Chơi đến vòng cuối cùng, trên sân khấu chỉ còn lại ba người. Nhóm Số lẻ chiếm ưu thế về số người hơn nên được tính thắng. Nhóm thực tập sinh
trở lại hậu trường chuẩn bị biểu diễn hai bài hát còn lại, ngay sau đó
lại là mấy trò chơi khuấy động không khí.
MC thống kê tổng số điểm, trong quá trình chơi nhóm Số chẵn đã đuổi kịp và vượt lên dẫn đầu, trở thành người chiến thắng chung cuộc. Mười người trong nhóm Số lẻ phải chịu hình phạt ăn hết bánh Orio có phết mù tạc.
Nhóm thực tập sinh đều bị mù tạc trong bánh Orio cay đến uốn éo, thậm
chí còn không kiểm soát được biểu cảm của mình trong lúc đó.
Sau khi kết thúc hình phạt, nhóm Số lẻ phải chọn ba người hâm mộ lên sân khấu, sau đó sẽ đáp ứng mong ước của họ.
Người hâm mộ thứ nhất lên sân khấu là fan của Giang Liễm, đưa ra yêu cầu chụp hình chung.
Người hâm mộ thứ hai lên sân khấu là fan của Khưu Dặc, yêu cầu đọc một đoạn tâng bốc do fan chính tay chuẩn bị.
Người hâm mộ thứ ba lên sân khấu trực tiếp chỉ đích danh Lâm Gia: "Tôi
nhớ rõ lúc trước có một lần công diễn, Ôn Miễn đã từng nói, cậu ấy và
Lâm Gia từng nhảy qua vũ đạo của nhóm nhạc nữ trong phòng tập, nhưng
đoạn đó đã bị cắt bỏ, không phát sóng." Cô gái trẻ tuổi nhìn về phía Ôn
Miễn, "Có chuyện này đúng không?"
Ánh mắt Ôn Miễn có hơi bối rối, nhưng ngay sau đó đã lập tức phản ứng
lại, nghĩ thầm hình như trước đó mình đã vô tình đào cho Lâm Gia một cái hố to rồi, nhưng vẫn không thể không gật đầu thừa nhận: "Đúng là có
chuyện này."
Nụ cười trên mặt vị fan kia ngày càng sâu sắc, "Tôi muốn xem Lâm Gia nhảy một đoạn ngắn vũ đạo nhóm nữ."
Người hâm mộ dưới khán đài cực kỳ phối hợp mà bắt đầu thét chói tai kêu gào. Ngay cả nhóm thực tập sinh thẳng nam trên sân khấu cũng mang tâm
trạng hóng chuyện mà mở miệng giật dây.
Lâm Gia lộ vẻ mặt lưỡng lự, không nói gì.
MC đi ra hòa giải: "Đột nhiên cue Lâm Gia nhảy vũ đạo nhóm nữ thế này,
khiến đương sự dường như cũng bất ngờ vì chưa kịp chuẩn bị trước."
Người hâm mộ suy nghĩ một lát lại nói: "Vậy thì giữa nhảy vũ đạo nhóm nữ và nhảy điệu con thỏ, chọn một trong hai là được."
"Các bạn đây là đang tuyệt đuờng sống của người ta đấy." MC khoa trương òa một tiếng, sau đó nhìn về phía Lâm Gia, "Vậy thì đương sự sẽ chọn
cái nào đây? "
Lâm Gia
nở nụ cười, bước ra khỏi hàng, ánh mắt quét về phía khán đài, đáp lại
một câu trả lời ngoài dự đoán: "Vậy tôi chọn cái thứ nhất đi!"
Tiếng người hâm mộ hưng phấn thét chói tai như muốn bật luôn nóc nhà.
MC hỏi: "Là nhảy cho fan bên dưới hay là --"
Người hâm mộ vội vã lên tiếng: "Nhảy cho chúng tôi! Nhảy cho chúng tôi!"
