“[Nhật thực bao phủ khu vực Địa Trung Hải một ngày
một đêm, gây tác động xấu đến toàn bộ hệ sinh thái của biển Địa Trung
Hải...]. Ai nghĩ ra lý do này thật đúng là một thiên tài! Vậy mà cũng
được?”
Masamune ngồi gác chân trên chiếc máy bay tư nhân đang từ
Italy bay về Nhật Bản, tấm tắc cảm thán. Đôi diện với hắn, hai thiếu nữ
xinh đẹp nhẹ nhàng trò chuyện, thỉnh thoảng lại phát ra tiếng cười khẽ.
Kể từ sau khi có giao lưu càng thâm nhập hơn, Alice cùng Erica lại có được càng nhiều tiếng nói chung - Cho dù nhiều khi tiếng nói chung này cũng
chỉ là một hai âm thanh vô nghĩa phát ra trong phòng ngủ.
Bạch Công Chúa kiều diễm liếc mắt nhìn thanh niên tóc đen, sau đó bình luận:
“Nếu như gặp phải nhiều sự kiện đột xuất cùng một lúc, cách xử lý tốt nhất
chính là gói chúng lại làm một để cùng xử lý. Đây vẫn luôn là cách xử lý truyền thông của các tổ chức ma thuật châu Âu.”
“Thay vì phải
kiểm soát nhiều luồng thông tin khác nhau, chỉ cần kiểm soát một luồng
duy nhất là đủ rồi! Dù sao rất nhiều nhân viên chính phủ cấp cao cũng
biết đến sự tồn tại của thế giới ma thuật, việc này chính là đang giảm
gánh nặng cho bọn hắn.”
Erica Blandelli ở bên cạnh cũng bồi thêm
một lời giải thích. So sánh với Bạch Công Chúa, dù nàng không có được
những kiến giải đặc biệt cùng cái nhìn tổng quan của một người từng lãnh đạo tổ chứ lớn, nhưng Erica vẫn là một vị thiếu nữ thiên tài chân
chính. Nàng chỉ tốn rất ít thời gian để tiếp thu các kiến thức của Bạch
Công Chúa, rồi biến nó trở thành một phần kiến thức của riêng mình.
Nhưng mà càng có tiếp xúc sâu sắc hơn với những bí mật ở sau lưng Masamune,
Erica mới lại càng cảm thấy kinh ngạc. Không, kinh ngạc cũng không phải
là quá chính xác - Đúng hơn là một sự trộn lẫn giữa kinh ngạc, sợ hãi
cùng với hưng phấn.
Nếu như Erica là một miếng bọt biển hấp thu
kiến thức, Ma Thuật Vương lại như là một hố đen không đáy hấp thu tất cả những kiến thức tiếp cận với hắn. Nhưng không giống như miếng bọt biển
khi hấp nước thì sẽ thay đổi, hố đen lại hoàn toàn không hề có bất kỳ
thay đổi gì về bề ngoài.
Diavolo Rosso cũng chỉ có thể tưởng
tượng quyển sách thường xuyên xuất hiện trên tay của Ma Vương, thường
xuyên được hắn ngâm cứu cả ngày cuối cùng ẩn chứa những kiến thứ vĩ đại
đến mức nào...
“Lại nói... Vương, ngài thực sự không định xuống
tay với Liliana sao? Ta có thể thấy nàng có một loại tình cảm đặc thù gì đó với ngài nha~”
Erica bỗng nhiên rướn người, áp sát đôi môi đỏ mọng vào tai của Masamune, hơi thở như hoa lan phả vào vành tai hắn.
Thanh niên tóc đen vẫn hoàn toàn không bị lay động.
“Chỉ là dòng máu của Thần Tổ quá đậm đặc khiến cho bị ảnh hưởng mạnh từ bản
chất của [Thần Linh] thôi. Vật gì của ta rồi cũng sẽ là của ta, tại sao
phải vội vã?”
“... Ta còn tưởng ngài định nói rằng nàng chỉ là đang bị ảnh hưởng bởi sức mạnh của ngài, nên ngài sẽ bỏ qua cho Liliana...”
Tốt a, thực ra là Masamune quên mất.
Vài ngày vừa rồi bọn hắn quả thực chơi rất “điên”, đặc biệt là khi có thêm
một vị Đại Kỵ Sĩ mới biết mùi vị của sung sướng khi được Tà Thần thực
tập sinh sử dụng đủ loại chiêu trò khiến cho sa đọa.
“Masamune, sáng hôm nay phía Hiền Nhân Nghị Hội mới truyền đến thông tin... Bọn hắn dường như là đang bị ai đó nhắm vào.”
Đột nhiên Bạch Công Chúa điều chỉnh lại tư thế ngay ngắn, hơi hơi trầm giọng nói với Masamune.
