Tỉnh Hà Tĩnh có những biến hóa không hề nhỏ, đương nhiên đó chỉ là
thay đổi về mặt kết cấu thượng tầng, chứ bộ mặt của nó thì vẫn không
khác là mấy cho lắm.
Lần đầu ra quân, thế nhưng Hồng Đĩnh thu được những lợi ích khổng lồ khiến hắn mạnh lên nhanh chóng.
Trong 2 thàng này, Vệ Quốc quân tích cực tiêu hóa hết những lợi ích mà cuộc chiến với Ngô gia đem lại.
Đầu tiên phải kể đến đó là sau trận chiến, Vệ Quốc quân thu được một
lượng lớn vũ khí. Cùng với việc chiếm được kho vũ khi của Ngô gia cho
phép Hồng Đĩnh mở rộng quân đội lên cỡ một trung đoàn với 1500 người.
Quan trọng là trong đó thu được hơn 300 khẩu súng, đây là cỗ trợ lực
rất lớn để Hồng Đĩnh phát triển đội súng của mình trong điều kiện sản
xuất vũ khí khó khăn hiện nay.
Đặc biệt quý giá trong số đó có hơn 30 khẩu súng trường Kammerlader
1842, thứ vũ khí này vượt trội hơn hẳn so với bất kì khẩu súng nào lúc
này, thậm chí nó còn có một số đặc tính ưu việt hơn so với mẫu súng
Minire Rifle của Pháp.
Có tiền, có vũ khí thì việc đầu tiên đương nhiên đó chính là mộ thêm
binh, gần như ngay lập tức hắn đã chiêu mộ thêm được hơn 500 người, do
có kinh nghiệm huấn luyện, chiến đấu và tổ chức nên nhanh chóng thành
lập được một tiểu đoàn bộ binh thứ 2.
Bằng việc rút lấy lão binh ở tiểu đoàn 1 sang đảm nhiệm các chức vụ
quan quân từ tiểu đội trưởng trở lên, khiến cho tiểu đoàn 2 nhanh chóng
có bộ dáng và sức chiến đấu ban đầu. Thế nên sau khi đánh bại nhà họ
Ngô, nhà họ Trần bỏ ra bắc, giờ đây Hồng Đĩnh đã là lực lượng quân sự
mạnh trong tỉnh Hà Tĩnh, mức thiện chiến thậm chí còn vượt qua lực lượng của quan phủ.
Tuy nhiên, dựa vào một ngàn quân hiện giờ, cộng thêm với mấy trăm tên tá điền thuộc đội diêm đinh, khống chế phủ Hà Hoa, bảo vệ ruộng đất cốt lõi vừa chiếm được của họ Ngô, cùng với con đường buôn muối đã là tận
lực rồi. chứ đừng nói đến toản bộ An Tĩnh đạo
Vệ quốc quân tuy sức chiến đấu mạnh thật đấy, nhưng số lượng quá ít
ỏi, nếu như vội vàng mở rộng địa bàn, thôn tính những tài sản của Ngô
gia trong toàn bộ tỉnh thành sẽ bị phân tán sức mạnh và dễ bị tiêu diệt, đừng quên rằng băng phỉ Cửu Ngô vẫn luôn nhìn chằm chằm.
Nếu như không mau chóng mở rộng lực lượng của mình, thì sau khi đánh
bại họ Ngô rồi, không gian phát triển sẽ mau chóng bị người khác chiếm
mất.
Mấy ngày nay Hồng Đĩnh cũng luôn tính toán về việc này. Hắn còn suy
tính rút mỗi hộ một suất đinh lập nên một đội quân, trấn thủ ở một dải
phía bắc phủ Hà Hoa đề phòng băng cướp Cửu Ngô.
Ở trong lòng hắn, gia cảnh càng tốt. trong hệ thống huấn luyện binh
của Vệ Quốc quân sẽ cảng dễ thành lính mạnh, cho dù là hiểu biết kỹ
thuật chiến tranh hay là tố chất thân thể đều tốt hơn người xuất thân từ gia đình nghèo khó không ít.
Nhưng dùng con cháu thân hào lập thành quân đội. về mặt khống chế luôn có họa ngầm,
Hiện giờ còn có một cách tốt. là chiêu mộ tráng đinh dân dũng trong
phủ. Những người này tuy là nông dân nhưng ít nhiều cũng lớn lên trong
quân doanh, còn được huấn luyện kỹ năng quân sự nhất định, hơn nữa vì
Hồng Đĩnh cũng xuất thân trong quân đội. nên lòng trung thành cũng là
cao nhất.