Người hâm mộ may mắn đứng trên sân khấu mang vẻ mong đợi hỏi "Có thể nhảy tặng tôi không?"
MC cười nói: "Đương nhiên được rồi, dù sao bạn mới là fan may mắn ngày hôm nay."
Lâm Gia hướng mặt về phía người hâm mộ kia, "Thôi thì nhảy lại một đoạn ngắn vũ đạo Ca khúc chủ đề lúc trước vậy."
MC làm một biểu tượng OK với cô, sau đó xoay người đi đến chỗ nhân viên công tác ở sát khán đài yêu cầu mở nhạc đệm.
Người hâm mộ dưới khán đài vô cùng thất vọng nuối tiếc, còn nhóm thực
tập sinh trên sân khấu lặng lẽ đến đứng tụ tập lại phía sau fan hâm mộ
kia.
Lâm Gia cuối cùng quyết định nhảy lại một đoạn vũ đạo lúc trước trong phòng luyện tập.
Khi phần eo mềm mại cúi xuống, cũng đồng thời lấy góc quay nghiêng mặt
qua, đầu ngón tay cậu xuyên qua đuôi tóc, rồi mơn trớn gáy, nhẹ nhàng
nắm một bên tai kia sau đó buông ra. Đầu vai hơi co lại dùng sức mà mở
rộng ra, thắt lưng mềm mại chợt kéo căng, lưu loát tự nhiên mà làm một
cái wave.
Vốn dĩ đoạn vũ đạo chỉ đến đây là kết thúc, nhưng nhạc đệm vẫn cứ phát tiếp không
ngừng lại. Ánh mắt Lâm Gia vô định nhìn vào khoảng không trước mắt, ở
trong lòng tự nói với mình, đã đến lúc dừng lại rồi, nên dùng một động
tác khom lưng cúi đầu để kết thúc màn biểu diễn này thôi.
Nhưng trong một giây kế tiếp, khi Lâm Gia nhìn đến đôi mắt đen nhánh
của Giang Liễm đang đứng phía sau người hâm mộ kia, đã thay đổi chủ ý
của mình. Đối phương đã đứng ở đó từ lúc nào, Lâm Gia hoàn toàn không
biết.
Chẳng qua cái này
cũng không quan trọng, trước khi suy nghĩ thấu đáo, thân thể cậu đã lần
nữa cử động. Trong tiếng nhạc chưa từng ngắt đoạn, Lâm Gia nương theo
giai điệu chuyển động tứ chi, ánh mắt trực tiếp lướt qua fan hâm mộ và
những thực tập sinh khác.
Trong nháy mắt lần thứ hai đối diện với đôi mắt kia của Giang Liễm, cậu khẽ nhếch khóe môi, nhìn vào Giang Liễm làm một cái wink xinh đẹp đến
không thể soi mói.
Fan hâm mộ may mắn và nhóm thực tập sinh ở phía sau hít vào một hơi.
Ở dưới khán đài, fan hâm mộ của nhà khác trợn to hai mắt, lấy tay che
lên chỗ vị trí trái tim trên ngực, trong giọng nói đều thấm đẫm vị chanh chua lét: "Má ơi, sao lại có người cưng fan đến vậy chứ!? ! Khi nào đứa con trai ngốc nghếch nhà tôi mới được như cậu ấy đây, đến lúc nào mới
có thể làm mấy bà mẹ già này hài lòng đây. "
Fanmeeting sau đó được kết thúc trong sự chưa hề thỏa mãn của một nghìn người hâm mộ.
Trước trận chung kết một ngày, tập ghi hình cuối cùng của chương trình rốt cuộc cũng được phát sóng.
Dân cư mạng lên weibo thảo luận bình chọn, dự đoán bảy người trong danh sách ra mắt, để đến đêm debut nhận thưởng.
Một đêm trước trận chung kết, bốn giờ rạng sáng Lâm Gia đột nhiên mở mắt tỉnh dậy.
