Tần Hi cơ bản không nghĩ rằng sẽ công khai chuyện bản thân mình đã đính
hôn,ít nhất ngay lúc này là không thể.Bởi hôn sự này cơ bản chẳng xuất
phát từ tình yêu mà là liên hôn gia tộc,mối quan hệ ràng buộc lợi ích
đôi bên có lợi nên việc anh làm họ cũng chả hề phản đối nghĩ nhiều.Miễn
sao đừng gây ra chuyện tổn hại thanh danh là được,nhưng hiện tại sao lại thế này?Triệu gia và phụ hoàng tự mình công khai họp báo tuyên bố hôn
ước,trên Tinh võng tiểu thiếu gia nhà họ Triệu tươi cười cầm tín vật
đính ước giơ lên,vẻ mặt muốn bao vui vẻ hạnh phúc liền có bấy nhiêu.
Bàn tay đặt trên đầu gối xiết chặt và khoé môi khẽ run nhìn chằm chằm đoạn
hình ảnh kia,không dám tin tưởng sợ hãi thiếu niên phải chăng đã biết
chuyện này?trong lòng càng nghĩ lại không dám tưởng,không dám đối diện
với hiện thực phũ phàng tàn nhẫn.Bởi anh từng hứa sẽ không bao giờ lừa
gạt thiếu niên,sẽ vì cậu làm chổ dựa vững chải ấm áp dựa vào mai sau
nhưng hiện tại thì thế nào chứ?mọi chuyện rõ ràng đang rất tốt tại sao
lại công khai đâu?
Triệu gia bọn họ làm sao dám?
Hoảng
loạn sợ hãi chiếm cứ tinh thần đầu óc sau cùng nhịn không được liên lạc
mẫu hậu kiểm tra gặng hỏi"Mẹ ngọn nguồn chuyện này rốt cuộc là sao
hả?phụ hoàng cùng Triệu gia nổi điên cái gì vậy chứ?"
Hoàng hậu
ánh mắt nhìn anh đầy thương tiếc im lặng hồi lâu,hơi cúi đầu thở dài ngữ khí mệt mỏi đáp"Phụ hoàng con cũng che giấu không cho ta biết chuyện
này,hỏi thì cố tình tránh né úp mở như đang ủ mưu làm bậy.Hoàng nhi
à...mẹ thấy nguyên nhân lần này không đơn giản đâu,con tiểu tâm cẩn thận một chút,nhớ lại xem dạo này có gây thù chuốc oán hay đắc tội với ai
không?"
Tần Hi ngẩn người a lên một tiếng,anh dám chắc bản thân
mình luôn hành sự cẩn thận chưa hề làm sai hay để lộ sơ hở,gây thù chuốc oán là không thể nào?chẳng lẻ có người ghanh tị nhìn anh không vừa mắt
nên trả thù?
Kẻ này dụng tâm kín đáo nhưng mục đích động cơ là cái gì chứ?
Hoàng hậu thấy anh phản ứng như vậy liền tròn mắt bừng tỉnh đại ngộ,mím môi
thở dài lắc đầu thương tiếc khuyên bảo"Hi nhi con nói mẹ nghe đi?có phải con hoản chuyện công khai hôn ước vì có người trong lòng rồi đúng
không?"từng hàng chữ cuối không phải hỏi nữa mà mang ý khẳng định chắc
chắn,bởi nàng hiểu đứa con trai này sẽ không làm những điều vô bổ,trừ
phi có chuyện quan trọng sẵn sàng để nó cam tâm tình nguyện buông bỏ lợi ích "Là một Omega nào đó ở học viện sao?"
Thanh âm dịu dàng và
ngữ khí đầy vẻ quan tâm lúc này như những hồi trống đòi mạng,vang lên gõ mạnh khiến Tần Hi nhận biết hiện thực rằng lời nói dối của anh đã bị
vạch trần,phản bội lời hứa tình cảm chân thành của thiếu niên dành cho
bản thân.Là anh không tốt,là anh đã sai...
Tần Hi bả vai suy xụp,hai tay bưng mặt buồn bả gật đầu xem như hồi đáp.
