Lạc Hoàng Bệ Hạ tuy đã rời đi, nhưng dấu ấn ngài ấy để lại, đến hiện tại vẫn không thể nào phai nhạt trong lòng mỗi người dân Lạc Việt Vương Quốc, thậm chí ảnh hưởng của ngài ấy còn bao trùn lên toàn bộ Nam Hoang Chi Địa.
Nói đâu xa, Nam Hoang Lịch năm nay bốn ngàn năm trăm lẻ hai năm, chính là được lấy từ thời điểm Lạc Hoàng Bệ Hạ thống nhất Nam
Hoang Chi Địa đến nay.
Để tưởng nhớ công ơn của Lạc Hoàng, cũng
như là tưởng nhớ lại một thời huy hoàng năm xưa, người dân Lạc Việt
Vương Quốc là xây dựng rất nhiều Lạc Hoàng Miếu trên khắp mười cái Quận
cùng hàng trăm tòa thành trì bên trong Lạc Việt Vương Quốc.
Số lượng Lạc Hoàng Miếu thời gian đầu rất nhiều, nhiều đến nỗi có khi một cái thành là xây dựng cả ngàn cái Lạc Hoàng Miếu.
Lạc Hoàng Miếu nhiều ra, nhưng có những cái lại xây dựng khá xa dân cư,
người dân cũng chỉ có thể chọn những tòa nào Lạc Hoàng Miếu gần mình
nhất đến thắp nhăng cúng bái, những cái còn lại, lâu ngày không có người đến, cũng không có ai dọn dẹp tu bổ các thứ, lâu dần liền sẽ trở thành
một tòa miếu hoang, là nơi cư trú của nhiều loài chuột bọ, khá khẩm hơn
một chút liền sẽ được một ít băng nhóm lưu manh, hắc đạo bên trong chiếm lấy, làm đại bản doanh của bọn họ một dạng.
Như Lạc Hoàng Miếu
phía Bắc cách trung tâm Chấn Nam Thành khá xa như thế này, là không có
bao nhiêu người muốn đến, chân chính là một tòa miếu hoang thật sự.
“Ngươi đã theo ta đến nơi này, sao còn chưa chịu hiện thân?” Vào bên trong
giữa sân rộng Lạc Hoàng Miếu nơi đây, Trần Vân Thanh liền là ngừng lại
bước chân, quay đầu lại phía sau cách mình không xa, nhàn nhạt lên tiếng nói.
“Tiểu tử! Nhận ra được chúng ta tại phía sau, xem như ngươi cũng có một chút bản lĩnh!”
Tô Đào dẫn đầu bốn người đi vài bên trong này Lạc Hoàng Miếu, sau khi phất tay ra hiệu cho ba người Tô Hùng tạm thời không cần manh động sau, hắn
là đưa mắt nhìn đến Trần Vân Thanh bên kia, gật đầu lên tiếng khen ngợi
nói.
Bốn người bọn họ đây, sau khi rời khỏi Thiên Binh Các liền là một mạch đi theo Trần Vân Thanh đến nơi này, giữa đường đi bọn họ che
giấu hành tung rất là khá, theo hướng truy tung độc môn của Tô gia bọn
họ đây, những bản lĩnh theo đuôi của bọn họ, dù có là Yêu Giả cửu trọng
hậu kỳ cũng là không thể nào phát hiện ra được hành tung của đám người
mình.
Nhưng cái này tiểu tử này chỉ là Yêu Giả bát trọng cảnh
giới, liền có thể phát hiện ra hành tung đám người mình, còn là nhìn
chuẩn hướng bọn họ ẩn thân, cái này không thể không khen ngợi tên tiểu
tử này rất giỏi.
“Ngươi cũng đừng nên tự giác vàng lên mặt của mình, người mà ta nói không phải là bốn người các ngươi!”
