Có chút động tâm, song, Diêu Vũ vẫn là không dám lập tức tin tưởng Tiểu
Dịch, bởi vì hình ảnh hắn ăn tươi nuốt sống bà ta khi nãy, vẫn còn đang
hiện hữu trong tâm trí y, tạm chưa thể xoá đi.
"Ngươi là ai? Vì sao lại ở đây? Lão thái bà này lại là gì của ngươi? Hai người các ngươi có thù?"
Câu hỏi của Diêu Vũ xác thật là nhiều lắm, nhưng Tiểu Dịch vẫn có thể trả lời từng câu một, chậm rãi rành mạch :"Ta gọi Tiểu Dịch, giống
ngươi, là người chơi."
"Về phần lão yêu bà này...bà ta cũng là một tên người chơi."
Người chơi?
Mi mắt hơi nâng, Diêu Vũ liền bất động thanh sắc đánh giá Tiểu Dịch
cùng thi thể bị gặm cắn ghê gớm của Lưu Vạn Hoa. Nghi hoặc không chỉ
không giải, trái lại, lại ngày càng thêm sâu.
"Không đúng! Nếu bà ta không phải là cư dân ở thế giới này. Vậy thì
làm sao có thể ở trong ngày đầu tiên biết được nhiều thứ như vậy?"
Ánh mắt thảm đạm như nhìn đồ ngốc mà nhìn Diêu Vũ, Tiểu Dịch lại đột
ngột quăng cho y một quả bom nặng ký :"Chẳng lẽ ngươi ngây thơ đến mức
cho rằng, trò chơi quái quỷ này chỉ mới xuất hiện lần đầu tiên?"
"Thế nào? Ngươi nói như vậy, giống như trò chơi này trước kia đã từng xuất hiện qua sao?" Diêu Vũ trong nháy mắt liền tìm ra được vấn đề.
"Đúng vậy. Cụ thể hơn, lần đầu tiên trò chơi này xuất hiện, chính là
chuyện của mười năm về trước. Khi đó, vô số người, có tù nhân, dân
thường, thậm chí là những đại nhân vật hàng đầu thế giới, đều biến mất
trong cùng một lúc."
"Theo tính toán sơ lược, số lượng lên đến mấy mươi ngàn người, đó là chưa kể tới những người mất tích chưa được khai báo."
"Chuyện này dẫn phát chấn động mạnh mẽ, phía bên trên cũng chỉ có thể tìm cách đè xuống. Chính phủ các quốc gia sau khi thảo luận, đều thống
nhất lan truyền ra ngoài rằng đây chỉ là một loại bệnh lạ để an dân.
Tránh cho dẫn phát bạo loạn."
"Đồng thời, lại âm thầm điều tra về việc mất tích bí ẩn đó. Nhưng
quái dị ở chỗ, những người này giống như lại vô duyên vô cớ bốc hơi khỏi nhân gian, dù sử dụng cách gì, thậm chí điều động cả vệ tinh, thì vẫn
không thể tìm được."
"Cho đến nửa năm sau, quái vật đó trở về."
"Quái vật?" Vốn đang nghiêm túc lắng nghe, âm thầm đem nội dung này
ghi nhớ, Diêu Vũ ngay tức khắc liền chú ý đến cách xưng hô này.
"Đúng vậy, là quái vật." Gương mặt đầy máu của Tiểu Dịch lúc này
giống như đã ánh lên vẻ kiêng kị, e dè nói :"Ta chưa từng đích thân gặp
được quái vật đó. Chỉ là thông qua băng ghi hình nhìn lại mà thôi. Bởi
vì quái vật đó đã sớm bị tổ chức dùng đạn đạo bắn chết."
Lần này, rút kinh nghiệm, không cần Diêu Vũ mở miệng hỏi, Tiểu Dịch
liền đã chủ động giải thích :"Tổ chức ở đây, chính là tổ chức OEO,
organize evil observation ( ác quan tổ chức ), là tổ chức do chính phủ
thành lập, dùng để điều tra về sự kiện mất tích bí ẩn."
"Đương nhiên, với quy mô của sự kiện này, không chỉ chính phủ. Mà còn có rất nhiều thế lực khác tham dự vào, tỷ như hắc đạo, tư bản, các gia
tộc cổ lão, danh môn thế gia,... Bọn họ đối với trò chơi này đều có hiểu biết ít nhiều, và có sự chuẩn bị sẵn."
