“Vân Thanh sư huynh! Ta nghe nói Dược Viên bên kia là do Cổ gia một vị
Trưởng Lão làm ra!” Trần Phục đi đến, thần sắc của hắn khá là lo âu lên
tiếng báo cáo tin tức mới nhất mình nghe được cho Trần Vân Thanh.
Tin tức này đến đúng lúc hai người Trần Vân Thanh đang bàn luận về Uẩn Hồng Sâm xử lý một chuyện. Nó làm cho Trần Hành hơi đánh một cái rùng mình.
“Cổ gia? Là Cổ gia nào?” Trần Vân Thanh hơi có chút kinh ngạc lên tiếng hỏi lại.
Chấn Nam Thành ba đại gia tộc lớn là Trần gia, Mang gia, Tô gia hắn đã có
nghe nói qua, ngay cả thế lực lớn nhất Chấn Nam Thành là Thành Chủ Phủ
cũng họ Nguyễn, là đại tộc tại Cổ Loa Thành đến nơi đây nhậm chức. Bên
trong Chấn Nam Thành hắn chưa có nghe nói qua một cái Cổ gia gia tộc a.
“Cổ gia? Ngươi không phải nói Cổ gia tại Mân Việt...?”
Trần Hành như có điều gì suy đoán, bỗng nhiên hoảng sợ lên tiếng hỏi Trần
Phục, nhưng nói một nữa, nhận ra ánh mắt chắc chắn của Trần Phục, hắn
cũng liền là không dám nói thêm lời nào nữa.
“Cổ gia này thật sự rất lợi hại hay sao?”
Trần Vân Thanh nhìn biểu hiện của hai người này, không cấm thần sắc cũng là
ngưng trọng lên, cất tiếng hỏi, có điều âm thanh của hắn hiện tại là nhỏ hơn trước rất nhiều, chỉ đủ cho ba người bọn họ nghe rõ, như là sợ bên
ngoài người nghe thấy một dạng.
Trần Vân Thanh hắn lục soát qua
thêm một lần nữa trí nhớ của tiền nhiệm chủ nhân ‘Trần Vân Thanh' thêm
một lần nữa, hắn vẫn không có tìm ra được tin tức gì của cái gia tộc Cổ
gia này tại Chấn Nam Thành. Bên ngoài thì lại càng không. Chỉ nghe mỗi
cái Mân Việt Học Viện mà Lăng Tĩnh Y đang tại tu hành.
Cái này
cũng không thể trách tiền nhiệm chủ nhân, tên này xuất thân tại nơi chó
ăn đá gà ăn sỏi Trần gia trấn, trong trí nhớ của hắn, Trần gia trấn đã
khá lớn rồi, Chấn Nam Thành các đại thế lực có Yêu Sĩ cường giả tọa trấn đã lớn bằng trời, được vào Chấn Nam Thành Trần Phủ tu hành, kia là đã
thành tựu khá lớn lao.
Dù có biết qua Mân Việt Quận, nhưng y chỉ quan tâm mối Mân Việt Học Viện, những thứ khác không cần biết.
Một tên mất ba năm trời cũng chỉ có thể đột phá Yêu Giả lục trọng trung kỳ, biết quá nhiều đại cường giả, không có cái gì tốt lành cả, chỉ làm cho y thêm mặc cảm.
“Vân Thanh sư huynh! Cổ gia đâu chỉ là lợi hại
thôi đâu, mà là cực kỳ cường đại mới đúng...!” Trần Hành cũng là biết
được Trần Vân Thanh xuất thân tại Trần gia trấn, đối với lại Mân Việt
Quận thế cục không có hiểu biết nhiều lắm, nên hắn cũng là tận tình giải thích.
Mân Việt Quận có tổng cộng mười cái tòa Thành Trì, Chấn
Nam Thành cũng là một trong số mười tòa Thành Trì thuộc về Mân Việt
Quận. Trong đó lấy Mân Việt Thành là cường đại nhất, nó là trung tâm
kinh tế cùng tu hành của cả Mân Việt Quận, dĩ nhiên là rất cường đại.
