Qua nửa nén nhang, hắn cảm nhận được linh hồn khí bên ngoài đã bị hắn
hút cạn kiệt nhưng hắn vẫn chưa thỏa mãn vì độ rắn chắc của màn sáng còn không đạt hoàng kim, phạm vi của hắn đạt đến hơn tám ngàn năm trăm
trượng, chỉ thiếu một ngàn rưỡi trượng nữa là đủ để đạt tới nhất đẳng
thiên phú.
Mà đạt tới nhất đẳng thì màn sáng nhất định phải ổn định ở hoàng kim đỉnh phong, thượng phẩm nhất đẳng hắn mới hài lòng.
Đáng tiếc độ rắn chắc là cố định!
Lương Việt Hưng có chút thất vọng nhưng hắn không có để ý, vì trong điển tịch của Đệ Bát tộc trưởng nói qua về Linh Hồn Phòng Ngự Khí. Nó cũng chia
làm cửu cấp như hệ thống tu luyện linh hồn nhưng không phân các tiểu cấp bên trong.
Tâm trạng vô cùng thoải mái, vô lo vô nghĩ, Lương
Việt Hưng rất nhanh mở mắt ra, ánh sáng quen thuộc đập vào mặt hắn, ánh
bình minh từ phía chân trời lóe lên vài tia sáng.
Không ngờ lần
đột phá này mất nguyên một ngày. Thân thể của hắn từ hai trượng ba xích
tăng trưởng khủng bố gần gấp hai lần, lên bốn trượng. Thân thể hắn tuy
vẫn là một màu trong suốt nhưng lại vô cùng sống động ngưng thực, linh
hồn khí mờ ảo không còn tản quanh thân hắn.
Tầm mắt trở nên phóng khoáng, thần trí linh động không ít, trí nhớ cũng được tăng cường, bây
giờ chỉ cần đọc qua một lượt liền có thể nhớ kỹ toàn bộ.
Tâm tình vui sướng, nhìn ra phía ngoài pháp trận, Lương Việt Hưng lập tức thấy
được Bạch Hạc đang loay hoay xung quanh đoàn linh hồn khí hỏa sắc kỳ lạ.
Hắn cảm giác đoàn linh hồn khí đó vô cùng quen thuộc, vừa mới đột phá Khai
Linh cảnh xong hắn liền nhớ tới đoàn linh hồn khí hắc sắc mà Hắc Điêu
cho hắn xem như vật cống nạp lúc mới thu phục.
Tiến vào trong nhà một lúc liền đứng trước cửa, trên tay hắn là một quả trứng tròn bóng
nhẵn đen kịt rung động nhẹ trong tay. Ánh mắt rơi vào đoàn linh hồn khí
hỏa sắc, giờ nó đang ở bên ngoài pháp trận rung động nhè nhẹ.
Hắn vô cùng tò mò lai lịch của hai thứ này. Trong lúc đang suy nghĩ, đoàn
khí hỏa sắc kia trong chớp mắt bay tới phía hắn, may mắn hắn đã đột phá
Khai Linh cảnh, thần trí nhanh nhẹn cùng trong lúc đó ánh mắt cảnh giác
gắt gao nhìn nó bay tới.
Đoàn hỏa khí kia bay tới trước mặt hắn
lơ lửng một chút rồi tới gần Hắc Đản xoay quanh một vòng, cả hai liền
sốc lên một hào quang cùng màu liền rời xa, hỏa khí rơi sang bên tay còn lại liền lộ ra một quả trứng hỏa diệm hừng hực trên vỏ.
Bạch Hạc bị hành động của nó dọa giật mình, nhìn về chủ nhân nhưng không dám tiến tới.
Nhìn lấy hai quả trứng trong tay, Lương Việt Hưng cảm thấy thứ này có chút
quen thuộc từ sâu trong linh hồn, cũng rất có thiện cảm với chúng nó.
Suy nghĩ nát óc vẫn không thể nghĩ ra, Lương Việt Hưng liền bỏ qua một
bên, đem nó đặt trong nhà liền ra ngoài, vẫy vẫy tay.