Cậu đẩy cánh cửa ở ban công ra, bên ngoài còn đặt hai cái ghế mà Minh
Nhượng và Khưu Dặc đã ngồi. Lâm Gia cởi giày ngồi vào, ôm hai chân ngửa
đầu nhìn bầu trời đêm bên ngoài cửa sổ.
Có người từ phía sau vòng lấy cổ cậu, giọng nói trầm thấp êm tai: "Ngủ không được?"
Lâm Gia ngưỡng mặt lên nhìn hắn.
Giang Liễm cúi người đặt xuống giữa trán cậu một nụ hôn, sau đó mới buông ra rồi ngồi xuống cái ghế trống bên cạnh.
Lâm Gia kể về cuộc sống lúc nhỏ của mình, kể đến quãng thời gian hai
năm làm thực tập sinh. Giang Liễm cũng nói về gia đình và bạn bè của
mình.
Dưới bầu trời đêm
lúc rạng sáng, bọn họ ngồi đó ôm nhau, đến khi tia sáng ban mai đầu tiên hiện ra, họ lại trao nhau một nụ hôn.
Cuối cùng mang theo hơi ấm còn lưu lại, đứng dậy nghênh đón trận chung kết thành lập nhóm.
Trận chung kết sẽ đổi sang một địa điểm khác trên đảo để ghi hình, sân
khấu nơi đó càng thêm rộng rãi lộng lẫy hơn những lần công diễn trước,
kim tự tháp cũng càng đẹp đẽ long lanh hơn lúc công bố thứ hạng.
Hai mươi thực tập sinh đến sân khấu ghi hình trước để tiến hành diễn tập.
Những người hâm mộ canh giữ ở bên ngoài căn cứ ghi hình, nhìn theo bọn
họ xuống xe tiến vào bên trong cánh cửa, ra sức giơ cao poster và
lighstick trong tay lên, miệng hô to lời chúc phúc "Nhất định phải
debut" và "Đi đến đỉnh cao".
Ngoài bến cảng cũng tràn đầy náo nhiệt ồn ào, mấy thực tập sinh bị loại trong mấy tháng trước, rốt cục lại lần nữa quay lại đảo, để cùng những
người hâm mộ làm nhân chứng cho top 7 debut đêm nay.
Buổi chiều khoảng năm giờ, fan hâm mộ có vé lục tục đến trạm kiểm vé
tiến vào khán đài. Nửa giờ sau, 80 thực tập sinh và người nhà của họ lấy danh phận khách quý trình diện, các thầy hướng dẫn của chương trình
cũng vào chỗ ngồi. Công việc ở hậu trường đều đã được hoàn thành, MC và
top 20 thực tập sinh cũng đã chuẩn bị sẵn sàng.
Đúng sáu giờ, trận chung kết hàng vạn nguời chờ đợi cuối cùng đã bắt
đầu, đồng thời quá trình livestream trên khắp cả nước cũng sắp tiến
hành.
Cổng bỏ phiếu
thông báo tám giờ tối nay sẽ hoàn toàn đóng lại, trong hai tiếng ở đây,
người hâm mộ vẫn phải tiếp tục bỏ phiếu, hiện tại số liệu bên phía hậu
trường vẫn đang tăng giảm không ngừng.
Tiết mục mở màn là phần biểu diễn Ca khúc chủ đề của toàn thể thực tập
sinh. Giang Liễm dẫn đầu top 20 mặc đồng phục màu đỏ tím đứng trên bệ đỡ dần dần được nâng cao lên giữa sân khấu, trong tiếng nhạc quen thuộc
vung tay thu tay, đá chân xoay người, sau đó nương theo giai điệu ngồi
xổm xuống rồi đứng dậy. Động tác vũ đạo của tất cả mọi người vô cùng
nhịp nhàng chuẩn xác.
Một ngàn fan hâm mộ dưới khán đài cũng hòa nhịp hát theo, toàn bộ hiện trường khiến người ta xúc động không thôi.
