Cả hai người họ một trước một sau bay đến chổ trung tâm khu phía Nam này
rồi vị Vấn Đạo mập mạp kia đáp xuống truyền tống trận và bước vào trong
đó. Lúc này đang có một số đệ tử đang định sử dụng truyền tống trận thì
bị vị Vấn Đạo kia vẩy tay một cái tạo ra một luồng gió thổi bay cả đám
đệ tử bay ra khỏi truyền tống trận nhưng không một ai bị thương cả.
Rồi vị Vấn Đạo mập mạp này bước vào trong truyền tống trận, Tiểu
Thiên đáp xuống cách truyền tống trận chừng một trượng rồi nhìn về phía
đám đệ tử bị thổi bay kia đi. Bọn họ lúc này lồm cồm đứng dậy và kinh
hãi nhìn về phía vị Vấn Đạo mập mạp kia, còn hắn thì quay lại nhìn Tiểu
Thiên rồi nói
-Ngươi còn không mau bước vào đi.
-Sợ rồi sao ?
Tiểu Thiên thấy đám đệ tự bị thổi bay kia không bị thương tổn gì cả
thì mới bình thản bước vào truyền tống trận. Rồi một loạt các vị Vấn Đạo khác cũng tiến đến và bước vào truyền tống trận, cái truyền tống trận
này rộng đến năm trượng nên hoàn toàn rộng rãi. Lúc này ngay tại khu vực trung tâm bay ra một vài vị tu vi cũng là Vấn Đạo và đứng nhìn vào
truyền tống trận.
-Bọn họ đang định truyền tống đi đâu chứ ?
-Tại sao lại tập hợp nhiều Vấn Đạo đến như vậy chứ ?
Vị Vấn Đạo mập mạp kia không chú ý đến những người kia mà điều khiển
truyền tống trận trực tiếp đưa cả đám ra khỏi phạm vi của Vạn Đan Tông.
Khì bọn họ ra khỏi phạm vi Vạn Đan Tông thì vị Vấn Đạo mập mạp kia lại
dẫn bọn họ bay đến một khu vực cách Vạn Đan Tông hơn ngàn vạn dặm.
Với tu vi của họ thì bay đến nơi này cũng chỉ mất nửa canh giờ và đó
là họ đang bay theo kiểu bảo tồn sức lực. Rồi hắn lại tiếp tục dẫn mọi
người bay đến một tòa nhà cực kỳ lớn, nó to như một ngọn núi vậy và tòa
nhà này được bao quanh bởi mười ngọn núi to hơn ngàn trượng giống như có hai bàn tay đang nâng đở tòa nhà này vậy.
Những vị Vấn Đạo kia nhìn thấy tòa nhà này thì cũng không lạ gì nhưng với Tiểu Thiên thì đây là lần đầu tiên cậu nhìn thấy. Rồi Tiểu Thiên
quay qua vị Vấn Đạo mập mạp kia hỏi
-Đây là nơi nào ?
-Đây là nơi mà Chí Tôn Trúc Cơ sẽ bị ta đánh bại !
Vị Vấn Đạo mập mạp này trả lời mà không nhìn đến Tiểu Thiên, rồi hắn
bay thẳng vào ngôi nhà đó. Khi hai người gác cổng thấy bọn họ đến thì
một người trong đó liền ngay lập tức chạy vào thông báo, còn người còn
lại thì nhanh chóng mở cửa ra tiếp đón. Rồi vị Vấn Đạo mập mạp kia nói
vọng vào
-Không cần phải lu bu làm gì cả !
-Mở một căn phòng rộng nhất cho lão phu !
Tiểu Thiên dường như đã hiểu được vấn đề khi vị Vấn Đạo mập mạp này
dẫn cậu đến đây để làm gì rồi. Tất cả bọn họ liền tiến vào bên trong và
được một người mặc trên mình một bộ chiến giáp chào đón và sau đó người
này dẫn bọn họ đi đến một cầu thang dẫn đi xuống bên dưới.