Hắc Điêu
bay trên trời thấy Lương Việt Hưng vẫy vẫy liền kêu một tiếng vang vọng, lập tức từ phía xa xa bay tới bảy đạo thân ảnh chính là Hắc Điêu cùng
thủ hạ.
Triệu tập đàn em của mình, Hắc Điêu liền đem chúng đáp
xuống ngoài trận pháp. Lương Việt Hưng thấy vậy liền hài lòng, xem ra
linh trí của tiểu tử Hắc Điêu này cũng không tệ, sống chung với hắn hai
ngày cũng đã được nhờ vì nhân loại đột phá Khai Linh cảnh khác xa với
Hồn Thú đột phá.
Cũng bởi linh hồn chúng đều quy thuận trở thành
thú sủng của Lương Việt Hưng nên khi hắn đột phá Khai Linh cảnh bọn
chúng cũng được lợi lây. Giờ những Hồn Thú cấp thấp hơn đều đã có linh
trí như hài tử bảy tuổi, Hắc Điêu là hài tử mười tuổi.
Đáng tiếc
hắn không có pháp quyết giúp bọn chúng hóa hình, nếu không thì nhất định sẽ phát triển Nhân Thú tộc. Nhưng theo những gì bên trong Sơ Lược Hồn
Thú nói thì chỉ cần Hồn Thú đột phá tới ngũ cấp liền tự hiểu được pháp
quyết hóa hình, thất cấp thì tiến hóa huyết mạch giống với tổ tiên. Mặc
dù Lương Việt Hưng không hề biết tổ tiên của Hồn Thú là một thực thể hay ngụy thể.
Xem ra kiến thức của hắn vẫn chưa đủ!
Lương Việt Hưng nghĩ như vậy liền tiến vào trong phòng đọc sách, nhấc lên một cuốn Đệ Cửu Sử Ký liền tới gần bàn đọc sách.
Thời gian trôi qua như nước chảy, mặt trời từ bình minh lên đến đỉnh đầu. Lương Việt Hưng sớm đã đọc xong Đệ Cửu Sử Ký.
Thông qua Đệ Cửu Sử Ký hắn hiểu thêm về từng thế lực từ vạn năm trước vẫn còn sừng sững tới bây giờ ở Tứ Địa.
Đứng đầu Đông Hoang là Trúc Thiền Tự.
Tây Mạc là Thương gia, Lang gia, Lạc gia, Hạ Hầu gia.
Bắc Hải có Băng Man Động, Phong Hóa Đảo.
Trung Thổ thì vẫn là một ẩn số.
Đọc thêm được chút kiến thức, Lương Việt Hưng liền bắt đầu đọc lại Sơ Lược
Hồn Thú. Hắn sợ hắn đã đọc qua tư liệu về hai quả trứng nhưng lại quên
mất.
Thời gian Lương Việt Hưng chăm chú đọc sách còn chưa qua lúc nhâm nhi một chén trà, sau lưng xuất hiện từng thân ảnh mờ ảo. Chính là thập đại tộc trưởng.
Lương Việt Hưng không hề biết thập lão đã
tới, hắn vẫn chăm chú đọc. Mà thập lão nhìn về phía Lương Việt Hưng vô
tình nhìn thấy hai khỏa trứng tròn nhỏ bằng nắm đấm trẻ con liền kinh
hãi.
Nhưng thập lão cũng không có phát ra tiếng, trong đôi mắt âm thầm kinh hỉ, nhưng Hải Đồng Nam suy nghĩ một chút vẫn là nhíu mày thật lâu không giãn.
Lão biết muốn có hai khế yêu thì ngoại trừ việc linh hồn phải mạnh ra thì phải có Thiên Nguyên Khải Hoàn đan thất truyền từ lâu.
Cuối cùng vẫn là lão thở dài mở miệng nói:
- Lương Việt Hưng, ta thấy ngươi đến đây hẳn là có mục đích. Nói đi! Chúng ta nhất định tận lực trợ giúp ngươi!