Nhớ tới bản thân từ nhỏ đã phải sống trong danh lợi toan tính,là một hoàng
tử nên bắt buộc phải học rất nhiều lễ nghi suất xắc tinh thông mọi
thứ,vì muốn được phụ hoàng quan tâm hỏi han vì muốn khiến mẫu hậu vui
lòng anh liều mạng cố gắng học.Năm bạn bè đồng trang lứa ở nhà trẻ đọc
sách thì anh lại phải theo cha mẹ tiếp sứ ngoại giao,bọn họ ăn cơm vui
chơi ngĩ ngơi thì anh học.Cả qúa khứ ấu thơ đơn giản gói trọn trong hai
từ tẻ nhạt buồn bả,sơn trân hải vị chán chường nhãt miệng chẳng cảm thấy ngon.Tính cách cũng trở nên lạnh lùng quyết đoán nhưng mãi cho tới khi
anh gặp được cậu....chàng thiếu niên xinh đẹp ngây thơ và nụ cười toả
nắng như mặt trời giữa ngày đông ấy.
Đã sưởi ấm trái tim anh
khiến nó lần nữa tưng bừng sức sống,cậu vui vẻ bên những chú mèo anh
nuôi ngây ngốc nói chuyện thậm chí chửi mắng chẳng thèm để ý đối phương
có phải Alpha hay không.Cậu khác biệt hơn hẳn những Omega anh quen
biết,ở bên cạnh cậu rất thoải mái tự nhiên không áp lực gò bó,ở đó anh
được là chính bản thân mình là Alpha Tần Hi chứ không phải Tam hoàng tử
của Đế quốc Tần gia.Cứ thế thuận theo tự nhiên âu yếm vui vẻ bên nhau mà chẳng hề đắn đo suy nghĩ,mối tình khiến anh thật lòng yêu thương khắc
cốt ghi tâm bắt đầu như vậy đấy.
Ngày hẹn hò đầu tiên cậu tặng
anh con gấu bông nhỏ và gọi nó tiểu bánh trứng,bởi cậu nói đặt vậy cho
thân mật nhưng thực ra bánh trứng là món cậu thích ăn.Hôm đó hai người
đi chơi rất lâu,nắm lấy tay ôm và tựa đầu vào vai nhau,ở một nhà hàng
ven biển ăn bữa tối lãng mạn dưới ánh nến và không gian riêng thuộc về
hai người.Làm một đôi tình nhân hạnh phúc,khi ấy anh vui đến phát khóc
nhưng nhớ lại khoảng thời gian hẹn hò với Kỷ An An đúng là khác nhau một trời một vực.
Cứ thế anh che giấu thân phận hẹn hò với người
mình yêu,đã từng có lần nhịn không được mượn rượu làm càn muốn cùng cậu
thân mật nhưng bất thành.Thiếu niên chẳng những không giận ngược lại còn ôn nhu ôm y nói muốn trân trọng,để dành đến đêm tân hôn của chúng ta
khi ấy em sẽ chính thức thuộc về anh.Cậu ngoan ngoãn nhu thuận,ôn nhu
thiện giải nhân ý chưa bao giờ nhiều chuyện thắc mắc khiến anh phiền
lòng,không đòi hỏi những món qùa đắt giá cao sang không vòi vĩnh ương
ngạnh như những Omega khác.Đến giờ anh vẫn nhớ như in nụ cười cùng đôi
mắt ngây thơ ấy,thiếu niên dung mạo rất xinh đẹp nhưng không thô mỗi lần nhìn đều khiến anh kinh diễm như lúc ban đầu.
Mặc dù nấu ăn
chẳng phải rất ngon hương vị tầm thường nhưng trong lòng anh chính là
độc nhất vô nhị,có bao nhiêu món cũng không sánh bằng.Dụng tâm lương khổ vì anh mà cố gắng xuống bếp nấu ăn,tấm lòng yêu thương để ý bậc này anh sao nỡ lòng từ chối?
