Ta Vốn Phúc Hậu

Chương 206: Xuất chiến


trướctiếp

Khai chiến sắp đến, Bao Cốc dùng chính bản thân làm mồi, tự nhiên phải chuẩn bị thật đầy đủ, điều chỉnh trạng thái đến mức tốt nhất.

Bao Cốc có được công pháp của Huyền Nguyệt Nhi chỉ được thời gian ngắn, còn chưa kịp tu tập, nhưng trải qua một đêm lĩnh ngộ hôm qua, đối với phương pháp Ngưng Kiếm đã có bước tu bổ cùng nắm giữ. Hiện tại dù nàng không thể ngưng tụ chân thân của Huyền Thiên Kiếm nắm trong tay để chiến đấu, nhưng ít ra đã sơ bộ nắm giữ vận dụng kiếm uy, cách dẫn đạo Kiếm Thế, không cần mạnh mẽ thôi động như lúc ở Túy Hoa Lâu, tạo thành tự thương. Có thể vận dụng kiếm khí cùng kiếm uy của Huyền Thiên Kiếm điều này khiến Bao Cốc có thêm mấy phần tự tin phấn khích với chiến lực của bản thân. Cảnh giới tu hành của nàng thấp, nhưng tuyệt không có nghĩ nàng là kẻ yếu.

Đêm khuya, đã qua giờ tý.

Bao Cốc chợt nghe thanh âm gõ cửa, nàng đứng dậy mở cửa viện liền nhìn thấy Ngọc Tu La vẻ mặt tươi cười, trong mắt lóe ra hỏa quang hưng phấn.

Ngọc Tu La kích động kêu lên:

"Bao Cốc, Khảm Bang của ngươi đến rồi! Sư phụ bảo ta đến thông báo với ngươi! Bao Cốc, ngươi lợi hại! Khó trách ngươi có thể đủ sức mạnh san bằng Quân phủ! Tất cả đều là chiến lực Nguyên Anh kỳ trở lên a!"

Bao Cốc bước ra viện, tiện tay đóng cửa lại, theo sau Ngọc Tu La đi đến. Nàng bình tĩnh đạm thanh nói:

"Bọn họ đều là xuất thân từ tán tu trong du tán bang chúng, bởi vì dám đánh dám giết hoàn thành xuất sắc nhiệm vụ, được nhìn trúng nên được chiêu mộ thành nội bộ bồi dưỡng trong Khảm Bang, ta chỉ phụ trách cung cấp tu tiên tài nguyên, mỗi đường tự phụ trách chiêu mộ huấn luyện nhân thủ."

Ngọc Tu La tò mò hỏi:

"Vậy những đường chủ kia của ngươi thì sao?"

Bao Cốc nói:

"Thuộc hạ của Tôn Địa Long có đường chuyên thu thập các loại tin tức, trong đó có hạng nhất là tin tức về các cường giả khắp nơi ở tu tiên giới. Những Đường chủ kia, bao gồm cả Tả sứ Vương Đỉnh đều là lúc bọn hắn gặp khó khăn, ta bảo Tôn Địa Long mang đủ thành ý đi chọn về giúp ta."

Ngọc Tu La hiểu ra.

"Dễ chọn như vậy?"

Bao Cốc nhàn nhạt liếc mắt nhìn Ngọc Tu La.

"Ngươi đi thử xem?" Có thể một mình đảm đương một phương, gặp nạn không nơi để đi, lại để nàng đúng lúc nhận được tin tức phái Tôn Địa Long đi đến, có thể vừa lúc tìm được, còn có thể thuận tiện lôi kéo thu dùng, đây chính là không hảo chọn!