Cầu thang này chừng ngàn bật thang, khi bọn họ bước xuống đây thì
khung cảnh trước mặt Tiểu Thiên là rất nhiều cánh cửa đá cao chừng ba
trượng và rộng một trượng, nó có độ dày bao nhiêu thì cậu không biết.
Sau đó người mặc bộ chiến giáp dẫn bọn họ đến một cánh cửa đá, trên cửa
đá được trang trí bởi một hình tròn âm dương.
Rồi người mặc chiến giáp này đặt tay lên cánh cửa đá kia thì nó tự
động mở ra nhưng trước mắt là một vách ngăn giống như một màn bong bóng
vậy. Rồi vị Vấn Đạo mập kia ném cho tên đó vài viên trung phẩm linh
thạch rồi hắn liền đi ra.
Sau đó vị Vấn Đạo kia dẫn mọi người bước vào bên trong, Tiểu Thiên
cũng bước theo vào trong thì khung cảnh liền thay đổi. Trước mắt cậu là
một vùng đồi núi vô cùng rộng lớn, cậu nhìn lên bầu trời thì thấy những
đám mây đang lượn lờ phía trên và mặt trời đang chiếu rọi xuống mảnh đại địa này.
-Vậy đây là nơi mà ta và ngươi sẽ đấu sao ?
Tiểu Thiên nhìn một vòng mảnh đại địa to lớn này và nói, vị thanh
niên thư sinh kia biết đây là lần đầu Tiểu Thiên đến đây nên giải thích
-Cánh cổng khi nãy chúng ta bước qua chính là một dạng truyền tống
trận, cái truyền tống trận này đã dẫn chúng ta đến một khu vực thuộc về
Thiên Tước Bang.
-Nơi này cực kỳ rộng lớn, ước chừng ngàn vạn dặm nhưng lại không hề
có người sinh sống hoặc là tu sĩ nào cả. Thể nên ngươi cứ tự nhiên mà
bộc phát không cần lo nghĩ gì cả.
Tiểu Thiên gật gật đầu rồi bay đến một khu vực, vị Vấn Đạo mập kia
cũng bay đến một khu vực và giữ khoảng cách của cả hai là hai mươi dặm.
Còn những người còn lại cũng lui nhanh về phía sau giữ khoảng cách với
hai người họ.
Vị Vấn Đạo mập kia nhìn về phía Tiểu Thiên và nói
-Ngươi muốn làm một cuộc cá cược hay không ?
-Nếu ta thắng thì Luyện Đan Quyển đó thuộc về ta và theo như ta đoán
thì Thất Đoạn Quả trong buổi đấu giá là của ngươi phải không.
-Nếu thế thì ta muốn đánh cược luôn số Thất Đoạn Quả đó của ngươi luôn !
Tiểu Thiên không nhận và cũng không chối từ mà chỉ mĩm cười nói
-Ta nghĩ đây là một trận sinh tử chứ !
-Bắt đầu đi !
Nói xong Tiểu Thiên vận chuyển Ngũ Hành chi lực trong cơ thể, Nhật
Nguyệt trong người bắt đầu xoay chuyển, phía sau cậu năm con kim long
lượn lờ nhìn chằm chằm vào vị Vấn Đạo mập kia.
Vị Vấn Đạo mập kia cũng không chịu yếu thế hắn điểm một chỉ về phía trước
-Nhất Chỉ: Quỷ Vô Thường !
Nếu như Tiểu Thiên nhìn thấy được thì sẽ thấy khi tên Vấn Đạo mập kia chỉ ra thì liền xuất hiện hai người mặt quỷ, lưỡi thì kéo dài ra khỏi
miệng, trang phục thì phân biệt hắc bạch, tay cầm đèn lồng và một chiếc
cờ lao đến Tiểu Thiên.
