Tiểu Thiên bay theo hướng mà vị chủ quầy kia chỉ dẫn, đi chừng một giờ là cậu đã đến nơi mà vị chủ quầy kia nói.
Tại nơi này có một tòa tháp khổng lồ ngay tại trung tâm khu phố này
-Vậy đây là Thủy Gia sao ?
Tiểu Thiên hạ xuống và đi bộ vô khu phố này, bước vào bên trong cậu
liền tìm đến một tửu quán để nghỉ ngơi và dò hỏi một số tin tức.
Tại tửu quán này đang tụ tập khá nhiều đệ tử khu phía Tây này, cậu
liền chọn một chổ ngồi ngay cạnh cửa sổ và có thể nhìn về phía Thủy Gia. Một vị tiểu nhị bước đến và nói
-Không biết khách quan dùng loại rượu nào của quán đây ?
-Chổ chúng tôi vừa mới có một loại rượu mới, nó là dùng một loại trái cây để làm rượu. Đã có rất nhiều người uống và khen ngon rồi !
Tiểu Thiên liền gật gật đầu, rồi vị tiểu nhị kia đem ra cho cậu một bầu rượu hồ lô để lên bàn. Rồi Tiểu Thiên liền hỏi
-Cho tại hạ hỏi, tại đây nơi nào bán hộp Thủy Hàn vậy ?
Vị tiểu nhị kia cũng không tỏ ra ngạc nhiên mà trả lời
-Có một cuộc đấu giá sẽ diễn ra chiều nay tại chổ tòa tháp kia !
-Khách quan có thể đến đó để tranh giành nó !
Tiểu Thiên gật nhẹ đầu và cũng không hỏi gì thêm nữa, vị tiểu nhị kia cũng đi phục vụ chổ bàn khác. Cậu liền mở nắp bình rượu ra thì một mùi
thơm bay vô mũi cậu
-Rượu ngon !
Tiểu Thiên rót ra một ly rồi uống thì một cảm giác cay nóng từ trên
xuống dưới và lan khắp người, sau đó là một vị ngọt ở đầu lưỡi và được
lưu giữ tại đó chừng ba nhịp thở mới biến mất.
-Rượu ngon !
Lúc này có một người đang ngồi ở một bàn khác đứng dậy và bước đến chổ bàn của Tiểu Thiên
-Chắc hẳn đạo huynh đã trồng ra Thôn Nhật Quả, tại hạ cũng là một
người trồng loại đó, nên không biết tại hạ có thể ngồi đây và bàn luận
một chút hay không ?
Tiểu Thiên ngước nhìn về phía người trung niên này, trên cổ thì lại
là có thiêu hai chiếc lá. Cậu biết rõ đây là một người ở phía tầng trên, nghe cách nói chuyện của người này Tiểu Thiên cũng đoán được người này
đúng là muốn trao đổi thông tin.
-Mời đạo huynh ngồi !
Vị kia cười cười rồi ngồi xuống
-Tại hạ tên là Bạch Diệp !
-Tại hạ cũng chỉ mới trồng nó mới đây mà thôi !
-Trên thông tin thì nói là buổi tối thì che kín nó để tránh âm khí
buổi tối chui vào trong cây làm cho quả không thể ngưng nhiệt.
-Nhưng tại hạ đã che kín nó hoàn toàn nhưng lại thất bại.
Tiểu Thiên nghe đến đây liền hiểu ra vấn đề nên liền giải thích ngay
-Đúng là việc che kín sẽ giúp cho cây không nhiễm hàn khí, nhưng hàn khí nó vẫn vây quanh bên ngoài rất nhiều.
-Trên cơ bản nó vẫn ảnh hưởng vào bên trong dù cho có đậy kín bao nhiêu đi chăng nữa.
-Nhưng nếu đậy kín quá thì cây lại thiếu đi không khí và điều này lại càng làm cho cây dễ chết hơn.
Bạch Diệp kia nghe Tiểu Thiên nói đến đây thì dường như đã hiểu ra
được vấn đề mà mình cần phải khắc phục là gì rồi, Tiểu Thiên cũng thấy
rõ người này cũng đã hiểu rõ nên cũng không giải thích thêm.
Bạch Diệp liền đứng dậy cúi nhẹ người với Tiểu Thiên rồi nói
-Cảm tạ đạo huynh đã chỉ điểm
-Không biết đạo huynh tên gì và là đệ tử khu vực nào ?
Tiểu Thiên cũng đứng dậy cúi nhẹ người
-Tại hạ là Tiểu Thiên, đệ tử Nam khu !