“Có hai tên Nghị Viên mới đã mất tích, một số tên khác cũng nói rằng bọn
hắn cảm thấy bị người theo dõi. Nhưng với trình độ của bọn hắn cũng
không thể phát hiện được có ma thuật sư hay kỵ sĩ nào theo dõi...”
Masamune dừng lại động tác trên tay, hơi nhướng mày.
“Là một loại quyền năng nào đó? Chẳng lẽ là Alexander Gascoigne?”
“Ta không nghĩ như vậy - Hoàng Tử Đen nếu như thực sự tự thân theo dõi bọn
hắn, chắc chắn đám Hiền Nhân Nghị Hội đó sẽ không thể phát hiện được
điều gì cả.”
“Cũng đúng... Tiếp tục theo dõi đi. Bọn hắn dù sao
cũng chỉ là một đám tốt thí không có ý nghĩa, nhưng nếu bị đánh gãy thì
cũng gây ảnh hưởng đến kế hoạch sau này.”
...
Đáp xuống sân bay Nagasaki, Masamune rất nhanh liền được đám người của Uỷ Ban Biên Soạn Lịch Sử cung kính đón trở về nhà.
Mà ngay khi mới trở về trong pháo đài, nghênh đón Masamune chính là một vị Công Chúa Vu Nữ của Kiếm đầy bất mãn.
“Vương! Lần sau mời ngài nhất định phải mang theo Ena - Có được [Erosion] mà
ngài ban tặng, Ena cũng có thể giúp ngài chiến đấu trong trận chiến với
Dị Thần! Ngài một mình đối phó với hai vị Dị Thần cùng một lúc là quá
nguy hiểm!”
“Được rồi được rồi... Ở Nhật Bản có tình huống gì mới không?”
Seishuuin Ena thấy đề nghị của mình bị thanh niên tóc đen bỏ qua bâng quơ, nàng
cũng chỉ có thể buồn bực thở dài. Sau đó, thiếu nữ thấy được Erica vẫn
đang đứng ở sau lưng Masamune, cũng chỉ đành hơi khó xử ra hiệu cho hắn.
“Không cần, nàng bây giờ cũng có thể tính đã là người trong cuộc.”
“Đúng vậy, Công Chúa Vu Nữ!” Erica nở nụ cười rực rỡ, trong cái nhìn của
Seishuuin Ena lại có thể noi là chói mắt đến mức khó chịu. “Ta đã được
Masamune Vương chấp nhận, bây giờ còn mang nhiệm vụ là [hộ giáo kỵ sĩ]!”
Bàn tay của Seishuuin Ena hơi mất tự nhiên nắm chặt lại, sau đó lại nhanh
chóng mở ra. Nàng giả ra dáng vẻ như không có chuyện gì, sau đó lại tiếp tục đưa ra câu hỏi:
“Ena đã biết. Như vậy... Việc phát triển và
truyền giáo diễn ra khá thuận lợi, Uỷ Ban Biên Soạn Lịch Sử có lẽ cũng
biết nhưng không có bất kỳ hành động nào để ngăn cản.”
“Vậy sao... Sayanomiya Kaoru vẫn luôn rất thông minh, làm ra quyết định như vậy mới là chính xác.”
Masamune gật đầu, nhắm mắt cảm nhận.
Trước kia, hắn đã từng lợi dụng lực lượng tín ngưỡng tích luỹ trong gần 200
năm để cường hoá quyền năng của mình. Nhưng đó dù sao cũng là một khoản
tích luỹ cực kỳ lớn, được các Vu Nữ ngày này qua ngày khác liền tục tạo
ra - Mà bây giờ, chỉ trong hơn một năm vừa qua, lượng tín ngưỡng đó đã
lại tích luỹ được đến gần một phần tư ngày xưa.
Rất khả quan.
Trong lúc Masamune đang tiếp tục kiểm tra thành quả của mình, Erica tiến lại gần Seishuuin Ena, sau đó vui vẻ hỏi nàng:
“Có thể giải thích thêm cho ta về giáo phái được không? Vương cùng Công
chúa Alice dù có nói qua vài lời, nhưng cũng không quá chi tiết. Ta muốn được chính người phụ trách chính của giáo phái hướng dẫn!”
Seishuuin Ena suýt chút nữa bị sặc. Nàng có thể tinh tường cảm nhận được đây
chính là một loại “thị uy”, hoặc cũng có thể gọi là “tuyên chiến” từ
phía vị Đại Kỵ Sĩ đến từ châu âU - Trước đây, liên minh châu Âu là do
công chúa Alice dẫn đầu, còn Erica chỉ là kẻ hỗ trợ. Nhưng bây giờ, khi
Erica đã thực sự gia nhập vào...