Đương lúc nói chuyện, Bao Cốc bỗng nhiên cảm giác được một cỗ túc sát chi khí giống như cự long đang nằm. Cổ túc sát chi khí này trầm ổn hồn hậu, nặng nhu bàn thạch, vững như Thái Sơn, chắc như cỏ tranh, sắc như lợi kiếm, chấn nhiếp đến da đầu tê dại. Phía trước hung diễm ngập trời, nàng có thể cảm thấy có hàng ngàn hàng vạn ti lũ khí tức, lại yên lặng đến có thể nghe được tiếng kim rơi.

Bao Cốc theo phía sau Ngọc Tu La vòng qua tường viện trước mặt, liếc nhìn tòa Truyền Tống vực môn sừng sững phía trước. Bên ngoài vực môn là một tòa thao trường, lúc này, trên giáo trường lúc nhúc đứng đầy...quân đội áo giáp sâm sâm?

Bao Cốc có chút quáng mắt, còn tưởng rằng chứng kiến đại quân triều đình!

Nàng vừa mới bước qua tường viện liền cảm giác có thần niện rơi trên người mình.

Theo đó, một đạo thân ảnh đáp xuống trước mặt, người đến là một nam tử dáng vẻ ngoài ba mươi, y phục ngọc sắc, tay cầm xích kim phiến phượng linh ngũ sắc, một đôi mắt đào hoa đầy ý cười lại đặc biệt phóng khoáng, hắn đi đến trước mặt nàng, ôm quyền thi lễ:

"Tả sứ Vương Đỉnh! Tham kiến lệnh chủ! Hôm nay gặp được lệnh chủ, quả thật là may mắn ba đời của tại hạ."

Bao Cốc nhẹ nhàng nâng tay, nói:

"Không cần câu lễ." Lại liếc mắt nhìn Linh Nhi bên cạnh.

Vương Đỉnh nhẹ lay động phượng linh ngũ sắc xích kim phiến trong tay, cười nói:

"Ngay cả Hỏa Bạo Long hung danh bên ngoài hoành sát tứ phương cùng thiếu chủ Thiên Hồ yêu vực đều có thể được lệnh chủ thu dùng, tại hạ bội phục."

Bao Cốc từ tốn nói:

"Hai nàng vốn chính là người bên cạnh ta." Đương khi nói chuyện, Bao Cốc đã đi đến trước đại quân. Nàng nhìn chăm chú một lát, phát hiện bản thân không nhìn lầm, đây thật đúng là đội hình quân đội, được hai Đường chủ lĩnh trận. Cho dù là hung thú chiến nô của Chiến Yêu đường hay là tu la tử sĩ của Tu La đường, đều là người khoác trọng giáp, vũ trang đầy đủ. Mười người một nhóm, trăm người tạo thành một trận hình vuông, Chiến Nô đường năm trận hình vuông, Tu La đường năm trận hình vuông, tổng cộng hơn nghìn. Tử sĩ Tu La đường đều dùng mặt nạ tu la che mặt, chỉ có hai mắt lộ ra ngoài, toàn thân bao phủ khôi giáp hắc sắc, còn có một thân đằng đằng sát khí, đứng trong bóng đêm giống như đại quân sát lục từ địa ngục lâm thế. Những hung thú chiến nô kia vốn là da dày thịt béo, lại khoắc khải giáp được đặc thù luyện chế, thân hình cao lớn như tòa núi nhỏ, thực lực Hóa Hình kỳ, chỉ một đầu thú cũng khó thể khiến người cảm thấy áp lực, huống chi là mấy trăm đầu thú dàn trận.

Bao Cốc vừa đứng trước đại quân, Đường chủ Tu La đường cùng Đường chủ Chiến Yêu đường đều quỳ một chân hành lễ, theo một tiếng: "Tham kiến lệnh chủ." của hai người, đại quân phía sau bọn họ cũng chỉnh tề quỳ theo, phát ra tiếng khôi giáp lay động trầm hồn như sấm, tạo ra một cỗ khí thế vô thượng uy nghiêm.

Bao Cốc trong đầu chấn động, nàng lần đâu tiên cảm thụ được quân đội chi uy!