"Trở lại với vấn đề khi nãy, quái vật mà ta nói, thật ra liền chính
là một trong số những người mất tích. Hoặc đổi một loại thuyết pháp,
trăm ngàn người mất tích, cũng chỉ có duy nhất mình hắn là quay trở
về..."
"Trước khi mất tích, hắn là tội phạm có IQ cao, từng làm qua phần tử
khủng bố, hacker xâm lấn dữ liệu tuyệt mật. Sau khi bị bắt, cũng đã được định sẵn ngày xử bắn."
"Nhưng không ngờ rằng, trong lúc bị áp giải ra pháp trường. Dưới hàng trăm cặp mắt, hắn liền cứ thế tiêu biến." Tựa hồ là nói quá nhiều, Tiểu Dịch liền liếm liếm bờ môi khô khốc của mình, đem máu bên trên liếm
khô, mới tiếp tục nói.
"Sau khi trở về, hắn lại giống như lại biến thành một cỗ máy...ngoại
trừ điên cuồng giết người, cùng không ngừng nói mê sảng ra. Thì thứ gì
cũng không nhớ, thậm chí là không có cách giao lưu bình thường được."
"Quan trọng nhất, ngươi có biết thân thể của hắn đã trở nên dị dạng thế nào không?"
Ánh mắt đăm chiêu nhìn Tiểu Dịch, Diêu Vũ liền lắc đầu, tỏ vẻ bản thân không biết.
"Trên người của hắn, thế mà lại mọc ra thêm một người khác!" Tựa như
là tâm tình quá mức kích động, Tiểu Dịch liền bắt đầu huơ tay múa chân
miêu tả :"Đúng vậy, là từ trong xương sống, mọc ra thêm nửa thân người
nữa."
"Chỉ là, nửa người này toàn thân lại héo rũ, không có da, không có sự sống. Những người dám nhìn vào nó, tất cả cũng đều bị quái vật đó giết
chết, bất kể là mang theo bao nhiêu bảo hộ, súng ống."
"Mà bản thân nam nhân đó, cũng đã hoàn toàn thoát ly phạm trù của con người. Làn da trở nên cứng rắn hơn cả sắt thép, lực lượng vượt quá mấy
mươi tấn, có thể một đấm đấm vỡ một tòa lầu. Tựa như một chiếc xe tăng
bên dưới lớp da người..."
Mất tận mấy năm, tìm đủ mọi phương pháp điều trị tâm lý, người ta mới có thể đem hắn miễn cưỡng làm thanh tỉnh. Cũng từ trong miệng hắn biết
được rất nhiều chuyện.
Tỷ như về sự tồn tại của Linh Vực, cách thời gian mười năm một lần,
nó sẽ từ khắp nơi gom góp ác nhân mang tới đây, tạo thành một trò chơi
kinh khủng, áp dụng phương pháp nuôi cổ để chọn lựa ra người chiến thắng cuối cùng.
Đồng thời, hắn cũng cung cấp cho bọn họ thông tin về cấp bậc phân
chia lệ quỷ, về tích phân vạn năng có thể vô hạn cường hóa con người,
cùng nhiều nhiều thứ khác nữa.
Nhưng cuối cùng, ôm tâm lý diệt trừ hậu hoạn, quái vật trở về từ Linh Vực đó vẫn là bị giết chết.
Đồng thời, bởi vì đối với sự vật phản khoa học nảy sinh hiếu kỳ, và
khát vọng về lực lượng. Vô số thế lực vẫn là âm thầm bồi dưỡng 'thí
sinh' có tiềm năng. Chờ đợi Linh Vực một lần nữa xuất hiện.
"Cho nên, hai người các ngươi đều là những người được các thế lực đó
bồi dưỡng, cho nên mới biết rõ nhiều thứ trên Linh Vực như vậy?" Đầu óc
linh hoạt, Diêu Vũ đã có thể hiểu được hết thảy.
"Đúng vậy, ta là người của tổ chức OEO, là tội phạm giết người. Còn
lão thái bà này...là người được tư bản bồi dưỡng. Ở thực tại chính là
một kẻ biến thái thực nhân ma, giết người nấu thi, trên tay đã có hơn
năm đầu nhân mạng."
( P/s : tư bản - những người có sức ảnh hưởng, địa vị to lớn về quyền lực hoặc tiền tài trong xã hội.)