Năm xưa Tây Phương Phật Đế đạo diệt tại Linh Sơn, ở bốn phía đông tây
nam bắc mỗi hướng có hai cây bà la, một cây tươi, một cây khô. Truyền
thuyết, hai cây ở hướng đông tượng trưng cho thường và vô thường, hai
cây ở hướng nam tượng trưng cho lạc và vô lạc, hai cây ở hướng tây tượng trưng cho ngã và vô ngã, còn hai cây ở hướng bắc tượng trưng cho tịnh
và vô tịnh. Cây cối xanh tốt tượng trưng cho bản tướng tức là thường,
lạc, ngã, tịnh; còn khô héo điêu tàn tượng trưng cho thực tướng tức là
vô thường, vô lạc, vô ngã, vô tịnh.
Khô Mộc Thiền Sư tu luyện Khô Mộc Chân Kinh cũng hoàn toàn dựa theo ý đó, có điều ông ta chỉ mới tu
đến cảnh giới bán khô bán vinh, không sao lên thêm một tầng nữa để được
tới cảnh giới phi khô phi vinh. Đến lúc đó chính là ngày ông ta đột phá
Chân Vương cảnh.
Hôm nay vừa chạm mặt, Ma Phật Đại Sư đã nói rõ
được tinh túy của Khô Mộc Chân Kinh, để một người trầm ổn như ông cũng
phải thảng thốt cực kỳ.
Trong Mâu Ni Điện ngoại trừ Khô Mộc Thiền Sư giật mình ra, thì có thêm một người khác cũng kinh hãi không kém, đó là Phụ quốc công Trần Thừa Dụ.
Các vị trưởng lão ở Tông Nhân Tự trước nay rời xa trần thế, nên không rõ tin tức bên ngoài, tất nhiên sẽ không biết đến Ma Phật Đại Sư uy danh. Nhưng lão là Nhị phẩm Chân Nhân, cũng từng tiếp xúc với người của Vạn Quỷ Thành mấy lần, nên hiểu rõ một hai.
Vị Ma Phật Đại Sư sở dĩ gọi là Ma Phật, hơn nữa chữ Ma đứng trước chữ Phật đứng sau, là bởi vì ông ta là người hung ác cùng cực.
Người này bình thường hòa ái dễ gần, khiêm tốn lễ độ, đó là bởi vì ông
ta đang dùng phật tướng. Nếu một ngày buộc ông ta dùng đến ma tướng, đó
chính là thây chất ngàn dặm, máu chảy thành sông.
Nếu ta thành Phật, thiên hạ không Ma
Nếu ta thành Ma, thương thiên không Phật
Đừng nhìn tu vi của Ma Phật Đại Sư đang là Nhị phẩm hậu kỳ mà buông lỏng.
Nghe đâu, năm xưa có một vị Chuẩn Vương chọc giận Ma Phật Đại Sư, bị ông ta dùng Ma Tướng hình sinh sinh xé nát tại chỗ.
Cho nên tại Vạn
Quỷ Thành, Vạn Quỷ Vương toạ hạ thập đại Âm Tướng, thì cũng chỉ có đệ
nhất Âm Tương Dạ mới có thể cùng Ma Phật Đại Sư sánh vai.
— QUẢNG CÁO —
Lần này Vạn Quỷ Vương cử ông ta tới đây mượn bia đá, tất nhiên là quyết tâm phải lấy được, trong lòng không khỏi thở dài, không rõ Tông Nhân Tự sẽ
ứng đối thế nào.
Tốt nhất là mấy vị trưởng lão nên biết điều mà
giao bảo vật ra, nếu không để Ma Phật Đại Sư bão nổi, toàn bộ Tông Nhân
Tư chư tăng gộp lại cũng không đủ một mình ông ta giết.
Trần Thừa Dụ mặc dù có hiềm khích với quốc quân, nhưng đối với Việt quốc, đối với Trần gia thì lão vẫn giữ lòng cảm mến.
“Quý khách từ xa tới đây, lão nạp không đi ra đón được, xin quý khách mở
lòng từ bi mà tha lỗi cho” Khô Mộc Thiền Sư chắp tay trước ngực nói.
“Nghe nói Việt quốc Tông Nhân Tự chư vị trưởng lão đạo hạnh cao cường, tiểu
tăng hâm mộ từ lâu. Hôm nay được thấy cửa chùa trang nghiêm thực là hân
hạnh” Ma Phật Đại Sư cũng nói.
Độ Nhân phương trượng vươn tay:
“Xin mời Đại Sư”
Ma Phật Đại Sư cảm tạ ngồi xuống, mà Âm Tướng Diêm Mặc thì rất có lễ độ đứng ở phía sau ông ta.