Trần Vân Thanh nhìn tại phía sau của Tô Đào đám người, mà không phải là bốn
người Tô Đào nơi này, nghe đến Tô Đào lời nói cao cao tại thượng, hắn
liền không khỏi thu hồi lại một chút ánh mắt, khẽ liết bốn người lên
tiếng nói.
Bốn tên công tử ca, thực lực có chút không tệ, nhưng là nhìn khí sắc của bọn chúng, liền là đã tiêu hao tại các cô nương nơi
Nam Hồng Viện tất cả rồi, thực lực sẽ không có khá hơn đi nơi nào, đi
theo dõi Trần Vân Thanh hắn suốt mấy chục dặm đường liền là để lại muôn
vàn sơ hở, hắn không có nhận ra cũng là khó khăn.
Thường những
người như thế này, Trần Vân Thanh hắn sẽ không có đi đặt vào trong mắt,
càng là sẽ không thực sự xem chúng là đối thủ đến đối đãi.
“Ngươi nói cái gì? Không phải chờ chúng ta?”
“Hừ! Hư trương thanh thế, để ta xem một chút nữa ngươi còn bốc phét như hiện tại được không?”
“Đào Ca! Không cần chờ đợi thêm nữa, để ta lên đem tên tiểu tử màu diệt đi!”
Lời nói vừa rồi cùng thái độ của Trần Vân Thanh rất là làm cho ba người Tô Yến cực độ khó chịu.
Tên tiểu tử này nói không phải chờ đợi đám người mình, vậy tên này đang là chờ đợi ai?
Nên nhớ đám người mình tuy là đi truy tung tên tiểu tử này, nhưng là phía
sau bọn họ cũng là đề phòng không kém, như có người đi theo mà nói, liền sẽ bị đám người mình phát hiện ra ngay mà thôi, không đến lượt một tên
tiểu tử miệng còn hôi sữa như Trần Vân Thanh trước mắt này nhìn ra được
đến, trừ khi đó là một tôn Yêu Sĩ cảnh giới trở lên cường giả, cái này
rất là khó có thể xảy ra.
Nhất là nhìn lại gương mặt đáng ghét
của tên thiếu niên này hiện tại, bọn hắn là hết sức không ưa, một tên
Yêu Giả bát trọng hậu kỳ cảnh giới mà thôi, có cái tư cách gì nhìn bọn
họ bằng nửa con mắt kia chứ.
Có nhìn cũng là Tô Đào đại ca bọn họ đây, dùng ánh mắt miệt thị tên tiểu tử này mà thôi.
Một tên không biết vị trí của mình ở đâu như thế này, rất là đáng chết. Chỉ chờ Tô Đào lên tiếng một cái, hắn sẽ lập tức tiến lên đưa tên tiểu tử
này lên đường.
“Ân..! Có nguy hiểm...!”
.
Tô Đào đúng lúc
này lên tiếng, đồng thời hắn liền là chạy nhanh ra khỏi cái vị trí cũ
của mình ngay lập tức không hề có một tia do dự.
“Xẹt... A...A...A..!”
Ngay sau Tô Đào rời khỏi vị trí cũ không được bao lâu, một vệt ánh sáng lóe
qua vị trí cả ba người Tô Yến đang đứng, nhìn kỹ lại là một cái đạo đao
mang, tốc độ đi của ánh đao kia quá nhanh, Tô Yến ba người còn không
hiểu chuyện gì đang xảy ra, đầu của mình liền đã rời khỏi thân thể, bay
lên không trung mất rồi, nói là đầu dọn nhà cũng không hề sai.
Tô
Đào nhìn thấy cái này tình cảnh, trong lòng liền là run sợ không thôi,
như không phải vừa rồi hắn nhìn thấy trong ánh mắt của Trần Vân Thanh
bên kia có một tia dị thường cùng đặc biệt đề phòng thần sắc, trực giác
còn nói cho hắn có nguy hiểm sắp ập đến liền nhanh chân chạy trốn, chỉ
sợ hiện tại mấy chiếc đầu lâu bay lên không trung kia, có Tô Đào hắn đây một cái rồi, thật sự là quá mức nguy hiểm đi một chút.