Cũng như Chấn Nam Thành có Trần gia, Mang gia cùng Tô gia, Mân Việt Quận
Thành cũng có các thế lực cực mạnh cát cứ. Khác nhau tại chỗ là các đại
thế lực tại Mân Việt Quận Thành cường đại hơn Chấn Nam Thành này không
biết bao nhiêu mà kể.
Trong đó nỗi bật nhất ngoài Mân Việt Học
Viện cùng Mân Việt Quận Phủ quân đoàn, thương hội, tông phái các kiểu,
còn có mấy chục cổ thế gia đại tộc hùng bá Mân Việt Quận Thành. Nổi bật
hơn cả trong số hàng chục hàng trăm gia tộc Mân Việt Quận nơi này là ba
cái đại gia tộc hùng mạnh nhất gồm Cổ gia, Mạnh gia cùng Ngô gia.
Đương nhiên, vẫn còn rất nhiều gia tộc hùng mạnh khác, nhưng nói về độ cường đại, không ai qua được ba cái gia tộc này.
Ba cái gia tộc này tồn tại đã cực kỳ lâu tại Mân Việt Quận Thành, thâm sâu cố đế, có thể nói là địa đầu xà của Mân Việt Quận cũng không quá, rất
nhiều các thế lực khác đều là dựa hơi vào ba cái đại gia tộc này để sinh tồn, ngay cả Quận Chủ bên kia, cũng là phải nể trọng ba cái gia tộc này vài phần.
Trong ba đại gia tộc tại Mân Việt Quận, Cổ gia là
mạnh nhất, nghe đồn trong gia tộc có Yêu Sư cửu trọng cường giả tọa
trấn, còn không chỉ là một vị. Địa vị của Cổ gia tại Mân Việt Quận, nó
hao hao giống Trần gia tại Chấn Nam Thành này một dạng, nhưng mà nếu Cổ
gia muốn diệt đi Trần gia mà nói, chỉ cần phái ra một viên Chấp Sự cũng
là đã quá đủ rồi, cả hai chênh lệch là như trời đất một dạng.
Nghĩ lại chuyện này Trần Hành hắn cũng nên nghĩ ra từ sớm, Cổ gia bên kia
chính là chuyên kinh doanh Uẩn Hồng Sâm cùng trồng trọt loại này linh
dược, Dược Viên của bọn họ có thể trải dài toàn bộ Mân Việt Quận, hắn
cũng đã có nghe qua.
Khi nhìn thấy Dược Viên Uẩn Hồng Sâm cùng
cấp hai Trận Pháp thủ hộ tàn tích, hắn nên đoán ra đây là của Cổ gia làm ra mới đúng. Chỉ là có chút đáng tiếc khi đó lòng tham liền đã che mờ
đi lý trí của hắn, thời điểm đó trong mắt của hắn chỉ có Uẩn Hồng Sâm
cùng vô số tiền tài hướng mình vẫy gọi mà không có nghĩ đến vấn đề khác, so với lại Trần Vân Thanh người này còn tỉnh táo không lấy đi hết Uẩn
Hồng Sâm, hắn vẫn là còn kém một chút.
“Không nghĩ đến lần này
ta đắt tội lại là một cái thế lực khủng bố đến như thế này!” Nghe xong
Trần Hành giới thiệu về Cổ gia cái này gia tộc, Trần Vân Thanh trong
lòng không khỏi lạnh lẽo một chút, sau lưng cũng liền là lấm tấm mồ hôi
lạnh.
Yêu Sư cường giả, đó là tồn tại khủng bố đến như thế nào
tồn tại? Nơi này Chấn Nam Thành chỉ có một tôn Yêu Sư nhị trọng cường
giả Nguyễn Thành Chủ vị kia liền là có thể trấn áp các đại thế lực bên
trong Chấn Nam Thành không dám thở mạnh liền có thể thấy được loại cường giả này khủng bố.
