Tiến vào trong sơn động, lông mày của Long Huyền vẫn còn đang chau
lại, mục đích chuyến đi lần này của hắn đã hoàn thành được hơn một nửa
rồi, nhưng là những bước cuối cùng thật sự là rất khó để thành công.
Mãng cổ chu cáp cùng với Đại địa ma hạt không phải loại yêu thú hắn
có thể dễ dàng trêu chọc vào, mặc dù nói Long Huyền đối với những loài
có độc vô cùng yêu thích, kiếp trước đã tìm hiểu rất nhiều về chúng, thế nhưng đối với hai loài bọ cạp cùng cóc độc này thì hắn lại không tìm
hiểu quá nhiều.
Hơn nữa, thế giới này cùng với địa cầu rất khác biệt, những kiến thức mà hắn biết về loài vật ở kiếp trước chưa chắc đã đúng hoàn toàn ở kiếp này. Hiện tại mà nói, trong tay Long Huyền vẫn còn có một lá bài tẩy
khác mà trước giờ hắn vẫn chưa sử dụng đến. Đây cũng là thứ mà hắn muốn
dùng để đối phó với hai con độc vật còn lại kia.
Về phần tác dụng như thế nào, chỉ đành chờ đến khi giao đấu thật sự
mới có thể kiểm chứng được, lần đi săn này Long Huyền vốn đã ôm lòng mạo hiểm, không có gì là tuyệt đối an toàn cho nên hắn cũng chẳng thể mong
gì hơn được. Nghĩ đến đây, Long Huyền chỉ đành mặc kệ, thời gian còn
sớm, hắn muốn tranh thủ thời gian đến luyện hóa đám sinh mệnh chi khí
vừa có được kia để đột phá cảnh giới, như vậy bản thân mới càng an toàn
hơn một chút.
Rất nhanh Long Huyền đã ngồi xuống xếp bằng dưới đất, trong cơ thể
mau chóng vận chuyển Luân Hồi Đạo Quyết, cùng lúc đó từng đợt sinh mệnh
chi khí từ trong hắc bạch ngọc châu tản ra dung nhập vào trong cơ thể
hắn. Một cảm giác ấm áp, cùng dễ chịu trải khắp người Long Huyền, tuy
không phải lần đầu được sinh mệnh chi khí ôn dưỡng kinh mạch nhưng Long
Huyền vẫn cảm thấy toàn thân sảng khoái nói không nên lời.
Theo mỗi chu thiên của Luân Hồi Đạo Quyết vận chuyển từng đoàn sinh
mệnh lực trải rộng toàn thân của Long Huyền, kinh mạch cũng từ đó trở
nên càng thêm vững chắc, linh khí trong cơ thể sớm đã chạm đến bình
cảnh, hiện tại đang có dấu hiệu muốn phá vỡ rào cản mà tiến lên cảnh
giới mới.
“Rắc, rắc—”
Vài tiếng vang nhỏ lộp bộp trong cơ thể của Long Huyền, linh khí
trong sơn động cũng nhanh chóng bị Luân Hồi Đạo Quyết hấp thu tràn vào
trong cơ thể hắn, phút chốc xung quanh cơ thể Long Huyền đã trôi nổi 6
ngôi sao màu trắng, linh lực còn đang không ngừng tăng lên.
Chỉ trong thời gian ngắn, bằng vào sinh mệnh lực dồi dào, Long Huyền
đã có thể củng cố vững chắc lại cảnh giới vừa mới đột phá của bản thân,
hiện tại hắn chỉ còn cách nhập vi hậu kì một bước mà thôi, đột phá đến
lục tinh nhập vi, hắn có thể cảm nhận được sức mạnh ở trong cơ thể rõ
ràng là đã tăng lên không ít.
Giờ đây, chỉ cần tiện tay một đòn cũng dễ dàng mang theo 600 cân lực
phá hoại, đó chỉ mới là đòn yếu nhất của Long Huyền. Lúc ở cảnh giới Ngũ tinh hắn liều mạng cũng đã có thể đánh ngang tay với cửu tinh nhập vi,
còn bây giờ, nếu như thật sự xuất ra toàn lực có lẽ hắn không cần phải
sợ kẻ địch nhập vi đỉnh phong nữa rồi.
Nghĩ vậy, trong lòng của Long Huyền cũng yên tâm hơn một chút, theo
như dự đoán thì đám độc vật kia toàn bộ chỉ là nhất giai, mạnh nhất cũng chỉ ngang với nhập vi đỉnh phong mà thôi, cho nên hiện tại sức mạnh của hai bên là ngang nhau, hắn đã có đủ sức để đánh tay đôi một trận với
hai con yêu thú kia. Chỉ cần trong lúc đánh nhau cẩn thận một chút, chú ý không để cho bản thân trúng phải nọc độc của bọn chúng là được.
