Tóc đen buông lơi, trước mắt cô là một mảnh màu đen.
Có chút... Choáng váng.
Thiếu niên dừng lại một chút rồi mới từ từ đứng dậy.
Cô nhìn thấy đôi mắt đen của thiếu niên dần dần bao phủ bởi tầng ánh sáng nhạt, ánh sáng xung quanh mãnh liệt
Cho đến khi... Mọi thứ quanh thân bỗng nhiên yên lặng.
Thần lực...
Là Điện hạ sao...
Khi Phong Thiển mở mắt một lần nữa, cảnh vật xung quanh đã thay đổi.
Cô bây giờ đang nằm trên một chiếc giường gỗ chạm khắc hoa.
Phong Thiển ngẩn người.
Sau đó ngồi dậy.
Cô đưa tay lên và nhìn xuống.
Đôi tay trắng trẻo mềm mại.
So với trước đây, đã trưởng thành hơn rất nhiều.
Phong Thiển giật mình.
Trong đầu đột nhiên hiện ra rất nhiều ký ức.
Bây giờ cô đã 5 tuổi rồi.
Phong Thiển chớp mắt.
Thì ra là Điện hạ...
Mộ Diễn đã sử dụng thần lực của mình để đẩy nhanh thời gian, trực tiếp để thời gian trôi qua 5 năm.
Không để lại dấu vết.
Những người trong thế giới này chỉ cảm thấy đây là một giấc mơ, và họ sẽ không cảm thấy kỳ lạ.
Đó chính là thần lực.
Mộ Diễn điện hạ trời sinh thần cách, thần lực của hắn chính là đã đạt tới trình độ như vậy.
Về phần, tại sao Điện hạ đột nhiên sử dụng thần lực của mình trên thế giới nhỏ này...
Rõ ràng là bởi vì cô không muốn uống sữa như một đứa trẻ.
Cô kinh ngạc nhìn xuống bàn tay nhỏ bé của mình, nhẹ giọng nói: "Hệ thống, Điện hạ sao lại đột nhiên xuất hiện ở thế giới nhỏ này."
Hệ thống: "Nếu mảnh nhỏ bị kích thích lớn hoặc gặp phải hoàn cảnh khác, chúng sẽ tạm thời ngưng tụ thần hồn, tất cả mảnh linh hồn ở các thế giới sẽ tạm trở về vị trí cũ. Nói cách khác, mảnh nhỏ lúc này có linh hồn hoàn chỉnh của Điện hạ, tương đương với chính Điện hạ. "
Mặc dù, thân thể của Điện hạ vẫn đang ngủ say ở Thần Vực.
Thần hồn ngưng tụ ở các thế giới, cũng không khác gì chính Mộ Diễn điện hạ.
Phong Thiển suy tư.
Hóa ra là như vậy.
Vậy... Điện hạ chẳng phải đã biết những chuyện đã xảy ra ở mỗi thế giới sao?
Cô cắn môi.
Thật xấu hổ......
Tuy nhiên, Điện hạ cũng hôn lên trán cô...
Tuy rằng thân thể còn là một đứa bé, nhưng mà hắn đã hôn...
Vậy, Điện hạ đối với cô rốt cuộc có ý tứ gì?
Khi cô còn đang phân vân thì cánh cửa đột nhiên bị đẩy ra.
Thiếu niên áo trắng ngược sáng bước vào.
Đứa bé 5 tuổi đang ngồi trên giường, chớp chớp mắt.
Mộ Bạch từ từ đến gần.
5 năm sau, thiếu niên đã hoàn toàn trưởng thành.
Khí chất quanh thân vẫn lạnh lùng, quý phái.
Ánh mắt hờ hững, dung nhân tuyệt thế vô song khiến người ta không khỏi ngẩn ngơ.