Sau khi kết thúc Ca khúc chủ đề, nhóm thực tập sinh quay lại hậu trường thay trang phục biểu diễn mới. MC đứng trên sân khấu hỗ động tạo không
khí cùng fan hâm mộ, thỉnh thoảng cũng sẽ cue đến các thực tập sinh ngồi dưới khán đài hoặc các thầy hướng dẫn với vai trò khách quý.
Kế tiếp theo thứ tự là phần trình diễn của và . Nhóm thực tập sinh cởi ra bộ đồng phục, thay vào trang phục diễn phong cách cool ngầu đứng trên sân khấu hát nhảy, ánh đèn sân khấu rực rỡ chói mắt chiếu xuống người bọn họ, làm khắc họa đường nét
đẹp trai tài năng của bọn họ, cùng với động tác tứ chi tràn ngập sức bật đẹp đẽ.
Người hâm mộ dưới khán đài không kiềm nén nổi mà hô to: "Đều quá! Chắc quá!"
Sau hai màn trình diễn mới toanh đó, tiếp theo là ba nhóm nhỏ chịu
trách nhiệm khuấy động sân khấu. Mọi người lại thay sang bộ đồng phục đỏ tím kia, nhóm thanh nhạc mở màn, sau đó là nhóm rap, cuối cùng là nhóm
vũ đạo.
Trên thực tế,
sau khi trải qua tầng tầng sàng lọc và đấu loại, cho tới nay, thực tập
sinh có thể ở lại đều là những người có năng lực không kém, hơn nữa sau
mấy vòng công diễn ai nấy cũng đã tiến bộ không ít. Cho nên ba màn biểu
diễn khuấy động không khí này, hoàn toàn được coi là ba màn trình diễn
mãn mãn nhất từ trước đến nay.
Giọng hát của nhóm vocal khiến tất cả mọi người nổi da gà, săn gai óc.
Nội dung ca từ của nhóm rap mang đầy sự sâu sắc, đâm thẳng vào sâu trong nội tâm mọi người, tạo nên sự đồng cảm tha thiết. Vũ đạo của nhóm dance mạnh mẽ dứt khoác, tựa như mỗi bước chân đều đang đạp lên trái tim tất
cả mọi người, làm người ta sôi trào nhiệt huyết và rung động.
Khoảnh khắc âm nhạc dừng lại kia, ánh đèn lung linh trên sân khấu dần
dần biến mất, ngọn đèn màu trắng trên đỉnh đầu đồng loạt mở lên, tức thì chiếu sáng toàn bộ sân khấu. Thực tập sinh đứng ở hai bên sân khấu xoay người quay lại, thực tập sinh nhóm vocal và nhóm rap vốn đã rời khỏi
sân khấu cũng dừng lại đứng vây hai bên.
Bên trái sân khấu đã dựng xong bậc thang ba tầng, thực tập sinh dựa
theo thứ hạng mà đứng ngay ngắn trên bậc thang. Top 3 đứng ở hàng thứ
nhất, từ vị trí thứ tư đến vị trí thứ mười đứng ở hàng thứ hai, và từ vị trí thứ mười một đến vị trí thứ hai mươi đứng ở hàng thứ ba.
MC đứng đối diện dưới kim tự tháp, sau đó giơ đồng hồ trên cổ tay lên
xem thời gian, "Giờ này phút này, còn một phút nữa là đến tám giờ, nói
cách khác, cách thời gian đóng cổng bình chọn của chúng ta, còn đúng một phút nữa."
Fan hâm mộ dưới sân khấu nhao nhao kêu ra tên thực tập sinh mà mình pick.
Kim giây trên đồng hồ đeo tay đã quay hơn một nửa, lúc còn sót lại mười giây cuối cùng, màn hình lớn trên sân khấu xuất hiện đồng bồ bấm giây
đếm ngược màu đỏ.
MC nói: "Bây giờ, chúng ta hãy cùng nhau đếm ngược."