Thu hồi công pháp, Long Huyền đang muốn lấy linh phù cùng với tinh
huyết ra để nghiên cứu một phen, thì đúng lúc này, hắn lại phát hiện ra
một thứ nằm trong giới chỉ trữ vật.
Tò mò lấy nó ra, bấy giờ Long Huyền mới ngạc nhiên mà nhìn miếng da
cũ nát trên tay. Quả thật là hắn xém chút nữa đã quên đi vật này, đây
chính là món đồ mà Long Huyền cùng Bạch lão lừa được từ tên bán hàng
rong lúc đi mua dược liệu khai thông huyết mạch.
Chẳng qua từ khi có được thứ này, Long Huyền có quá nhiều chuyện phải xử lý, do vậy mới để quên nó mãi đến tận bây giờ. Theo như Bạch lão suy đoán đây có thể là một bộ võ kỹ, hiện nay Long Huyền đang cần chiến
đấu, nếu như có thể học được một bộ võ kỹ lợi hại vậy thì quả thực là
quá tốt rồi.
Lật qua lật lại một hồi, dù có nhìn tới nhìn lui như thế nào đi nữa
thì Long Huyền vẫn chỉ thấy nó là một miếng da cũ nát, hoàn toàn chẳng
có thu hoạch gì. Thế là lúc này Long Huyền dùng đến cách khác, hắn nhanh chóng truyền linh lực vào bên trong miếng da, qua sự hiểu biết của hắn
từ những cuốn tiểu thuyết tiên hiệp ở kiếp trước, đồ vật càng bình
thường thì càng không thể xem thường, vả lại cứ việc truyền linh lực vào hẳ là sẽ có kết quả.
Nhưng rất nhanh sau đó Long Huyền liền phải thất vọng rồi, linh lực
hắn truyền vào hoàn toàn lãng phí vô ích, một đi không trở lại, đừng nói là có kết quả, một chút phản ứng cũng không có.
“Chẳng lẽ còn phải đốt đi mới có bí kíp xuất hiện?”
Gần đây Long Huyền đối với lửa có chút không hợp, hắn luôn có cảm
giác lửa không mang lại may mắn cho mình, do vậy cũng không có vội đốt
miếng da kia.
“Hừm, không dùng lửa, vậy ta dùng nước có lẽ sẽ có thu hoạch!”
Long Huyền đem miếng da cũ kia nhúng xuống dòng suối trong hang, rất
hiển nhiên là nó chẳng thấm nước chút nào, mặc dù có hơi ướt nhưng cũng
không có tiến triển gì, lúc này lông mày Long Huyền liền nhăn lại, đường cùng hắn không còn cách nào khác, chỉ đành ném miếng da kia vào đống
lửa, nếu như vẫn không có phát hiện gì thì hắn cũng đành bó tay.
Bấy giờ, Long Huyền đã gần như hết hy vọng, khi miếng da kia đã bắt
đầu bốc cháy, Long Huyền muốn quan sát kĩ một chút do đó bắt đầu sử dụng đến tinh thần lực, chợt lúc này hắn mới sực tỉnh, đúng nha, truyền linh lực vào không được, nhưng hắn vẫn còn tinh thần lực mà…
Nghĩ là làm, từng đợt tinh thần lực nhanh chóng được Long Huyền hướng thẳng về phía miếng da cũ đang cháy kia mà xông tới, khi tinh thần lực
của Long Huyền chạm vào miếng da, ngay lúc này, dị biến phát sinh.
Vốn dĩ miếng da kia đang bốc cháy hừng hực, bỗng dưng phát ra hào
quang màu trắng xanh rồi từ từ bay lên, những mảnh da bên ngoài đã nhanh chóng bị lửa thiêu rụi hóa thành tro tàn.
Sau một lúc, ánh sáng kia tản đi, một mảnh giấy phiêu phù trước mặt
của Long Huyền, thấy thế hắn bèn đưa tay ra cầm lấy mảnh giấy kia.
- - -
“Phiêu Phong Bộ?”
Long Huyền nhìn vào đống chữ ở mảnh giấy, trong miệng lẩm nhẩm một
cái tên, vừa nghe qua thì cũng đã đoán được đây chính là một bộ thân
pháp võ kỹ. Đối với thu hoạch bất ngờ này Long Huyền cảm thấy vô cùng
hứng thú.