Tiểu Thiên đang lao đến thì dừng lại đột ngột, một con kim long phía
sau cậu phóng thẳng về trước và đụng chạm phải một thứ gì đó thì con kim long đó rào lên một tiếng rồi con kim long đó đang dần hóa thành một
con hắc long. Từ phần đầu rồi dần lan xuống phần thân, Tiểu Thiên cảm
nhận được nguy hiểm đột cùng liền phóng xuất con kim long đấy ra.
Sau khi con kim long đấy hoàn toàn hóa thành hắc long thì nó bắt đầu
tan rã thành hư vô, Tiểu Thiên nhìn cảnh tượng này cũng không khỏi giật
mình kinh hãi, rồi cậu ngay lập tức phóng xuất bốn con kim long còn lại
về phía trước. Một vụ nổ xảy ra đẩy lùi Tiểu Thiên về phía sau vài
trượng, cậu liền nghĩ
-Nếu như nó mà nhiễm vào người mình thì thật sự không biết có cách nào kháng cự.
Tiểu Thiên lúc này cũng không vội vàng tiến lên nữa mà đứng yên tại đó, còn vị Vấn Đạo mập kia nhìn Tiểu Thiên mà cười khinh
-Đây chính là sự chênh lệch giữa Đạo Cảnh và Phàm Cảnh đấy !
-Ngươi đừng tưởng Chí Tôn Trúc Cơ thật sự là Chí Tôn.
Tiểu Thiên không nói gì mà từ hai tay cậu ném ra hai quả Nhật Nguyệt
mới đầu chỉ to bằng nắm tay, khi bay về phía tên Vấn Đạo mập kia thì nó
càng to ra. Lúc này trước mặt vị Vấn Đạo mập kia là Nhật Nguyệt tinh to
chừng trăm dặm đang bay đến với tốc độ rất nhanh.
Vị Vấn Đạo mập kia vẫn bình tĩnh và không hề di chuyển để né tránh mà lão chỉ đưng yên tại đó. Khi Nhật Nguyệt tinh bay đến chổ lão thì cách
lão ba trượng Nhật Nguyệt tinh này giống như con kim long lúc trước bắt
đầu bị một màu đen tuyền nhiễm phải rồi bay đến cách lão ta nửa trượng
thì tan biến thành hư vô.
Lão Vấn Đạo mập kia nhìn Tiểu Thiên nói
-Đây là lĩnh vực Đạo của lão phu.
-Sinh Tử Lĩnh Vực !
-Vạn vật nằm trong lĩnh vực này của ta sống chết đều do ta quyết định và ngươi cũng không nằm ngoài lĩnh vực này của ta.
Tiểu Thiên nghe thấy vậy thì liền lui nhanh về phía sau, kim long của cậu cũng bao bọc lấy cậu ngay lập tức. Sau đó những con kim long này
bắt đầu bị một màu đen tuyền nhiễm lên từng con một. Tên Vấn Đạo mập kia ở bên ngoài cười nói
-Ngươi không thể thoát khỏi lĩnh vực của lão phu đâu.
Lúc này nhìn từ bên ngoài vào thì giống như Tiểu Thiên đang bị những
con hắc long quay quanh chứ không còn là kim long nữa. Ở bên trong đó
Tiểu Thiên đang ra sức giải phóng những con kim long để ngăn chặn lại
lĩnh vực của lão ta, cứ con kim long lão bị nhiễm phải lĩnh vực thì Tiểu Thiên sẽ phóng xuất nó ra và tạo ra con kim long khác để ngăn chặn lại
lĩnh vực.
Tiểu Thiên đứng bên trong nhìn vô số kim long mình đang gắn sức tạo ra đang lần lượt hóa thành hư vô thì cậu nghĩ
-Lĩnh vực của hắn không phải chỉ có phạm vi một trượng mà là một trượng đó là mới là nơi mạnh nhất của Đạo hắn.