Những người hâm mộ khẩn trương kích động mở miệng đếm ngược.
Khi âm thanh thời gian đếm ngược dừng lại, đồng hồ bấm giây trên màn
ảnh hiện về số không, top 7 debut rốt cuộc cũng như ván đã đóng thuyền.
Hai phút sau, MC tiếp nhận phong thư từ trong tay nhận viên công tác,
giọng nói chợt nâng lên: "Hiện tại, trong tay tôi đã nhận được bảy phong thư quan trọng nhất. Mà danh sách bảy cái tên sẽ ra mắt, cũng đang nằm
trong tay tôi. "
Danh sát ra mắt được công bố đảo ngược từ thấp lên cao.
"Thực tập sinh xếp thứ bảy, có tổng số phiếu --" MC đọc to một dãy số
khiến người ta hoảng hốt, "Nửa tiếng trước khi đóng cổng bình chọn, có
bốn thực tập sinh có khả năng đạt được vị trí thứ bảy." Anh ta nghiêng
chỉ về sân khấu, "Mời xem màn hình lớn."
Camera lướt qua tất cả thực tập sinh, cuối cùng dừng lại trên khuôn mặt của bốn người.
Trên màn ảnh lớn phóng ra bốn gương mặt, có Hạ Đông Thiền, có Quý Đạo
Tuyên, còn có người xếp thứ tám và thứ muời một trong lần công bố thứ
hạng vừa rồi.
Trong bốn người được đề cử không có cậu.
Lâm Gia kinh ngạc, trong lòng chợt nặng trĩu.
Vốn cho là mình hoàn toàn có khả năng để cạnh tranh vị trí thứ bảy,
nhưng xem ra lúc này, ngay cả danh sách đề cử cũng không có cậu. Bàn tay rũ xuống bên người nắm thật chặt rồi lập tức buông ra, cuối cùng vẫn
không kiềm nén được mà nhìn về phía cái ót của Giang Liễm ở phía trước.
Giang Liễm cũng không quay đầu nhìn cậu, cậu lại thở ra một hơi thật dài, trong lòng dần dần bình tĩnh lại.
Vị trí thứ bảy đã không còn, cậu có thể mong đợi vào vị trí thứ sáu.
Người người đều cho rằng cái ghế thứ bảy này sẽ rơi vào trong tay Quý
Đạo Tuyên, nhưng khi MC mở phong thư ra, lại đọc lên tên của Hạ Đông
Thiền.
Hạ Đông Thiền
xoay người ôm những người khác, khom lưng cúi đầu về phía người hâm mộ,
băng qua thảm đỏ rất dài đi đến chô MC, cầm lấy microphone mà đối phương đưa tới phát biểu cảm nghĩ, sau đó đi đến chỗ ngồi cuối cùng trên kim
tự tháp ngồi xuống.
MC
mở phong thư thứ hai ra, đọc lên số phiếu mà thực tập sinh xếp thứ sáu
đạt được. Fan hâm mộ dưới khán đài ra sức đọc lên cái tên trong lòng
mình, tựa như giọng hét của fan nhà nào lớn nhất, cao nhất, thì trong
phong thư sẽ là tên người đó.
Lâm Gia thậm chí có thể nghe thấy rất rõ ràng, có rất nhiều người đang
gọi tên cậu. Cậu xúc động nhìn về phía phát ra thanh âm đó, mặc dù không có cách nào thấy rõ đường nét khuôn mẳ của những người đó, nhưng lại có thể nhìn thấy một hàng lighstick đang nối tiếp nhau.
Bảng đèn có năm màu xen kẽ, đủ hình đủ dạng. Có một số bảng đèn viết tên cậu, có một số lại vẽ một cây dừa thật to.
Lâm Gia chưa bao giờ có cảm xúc giống như giờ phút này, thì ra không
chỉ có một mình cậu lặng lẽ đợi chờ kết quả trên sân khấu.