Cái này cũng cho qua! Khi thần niệm của nàng lướt qua đội quân rơi vào bóng tối phía xa xa, thình lình nhìn thấy trăm chiếc chiến xa được bày chỉnh tề, trên chiến xa âm u còn tản ta mùi máu tươi, chiến xa cao đến hai trượng, ngay phía trước là gai dài bén nhọn, phía trên chiến xa lại có một hàng trọng nỏ, hai bên trái phải thì chia làm hai hàng giáp sĩ cầm trường kích. Bánh xe của chiến xa rất lớn, mặt trên đầy bánh răng, nếu có người nào bị bánh xe cán ngang, chỉ sợ sẽ thành thịt nát a!? Phía sau chiến xa còn là chiến thuyền cùng chiến hạm khổng lồ, tổng cộng có hơn mười chiếc! Chiến thuyền hơi thấp, cao bốn trượng, chiến hạm cao bảy trượng, bởi vì có pháp trận, Bao Cốc không tham dò thấy tình hình trên chiến thuyền cùng chiến hạm.

Bao Cốc gần mười năm không bước ra Huyền Thiên Môn, cho đến bây giờ cũng không liếc mắt qua Khảm Bang. Những giáp sĩ, tử sĩ, hung thú, chiến nô, chiến thuyền, chiến hạm này đối với nàng mà nói chỉ là số liệu trên sổ sách cùng bản vẽ trên ngọc giản, bây giờ chính mắt thấy được, Bao Cốc chấn động thầm than: Tiền không bỏ phí a! Nhiều tài ba dị sĩ như vậy không phí công nuôi! Bảo khố trước đây đánh Thận Long Thành tiêu trên phương diện này thật giá trị a!

Nàng nói thầm: Bình tĩnh! Trấn định!

Thanh âm trầm trầm từ từ truyền đi, truyền đi cực xa:

"Đứng dậy!"

"Tạ ơn lệnh chủ!"

Thanh âm vang đến tận trời, khí thế hung uy khiến Bao Cốc ngây người. Cũng may mấy năm thời gian nàng ở Vân Hải Mật Lâm như giếng cổ không gợn sóng đã đem mặt của nàng đều sắp biến thành mặt chết vạn năm, cho dù trong lòng đã phiên giang hải đảo, nhưng nét mặt vẫn không hiện nửa điểm.

Bao Cốc sau khi nhìn qua thủ hạ 'quân đội' của mình, liền đem ánh mắt hướng đến Vương Đỉnh cùng Đường chủ Tu La đường, Đường chủ Chiến Yêu đường.

"Lệnh dụ đã hạ, không cần ta lại nói chứ?"

Tả sứ Vương Đỉnh cùng Đường chủ Tu La đường, Đường chủ Chiến Yêu đường, ba người cung kính ôm quyền lĩnh mệnh. . truyện ngôn tình

Ta sứ Vương Đỉnh nói:

"Bẩm lệnh chủ, thuộc hạ trên đường đến đây đã trao đổi với Linh Nhi cô nương, đại khái hiểu tình huống một chút, nhưng đối với tình hình Quân phủ lại không nắm đủ, tùy tiện xuất kích chỉ sợ có sai lầm, thời gian cấp bách, thuộc hạ nếu phái người đi tìm hiểu đã không kịp, xin thỉnh lệnh chủ có thể an bài một vị có tương đối quen thuộc với Quân phủ, để tiện cho thuộc hạ tìm hiểu tình huống."

Bao Cốc nghe vậy, quay đầu nhìn về phía Ngọc Tu La.

"Thiếu các chủ, không ngại tặng ta chút tin tức chứ?"

Ngọc Tu La sờ cằm.

"Ta phải mang người đi Thái Âm Môn. Như vậy đi, ta gọi Mã đường chủ phụ trách thu thập tin tức cho ngươi."

