Người Thừa Kế Hào Môn

Chương 1738: Chém giết!


trướctiếp

“Anh cũng thực sự có tài đấy, nhưng anh có thể giết một người, còn có thể giết được bao nhiêu người nữa? Những người này tôi còn có thể ngưng tụ được vô sốt”

Lúc này người đàn ông biết năng lực của Trần Bình, lập tức cười chế nhạo rồi nói.

Trần Bình nghe thấy vậy liền nhíu mày, anh là người không giỏi về mảng chiến thuật đông người này, không ngờ hôm nay lại gặp phải.

Vốn dĩ vừa nãy khi anh giao chiến với người sói đó tốn không ít thể lực, hiện tại đối phó với đám người kia, tuy nói là không có vấn đề gì lớn, nhưng vẫn khiến Trần Bình có chút khó chịu.

“Hãy bớt nói linh tinh lại, hôm nay tôi nhất định sẽ chém chết anh!”

Trần Bình lạnh nhạt nói, lập tức kiếm Thương Long trong tay di chuyển, thanh kiếm lập tức toản ra một luồng khí nóng, hướng vê bốn phía mà quét tới.

Ngày lập tức, Trần Bình nhân cơ hội đám người đó đang hỗn loạn, cầm theo kiếm Thương Long hướng vê phía người đàn ông kia mà lao đến, chỉ cần giết chết anh ta, những người kia liền không tồn tại! Mà người đàn ông này giống như đoán trước được điều này từ lâu, những giọt nước màu đen lơ lửng trêи không trung bay xung quanh tay anh ta, bắn về phía Trần Bình trong giây tiếp theo.

Những giọt nước như hạt mưa này giống như những viên đạn bình thường bay trong không trung xé gió, nghe vô cùng chói tai, hơn nữa số lượng cực kì nhiều, Trần Bình thấy vậy vội vàng cần kiếm Thương Long lên ngăn cản.

Trong hơi thở gấp gáp, toàn thân Trần Bình đều ướt sũng, tuy rằng thân thể không bị thương, nhưng quần áo đã bị xé toạc, so với cái sàng thì không khác biệt gì lắm, khiến anh vô cùng tức giận.



“Thân thể không tồi, đáng tiếc, vẫn là quá yếu.”

Lúc này người đàn ông thấy vậy liền nhíu mày nhìn Trần Bình, quả nhiên anh vẫn không có vấn đề gì, có chút kỳ quái, nhưng vẫn phải giả vờ nói ra oai.

Sau đó, người đàn ông lần thứ hai vung tay lên, từng giọt nước lại hiện lên, hơn nữa nhiệt độ không khí trong nháy mắt liền giảm xuống.

Giọt nước mưa trêи tay anh ta toát ra chút lạnh lo, không lâu sau đó, những giọt nước mưa đều biến thành những tinh thể băng sắc bén, dưới ánh mặt trời lóe lên tia sáng lạnh chói mắt.

Thấy vậy, lông mày Trần Bình khẽ nhíu lại, nhìn những thứ này anh có một tia cảm giác bị uy hϊế͙p͙, tuy rằng chỉ là một tia, nhưng một chút như vậy đã làm cho anh phải kinh ngạc rồi, sau khi đến nơi đây, những thứ làm cho anh cảm thấy bản thân bị uy hϊế͙p͙, thực sự rất ít.

“Anh tự xưng anh là người của hội viên, thế anh rốt cuộc là ai? Thực lực của anh khá tốt, nhưng tôi chưa từng nghe qua về danh tính của anh.”

Trần Bình lạnh giọng nói.

Không nói thêm lời nào nữa, thanh kiếm Thương Long ở trong tay liền di chuyển, vào giây tiếp theo liền rời xa khỏi tầm tay của anh, nháy mắt, quanh thân thanh kiếm Thương Long bùng lên những ngọn lửa, bay lên bầu trời hóa thành ngọn lửa rồi lao vê phía đối phương.

Sau đó người đàn ông thấy vậy cũng vung tay lên, những tinh thể băng sắc nhọn trêи bầu trời mang theo hàn khí bay về phía Trần Bình,nguoi-thua-ke-hao-mon-1738-0nguoi-thua-ke-hao-mon-1738-1nguoi-thua-ke-hao-mon-1738-2nguoi-thua-ke-hao-mon-1738-3nguoi-thua-ke-hao-mon-1738-4nguoi-thua-ke-hao-mon-1738-5nguoi-thua-ke-hao-mon-1738-6nguoi-thua-ke-hao-mon-1738-7 ——————-

trướctiếp