Mặc dù ăn cơm hoàng gia nhưng mỗi ngày y
đều tưởng niệm nhung nhớ món canh gà do cậu nấu,anh ăn rất ngon không
chừa một giọt cảm thấy nó là món ngon nhất trên đời.1
Nhưng rồi
lời nói dối ấy bị hung hăng vạch trần,một thế lực vô hình xuất hiện cướp cậu ra khỏi tay anh,đến qúa nhanh qúa mức bất ngờ khiến anh không kịp
phản ứng.Lúc này trong lòng tràn ngập sợ hãi ngũ vị tạp trần,sợ cậu biết được sự thật anh đã che giấu lâu nay,thiếu niên em ấy thiện lương ngây
thơ như vậy sao có thể chịu nổi đả kích cơ chứ?tim rất đau như bị ai đó
hung hăng dày xéo không thương tiếc,cổ họng như bị người xiết chặt khó
thở run giọng nói "Mẹ....chúng ta hủy..hủy hôn đi được không?"
Vương hậu trợn mắt không thể tin tưởng quát "Tần Hi con có biết mình đang nói gì không?con bị điên à?"
Đáp lại nàng chỉ là cái bưng mặt cùng nụ cười khổ của anh,Tần Hi đau đớn
vừa khóc nói "Phải con bị điên rồi,con yêu em ấy đến điên rồi...mẹ con
cầu xin mẹ đó..."
Nàng trầm mặc nhìn anh dù đau lòng nhưng vẫn
không chút do dự lắc đầu"A Hi con đừng nói nữa chuyện này tuyệt đối
không thể nào,cho dù ta có nhưng quyền quyết định vẫn nằm trong tay phụ
hoàng con,nên nhớ một điều là do chính con ưng thuận đồng ý nên mới sảy
ra chuyện này.Hiện tại thay lòng đổi dạ ai sai?mặt mũi danh dự đâu mà
con dám nói từ hôn?rồi Triệu gia cùng toàn thể bá tánh sẽ xem hoàng tộc
chúng ta thế nào?con thân là hoàng tử nên chú trọng giữ gìn đại cuộc chứ không phải hành động theo cảm tính như thế này..."
"Tần Hi mẹ mong con hiểu cho mẹ..."
Anh ngớ ngẩn cười chế giễu nói "Suy cho cùng vẫn là danh dự quan trọng hơn hạnh phúc của con đúng chứ?"
Lần này vương hậu không trả lời,thậm chí còn cố tình cúi gằm mặt né tránh tầm nóng bỏng khát vọng của y.
Tần Hi tuyệt vọng lắc đầu tắt máy,cả người nhẹ nhè run rẫy nhớ tới qúa khứ
hạnh phúc tươi đẹp kia.Cậu nói nếu sau này chúng ta kết hôn em sẽ chọn
một ngôi nhà lớn,ở trước hiên nhà trồng thật nhiều hoa màu sắc sặc sỡ và bên hông đào ao nuôi cá,sống cuộc sống điền viên bình dị vui vẻ hạnh
phúc nên nhau.Khi ấy cậu ngây ngô nói ra hết thảy nguyện vọng,trông bộ
dáng đáng yêu ấy khiến anh không nở chối từ vì sẽ khiến cậu đau lòng
khôn nguôi lóc.Tần Hi dở khóc dở cười xoa đầu cậu dịu dàng nói "Dĩ nhiên rồi sau này tài sản của anh đều thuộc về em hết mà.'
Thiếu niên
vênh mặt dẫu môi ôm chầm và tựa đầu vào lồng ngực anh,hồi sau mới cười
khì khì vuốt eo anh ngữ khí sung sướng nói "Có mới hứa nha,đến lúc đó
nếu anh dám lừa dối thì em sẽ không bao giờ tha thứ cho anh đâu!!"
