Người Thừa Kế Hào Môn

Chương 1839: Phần thưởng của cổ thiên đình


trướctiếp

Nghe thấy người kia nói vậy, Trần Bình chỉ cười khẩy một cái.

Mặc dù anh không biết Đại Chiêm Tinh là ai.

Nhưng người này lại tưởng rằng chỉ có như vậy đã có thể bắt được anh thì đúng là quá ngây thơ rồi.

Ngay sau đó, toàn bộ năng lượng trong người Trần Bình đều bộc phát.

Còn người xa lạ kia nhìn thấy cảnh tượng này, trêи mặt lập tức tràn đầy kinh ngạc.

“Xem ra Đại Chiêm Tinh nói không sai chút nào.

Người đó nói nếu xem thường cậu mà chủ quan khinh địch thì chỉ e sẽ thua trong tay cậu.”

Sau khi anh ta nói xong lời này, những lưỡi dao nguyên tố Thủy đang vây xung quanh Trần Bình đột nhiên tạo thành một cái lưới lớn, nháy mắt bao phủ toàn bộ người Trần Bình ở bên trong.

Trần Bình thử dùng kiếm khí của mình để phá tan cái lưới bằng nguyên tố Thủy kia.

Nhưng không biết tại sao mà chiếc lưới này lại cực kỳ cứng rắn.

Không chỉ như vậy, bề mặt lưới còn càng ngày càng thu nhỏ lại.



Lúc này người lạ kia mới chịu mở miệng nói: “Nếu cậu không muốn bị tôi dùng búa đánh chết thì tốt nhất hãy thành thật một chút.

Tôi còn phải nhờ vào đầu của cậu để đi đến Cổ Thiên Đình nhận thưởng nữa”

Anh ta vừa mới dứt lời, Trần Bình liên đoán ra được thân phận của anh ta là gì.

Xem ra người của Cổ Thiên Đình vẫn không chịu từ bỏ, dám phái người đuổi theo anh tới tận nơi này.

Nhưng ngay khi chiếc lưới nguyên tố Thủy kia sắp dán chặt vào người Trần Bình thì anh lại đột ngột khởi động quy tắc không gian.

Sau đó, thân thể của Trần Bình lập tức biến mất không còn bóng dáng.

Thấy vậy, trêи mặt của người kia lộ ra vẻ ngạc nhiên, thế nhưng khóe miệng lại nhẽch lên một nụ cười quỷ dị.

“Thật thú vị.

Có lẽ trong toàn bộ Cổ Thiên Đình cũng chẳng có mấy người thú vị được như cậu.”

Dứt lời, anh ta giơ cao búa lớn trong tay rồi mạnh mẽ quay người lại.

Lưỡi búa va chạm với Thương Long kiếm khiến dòng nước xung quanh bị khuấy động dữ dội.

Không chỉ có vậy, bên trêи cây búa lớn kia còn ẩn hiện tia sét sáng chói.



Trần Bình chỉ cảm thấy có một trận tê dại truyền vào từ hai tay rồi lan ra khắp toàn thân.

Đây chính là đặc thù của nguyên tố Lôi có thể làm tê liệt đối thủ trong thời gian ngắn.

Lúc này, hai người bọn họ không dùng bất kỳ kỹ xảo nào, chỉ dựa vào sức lực trêи người xông vào giao chiến với nhau.

Ở dưới nước, hai thanh vũ khí va chạm vào nhau tạo nên vô số tiếng động vang dội.

Cùng với đó là từng làn sóng nước xâm nhập vào bên trong.

Mà Trần Bình nghe thây người kia nói vậy, lúc này mới lên tiếng hỏi: “Chắc hẳn Cổ Thiên Đình cũng không có mấy người giống như anh.”

Nghe thấy câu nói này của Trần Bình, rốt cuộc người kia mới dừng lại động tác của bàn tay đang nắm chặt cây búa.

“Đừng có hiểu lầm, tôi không phải là người của Cổ Thiên Đình đâu.

Chẳng qua tôi muốn có được bảo vật mà bọn họ treo thưởng thôi.

Theo lý mà nói, chỉ cần cậu có thể trả giá cao hơn bọn họ thì tôi cũng có thể quay lại giết người của Cổ Thiên Đình.”

nguoi-thua-ke-hao-mon-1839-0nguoi-thua-ke-hao-mon-1839-1nguoi-thua-ke-hao-mon-1839-2nguoi-thua-ke-hao-mon-1839-3nguoi-thua-ke-hao-mon-1839-4nguoi-thua-ke-hao-mon-1839-5nguoi-thua-ke-hao-mon-1839-6nguoi-thua-ke-hao-mon-1839-7nguoi-thua-ke-hao-mon-1839-8 ——————-

trướctiếp