Hiện tại mà nói, cường độ thân thể của hắn cũng được xem như cường
đại, có Luân Hồi Đạo Quyết hỗ trợ, cộng thêm Ba động chưởng, lực tấn
công của hắn đã đạt đến mức vô địch trong Nhập vi kỳ. Thứ hắn thiếu nhất hiện giờ không gì khác chính là tốc độ, lúc này lại ngoài ý muốn có
được Phiêu phong bộ, đúng thật sự là niềm vui lớn.
Lĩnh hội được môn thân pháp này, chiến lực của Long Huyền chắc chắn
sẽ tăng lên rất nhiều, khi đó đối chiến với hai con yêu thú còn lại cũng thêm phần nắm chắc.
Nghĩ là làm, Long Huyền nhanh chóng tiến vào Vô định giới, tĩnh tâm
lĩnh ngộ Phiêu phong bộ. Công pháp này chia làm ba tầng, chính là: Thừa
phong, Ngự phong cùng Phiêu ảnh.
Nhờ vào gió để tăng lên tốc độ bản thân, thuận theo cơn gió, hòa mình vào gió đó là Thừa phong. Làm chủ được gió, dùng nó như sức mạnh của
mình, khiến gió di chuyển theo ý mình chính là Ngự phong. Bản thân là
gió, gió chính là bản thân, hành tung vô định, phiêu linh khó dò, tới vô hình, đi vô ảnh chính là cảnh giới cao nhất khi luyện Phiêu phong bộ,
cũng là tầng cuối cùng, Phiêu Ảnh.
. . .
Trong Vô định giới, bản ngã của Long Huyền đang liên tục diễn luyện
Phiêu phong bộ. Lúc này, Long Huyền đã rơi vào trạng thái nhập định,
toàn bộ tinh thần đều dùng để lĩnh ngộ tầng đầu tiên của môn thân pháp
này, thời gian cứ như vậy trôi qua.
Trong không gian hư ảo của Vô định giới, chẳng biết đã liên tục tập
luyện bao nhiêu lần, giờ đây xung quanh bản ngã của Long Huyền bắt đầu
có từng luồng gió quấn quanh, thân ảnh của hắn cũng đang dùng một tốc độ rất nhanh để di chuyển qua lại.
Chẳng biết thời gian đã trôi qua bao lâu, lúc này Long Huyền đã ngưng tập luyện mà mở mắt ra, hắn tính toán một chút, vậy mà trong lúc bản
thân tập trung lĩnh ngộ võ kỹ, thời gian đã trôi qua một ngày một đêm
rồi.
Quả thật đối với tu luyện giả, thời gian trôi qua quá nhanh. Lúc này
đây Long Huyền ngưng lại việc tu luyện, hẳn là đối với Phiêu phong bộ đã có chút thu hoạch, vặn vặn người để giãn gân cốt, ngay sau đó dưới chân hơi phát lực, thân hình Long Huyền chợt lóe một cái.
Trong nháy mắt mà thôi, thân ảnh của hắn đã xuất hiện ở vị trí cách
đó mấy mét, trong quá trình di chuyển hắn đã sử dụng ra bộ pháp kỳ diệu
kia, làm cho người khác có cảm giác... rất là khó nắm bắt, tựa như một
cơn gió vừa lướt qua.
Đúng, chính là một cơn gió, tự do tự tại, có câu không có tường nào
không lọt gió, dù cho có bị kẻ địch bao vây cũng có thể nhanh chóng
thoát ra. Hiện tại Long Huyền thi triển ra Phiêu Phong bộ đã đạt đến
cảnh giới nhập môn, lĩnh hội được tầng đầu tiên Thừa phong, hắn có thể
hòa mình vào gió, lúc di chuyển có gió bao quanh, thân ảnh thoắt ẩn
thoắt hiện làm cho kẻ địch khó mà nắm bắt được.
Khóe môi khẽ nhếch lên một đường cong, hiển nhiên chính Long Huyền
cũng rất yêu thích môn võ kỹ mà bản thân mới lĩnh hội được này, bây giờ
thì thủ đoạn bảo mệnh của hắn lại tăng thêm một cái.
Sau khi thi triển vài lần Thừa phong để cho bản thân làm quen cùng
thuần thục một chút, lúc này Long Huyền lại quay sang nghiên cứu năm tấm linh phù còn lại của mình, còn có hai loại tinh huyết vừa thu hoạch
được từ Độc chu cùng với Ngô công.
Rất nhanh lông mày của Long Huyền nhíu lại, quả nhiên là không hề dễ
dàng chút nào. Lần đầu tiên thử nghiệm ý tưởng này, Long Huyền đã gặp
khó khăn không nhỏ, lúc mà hắn để tinh huyết của nhện độc hòa lẫn vào Xà linh phù, khi đó tinh thần lực của hắn đã bị sát khí từ hai loại yêu
thú trùng kích vào, không những vậy Long Huyền còn phải tập trung hết
mức để giữ cho bọn nó đạt đến cân bằng, nếu như tinh huyết của nhện độc
quá nhiều, vậy thì tấm linh phù kia chắc chắn sẽ lập tức phát nổ.
