cho ta suy nghĩ một chút không?"

Bao Cốc đáp lời:

"Việc này liên quan sâu, thế bá nên suy nghĩ nhiều. Thứ hai là sau khi xong việc này ta sẽ phải trở về, nhưng Huyền Thiên Môn cách đây cực xa, tới lui có nhiều bất tiện. Nếu Lữ thế bá còn có ý mua bán Hầu Nhi Tửu, ta nguyện ý đặc biệt xây một tòa trận pháp truyền tống, như vậy lúc Thanh Phong Các cần rượu, chỉ cần lập danh sách dùng truyền tống pháp trận truyền cho ta, ta đem Hầu Nhi Tửu cho vào túi trữ vật đưa đến Thanh Phong Các, miễn các ngươi bôn ba. Không biết ý thế bá thế nào?"

Lữ Đằng trầm ngâm không nói. Hắn tự nhiên thì nguyện ý làm cuộc mua bán này, cầu còn không được. Nhưng lúc này Bao Cốc đang cùng Quân Phủ khai chiến, thắng bại khó liệu, hắn không dám đơn giản dùng toàn bộ Thanh Phong Các để làm cuộc mua bán này. Bao Cốc nếu không cùng Quân Phủ khai chiến, hai khoảng buôn bán này đều không chút lỗ, nhưng bây giờ khai chiến, hơi không cẩn thận, Thanh Phong Các liền có nguy hiểm diệt môn. Nếu như chỉ là chuyện một mình hắn, dựa vào mối sinh tử chi giao với Phong Dịch hắn cắn răng một cái cũng liền xong. Nhưng chuyện này liên quan đến sinh tử của Thanh Phong Các, việc này phải trải qua Trưởng Lão đường nghị sự mới được. Lữ Đằng cũng không lừa dối, đem lo lắng của mình nói rõ.

Bao Cốc tỏ vẻ đã hiểu. Đổi lại là nàng, nàng cũng phải suy nghĩ tỉ mỉ. Chuyện liên quan đến sinh tử môn phái, ai dám sơ suất?

Lữ Vấn Đạo nói:

"Phụ thân, Thanh Phong Các cùng Huyền Thiên Môn trước đây có kết minh, chúng ta không cần suy nghĩ! Bất quá nhân cơ hội này chơi hắn một vố lớn, đem Quân Phủ kéo xuống ngựa, thắng, Thanh Phong Các không còn đứng ở vị trí cuối trong thập đại thế lực. Thua, cùng lắm cùng lắm thì Thanh Phong Các cũng học Huyền Thiên Môn lánh đi nơi khác lập sơn môn là được. Khi nãy ta trở về đã thấy bên ngoài Quân gia, trọn hơn hai nghìn Nguyên Anh Kỳ tu tiên giả, còn có một nghìn Hóa Hình Kỳ yêu thú, nói vậy bên ngoài Huyền Nguyệt cổ thành còn có thiên địa rộng lớn, lo gì không có đất đặt chân chứ?"

Bao Cốc che trán, nàng im lặng liếc mắt nhìn Lữ Vấn Đạo. Đây cũng là một kẻ tâm tư cây tre a, ngươi đây là nhìn chuẩn đã muốn đến chia một chén súp, ngươi cam tâm tình nguyện nhưng ta không vui đấy.

Lữ Đằng hơi chút do dự.

"Bao Cốc, hai khoảng mua bán này liền định như thế." Lại sâu sắc liếc nhìn Lữ Vấn Đạo đang khẩn cấp muốn tham dự vào trận đánh với Quân gia, nói với Bao Cốc:

"Đánh Quân Phủ, nếu có cần dùng gì ở Thanh Phong Các, chỉ cần nói rõ."

Bao Cốc đáp:

"Đa tạ thế bá nhiều." Nàng cùng Lữ Đằng sau khi bàn xong liền để Lữ Đằng cùng Truy Hồn Các chủ đàm luận chuyện mua bán của Thái Âm Môn, bản thân đứng dậy cáo từ.

Phong Dịch lưu lại cùng Lữ Đằng ôn chuyện.

Lữ Vấn Đạo thấy Bao Cốc đứng dậy, liền nói với Lữ Đằng một câu:

"Phụ thân, ta tiễn Bao Cốc." Lập tức theo ra ngoài, đợi khi ra khỏi phòng nghị sự, Lữ Vấn Đạo vuốt mũi, ngượng ngùng hô:

"Bao Cốc."