-Nó sẽ khiến mọi thứ khi bước vào trong phạm vi đó hóa thành hư vô.
Suy nghĩ một lát thì tốc độ kim long mà Tiểu Thiên tạo ra để ngăn
chặn lại lĩnh vực Đạo của tên kia đã không kịp để ngăn lại nên cậu vận
chuyển Nhật Nguyệt Công của mình lên khiến cho nhiệt lượng xung quanh
bắt đầu lạnh dần lên khiến cho cây cối và những con sông xung quanh bị
đóng băng lại.
Lúc này những con kim long cũng đã biến thành những con băng long,
điều này vậy mà khiến cho tốc độ hắc hóa của lĩnh vực Đạo của tên kia bị chậm lại đi theo nhiệt độ giảm dần mà Tiểu Thiên tạo ra.
Tên Vấn Đạo mập kia nhìn thấy cảnh tượng này cũng kinh hãi một phen,
Tiểu Thiên ở bên trong nhìn thấy cảnh này cũng mĩm cười vì biết suy đoán của mình đã đúng
-Khi xưa vào những lúc trời đổ tuyết thì cha thường nói nếu như bảo
quản thịt hay đồ ăn dưới thời tiết lạnh như vầy thì sẽ giúp cho chúng sẽ lâu hư hơn.
-Nếu như lĩnh vực của hắn khiến cho những kim long của mình bị hắc
hóa rồi bị tan biến thì mình sẽ khiến cho quá trình đó chậm lại bằng
cách hóa kim long thành băng long.
Nhiệt độ bên ngoài càng lúc càng giảm xuống nhanh chóng, từng làn hơi lạnh bắt đầu được thổi đi xung quanh. Tiểu Thiên nhìn về phía tên Vấn
Đạo mập kia nói
-Đây là lĩnh vực của ta !
Tên Vấn Đạo mập kia nhìn thấy mọi thứ xung quanh đã bị đóng băng lại, ngay cả quần áo của lão cũng đã xuất hiện dấu hiệu băng hóa thì lão vận linh lực lên một cái thì nó liền tan chảy đi.
Tiểu Thiên thấy dấu hiệu hắc hóa đã suy giảm thì liền phóng về phía
hắn và đưa ra một quyền đấm về phía trước. Một quyền này tạo ra năm con
băng long bay thẳng về phía trước, khi chạm đến vách ngăn một trượng của tên Vấn Đạo mập đó thì liền bị hắc hóa nhưng nó chậm hơn so với kim
long khá nhiều.
Tên Vấn Đạo mập kia liền điểm một chỉ về phía năm con băng long đó liền khiến cho cả năm con bắt đầu nứt vỡ rồi tan biến.
-Ngươi nghĩ chống lại được lĩnh vực của ta là xong rồi à ?
-Quá ngây thơ !
Tiểu Thiên chỉ cười nhẹ rồi bảo
-Ta chỉ đang thử nghiệm thôi, đòn tiếp theo ngươi nên cẩn thận !
Tên Vấn Đạo mập kia cười khinh một cái nhưng trong lòng lại hiểu rõ
Tiểu Thiên không phải hạng tầm thường, cậu không thuộc kiểu kẻ may mắn
đạt được Chí Tôn Trúc Cơ. Vì cậu chỉ mất một thời gian ngắn để tìm được
điểm yếu lĩnh vực Đạo của tên Vấn Đạo mập kia, còn hắn phải mất tận gần
trăm năm thì mới tìm được điểm yếu này nhưng hiện tại sau hơn ngàn năm
thì hắn vẫn chưa tìm ra được cách khắc phục nó.
Tiểu Thiên liền ngay lập dừng tản phát luồn khí lạnh mà tập trung nó
lại cách mình một trượng giống như lĩnh vực của tên Vấn Đạo mập kia.