Thanh âm Hải Đồng Nam vang lên khiến Lương Việt Hưng đang chăm chú đọc bỗng
giật mình tỉnh lại, quay người thấy thập lão không biết xuất hiện từ lúc nào, định mở miệng thì thanh âm của Hải Đồng Nam vang lên:
- Chúng ta cũng chỉ vừa mới xuất hiện mà thôi! Còn hai quả trứng của ngươi, bọn ta cũng không có tham vọng chiếm đoạt.
Nghe Hải Đồng Nam nói vậy, hắn liền an tâm nhưng trong lòng vẫn cảnh giác
đem nó để vào trong túi càn khôn. Không cần suy nghĩ nhiều, Lương Việt
Hưng lập tức đáp:
- Lúc đầu ta muốn tìm tới Phủ Hoàng Đằng cùng
Thiết Bảo Diệp nhưng từ khi phát hiện ra sự kỳ dị của thế giới này liền
muốn tu luyện linh hồn tới đỉnh cấp.
Thập lão nghe vậy có kinh
hãi có vui mừng ra mặt nhưng lập tức nghĩ lại thì thấy điều này là bất
khả thi, Đệ Bát tộc trưởng mở miệng giảng giải:
- Ngươi muốn tu
luyện linh hồn tới đỉnh cấp cũng không khó, chỉ là ngươi chỉ có thể đạt
tới ngũ cấp linh hồn là phải trui luyện tam hồn cùng thất phách. Nếu
không rất khó có cơ hội cho ngươi đột phá tầng thứ cao hơn, đồng thời
căn cơ của ngươi không vững chắc, tu vi rất có thể thụt lùi.
Lương Việt Hưng nghe vậy liền sợ hãi, suy nghĩ lại thì quả thực đúng như vậy, tuy hắn được trui luyện nhưng đều là phương pháp sơ cấp của sơ cấp,
không được bao nhiêu tinh khiết.
Nếu bây giờ cho hắn đối phó toàn diện với Hồn Thú cao hơn một tiểu cảnh giới hắn vẫn có thể nhưng muốn
đánh trực diện bằng hồn thể thì hắn sớm muộn hồn phi phách tán.
Thấy mặt Lương Việt Hưng biến sắc, Hải Đồng Nam liền vừa đấm vừa xoa:
- Đương nhiên đây là một Thánh Địa ẩn tất nhiên sẽ hơn hai Thánh Địa
khác. Tại sâu trong cấm địa của Lưu Hoàng cùng Điệp Hoàng có kỳ dược
trân quả trợ giúp ngươi trui luyện linh hồn.
Lương Việt Hưng nghe xong, trong đầu lập tức đưa ra đáp án về Nhị Hoàng.
Lưu Hoàng bản thể là Hồn Thú Lưu Tinh Phi Thiên Ưng, tốc độ nhanh hơn cả
lôi điện, làm bá chủ vùng phía Nam, dưới trướng có hơn bảy ngàn Hồn
Tướng thống lĩnh hơn bảy trăm vạn Hồn Binh. Đắc lực nhất là Tam Đại
Tướng, Quân, Kim, Vưu, mỗi người đều thống lĩnh đại quân cả chục vạn.
Điệp Hoàng là Mị Ảnh Huyền Huyễn Lãng Điệp, tốc độ tuy không bằng Lưu Hoàng
nhưng có lực mê huyễn vô cùng mạnh, mỗi lần đập cánh đều có cả chục lần
trùng trùng điệp điệp mê cảnh. Lãnh thổ cùng đại quân trong tay rộng hơn rất nhiều so với Lưu Hoàng, đều nhờ năng lực đặc biệt của nó. Quân số
trong tay Điệp Hoàng cũng nhiều gấp bội, nhưng Hồn Tướng thì lại có chút không tinh.
Mà Lưu Hoàng có thể giằng co bất phân thắng bại đủ
thấy được Lưu Hoàng mạnh mẽ. Nếu phải chọn đối đầu với Lưu Hoàng hay
Điệp Hoàng thì hắn vẫn là muốn với đánh Điệp Hoàng hơn, vì dưới trướng
cũng không có mấy tôn quái vật khủng bố như Quân, Kim, Vưu - Tam Đại
Tướng.