Bao Cốc nhẹ giọng nói: "Đa tạ!" Nàng thấy thời điểm đã sắp đến, cũng nên lên đường đi Thái Âm Môn, mà vực môn còn phải vận dụng, người của nàng ngăn ở đây không quá thích hợp, liền bảo Vương Đỉnh mang đại bộ phận quân đội chuyển qua khu rừng huấn luyện sát thủ bên kia. Trước khi đi, nàng lại nhìn đại quân túc sát sâm nghiêm, khen bốn chữ: "Thành tích phỉ nhiên!"

Tả sứ Vương Đỉnh, Đường chủ Tu La đường, Đường chủ Chiến Yêu đường lần nữa cúi đầu ôm quyền.

Bao Cốc nhìn ba người, sóng mắt lưu cuyển, trên mặt phút chốc triển khai ý cười doanh doanh, tâm tình cực tốt.

"Đánh hạ Quân phủ, phủ khố ba phần cho mỗi Đường phát triển thế lực!"

Ba người kích động mà căng giọng rống to:

"Tạ ơn lệnh chủ!"

Bao Cốc khoát tay, xoay người rời đi.

Sau khi nàng đã đi xa, Đường chủ Tu La đường đột nhiên dùng sức tự tát mình một cái, bí mật truyền âm:

"Tả sứ, ta không hoa mắt chứ! Lệnh chủ cư nhiên là một tu sĩ Luyện Thể? Còn là Dung Khí đại viên mãn kỳ?"

Vương Đỉnh bí mật truyền âm đáp:

"Lão đồ đao, ngươi không nhìn lầm, lệnh chủ không chỉ là tu sĩ Luyện Thể Dung Khí đại viên mãn kỳ, nàng còn dung một thanh thần binh hiếm thế, vừa rồi ta liếc mắt dò xét, uy thế của thanh kiếm đó....đời này hiếm thấy!"

Lần trước lúc hắn tiếp Khảm Đao Lệnh, căn dứ vào một tia khí mà lệnh chủ rót vào Khảm Đao Lệnh, đã thám ra lệnh chủ là một Ngũ Linh Căn, lại không nghĩ rằng lại là một người Luyện Thể, còn là dung một thanh thần binh hi thế cao hơn cảnh giới tu hành của nàng rất nhiều. Luyện Thể chi đạo, lấy dung khí là hung hiểm nhất, càng là khí giới lợi hại thực lực cách biệt càng lớn, trong lúc dung khí càng hung hiểm, thông thường trong ngàn người mới có thể tồn tại một. Đó là sự giày vò cùng thống khổ hơn luyện ngục, rất nhiều người dù gánh được thần binh bảo khí chi uy, cũng không gánh nổi thống khổ trong quá trình dung khí, sẽ tự đoạn kinh mạch hoặc tự bạo mà chết. Lúc hắn uống rượu cùng lão Tôn đầu, nghe lão Tôn đầu nhắc đến vị lệnh chủ này, nói nàng còn trả nhưng lại là người vô cùng thủ đoạn quyết đoán, bây giờ nhìn thấy, nàng không chỉ hung ác với người khác, mà đối với mình cũng hung ác a!

Hắn nghĩ đến dung khí đã cảm thấy đau răng, toàn thân đều đau, đầu khớp xương đều phát lạnh. Quả nhiên a, lệnh chủ có thể khiến lão Tôn đầu nhắc đến liền sợ, thật không phải người tầm thường. Cũng không biết Quân phủ đen đủi này sao lại trêu chọc khiến lệnh chủ không chỉ vận dụng Khảm Đao Lệnh, còn vượt vực cách xa tận ba canh giờ truyền tống, bất kể đại giới mà khóa vực khai chiến, còn đích thân xuất động, thậm chí cho phép dùng ba phần bảo khố trọng thưởng! Trận chiến này, hắn không chỉ phải thắng, còn phải thắng thật đẹp, bằng không khó có thể báo cáo với lệnh chủ. Lúc này Vương Đỉnh đã đánh tinh thần. Hắn trầm giọng nói:

"Lệnh chủ các ngươi đã tận mắt thấy, thái độ của nàng tin tưởng các ngươi cũng hiểu rõ, một lát động thủ, phong tuyệt Quân phủ, một cái đều không cho thoát!" Nói xong, liền bắt đầu truyền lệnh điều động đại quân, trước khi hành động, cần phải nhường lại vực môn.