Bất quá, tình hình mộ quân lại xuất hiện vấn đề, người trẻ tuổi ở Phủ Hà Hoa nguyện ý tòng quân đều bị hắn chiêu mộ gần hết rồi, Vệ Quốc quân là đội quân tinh nhuệ kiểu mẫu, cho nên không thể bắt lính được mà phải tuyển chọn một cách kĩ lưỡng, vì vậy số người ứng tuyển rất đông, thế
nhưng chỉ chọn ra được có hơn 500 người phù hợp với yêu cầu.
Ngoài con em nông dân và con em thổ hào ra, còn có một cỗ lực lượng
nữa là bọn cướp đường thổ phỉ, cũng khá có sức chiến đấu, thế nhưng tác
phong cực kì tồi tệ, thật sự chẳng được tác dụng gì.
Đây là lý do sau khi Hồng Đĩnh đột kích Ngô gia trang xong, đánh tan
Ngô Khảm rồi không để ý tới bộ đội của y. dựa theo quy củ của thời đại
này. thì phải thôn tính mới đúng.
Không mở rộng quân đội, không tăng cường luyện binh, với một dúm quân thế này thì đâu đủ để vào Nam đánh Pháp. Là một sĩ quan cao cấp trong
quân đội Hồng Đĩnh hiểu rõ muốn thực hiện mục đích chiến lược cần có
phương hướng phát triển cụ thể,
Kế hoạch của hắn thực hiền gôm có 3 bước:
-Xây dựng lực lượng,
-Đứng vứng gót chân.
-Nam tiến,
Nhiều người chắc chắn sẽ nghĩ, tại sao không chọn những vùng trù phú hơn để phát triển mà lại chọn Hà Tĩnh.
Thứ nhất, đây là đất phong của hắn, hắn có cái cớ để về đây những
vùng đất giàu có khác đã bị các thế lực trong triều phân chia hết từ
lâu, thì đừng mơ dễ dàng như thế, thậm chí là các mối quan hệ dây mơ dễ
má sẽ nhanh chóng kìm kẹp gò bó, chứ không như nơi đây hắn muốn làm gì
thì làm,
Thứ 2 dân phong An Tĩnh đạo nổi tiếng bưu hãn, đặc biệt là dân man
miền ngược thuộc các phủ Trấn Ninh và Trấn biên, chỉ cần trang bị một
cây giáo, một cây đao, lập tức thành lập được một đội quân mạnh mẽ. Cái
họ cần là vũ khí và kỉ luật. thứ mà Hồng Đĩnh đủ sức đáp ứng.
Để đối phó với sức mạnh vũ khí của Pháp và sự thiếu thốn của ta, Hồng Đĩnh dự định thành lập các trung đoàn bộ binh áp dụng chiến thuật tấn
công biển người có cải tiến của Trung cộng sau này.
Và cuối cùng, Hà Tĩnh có cơ sở chế tạo thuốc súng, tinh luyện diêm
tiêu từ phân dơi lớn nhất cả nước, trong điều kiện nước ta đang thực
hiện bế quan tỏa cảng thì việc nhập khẩu tiêu thạch nước ngoài là điều
rất khó, khống chế nơi đây hầu như sẽ khống chế nguồn tiêu thạch để chế
tạo thuốc súng của cả triều đình,
Quay lại vấn đề nhân lực, suy đi tính lại, cũng chỉ có cách duy nhất
đó là truân điền, có đất đai, có lương thực, nông dân sẽ là nguồn mộ
lính tốt nhất, chỉ cần truân điền đúng cách thì hiệu quả sẽ không tệ.
Ví dụ cụ thể nhất là đội quân truân điền của Trương Định hiện đang
ngày đêm chiến đấu với Pháp, hay thực tế gần gũi hơn để mọi người hiểu
thì đó là mô hình hợp tác xã bao cấp thời kháng chiến chống Mĩ, đó thực
ra cũng chỉ là một mô hình hoàn chỉnh hơn của truân điền mà thôi, nhờ có nó mà Miền Bắc có thể huy động toàn bộ sức người sức của để cho sự
nghiệp giải phóng miền Nam thống nhất đất nước, qua đó ta có thể thấy rõ sức mạnh tiềm tàng khủng bố mà Truân điền mang lại.