Bạch Diệp liền gật gật đầu và cố ghi nhớ Tiểu Thiên rồi cúi nhẹ đầu
lần nữa rồi đi về, trước khi về thì người này cũng đã trả bàn của Tiểu
Thiên rồi mới đi về.
Tiểu Thiên lại tiếp tục ngồi xuống và rót ra từng ly rượu uống và
ngồi chờ đến chiều, nhìn ra ngoài cửa sổ và nhìn xuống đường cậu nhìn
thấy những quầy bán hàng. Dù đây là một Tông môn nhưng nó vẫn có những
khu vực của các gia tộc tu chân, thậm trí có cả thành trì, quốc gia của
phàm nhân tại tầng một này.
Chỉ khi lên tầng hai thì tại nơi đó mới không có phàm nhân, nhưng vẫn có những gia tộc tu chân khác. Tiểu Thiên tản nhẹ thần thức ra và kéo
nó vào Thủy Gia thì lại bị chặn ở bên ngoài, cậu cũng không lỗ mãn nên
thu lại thần thức của mình.
Nhìn lên bầu trời thì thấy được khá nhiều người đang bay về phía Thủy Gia
-Gần tới giờ rồi sao ?
Tiểu Thiên đứng dậy và bước ra khỏi tửu quán và cũng bay về phía Thủy Gia, Thủy Gia cách tửu quán này chỉ tầm vài dặm nhưng vì để nghe ngóng
vài thông tin nên Tiểu Thiên cũng bay chậm lại và nghe mọi người xung
quanh nói chuyện với nhau.
-Dường như rất ít người chú ý đến hộp Thủy Hàn !
-Vậy cũng tốt !
Cậu vừa bay theo đoàn người và vừa nghe ngóng họ nói chuyện, nhưng
cậu vẫn giữ một khoảng cách với họ để tránh họ phát hiện có người nghe
lén. Với khả năng của Tiểu Thiên thì việc nghe họ nói chuyện cũng chỉ là việc cỏn con mà thôi.
Đi chừng một lúc thì cũng đến nơi của Thủy Gia, tất cả mọi người đều
ngưng phi hành cách Thủy Gia hai mươi trượng và đi bộ vào bên trong.
Tiểu Thiên cũng đi bộ vào bên trong, khi bước đến cửa vào thì tại đây có hai người tu vi Nguyên Anh hậu kỳ đứng kiểm tra thẻ đệ tử của những
người bước vào, hoặc là kiểm tra thẻ mời và thẻ gia tộc ...
Tiểu Thiên cũng đưa ra thể đệ tử của mình rồi bước vào trong, bên
trong được trang trí vô cùng lọng lẩy, màu chủ đạo là một màu xanh nước
biển. Nhưng bên ngoài thì lại sơn một màu đỏ rực lửa.
Cậu vừa đi vừa nhìn xung quanh, khung cảnh này làm cho lòng cậu vô
cùng mát mẻ và êm dịu, dường như dù cho kẻ đó có nóng nảy như thế nào
thì khi vào bên trong cũng sẽ không thể phát nộ được.
-Nơi này thật sự ên bình, nếu có thể thì mình thật sự muốn ở một nơi như thế này !
-Mình thích cái cảm giác yên bình này thật, không lo nghĩ nhiều.
Sau đó một tiếng chuôn vang lên đánh thức tất cả mọi người dậy trong
cái cảm giác kia, Tiểu Thiên nhắm mắt lại và mở ra rồi nhìn về phía
trung tâm. Nơi này có một chiếc bục to chừng năm trượng, bên trên có một vị nữ tử mặc một bộ quần áo màu xanh dương vô cùng tuyệt đẹp.
-Xin chào chư vị đạo hữu đã đến buổi đấu giá hàng năm của Thủy Gia chúng ta !
Một giọng nói êm dịu như rót mật vào tai người nghe vậy, khiến cho
những nam tu sĩ trong đây đều phải đỏ mặt. Còn các nữ đệ tử thì phải
ghen tỵ vì dáng vẻ và giọng nói của vị nữ tử kia.
Tiểu Thiên cũng không khỏi liếc nhìn vị nữ tử kia một cái rồi thu hồi ánh mắt và nhắm mắt lại, còn vị nữ tử kia dường như đã quen với chuyện
này nên cũng rất tự nhiên
-Năm này Thủy Gia chúng ta chắc chắn sẽ có những món đồ khiến cho chư vị phải tranh nhau mà báo giá.
-Năm nay cũng sẽ giống như những năm trước, luật lệ không thay đổi.
-Vậy tiểu nữ xin thông báo buổi đấu giá của Thủy Gia bắt đầu !
Tiểu Thiên mở mắt ra và nhìn lên chiếc bục kia và mong chờ chiếc hộp Thủy Hàn sẽ xuất hiện kia.