Chỉ là đáp án trong phong thư nhất định đã khiến cho fan hâm mộ của cậu thất vọng, thậm chí câu nói đầu tiên của MC, đã chấm dứt tất cả mong
đợi trong lòng cậu.
Đối phương thừa nước đục thả câu nói: "Thực tập sinh xếp thứ sáu, cậu ấy là một vocal."
Chỗ khu vực giơ bảng đền của fan Lâm Gia đột nhiên an tĩnh lại, bên
cạnh là fan hâm mộ của Ôn Miễn trong nháy mắt háo hức dâng trào, tiếng
hô ngày một cao hơn.
MC không phụ sự mong đợi của mọi người, ngẩng đầu lên khỏi phong thư nói: \"Chúng ta hãy chúc mừng thực tập sinh Ôn Miễn!"
Ôn Miễn ngưỡng mặt lên, giơ tay đè xuống khóe mắt, vẻ mặt trịnh trọng
đi đến đối diện sân khấu. Lúc mở miệng, thanh âm phát ra từ microphone
như muốn nghẹn ngào.
Tâm trạng Lâm Gia đã hoàn toàn rơi xuống vực.
Cậu còn lý trí mà bình tĩnh nghĩ, bản thân không thể không đối mặt với
thực tế. Không được debut có nghĩa là cậu phải rời đi, thậm chí sẽ phải
rời xa Giang Liễm.
Nhưng cậu chưa bao giờ nghĩ tới, ngày này sẽ đến nhanh như vậy. Cậu cũng chưa từng cân nhắc qua, hoặc nói đúng hơn là không muốn nghĩ tới, nếu như
cậu không thể debut, vậy thì trong tương lai cậu và Giang Liễm sẽ biến
thành người thế nào.
Là
sẽ chia tay sau khi debut, từ mùa đông đến mùa xuân, đoạn tình cảm này
sẽ chỉ có giới hạn ngắn ngủi mấy tháng, hay là một tình yêu vì khoảng
cách mà trở nên ngày càng nhạt nhẽo câm lặng.
Cậu lại nhìn về phía bóng lưng đứng thẳng của Giang Liễm.
Một giây sau, đối phương bất chợt quay đầu lại.
Lúc này có hơn một ngàn người đang ở hiện trường dõi theo bọn họ, còn
có rất nhiều camera quay bọn họ, thậm chí còn có càng nhiều người đang
dõi mắt xem livestream.
Giang Liễm lại quay đầu, im lặng nhìn cậu một cái.
Một cái nhìn bao hàm quá nhiều cảm xúc, nhưng lại không thể nói rõ ra thành lời.
Trong tai nghe là tiếng MC báo ra tổng số phiếu của người xếp thứ năm,
Lâm Gia vô thức buông lỏng, thậm chí còn nhìn đối phương nở nụ cười.
MC bên kia đang mô tả đặc điểm nhận dạn: "Thực tập sinh xếp vị trí thứ
năm này, cậu ấy rất thạo vũ đạo, công ty cũng giao cho cậu ấy đảm nhiệm
vị trí vũ đạo. "
Lâm Gia mẫn cảm ngẩng đầu lên.
MC nói: "Trong lần công bố xếp hạng đầu tiên cậu ấy suýt nữa đã bị
loại, nhưng ở lần công bố thứ hai thứ hạng lại tăng lên đến 26 bậc."
Lâm Gia đột nhiên sửng sốt, tựa như là không dám tin vào tai mình, hoặc có chút không quá chắc chắn, vẻ mặt mờ mịt nhìn về phía Giang Liễm.
Ba người đừng đầu hàng đều xoay người lại nhìn cậu, Lâm Gia lại quay
đầu nhìn về hai bên trái phải, những người khác đứng bên cạnh cũng đồng
loạt đưa mắt nhìn về phía cậu.
Khu vực chỗ fan hâm mộ vốn dĩ còn im lặng nay chợt bộc phát lên tiếng
la hét chói tai và mừng rỡ khôn xiết, trong lòng còn mang theo xúc động
hụt hẫng và hưng phấn đan xen.