“Ngươi là ai? Vì sao lại ra tay sát hại Tô gia người?”
Hung thủ sau khi diệt sát Tô Hùng ba người cũng liền đã xuất hiện, là một
tên trên hai mươi tuổi thanh niên, Yêu Giả cửu trọng trung kỳ cảnh giới, tay cần một thanh Trãm Hổ Đao cực độ sắc bén, chính tên này là người đã ra tay đánh lén, tiêu diệt Tô gia đệ tử bọn họ, Tô Đào ngay lập tức rút trong tay mình ra một kiện Nhất Giai Trung Phẩm Yêu Binh trường kiếm,
đề phòng mọi mặt, đối với lại cái này thanh niên lên tiếng hỏi.
Tên thanh niên này ra tay liền là ngay lập tức diệt đi ba người Tô gia đệ
tử, nhìn thần thái của y đối với lại Tô Đào hắn hiện tại, có thể cũng
liền không có bỏ qua cho hắn, ánh mắt thù hận kia, người người đều có
thể nhận ra được.
Nhưng là vì cái gì tên này lại hận Tô gia của bọn họ như thế này?
Trong số người mà Tô gia truy nã, hay thế lực thù oán, hắn còn chưa có nhìn thấy người thanh niên này a.
“Ta là ai? Không phải là xuống bên dưới Âm Minh Giới hỏi Minh Vương, ngươi
liền sẽ biết rồi hay sao?” Bàng Thống tay cầm Trãm Hổ Đao, liếc mắt đầy
sát khí qua nhìn Tô Đào, nhàn nhạt lên tiếng nói.
‘Ta phải làm như thế nào đây?’ Tô Đào trong lòng âm thầm kêu khổ.
Hắn mặt dù là có phần đoán biết được người thanh niên này có thù oán với
lại Tô gia nhà mình, chỉ là trong lòng của hắn vẫn hi vọng còn có một
tia may mắn, có khi đây chỉ là một cái hiểu lầm, cũng có khi tên thanh
niên này đã nhận lầm người gì đây.
Nhưng mà khi tên này thực sự
nói ra, Tô Đào liền biết một tia may mắn trong lòng của mình liền đã
biến mất, người này đúng là có thù oán với lại Tô gia bọn họ, còn là rất sâu đậm không chết không thôi một dạng.
Như đây là sự thật thì
chuyện lần này liền có chút lớn rồi, người này sẽ không có cái ý định bỏ qua cho Tô Đào hắn đây. Trong khi tu vi của đối phương cao không hề kém hơn hắn chút nào.
Đây là còn chưa hết, một đao vừa rồi tên này
dùng ra sát ba người Tô Hùng, hắn có để ý đến độ thuần thục khá cao, như hắn đoán không sai mà nói, tên thanh niên này đã đem một môn Nhất Giai
Thượng Phẩm Yêu Kỹ đao pháp tu luyện đến tiểu thành cấp độ mất rồi, kia
là chưa tính đến cái thân pháp mà y sử dụng ra vừa rồi cũng như đi theo
bọn họ trong thời gian qua, bộ thân pháp Yêu Kỹ kia tên này tu luyện
cũng không kém đâu.
Trong khi đó hắn trong nhà biết chuyện của
mình, Tô Đào hắn đạt đến Yêu Giả cửu trọng trung kỳ như hôm nay, phần
lớn đều dùng Đan Dược trong gia tộc chồng lên đến.
Thường ngày
không hề tu luyện bao nhiêu Yêu Kỹ chiến đấu công pháp. Trong tay hắn có tuyệt kỹ của Tô gia, nhưng là hắn mất năm năm trời còn chưa đi vào nhập môn.