Việc này khiến cho sự hắc hóa kia bị giảm đi rất nhiều gần như là ngừng
lại. Cậu liền phóng lên trên trời và hướng xuống tên Vấn Đạo mập kia
tung ra một quyền
-Ngũ Hành Thiên Quyền !
Một nắm đấm to chừng trăm trượng từ trên cao đấm xuống, tên Vấn Đạo
mập kia cảm nhận được một thứ mà hắn đã từng kinh hãi lúc trước đó chính là Lực Đạo, trong quyền này của Tiểu Thiên tản phát ra một tia Lực Đạo ở bên trong. Phía ngoài quyền này lượn lờ năm con băng long nhằm ngăn
chặn lại lĩnh vực.
Tên Vấn Đạo mập kia nhìn thấy nắm đấm đang nhanh chóng lao đến, lão
tự biết lĩnh vực một trượng này của mình tuyệt đối không đủ khả năng
ngăn cản quyền này. Nên lão chấp hai ngón điểm về phía trước
-Nhị Chỉ : Ngưu Đầu Mã Diện !
Nếu Tiểu Thiên nhìn thấy được thì khi tên Vấn Đạo mập kia điểm ra thì từ chỉ của hắn xuất hiện hai người đầu trâu mặt ngựa tay cầm cương xoa
và đại đao nhắm vào nắm đấm kia mà xông đến.
Đầu tiên là năm con băng long lao về phía trước ngăn cản, nhưng trực
tiếp tan vỡ trong nháy mắt. Đến khi một quyền kia của cậu phóng đến thì
dường như chạm phải một bức tường vô hình, điều này Tiểu Thiên cũng
không còn lấy làm lạ nữa. G
Chấn động từ một quyền này của cậu va chạm với một chỉ kia khiến cho
đại địa bị đóng băng phía bên dưới lõm sâu xuống hàng ngàn trượng, rộng
vài ngàn dặm. Tên Vấn Đạo mập kia cảm nhận được uy lực một quyền này của cậu cũng phải giật mình, những người đang quan sát phía ngoài kia nhìn
thấy một quyền này của Tiểu Thiên cũng không khỏi tưởng tượng vào tình
cảnh nếu mình thay chổ tên Vấn Đạo mập kia thì sẽ thế nào.
Cả hai chiêu thức va chạm vào nhau mà không hề có sự chênh lệch, Tiểu Thiên liền vận chuyển linh lực truyền vào quyền kia khiến cho chỉ của
tên Vấn Đạo mập kia bị đẩy lùi về phía sau. Khi hắn nhìn thấy chiêu thức của mình bị đẩy lùi thì hắn lùi về sau một bước và chấp ba ngón tay lại và điểm về trước
-Tam Chỉ : Ức Vạn Âm Binh !
Khi chỉ này xuất hiện thì Tiểu Thiên liền cảm nhận được một sự nguy
hiểm đột cùng, cậu ngay lập tức mặc lên mình Cửu Long Kim Giáp lên mình. Rồi cậu cũng lùi về sau một bước rồi đấm ra một quyền
-Cửu Long Quy Nhất – Phi Long Thăng Thiên !
Một quyền này cậu đấm ra tạo thành một nắm to chừng trăm trượng xung
quanh có chín con kim long to lớn chân đạp Nhật Nguyệt, đôi mắt bốc lửa
vờn quanh nhắm về phía trước như chín sông đổ về một biển, một quyền hủy thiên diệt địa.
Những người quan sát bên ngoài nhìn thấy một quyền này của Tiểu Thiên phóng xuất ra thì kinh hãi không thôi chứ nói chi kẻ đang đứng đối
chiến với một quyền kia. Lúc này tên Vấn Đạo mập kia nhìn một quyền kia
đang lao đến thì hiểu rõ dù cho chiêu kia có bị lĩnh vực của mình bao
phủ thì cũng không thể ngăn cản nổi một quyền đó.