- ----

Sau khi Bao Cốc rời khỏi thao trường, hội hợp cùng Truy Hồn Các chủ, cùng lên tọa giá. Nàng mới vừa ngồi vững, người của Truy Hồn Các liền đến bẩm báo, nói vực môn đã được nhường lại, các bộ của Truy Hồn Các đã chuẩn bị ổn thỏa, hỏi có phải bây giờ xuất phát hay không.

Truy Hồn Các chủ lạnh giọng hạ lệnh:

"Xuất phát!" Đợi người nọ rời đi, tọa giá khởi hành. Truy Hồn Các chủ nhìn Bao Cốc đang ngồi phía bên cạnh sắc mặt không có chút tình tự.

"Ta thấy ngươi đối với việc bọn họ đánh Quân phủ tựa hồ rất có nắm chắc?"

Bao Cốc nói:

"Trước đây đánh Thận Long Thành do Vương Đỉnh lĩnh quân chỉ huy, khi đó Khảm Bang vừa thành lập không lâu, còn rất nghèo, Thận Long Thành còn có hộ thành pháp trận hỗ trợ, lại tập hợp lực lượng toàn thành chống đỡ, tuy nói thương vong cực lớn, nhưng cũng có thể đánh hạ. Bây giờ Khảm Bang của cải hùng hậu, Quân phủ lại không có hộ thành pháp trận để dùng, một lát nếu không đánh hạ, chức Tả sứ này của hắn nên nhường lại được rồi!"

Truy Hồn Các chủ run trong lòng, đôi mắt đẹp nhìn Bao Cốc.

"Hóa ra trước đây ngươi còn đánh thành chiến a?"

Bao Cốc gật đầu, có chút ngượng ngùng nói:

"Tập kết tán dũng giang hồ, thừa dịp đối phương đánh mất bảo bối trấn thành, pháp trận thiếu, điên cuồng dùng mạng điền vào, đem thành chủ phủ cùng một chuỗi thế lực đào đến một khối gạch cũng không chừa lại."

Truy Hồn Các chủ thầm than: Đáng thương Quân phủ.

Nàng không khỏi lo lắng thay hộ thành pháp trận. Động tĩnh đánh nhau lớn như vậy, hộ thành pháp trận lỡ như không gánh được thì phải làm sao bây giờ? Nếu hộ thành pháp trận có tổn hại, đến lúc đó tu bổ lại, các thế lực cũng phải xuất huyết góp linh thạch trận tài, Truy Hồn Các cũng khó tránh được! Hộ thành pháp trận duy hộ một lần không phải bút tích nhỏ, chớ đừng nói đến sửa chữa. Nàng nói rằng:

"Ngươi đừng quá coi thường Quân phủ, bởi vì hộ thành pháp trận là do các thế lực ở Huyền Nguyệt cổ thành cùng chưởng quản, là pháp trận phòng ngự bị động, đối bên trong thành vô pháp phát động thế tiến công, cho nên hộ phủ pháp trận của Quân phủ không thể yếu hơn hộ thành pháp trận. Quân gia nội tình vài vạn năm, lại có hộ phủ pháp trận hoàn chỉnh hỗ trợ, sợ là tùy tiện khó phá, trận chiến này chỉ e sẽ có một trận trường đấu!"

Bao Cốc gật đầu.