Bao Cốc quay đầu liếc mắt nhìn Lữ Vấn Đạo.

"Có chuyện nói thẳng."

Lữ Vấn Đạo thấp giọng nói:

"Nhìn thế giao hai phái, chúng ta lại là bạn cũ, lại tiết lộ chút tin tức đi."

Bao Cốc suy nghĩ một chút, nói:

"Sau khi đánh Quân Phủ xong, người của ta đều sẽ rút. Sản nghiệp Quân Phủ lưu lại, ta không định tiếp nhận kinh doanh. Các thế lực không liên quan đến Quân Phủ ta sẽ không động. Sản nghiệp không liên quan đến Quân Phủ, ta cũng không động."

Lữ Vấn Đạo nghe vậy con mắt lóe sáng đến phóng xuất tinh quang, kinh hỉ ôm quyền kêu lên:

"Cảm tạ!" hắn thấy Bao Cốc một mình xuất môn, liền hỏa tốc cho người chuẩn bị tọa giá cho nàng.

Bao Cốc xua tay nói:

"Không cần." Hướng Lữ Vấn Đạo ôm quyền nói: "Cáo từ.", tế xuất phi kiếm liền rời đi Thanh Phong Các.

Lữ Vấn Đạo tiễn Bao Cốc tới cửa, nhìn theo Bao Cốc đi xa rồi, liền cho người mang đến tọa kỵ yêu thú của mình, thẳng hướng đến Túy Hoa Lâu. Hắn quen đường đi vào một tòa nhã uyển, các công tử ca nhìn thấy Lữ Vấn Đạo đến, ào ào tụ lại, hỏi:

"Thế nào? Tình huống gì?"

"Vấn Đạo huynh, mau nói a!"

Lữ Vấn Đạo giương mắt đảo quanh những gương mặt mong chờ đó.

"Ta nếu nói ra, các ngươi cám ơn ta như thế nào?"

"Nói mau! Ngươi muốn bọn ta cảm tạ thế nào đều được! Sau này chi tiêu của ngươi ở Túy Hoa Lâu chúng ta bao hết, ngại gì?"

Lữ Vấn Đạo bình chân như vại mà ngồi xuống, nói:

"Ta đã tra rõ ràng. Bạch y cô nương này xác thật chính là Bao Cốc Huyền Thiên Môn, ta trở về tìm cha ta hỏi thăm tình huống, vừa vặn gặp được Phong Dịch của Huyền Thiên Môn, Truy Hồn Các Các chủ cùng bạch y cô nương này cùng với cha ta đàm luận. Ta đã cẩn thận xác nhận, đúng là nàng. Năm đó Thanh Phong Các giúp Huyền Thiên Môn, có kết minh ước, Huyền Thiên Môn không phải đáp ứng bán Hầu Nhi Tửu cho Thanh Phong Các sao? Nàng là một ngừi thủ tín, không muốn thất tín với Thanh Phong Các, lần này đặc biệt vì chuyện hầu nhi tửu mà quay về. Còn có chính là diệt Thái Âm Môn, báo mối thù năm đó."

"Còn gì nữa không? Nhanh nói chuyện Quân Phủ! Làm sao động tĩnh lớn như vậy?"

"Ngày hôm nay vây Quân Phủ cũng không phải là người Huyền Thiên Môn!"

"Trên tay nàng nếu có lớn như vậy một chi lực lượng, tự mình động thủ diệt Thái Âm Môn là được, thế nào còn mời Truy Hồn Các xuất thủ?"

Lữ Vấn Đạo nâng chung trà lên, chậm rãi uống một ngụm, nói:

"Nghe không hiểu lời ta vừa nói sao? Nàng lần này trở về chỉ vì diệt Thái Âm Môn cùng thực hiện giao dịch tiếp tục bán Hầu Nhi Tửu cho Thanh Phong Các ta. Diệt môn phái nhỏ như Thái Âm Môn, căn bản không đáng để nàng vượt vực điều người qua khai chiến, cho nên mới mời Truy Hồn Các xuất thủ." Hắn uống hết chung trà, ngăn chặn tâm tình kích động trong lòng.

Một vị công tử cẩm y bên cạnh nhanh chóng rót tiếp cho hắn một chung, nói:

"Đừng thừa nước đục thả câu, chuyện Quân Phủ rốt cuộc là chuyện gì xảy ra?

trướctiếp