Lão tử ngẫm dù cho lĩnh vực của mình có đem ra ngăn cản thì cũng chỉ
giống như một mũi kiếm đâm vào bong bóng mà thôi. Lão ta liền ngay lập
tức tung ra sát chiêu cuối cùng, lão chấp bốn ngón tay lại
-Tứ Chỉ - Thập Điện Diêm Vương !
Khi chỉ này được phóng xuất ra thì tạo ra mười vị Diêm La Vương
khuông mặt dữ tợn phóng đến đối kháng với quyền của Tiểu Thiên. Cả ba
chiêu thức của hai bên cộng dồn vào nhau khiến cho mảnh đại địa bên dưới bị tan vỡ thành mảnh nhỏ.
Tên Vấn Đạo mập kia đang cật lực đối kháng với quyền kia của Tiểu Thiên và nhìn lên Tiểu Thiên mà cười lớn
-Ha... ha... ha... !
-Thống khoái ! Đã lâu rồi ta chưa dùng đến chiêu này !
-Tiểu tử ngươi rất may mắn đấy.
Tiểu Thiên lúc này ở phía trên cũng đang ráng sức cự lại
-Nhưng ta vẫn còn một chiêu nữa !
Nói xong Tiểu Thiên vận chuyển Hỗn Độn trong người mình rồi tiến hành thôn phệ, tên Vấn Đạo mập kia liền có một cảm giác không ổn nhưng lại
không nghĩ ra là điều gì, hắn chỉ cảm giác được có một cổ lực hút nhè
nhẹ phát ra từ Tiểu Thiên mà thôi. Nhưng cổ lực hút này lại khiến hắn
phải lo lắng không thôi.
Nhưng hiện tại thì hắn cũng không còn đường để lui
-Là tiểu tử ngươi ép ta xuất sát chiêu !
-Sinh Tử Đạo !
-Tay ta là Thiên Địa – Sinh Tử do ta quyết !
Lúc này bên dưới mảnh đại địa đột nhiên xuất hiện một bàn tay vô cùng to lớn, bàn tay này nó còn to lớn hơn cả mảnh đại địa bên dưới rất
nhiều lần. Nếu như mảnh đại địa bên dưới là ngàn vạn dặm thì bàn tay này phải to hơn gấp mười lần như vậy.
Tiểu Thiên nhìn xuống bàn tay to lớn phía bên dưới thì cảm nhận được
một cổ nguy hiểm đột cùng, cậu cảm thấy nếu bàn tay kia nắm lại chắc
chắn cậu sẽ chết, rồi nhìn về phía tên Vấn Đạo mập kia thì thấy hắn đang đưa một tay lên dường như đang muốn nắm lại. Tiểu Thiên biết hành động
này của hắn có ý nghĩ gì nên cậu tuyệt sẽ không để hắn làm được điều đó.
Nhưng hiện tại thì cậu suy nghĩ vô số cách cũng không tìm ra được một phương án nào có thể ngăn cản hắn nắm tay lại được.
-Nếu đã không thể ngăn cản thì vượt qua nó.
Lúc này những người kia đã bay ra khỏi phạm vi của bàn tay kia mà
nhìn lại trận chiến, một tay của tên Vấn Đạo mập đang tung chỉ đối kháng với quyền Tiểu Thiên còn một tay thì đưa lên trời như muốn nắm lại.
Phía bên kia thì Tiểu Thiên đang cật lực đấm quyền về phía tên Vấn Đạo
mập kia, dường như mọi người đã nhìn ra được kết quả của trận chiến này
rồi, kết quả mà mọi người suy đoán đều là Tiểu Thiên sẽ thua.
Nhưng tên thư sinh kia thì lại suy nghĩ khác với mọi người, hắn vẫn
còn đặt niềm tin vào Tiểu Thiên. Hắn cảm giác được dường như có một thứ
gì đó đang diễn ra trong người cậu mà không ai có thể biết được nó là gì cả.