Sáng ngày hôm sau, Tiểu Yên đi vào phòng để gọi Dương Tử Nghiên thức
dậy." Tiểu thư, người mau dậy đi, mặt trời đã lên cao lắm rồi!"
Dương Tử Nghiên đêm qua uống nhiều như vậy, đầu nàng vẫn còn choáng váng, làm thế nào mà dậy được chứ.
" Ah, muội ra ngoài đi! Ta còn muốn ngủ, đừng làm phiền ta!" Nàng đưa tay đẩy Tiểu Yên đi, miệng lèm bèm nói.
" Tiểu thư, không được ngủ nướng nữa!..."
Sau cùng không thể chịu nổi tiếng càu nhàu của Tiểu Yên, Dương Tử
Nghiên cũng đành phải thức dậy. Kỳ thực đầu nàng vẫn rất đau, nhưng
chuyện hôm qua lại không nhớ một chút gì. Nếu như nàng biết hôm qua
người đưa nàng trở về phòng là Triệu Lăng Phong, nàng chắc sẽ ngất đi
mất.
Tại thư phòng của Dương Thanh Giản, Dương Tử Ngọc lúc này cũng đang ở đây, không biết là nàng ta lại muốn giở trò gì nữa đây.
" Phụ thân, muội muội bây giờ cũng đã đến tuổi cập kê, người cũng nên tìm cho muội ấy một mối hôn sự khác đi!" Nàng ta đảo mắt quan sát, rồi
nhẹ giọng lên tiếng.
Dương Thanh Giản nghe nàng ta nói, động tác của ông ta dừng lại, đôi mắt dữ tợn nhìn về phía Xuân Phong viện.
" Con nói cũng đúng! Vẫn nên là nhanh chóng gả nó đi cho khuất mắt,
dẫu sao ta cũng không thích nhìn thấy nó ở trong Dương Phủ!" Ông ta gật
đầu tán thành đáp.
Dương Tử Ngọc nghe đến đây, khoé môi nàng ta cong lên, kế hoạch bây
giờ xem như đã thành công một nửa rồi. Không có Tô Diêu ở đây, nàng ta
phải tìm cách đuổi Dương Tử Nghiên ra khỏi phủ.
" Phụ thân, người thấy nhị công tử nhà quan thượng thư thế nào? Hắn
ta tuổi cũng đã lớn, nhưng vẫn chưa có vị hôn thê, con nghĩ người nên
xem xét hắn ta một chút!"
Dương Thanh Giản bỗng nhiên trầm mặc suy nghĩ, ông ta quả thật là muốn gả con gái, nhưng nhị công tử nhà quan thượng thư thì...
Hắn ta thân hình mập mạp, lại nói bản tính háo sắc và bệnh hoạn của
hắn đã đồn đãi khắp kinh thành, nếu như là gả Dương Tử Nghiên cho hắn,
thì cũng quá mất mặt ông ta đi.
" Phụ thân, người còn gì phải suy nghĩ nữa! Để muội muội ở trong nhà
quả thật không an toàn, lỡ như..." Dương Tử Ngọc úp mở nói thêm.
" Lỡ như thế nào?" Ông ta nhíu mày hỏi lại.
" Dạo này bên ngoài có rất nhiều lời đồn đoán không hay, mà những lời nói này đều dành cho muội muội! Vậy nên nếu như chúng ta có thể gả muội ấy đi, thì lời đồn bên ngoài sẽ không còn nữa!" Dương Tử Ngọc bộ dáng
lo lắng đáp, đây chính là chủ ý của nàng ta.
Việc mà bên ngoài dân chúng vẫn hay bàn tán, đều do một tay Dương Tử
Ngọc ra lệnh cho Thúy Liên đi làm. Vậy nên bây giờ, ở bên ngoài có không ít lời đồn đoán là Dương Tử Nghiên có qua lại với dã nam nhân.
" Còn có chuyện này? Đúng là thứ nghiệt nữ mà, ông trời sao lại ban
cho ta một đứa con như thế này?" Dương Thanh Giản trên trán nổi đầy gân
xanh, ông ta tức giận mà gầm lên.
" Được rồi, nếu đã như vậy thì ta sẽ tìm cách gả nó đi nhanh một
chút!" Ông ta thở mạnh nói, vậy là kế hoạch của Dương Tử Ngọc đã thành
công.
Trở về Thanh Trúc viện, nàng ta vui vẻ mà nằm vật trên giường. Nếu
như có thể khiến Dương Tử Nghiên đi nhanh một chút, vậy thì có thể mau
chóng đón Tô Diêu về rồi.
" Dương Tử Nghiên, ngươi nghĩ ngươi có thể thắng được ta sao? Cho dù
ta không thể lấy Cố Viễn Trạch được nữa, thì ngươi cũng đừng hòng mà
chen chân vào phủ Cố Tướng Quân!" Nàng ta ta bộ dáng đắc ý lên tiếng,
rồi lại không nhịn được mà cười lớn.
Dương Thanh Giản sau đó cũng liền tìm đến quan thượng thư, ông ta
thật sự là muốn mau chóng mà gả Dương Tử Nghiên đi rồi. Với bản tính háo sắc của Tống Thiện, con trai quan thượng thư, nghe đến có thể cưới được thê tử đẹp như Dương Tử Nghiên, hắn ta liền nhanh chóng gật đầu mà đồng ý.
Hai bên đã tiến hành chọn ngày đẹp cho hai người thành thân, mà những chuyện này Dương lão phu nhân và nàng đều không biết.
Xuân phong viện.
" Tiểu thư, tiểu thư ơi! Có chuyện không hay rồi!" Tiểu Yên lúc này
chạy như ma đuổi vào phòng ngủ của Dương Tử Nghiên, nàng ta gấp không
kịp thở.
" Tiểu Yên, có chuyện gì vậy? Muội làm ta giật cả mình, suýt chút nữa là đánh rơi cả chén trà rồi!" Dương Tử Nghiên bị giật mình, nàng nhíu
mày không hài lòng lên tiếng.
" Tiểu thư, người...người sắp bị Lão gia gả đi rồi! Hôn lễ cũng đã
định ngày xong cả rồi, người phải làm sao đây?" Tiểu Yên hơi thở đứt
quãng trả lời, nàng ấy bây giờ cũng rất lo lắng.
" Cái gì? Gả ta đi sao, mà ông ấy muốn gả ta cho ai?" Dương Tử Nghiên lập tức đứng bật dậy, hai mắt nàng mở to nhìn Tiểu Yên hỏi lại.
" Là...là Tống Thiện, nhị công tử nhà quan thượng thư!" Tiểu Yên đáp.
" Hắn là ai chứ?"
" Tiểu thư, người gả cho ai cũng được, nhưng tuyệt đối không nên gả
cho hắn ta! Tống Thiện nổi tiếng háo sắc và bệnh hoạn, nếu như người gả
cho hắn, thì nửa đời sau này sẽ không sống nổi với hắn đâu!"
Dương Tử Nghiên hai mắt phẫn hận, nàng không ngờ Dương Thanh Giản vậy mà dám lén lút gả nàng đi. Đã vậy kẻ mà kết tóc se duyên cùng nàng, lại là một tên khốn chẳng ra gì.
" Hay cho Dương Thanh Giản, vậy mà dám tự ý quyết định cuộc đời của
ta! Tiểu Yên, đi! Chúng ta đi tìm lão phu nhân, người nhất định sẽ giúp
ta!" Dương Tử Nghiên không kìm chế được, nàng đi nhanh.