"Không gấp, chậm rãi đánh, ta hao nổi." Nàng cảm thấy tòa giá bỗng nhiên ngừng lại, đẩy màn nhìn ra bên ngoài, chỉ thấy một màu đen kịt, còn có sức mạnh không gian cắn giết dao động. Đây là ngừng lại trong hư không rồi?

Truy Hồn Các chủ giải thích:

"Chờ tín hiểu đắc thủ của mật thám."

Ước chừng qua một nén hương, Truy Hồn Các chủ đột nhiên cất tiếng lãnh liệt, bao hàm sát ý hạ lệnh:

"Động thủ!" Theo chỉ lệnh của nàng, tòa giá từ trong hư không liền xông ra ngoài.

Bao Cốc vén màn, chỉ cảm thấy bên ngoài tòa giá bộc phát một mảnh ánh sáng chói mắt, sức mạnh pháp trận cường đại khiến không gian đều chấn động, ánh mắt của nàng đều bị đâm đau không mở mắt nổi, chỉ có thần niệm thấy bọn họ đang ở phía trên Thái Âm Môn, sơn lĩnh ngang dọc dưới chân đều bị pháp trận bao phủ, kéo dài nghìn dặm.

Lúc Huyền Thiên Môn bị họa diệt môn, Bao Cốc nấp trong pháp trận, chỉ cảm thấy long trời lỡ đất. Lúc này, nàng ở bên ngoài pháp trận, nhìn thấy pháp trận hộ sơn dưới chân chỉ cảm thấy khí thế sừng sững đồ sộ chói mắt! Thái Âm Môn yếu, chỉ là một tiểu thế lực tu tiên, nhưng lúc này chấn động khi hộ sơn pháp trận phát động mang cho nàng còn lớn hơn lúc nàng nhìn thấy Tu La đường cùng Chiến Yêu đường!

Trong chớp nhoáng này, nàng đột nhiên cảm giác được vì sao ngay cả thế lực như Truy Hồn Các cũng không nguyện ý tùy tiện mở diệt môn chi chiến! Dùng pháp trận tạo nghệ của nàng, bảo nàng đi trước phá hộ sơn pháp trận đã bị người thao túng lại còn đang phát động toàn diện, nàng cảm thấy áp lực thật lớn, nàng sợ bị đánh thành bụi cát! Nàng rất muốn hỏi Truy Hồn Các chủ: Ta có thể không đi không?

Bao Cốc hối hận, hối hận bản thân tự mở miệng yêu cầu phá trận, hối hận bản thân đã ra tiền còn muốn chạy đến khoe mẽ! Năng lực đại phát a!! Nàng yếu ớt hỏi:

"Các chủ, không phải đã có mật thám ẩn vào sao? Làm sao còn để hộ sơn pháp trận phát động?"

Truy Hồn Các chủ nhàn nhạt đáp:

"Hộ sơn pháp trận của nhà ngươi không phải để cho cao thủ mạnh nhất trong phái trấn thủ sao?" Huyền Thiên Môn năm đó cũng có mật thám của Thái Âm Môn, pháp trận bị phá thành như vậy, tứ đại thế lực không phải cũng điền rất nhiều mạng người vào sao? Thái Âm Môn so với Huyền Thiên Môn năm đó còn mạnh hơn nhiều!

Bao Cốc che trán! Nàng thầm kêu trong lòng: Ngươi thả ta xuống, ta muốn về Huyền Nguyệt cổ thành.

Truy Hồn Các Chủ khẽ câu khóe môi, lại cố ý lãnh thanh nói:

"Bao Cốc, pháp trận hộ sơn này giao cho ngươi! Ngươi chỉ đâu chúng ta đánh đó, hi vọng lần này có thể giống ngươi đánh Túy Hoa Lâu, một kích tất phá!"