Tất cả hình ảnh trước mắt này tựa như một bộ phim màu đang chậm rãi
phát, trong bộ phim đó Lâm Gia nghe thấy người khác hô tên mình.
Cậu nghe thấy MC rất dõng dạc mà tuyên bố: "Chúng ta hãy chúng mừng
thực tập sinh có tổng số phiếu xếp thứ năm, thực tập sinh Lâm Gia!"
Bên tai là tiếng người ồn ào ầm ĩ, trước mắt là Giang Liễm đang nhếch khóe môi, dùng đôi con người sâu thẳm nhìn cậu.
Khi đó khoảng cách giữa cậu và Giang Liễm chỉ là một bậc thang.
Khưu Dặc đứng cạnh Giang Liễm mang sắc mặt vui mừng, xung phong muốn
chạy tới ôm cậu, nhưng Minh Nhượng lại khẽ chậc một tiếng, đưa tay kéo
cậu ta lại, không để cậu ta đi.
Lúc Khưu Dặc quay đầu lại lần nữa, Lâm Gia đã lao xuống khỏi bậc thang, hai cánh tay ôm chặt lấy cổ Giang Liễm, vùi sâu khuôn mặt vào hõm cổ
đối phương.
Giang Liễm bị cậu đụng vào cũng lùi lại hai bước, sau đó giơ tay ôm lại cậu.
Hai giây sau, Minh Nhượng và Khưu Dặc ở phía sau Lâm Gia mới xúm lại,
ôm cả cậu và Giang Liễm lại, rồi mới cùng nhau trở lại vị trí.
Khưu Dặc hạ giọng, dùng ánh mắt mang theo thương hại và đồng cảm nhìn Minh Nhượng, "Anh đang nổi máu ghen sao? "
Minh Nhượng không hiểu hỏi lại: "Cái gì?"
Khưu Dặc nói: "Rõ ràng anh và Giang Liễm quen biết nhau lâu hơn, nhưng
bây giờ Giang Liễm và Lâm Gia lại có quan hệ tốt hơn dù chỉ mới quen
biết mấy tháng. Chẳng lẽ anh không đố kỵ sao?"
Minh Nhượng đáp trả lại cậu ta một ánh mắt như gặp phải thằng ngốc.
Còn nhớ bây giờ vẫn đang phát sóng trực tiếp, nên Lâm Gia đã buông
Giang Liễm ra, đi qua ôm các thực tập sinh đang chúc mừng ở bên cạnh,
một mình băng qua thảm đỏ bước lên kim tự tháp ở đối diện.
Chỗ ngồi hai bên lối đi, ngồi, những người hâm mộ gào khóc gọi cậu: "Chúc mừng bảo bối đến được đỉnh cao! Chúc mừng ra mắt!"
Lâm Gia dừng lại trên thảm đỏ, khom lưng cúi chào những người hâm mộ đang gọi tên cậu.
MC cầm microphone đứng ở cuối thảm đỏ chờ cậu, Lâm Gia tiếp nhận xong
bỗng nhiên thẩn thờ trong chốc lát, mới tìm kiếm ngôn ngữ nói rõ từng
chữ ra khỏi miệng.
Hạ
Đông Thiền và Ôn Miễn đều cảm ơn gia đình, cậu lại không muốn lợi dụng
hoàn cảnh gia đình mình để nhận lấy sự đồng cảm của mọi người, cuối cùng vẫn không nhắc đến tình huống đã qua của gia đình mình.
Cậu cảm ơn tất cả những người hâm mộ, cảm ơn công ty, cảm ơn giám đốc
chương trình và nhân viên công tác, cuối cùng nhìn vào phía sân khấu ở
đối diện, "Tôi còn muốn cảm ơn bạn cùng phòng của mình, và, " Cậu dừng
lại một giây, "Cảm ơn Giang Liễm."