Khi ấy anh tự tin dõng dạc đồng ý nhưng rồi hiện tại hối hận,cảm xúc không
cam lòng khó chịu đan xen dần chiếm cứ khiến toàn thân anh nôn nóng bất
an,linh cảm chuyện không may sắp sảy ra dù muốn ngăn nhưng lại sợ hãi
đối mặt.Mâu thuẫn không biết bản thân nên nghe lấy trí hay chạy theo
tiếng gọi của tình yêu,để có được ngày hôm nay anh đã phải cố gắng ăn
rất nhiều đau khổ.Chọn Triệu gia bảo toàn mọi thứ tăng thêm cơ hội kế
thừa ngai vàng,chọn tình yêu ngoài cậu ra thì cái gì cũng không còn.
Trái tim anh lúc này rất đau đau đến lợi hại,vành mắt ửng đó xiết chặt tay
đến nổi móng tay ghim sâu vào trong da thịt khiến nó chảy ra dòng máu đỏ tươi.Nhưng anh chỉ là thờ ơ lạnh nhạt không thèm để ý,bởi anh biết giờ
phút này có một thiếu niên đang đau khổ khóc lóc vì thất tình,cậu bị
người yêu lừa dối rồi vứt bỏ phũ phàng không thương tiếc.1
Nhưng
hiện tại anh thật sự không đủ dũng khí đối mặt với cậu,tự hứa lòng mình
đợi thêm khoảng thời gian nữa thôi sẽ tới tìm cậu xin lỗi giải thích,khi ấy anh sẽ chính thức nắm tay cậu và dõng dạc tuyên bố với cả thế giới
rằng đây chính là người tôi yêu.
Ấu Du đợi anh,anh nhất định sẽ đền bù xứng đáng cho em!!1
.....
Ở bên này bầu không khí cũng tràn ngập tang thương đau khổ,Cổ Tuyên rối
rắm nhìn thiếu niên ngồi trước mặt mình sợ hãi không dám chạm vào vì cậu đang khóc.Nhưng nhiều hơn hết là đau lòng an ủi nhìn không nổi nữa nên
ôm cậu vào lòng,cứ thế ôm chặt khiến hơi thở cũng trở nên dồn dập gấp
gáp.Lần đầu tiên trong cuộc đời y tận mắt chứng kiến cảnh một Omega khóc thương tâm đến nhường này,chẳng thể làm gì khác hơn ngoài việc trao cho cậu chổ dựa vững chải và cái ôm ấm áp,sợ hãi không dám buông tay lo
lắng cậu làm điều dại dột.
Thiếu niên dường như không cam tâm căm hận cực kì dẫn đến giọng nói cũng trở nêm ngẹn ngào thống khổ"Tần Hi vì cái gì lại lừa dối em?anh ta xem em là món đồ chơi thú vui để tiêu
khiển hay sao?A Tuyên em không hiểu...em thật sự không hiểu mà,chẳng lẻ
do em chưa đủ tốt nên xứng đáng bị bỏ rơi sao?"
Cổ Tuyên đáy lòng chột dạ bởi nguyên nhân chuyện này y còn không rõ hay sao chứ?nhưng
hiện tại gì cũng đã muộn,hít sâu một hơi dùng những lời lẽ vô tình tàn
nhẫn nhất cắt đứt đi đoạn ngiệt duyên dối trá này "Tần Hi thân là hoàng
tử tham vọng ngai vàng rất lớn,có Triệu gia với tam hoàng tử như là hổ
mọc thêm cánh nhưng em với cậu ta đơn giản chỉ là chơi qua đường tiêu
khiển mà thôi,Ấu Du Tần Hi cậu ta đây là đang khinh thường vũ nhục em đó hiểu không?"
"Không,không thể nào em không tin!!"thiếu niên uất
ức gào lên vùng vẫy "Tần Hi anh ấy nói là anh ấy yêu em mà,sao có thể
như vậy được chứ?"