Công Chúa Vu Nữ biết rất rõ điều kiện để [gia nhập vào] là như thế nào.
Nếu không, vị Đại Kỵ Sĩ này chắc chắn bây giờ cũng đã không thể giữ được
thần trí rõ ràng như vậy, đến mức có thể nói truyện cười đùa một cách
bình thường. Đa số các thành viên của thế giới ma thuật khi được tiếp
xúc với một phần sức mạnh từ quyển sách trên tay Vương đều sẽ bị sự vĩ
đại của nó hấp dẫn, đại đa số đều lâm vào một loại cuồng nhiệt điên
cuồng, hành vi sẽ trở thành tràn đầy tính bạo lực, tự huỷ diệt và quá
khích.
Nhưng mà nàng vẫn có một điều không hiểu.
“... Vương đang suy nghĩ, đi theo ta.”
Dẫn theo Erica Blandelli ra ngoài rồi đóng cửa phòng làm việc lại,
Seishuuin Ena đưa nàng đến trước căn phòng nhỏ ở cuối hành lang.
“Đây là căn phòng mà ngươi từng yêu cầu ta không được vào?”
Erica tò mò nhìn cánh cửa gỗ được buộc lại bởi sợi dây thừng cùng một tấm bùa treo chính giữa. Dựa vào các vết tích ở trên tay nắm cửa cùng dây
thừng, nàng có thể phán đoán là căn phòng này được sử dụng tương đối
thường xuyên.
“Đây là phòng cung phụng Erosion, cũng là nơi được
Vương sắp đặt... Mục đích cụ thể cùng nguyên lý hoạt động ta cũng không
rõ, đừng hỏi nhiều.”
“Trước mặt Vương thì xưng là [Ena], trước mặt ta lại là [ta], Ena ngươi thật là có chiến thuật tốt nha!”
“... Xin giữ lấy những tư tưởng xấu xa cho chính ngươi, Diavolo Rosso. Trước hết, mời ngươi trả lời câu hỏi cho ta - làm thế nào mà Vương đã bảo vệ
thần trí của ngươi khi kết nối ngươi với các [kiến thức] đó?”
Không biết có phải là ảo giác hay không, nhưng dường như Seishuuin Ena thấy
được gương mặt của Erica chợt trở nên đỏ hồng. Vị Đại Kỵ Sĩ của
Copper-Black Cross cũng hiếm thấy có chút khó xử, nên quyết định trực
tiếp để Seishuuin Ena xem.
“Đây là...” Gia chủ hiện tại của nhà Seishuuin mở to mắt.
Khi Erica nhẹ nhàng vén bộ lễ phục đỏ thắm trên người lên, để lộ phần bụng
dưới trắng noãn mịn màng, nàng ngay lập tức có thể chú ý đến hình xăm
nổi bật ở đó.
Một hình trái tim ma mị, chính giữa là một bông hồng... Toả ra khí tức linh hồn của thanh niên tóc đen.
“...”
Không khí đột nhiên trầm lặng. Erica ưu nhã chỉnh lại trang phục của mình,
gương mặt vẫn là nụ cười không thể bắt bẻ như thường ngày, còn Seishuuin Ena lại đột nhiên lâm vào một loại suy nghĩ kỳ lạ nào đó.
“...Đi theo ta.”
Theo sợi dây thừng cùng cánh cửa được Seishuuin Ena mở ra, đạp vào mắt hai
thiếu nữ là quảng cảnh của một căn phòng mờ tối. Ngọn nến ở các mép
tường hoàn toàn không đủ để thắp sáng cho cả căn phòng, nhưng vòng tròn
làm bằng nến ở chính giữa lại thu hút hết sự chú ý về vật ở chính giữa - Một thanh dao găm màu vàng lơ lửng trên không trung.
“Ena? Masamune đại nhân để ngươi đến đây sao?”
“Không, thưa tổ tiên đại nhân. Vị này là Erica Blandelli, kỵ sĩ hộ vệ của
Masamune Vương, được ngài đưa vào trong giáo phái để giúp đỡ chúng ta.”
Tiếng nói đột nhiên vang lên ở trong góc tối khiến Erica giật nảy mình. Với
cảm giác của nàng mà cũng không thể cảm nhận được có bất kỳ ai ở đó cho
tới khi lên tiếng - Có lẽ là có cả tác dụng gia trì của pháo đài, nhưng
chắc chắn trình độ của người này cũng là ở trên nàng.
Khi thiếu nữ quay đầu lại, suýt chút nữa nàng cũng thất thố do ngạc nhiên.
Ở trong góc phòng, đang quỳ ngay ngắn trên tấm thảm... Là một Seishuuin Ena khác.