Bao Cốc thật muốn rơi lệ! Lúc ấy nàng nhìn trúng mấy nơi, nghi ngờ là chỗ yếu nhất, tùy ý chọn một cái cảm thấy giống nhất mà đánh vào, kết quả vận khí tốt, vừa chọn đúng đánh đúng! Lại nói, trận kia cũng chưa phát động a! Còn chưa kịp phát động đã bị hủy a! Trận này, không thấy phía trên đều bị sức mạnh pháp trận phủ đến ngay cả kim cũng ghim không vào sao? Đây chính là đang chờ để bộc phát a! Nhưng lúc này đâm lao phải theo lao! Lời đã nói như bát nước hất đi! Da mặt của nàng cũng không dày như Hoa Tầm Nguyệt với Ngọc Tu La! Nàng là người cần thể diện a! Cho dù nàng vứt mặt mình cũng không dám mất mặt Thánh di a, chuyện làm mất mặt Thánh di mà truyền về còn không bị móng vuốt của tiểu sư thúc cào cho mặt đầy hoa, máu đầm đìa a!

Bao Cốc chỉ có thể cắn răng đẩy cửa tòa giá của Truy Hồn Các chủ, nhìn mắt trận bên ngoài. Cửa xa giá vừa mở, khí thế hủy thiên diệt địa liền tràn ngập đến, pháp trận ngưng tụ thành ánh sáng sấm sét từ trên sơn lĩnh của Thái Âm Môn nhắm thẳng mà đánh đến tòa giá này! Đối phương có lẽ cũng nhìn thấy tòa giá của Truy Hồn Các chủ, dự định dùng sức mạnh pháp trận bắt vua trước.

Trong sơn lĩnh phía dưới đột nhiên có một thanh âm truyền ra:

"Thái Âm Môn cùng Truy Hồn Các đến bây giờ nước sông không phạm nước giết, hôm nay vì sao phải tấn công sơn môn, phá hủy pháp trận, giết môn hạ đệ tử của ta!"

Thanh âm nhàn nhạt của Truy Hồn Các chủ truyền ra:

"Không có cách nào, cầm tiền của người, phải giúp người làm việc."

"Truy Hồn Các chủ, ngươi diệt sơn môn cơ nghiệp của người, thật không sợ đưa đến các phái tu tiên giới cộng thảo tru phạt sao?"

Truy Hồn Các chủ đáp:

"Chuyện này ta thật không sợ, cái gọi là có nhân tất có quả, lúc đầu Thái Âm Môn khắp nơi xúi giục hại người bị diệt môn, hôm nay còn không cho người ta trở về báo thù sao?" Nàng thấp giọng nói với Bao Cốc:

"Ngươi ngây người ra đó làm gì? Còn không thừa dịp Trường Sinh Thiên Tôn phân thần, nhanh chóng nghĩ biện pháp phá trận."

Bao Cốc thầm nghĩ: Đây chính là cha của tên gian tế phản đồ Nam Y a!

Nàng lấy lại bình tĩnh, nhanh chóng thò đầu ra khỏi tòa giá nhìn bên ngoài. Phương pháp phá trận thật ra có rất nhiều, có người thích phá mắt trận, có người thích cẩn thận thăm dò phá từng bước một, có người thích hủy trận trụ, có người đoạt trận linh cùng trận khí, dẫn pháp trận của đối thủ thành cho chính mình sử dụng. Bao Cốc lại thích đi tìm 'Độn nhất' vị. Đại đạo năm mươi, thiên diễn bốn mươi chín, giữ lại một. Pháp trận cũng như thế! Bất luận pháp trận gì đều có một 'Độn Nhất' vị. 'Độn Nhất' vị này tuần hoàn theo quy luật của thiên đạo pháp tắc, vô hình vô thường vô tháo, là khó tìm nhất. Nhưng một khi tìm được, mặc cho có là pháp trận cường đại nhất, 'Độn Nhất' vị vừa vỡ, pháp trận lập tức phá!

trướctiếp