Cổ Tuyên lạnh mặt tiếp"Giữa giang sơn mỹ nhân
chỉ có thể chọn một thì em nghĩ cậu ta sẽ vì em từ bỏ tất cả hay sao
chứ?yêu em?ha ai cũng được nhưng Tần Hi là không thể nào"
Y cứ
thế nhân cơ hội xiết chặt như muốn khảm sâu ôm chặt cậu vào trong
lòng,giờ phút này tim y rất sót vì phải để cậu tủi thân buồn khổ.Bàn tay chẳng biết từ lúc nào đã dọc theo lưng mà vuốt ve an ủi,ngửi được mùi
thơm cảm nhận thân nhiệt ấm áp nóng hổi và vòng eo nhỏ nhắn tinh tế.Từng chút mê hoặc cầu nhân khiến ánh mắt y dần trở nên ám trầm,muốn chiếm cứ cậu dùng sức hôn lên đôi mắt và bờ môi mềm mại đang cắn đến xuất huyết
ấy.
Anh ôm cậu trầm giọng ngiêm túc nhưng vẫn không quên châm
ngòi ly gián nói "Nếu là anh chắc chắn sẽ trân trọng nâng niu em và tự
tin công khai với cả thế giới,chứ không phải lừa gạt giấu diếm để em
phải chịu đau khổ uất ức như thế này."1
"Tần Hi kẻ này không đáng để em phải khóc lóc như vậy đâu."
Ai ngờ thiếu niên lại càng gào khóc thương tâm phế liệt,hun đến khuôn mặt
chóp mũi đỏ bừng run giọng nói "Nhưng em như vậy ai còn cần em nữa chứ?"
"Cần,anh cần em!!"Cổ Tuyên nhìn cậu mà sóng mũi cay cay trái tim trong lồng ngực kịch liệt nhảy,một cổ cảm giác vui sướng tê dại lan tràn như hoang mạc
nắng hạn gặp phải mưa rào mùa thu,nó ướt át mát mẻ dễ chịu khắp các tế
bào thần kinh xoa dịu đi nổi đau sót lôi kéo y thú thật lòng mình,không
muốn chờ đợi lừa dối thêm nữa "Mặc kệ em có còn yêu Tần Hi hay không
nhưng xin hãy cho anh cơ hội,anh không giống hắn sẽ không coi trọng
giang sơn mà từ bỏ người mình yêu"
"Ấu Du xin hãy cho anh cơ hội tìm hiểu bù đắp và yêu em được không?"
Y thấp thỏm mong chờ nhìn cậu nhưng cũng cực kì lo âu sợ hãi,cố gắng đè
nén thanh âm bình tĩnh trầm khàn nói "Bởi vì với anh em so với hết thảy
trên thế gian này đều quan trọng"
Song rồi đột nhiên dùng sức hôn môi lấp kín như sợ cậu sẽ nói ra điều gì không hay,bàn tay cũng chẳng
chịu buông cứ thế đan xen mười ngón áp tay cậu ngược lên trên đỉnh
đầu.Nụ hôn đầu tiên không có kinh ngiệm chỉ biết dùng sức gặm nhắm,mặc
cho thiếu niên yếu ớt phản kháng mặc cho biết là mình sai nhưng y tuyệt
đối không bao giờ buông.Chí ít hãy để cậu quên đi Tần Hi chuyển sang hận anh cũng được,chỉ cần cậu bớt đau khổ thì cho dù có dằn vặt bao nhiêu
anh cũng cam lòng chấp nhận.
Vì bị tin tức tố của y ảnh hưởng nên bụng nhỏ của cậu lúc này nổi lên liệt hoả,toàn thân tê dại hai chân mềm nhũn và tầm mắt bắt đầu mơ hồ.Cứ thế vô tình vướng phải tin tức tố hoà
quyền vào nhau khiến không khí càng thêm ám muội,bởi cậu biết kì động
tình đầu tiên của mình tới rồi!!!
[Ký chủ ngươi vừa mới chia tay mà...chủ động thế này không tốt lắm đâu.]hệ thống thật lòng khuyên can nói.
Nhưng lão tài xế Mễ Lạc Tranh chính là 'trung trinh bất khuất' cải "Chổ nào
của mi thấy ta chủ động?rõ ràng do Cổ Tuyên nhân lúc cháy nhà đi hôi của thấy Omega người ta động tình mà bắt ép cưỡng đoạt nghe chưa?y là Alpha còn ta chỉ là một Omega mảnh mai yếu đuối bất lực không thể phản kháng
mà thôi."