Giang Liễm đứng ở sân khấu đối diện cong môi cười.
Cậu phát biểu cảm nghĩ xong sau đó buông microphone xuống, xoay người
đi đến tầng thứ nhất của kim tự tháp, lần lượt ôm Hạ Đông Thiền và Ôn
Miễn, cuối cùng ngồi xuống cái ghế trống thứ ba ở bên phải.
Danh sách debut vẫn đang tiếp tục được công bố.
Đồng Tinh Châu lấy được vị trí thứ tư, ngồi xuống bên cạnh Lâm Gia.
Minh Nhượng và Khưu Dặc có tổng số phiếu xếp lần lượt ở vị trí thứ hai
và thứ ba. Tầng thứ hai của kim tự tháp cũng đã đủ người.
Giang Liễm chiếm giữ vị trí duy nhất trên đỉnh kim tự tháp.
Hắn đi từ tầng thấp nhất của kim tự tháp lên, sáu người trên kim tự tháp nhao nhao đứng dậy, dựa vào lối đi nhỏ tránh đường.
Hạ Đông Thiền chủ động nhường đường cho Lâm Gia, phía trước còn chắn phải một Đồng Tinh Châu đang muốn ôm Giang Liễm.
Giang Liễm đứng ở lối đi nhỏ, không nhìn bất kỳ người nào khác, mà giơ
tay kéo Lâm Gia đứng sau Đồng Tinh Châu qua, dành cái ôm đầu tiên cho
cậu.
Giang Liễm đứng
trên đỉnh kim tự tháp xoay người lại, sáu người khác cũng mang vẻ mặt
trịnh trọng đứng trước chỗ ngồi của mình, MC ở dưới kim tự tháp nói:
"Như vậy hiện tại, còn một chuyện quan trọng nhất, đó là tên của nhóm
nhạc sắp được công bố, xin mọi người nhìn vào màn hình lớn."
Theo sau giọng nói của đối phương, màn hình lớn trên sân khấu chậm rãi hiện ra bốn chữ cái in hoa--
WEEK.
Những người hâm mộ dưới khán đài cao giọng hoan hô.
Bên trên kim tự tháp, bảy thực tập sinh dùng thân phận thành viên nhóm
nhạc nam mới thành lập, hướng về phía toàn trường cùng với những người
hâm mộ trước màn ảnh gửi lời hỏi thăm đầu tiên, sau đó chỉnh tề mà khom
lưng, nhắm ngay camera cúi đầu một cách cẩn trọng.
Giai điệu Ca khúc chủ đề vang lên bên tai, ruy băng màu vàng rơi xuống
khắp nơi. Tiếng hô lo hò hét ở hiện trường chẳng những không ngừng lại,
ngược lại càng trở nên ngày càng nhiệt liệt, ngày càng sôi trào.
Trong khung cảnh ồn ào náo động, Lâm Gia quay đầu lại, chạm vào ánh mắt Giang Liễm vẫn đang nhìn xuống.
Âm thanh cả thế giới như thuỷ triều tuôn trào, xóa tan sạch sẽ, và trong mắt của bọn họ cũng chỉ chứa lẫn nhau.
Cậu nhớ tới bài hát mà Giang Liễm từng cho cậu nghe kia.
Ca sĩ chân thành mà hát: "Tôi thật sự nhớ mong đến phát bệnh / thật sự
thích nhìn bóng lưng của người ấy / Thật sự vì người ấy mà khoác lên
mình lớp khôi giáp cứng rắn / Thật sự đã hôn lên sườn cổ người ấy."
Lời hát tiếp theo là gì?
Lâm Gia nhìn Giang Liễm nghĩ.
Hình như là --
Chúng ta từng ở chốn đông người thốt ra những lời yêu thương ám muội,
Nhưng lúc đó tôi chỉ nhìn vào đáy mắt người ấy.
Ngàn vạn người kia đang hò hét cái gì, tôi chẳng quan tâm.