Trong khi đó Trần Vân Thanh hắn nghe nói Cổ
gia không chỉ có một cái Yêu Sư, mà còn rất là nhiều, ngay cả Yêu Sư cửu trọng cường giả bọn họ cũng có, loại kia tồn tại, nghĩ đến nơi này, hắn liền là có ý định ngay lập tức trả lại tất cả tài nguyên mà hắn thu lấy được tại Dược Viên kia cho Cổ gia, phải là tỉnh táo lắm, hắn mới không
có làm như thế.
“Vân Thanh sư huynh! Huynh an tâm! Ta lần này
làm việc rất cẩn thận, tuyệt đối không để lộ ra sơ hở gì để cho người
khác điều tra ra được!” Trần Hành nhìn thấy Trần Vân Thanh đưa ánh mắt
về phía mình có ý không tốt, còn có sát ý ẩn hiện, hắn liền là rùng mình một cái, lên tiếng cam đoan nói.
Giết người diệt khẩu, Trần Vân
Thanh này là muốn ra tay đem hắn diệt đi, sau đó lau hết mọi dấu vết để
lại có thể chứng minh mình có tham gia vào chuyện lấy Uẩn Hồng Sâm của
Cổ gia lần này.
Như hắn là Trần Vân Thanh, biết được gây ra đại
họa liên quan đến các đại thế lực mà mình không thể nào có thể phản
kháng, cũng liền sẽ nghĩ cách tiêu trừ tai họa này từ trong trứng nước,
diệt đi những người liên quan để xóa đi dấu vết là điều không thể nào
tránh khỏi.
Trần Hành hắn có thể làm hiện tại là phải làm sao
cho Trần Vân Thanh hiểu mình làm việc không có để lại dấu vết cho người
ta điều tra, cũng là hy vọng vào mình là người hữu dụng, thông minh cùng tháo vát, Trần Vân Thanh sẽ không có đưa hắn xuống địa ngục.
Về làm việc buôn bán loại này Uẩn Hồng Sâm, Trần Hành hắn là không có nó
ngoa với lại Trần Vân Thanh, hắn là làm việc rất là cẩn thận, đến Chấn
Nam Thành kia hắn không hề tự mình ra mặt bán hàng, mà là đưa nó cho một ít tên lưu manh làm lấy, còn là phân ra rất nhiều người, xong việc hắn
liền đem tất cả diệt đi, tổng cộng hai tháng qua số người chết trong tay của hắn lưu manh không kém hơn năm mươi người.
Cẩn trọng như thế cho nên hắn có thể cam đoan, dù Cổ gia cường giả kia có ba đầu sáu tay, cũng liền sẽ không thể nào điều tra ra hắn đây được.
“Ngươi đã
nói như vậy, ta cũng an tâm!” Trần Vân Thanh thu lại sát ý của mình, vỗ
nhẹ lên vai của Trần Hành, biểu thị mình khá là tin tưởng Trần Hành một
dạng.
Thật ra giao cho Trần Hành công việc này, Trần Vân Thanh
hắn không phải là không có biện pháp biết được tên này làm cái gì, ngoài việc cho tên này dùng Tam Chỉ Hồng ra, hắn còn cho người bí mật quan
sát một vài lần xem Trần Hành làm việc như thế nào.
Người mà hắn phái đi điều tra Trần Hành, chính là Trần Phục bên cạnh, tin tức truyền về làm hắn cũng khá hài lòng, Trần Hành làm việc tàn nhẫn độc ác, không để lại bất kỳ cái gì dấu vết, đây là một cái kiêu hùng hạng người, nghe qua hắn cũng an tâm không ít.
Như đã không để lại sơ hở gì,
Trần Vân Thanh hắn cũng không cần lo lắng quá chuyện Cổ gia đại thần tìm đến mình tính sổ, cũng không cần thiết phải trãm đi cánh tay cực kỳ đắc lực này của mình. Phải biết nhân tài như Trần Hành này rất khó kiếm
được a.