Lúc này đây, Long Huyền còn điên cuồng hơn, hắn đang muốn dung hợp
một lúc cả ba loại tinh huyết vào một tấm linh phù, theo như suy đoán
của hắn, năm con độc vật này vẫn luôn cố gắng chém giết thôn phệ lẫn
nhau, tương sinh tương khắc, vừa đối địch vừa hỗ trợ, do đó tinh huyết
bọn nó chắc chắn có thể dung hòa nhờ đó tạo ra uy lực lớn hơn.
Đây cũng là cơ sở để Long Huyền nảy ra ý tưởng dùng đống tinh huyết
này trộn lẫn vào trong một tấm linh phù, chẳng qua hiện tại không phải
là dung hòa tinh huyết của ba loại yêu thú làm mực vẽ sau đó luyện chế.
Mà lúc này Long Huyền đang muốn cưỡng ép dung nhập hai loại tinh huyết
khác nhau vào một tấm linh phù đã được luyện chế hoàn chỉnh.
Nghe qua thôi cũng đã thấy khó khăn vô cùng, thật giống như ngươi nấu cơm, nước và gạo phải cân bằng, nếu quá ít nước gạo sẽ sống, quá nhiều
nước thì cơm sẽ nhão. Đằng này Long Huyền lại muốn bỏ tinh huyết của
nhện độc cùng rết độc vào một tấm linh phù hoàn chỉnh, đây có khác gì
thêm nước vào nồi cơm đã chín chứ?
Nhưng điểm khó nhất còn không dừng lại ở đó, tinh huyết của nhện độc
cùng rết độc còn rất mới, lúc này sát khí trong đó vẫn còn cực kỳ cường
thịnh, bây giờ Long Huyền muốn thực hiện ý tưởng của mình, hiển nhiên
hắn cũng phải chịu đựng một luồng khí tức sát phạt mạnh gấp ba lần bình
thường.
Lúc này, trên trán của Long Huyền đã sớm ướt đẫm mồ hôi, lông mày
nhíu chặt, có vẻ như lần này hắn chơi hơi lớn rồi, đâm sâu quá khó mà
rút ra được, ba loại tinh huyết kia đang đấu tranh rất dữ dội, Long
Huyền chỉ cần phân tâm một chút thôi, rất có thể tấm linh phù này sẽ nổ
ngay lập tức.
Mà uy lực của lần bạo phát này, chắc chắn là kinh khủng vô cùng, Long Huyền không chắc bản thân có thể an toàn trở ra được hay không, đến cả
con Bách túc ngô công khi bị linh phù chứa hai loại tinh huyết nổ trúng
còn bị vỡ nát cả đầu, giờ này Long Huyền phải đối mặt với tấm linh phù
có chứa tới ba loại tinh huyết…
“Đúng thật là tự tay bóp dái mà, không có cái ngu nào như cái ngu này!!!” Long Huyền cười khổ một tiếng.
“Mặc kệ, cùng lắm thì chết, liều mạng.” Long Huyền cắn chặt răng gầm lên một tiếng.
Dồn hết tinh thần lực của mình vào để đặt cược, Long Huyền liều mạng
ổn định sự cân bằng của ba loại tinh huyết kia, ngay sau đó hắn đưa tay
cản ở trước mặt, đồng thời nhanh chóng nhảy lùi về phía sau.
. . .
“Hộc, hộc, phù phù…” Điên cuồng thở gấp mấy hơi, sau một lúc vẫn
không thấy tấm linh phù có dấu hiệu phát nổ, lúc này Long Huyền mới từ
từ hé mắt ra, biết được bản thân đã an toàn, nhưng trái tim nhỏ bé của
Long Huyền vẫn còn đang đập loạn xạ chưa thể bình tĩnh lại được.
Kiếp trước xem phim có mấy lần gặp người khác phá bom, không biết nên cắt dây màu xanh hay cắt dây màu đỏ, có lẽ bọn họ lúc đó cũng có cảm
giác giống với mình lúc này a? Long Huyền tự nhủ một câu, sau đó cố gắng hít sâu vài hơi để bản thân bình tĩnh lại.
Nhìn tấm linh phù ở cách đó không xa, Long Huyền lại có chút hưng
phấn, xem ra lần này nữ thần may mắn vẫn đứng về phía hắn, hào quang
nhân vật chính còn chưa có tắt, haha!!