Ma Phật Đại Sư chắp hai tay nói:
— QUẢNG CÁO —
“Đức Đế Phật có dạy rằng: Phải vào được cảnh giới không sinh không diệt,
không nhơ bẩn cũng không thanh sạch. Thế nhưng tiểu tăng tuệ căn ngu
độn, không sao hiểu được lý lẽ yêu ghét sinh tử. Bình sinh tiểu tăng từ
Phật nhập Ma, bị thế nhân chán ghét, cuối cùng tìm về bản ngã là bởi vì
gặp được một người tri giao. Người ấy họ Chu tên An, cũng là Vạn Quỷ
Vương trong lời của thiên hạ võ giả. Quỷ Vương tinh nghiên võ học trăm
nhà, thần phật yêu ma bốn đạo đều kiêm dung. Năm đó bần tăng lạc lối nơi hồng trần, được Quỷ Vương buông tay cứu giúp, cái ơn sâu xa đó không
thể nào quên được. Hôm nay, Quỷ Vương sắp độ Ngũ Cửu Thiên Kiếp, nỗi
lòng không chắc, tiểu tăng cũng lo lắng vô cùng. Liền thay mặt ngài ấy
đến quí tự cầu xin bảo vật. Nếu có gì đường đột mong quí vị trưởng lão
mở lòng từ bi”
Độ Nhân phương trượng nói: “Đại Sư cùng Vạn Quỷ
Vương duyên phận thật để người ta cảm khái, thay người đến cầu bảo là
điều đáng quý. Nhưng Vạn Quỷ Vương muốn độ Ngũ Cửu Thiên Kiếp, đây là
muốn đối kháng với thiên uy, cần tinh nghiên tuyệt kỹ, tăng cường thủ
đoạn phòng mệnh, đâu cần nghiên cứu thêm võ học bên ngoài, hao tổn tâm
trí làm gì?. Thường nghe, võ đạo quý ở tinh không quý ở đa, Quỷ Vương đã tu đến cảnh giới cao cường như thế, sao còn phải chấp nhất việc này”
Ma Phật Đại Sư thở dài:
“Phương trượng chỉ điểm quả thực là chí lý. Đến Quỷ Vương cảnh giới bậc này,
chỉ cần tinh nghiên thần thông, tham khảo thiên đạo, rèn luyện Vương
binh chứ đâu cần tốn hao thời gian nghiên cứu võ công nhà khác. Chỉ là
năm xưa Quỷ Vương từng từ xa nhìn thấy Kinh Dương Vương, mến mộ phong
thái của ngài ấy. Lại nghe đến quý quốc Truyền Hỏa Bia kỳ lạ, thật tâm
yêu thích, muốn phải xem qua một lần, nếu không trong lòng sẽ lưu lại
hối tiếc, ảnh hưởng đến việc độ kiếp”
Độ Nhân phương trượng nhíu mày nói:
“Tệ quốc ở nơi phương nam hẻo lánh, được Vạn Quỷ Vương yêu mến quả thực
vinh hạnh. Thế nhưng bia đá này là bảo vật truyền thừa của Trần gia, nếu dâng tặng Quỷ Vương, từ đó truyền thừa mai một, thật là có lỗi với thái tổ năm xưa”
Ma Phật Đại Sư nói:
“Chu Vương tự nhiên cũng nghĩ đến điều này, nên trước khi tiểu tăng lên đường đã chuẩn bị một số đồ vật đáp lễ, chứ ta nào dám đến tay không”
Nói xong giơ bàn
tay lên. Đứng sau lưng Diêm Mặc hiểu ý, từ trong túi trữ vật lấy ra một
hộp gỗ màu đen đặt lên bàn tay của ông ta. Ma Phật Đại Sư bưng cái hộp
trong tay, để xuống trước mặt.
Mấy vị trưởng lão đều hiếu kỳ nhìn qua hộp gỗ, có chút không rõ bên trong là thứ gì. — QUẢNG CÁO —
Ma Phật Đại Sư mở nắp hộp, lấy ra bốn tấm thẻ ngọc, lần lượt đặt ở trước mặt, mở miệng nói.
“Trước khi tiểu tăng rời Loạn Ma Vực đến Việt Quốc mượn bia đá, Quỷ Vương từng có dặn dò ba điều. Đầu tiên là bia đá này Quỷ Vương chỉ mượn ba năm,
sau khi độ kiếp xong sẽ sai người trả lại. Thứ hai là Quỷ Vương bởi vì
muốn tham khảo võ học trong thiên hạ để đền bù thiếu thốn của bản thân,
nên nếu có cảm ngộ được môn tuyệt học nào từ trong Truyền Hỏa Bia thì
quyết sẽ không truyền thụ cho người khác. Điều thứ ba, Quỷ Vương lần này sai tiểu tăng tới đây mượn bia đá, cũng không đến tay không, mà mang
theo bốn bộ Chân quyết để đổi lấy, theo thứ tự là Ban Nhược Chân Kinh,
Ban Nhược Chưởng, Phích Lịch Thiền Chưởng và Bát Tuyệt Chưởng”
“Ban Nhược Chân Công là một bộ Vương cấp Chân Công, có bảy tầng tối cao có
thể tu luyện đến Tứ Phẩm Chân Vương. Mà Ban Nhược Chưởng, Phích Lịch
Thiền Chưởng, Bát Tuyệt Chưởng ba môn chưởng pháp này đều là ba môn
Vương cấp Chân Kỹ, cùng quý phái Kinh Dương Chưởng có thể đem ra ấn
chứng lẫn nhau”
Bọn Độ Nhân lúc đầu khi nhận được lá thư của Vạn
quỷ Vương, nghĩ rằng y mưu toan cưỡng doạt bảo vật trấn quốc, quả thật
ngang ngược, thế nhưng đến lúc này thấy Ma Phật Đại Sư nói năng rành
rọt, xem ra có tình có lý, dường như đối với Trần gia chỉ có lợi mà
không tổn hại gì, lại còn được ông ta tự tay mang đến một món lễ vật hậu hĩnh. Độ Tướng đại sư vốn tính tham lam, trong bụng đã có ý bằng lòng,
thế nhưng đứng về mặt tôn ti thì sư thúc ở trên, còn nói về mặt địa vị
thì còn phương trượng nên không tiện nói thành lời.
Ma Phật Đại Sư nói tiếp:
“Tiểu tăng từ xa mà đến, lại chỉ nói mồm không chưa chắc các vị đại sư đã
tin. Hôm nay mang đến bốn bộ chân quyết này vốn là định tặng cho chư vị, vì vậy, các vị đại sư có thể cử một người nhìn qua thẻ ngọc, liền biết
bên trong là thật hay giả”