" Đúng là chồng cũ của tôi nhưng chỉ là cũ, còn về không xứng đáng
thì đó là quyết định của tôi. Cung tổng có gì thắt mắc sao?" Nhược Vũ
xoay mặt nhìn Cung Hàn vẻ mặt không thoải mái mà đáp.
Xém quên mất tên ôn thần này còn ở đây!
Cung Hàn liếc mắt nhìn sang bên kia đường rồi im lặng nhắm mắt tiếp
tục ngủ, Nhược Vũ nhìn người trước mặt thật muốn đánh hắn ta nhưng hắn
ta lại là nam chủ không thể dính vào, cốt truyện này buff nam chủ và nữ
chủ cô chỉ là cái hạt bụi nhỏ nhoi thôi không cẩn thận có thể bị thổi
bay ngay!
Chiếc xe tiếp tục lăn bánh trên đường,từng khung cảnh lặng lẽ thay
đổi từ thành thị nhộn nhịp thay đổi thành khung cảnh mộc mạc của làng
chày nhỏ, chiếc xe dừng lại bóng hình nữ nhân cao ngạo bước xuống, Nhược Vũ mặc kệ Cung Hàn đang nằm trên xe mà đi xuống biển ngắm nhìn cảnh
hoàng hôn chậm rãi kéo xuống.
Ở phía chân trời xa đàn hải âu cứ thế chao lượn, gió từ biển cũng thế từng cơn từng cơn rít vào khiến Nhược Vũ có chút lạnh, bỗng trên vai
lại xuất hiện cảm giác ấm áp cô xoay người lại nhìn thấy Cung Hàn đã
đứng cạnh từ bao giờ khoác cho cô chiếc áo khoác hắn thường mặc, hắn ta
cứ thế im lặng không nói gì.
Thời gian cứ trôi qua trong im lặng màn đêm đã bắt đầu buông
xuống,lúc này trên xe vị trí lái xe đã thay đổi là do Cung Hàn đảm nhiệm Nhược Vũ bên cạnh đã thiếp đi từ lúc nào.
Trên đường di chuyển ánh đèn từ đèn đường soi vào phủ lên người Nhược Vũ một vầng sáng nhẹ, Cung Hàn lái xe nhưng mắt vẫn luôn dán trên
người cô, hắn ta thở dài dừng xe lại xoa xoa má cô nói. " Elise Helga em đã thật sự quên tôi ư? Tôi không biết bằng cách nào tôi có thể đến đây
gặp được em nhưng tôi sẽ bảo vệ em khỏi những thứ nguy hiểm khác...cho
dù là trong sự bí mật."
Trước cổng biệt thự ánh đèn từ otô soi đến hình ảnh một người nam
nhân ngồi gục trong góc, hắn ta nhìn thấy có người đến bộ dạng như vớ
được vàng vội vã đi đến đập mạnh cửa xe vừa gào lên. " Ân Nhan, Ân Nhan, không đúng bảo bối em tha thứ cho anh được không, anh là bị cô ta gài
bẫy..."
Tiếng động ồn ào như thế khiến Nhược Vũ từ trong mộng đẹp bị đạp trở
về thực tại khó chịu cau mặt mà mở mắt, cô nhíu mày nhìn qua lớp kính xe đối diện là gương mặt tra nam Lưu Niên thì thập phần khó chịu hơn, mà
kính xe này là loại nhìn một chiều hắn ta như vậy mà tưởng cô cầm lái
nên đập kính chỗ Cung Hàn ư?
Buồn cười quá đi mất!
Nhược Vũ chỉnh sửa lại trang phục rồi ra hiệu cho Cung Hàn mở cửa đi
xuống, Lưu Niên vẻ mặt từ mong chờ thành thất vọng gắt giọng hỏi." Mày
là ai? Sao lại từ xe của vợ tao mà đi xuống? Mày và cô ấy rốt cuộc có
quan hệ gì chứ?"
" A Hàn sao anh không đợi em xuống?" Giọng nói ngọt ngào vang lên
khiến Lưu Niên vừa nghe đã đoán được là ai, Nhược Vũ cứ vậy mà bước
xuống đi về phía Cung Hàn diễn kịch.
Cung Hàn cười nhẹ cũng phối hợp mà kéo Nhược Vũ lại gần một tay ôm
lấy eo cưng chiều mà đáp." Nhìn thấy em ngủ ngon nên không đánh thức
em."
Nhược Vũ ngơ người nhìn hướng tay Cung Hàn đang đặt không rõ cảm xúc, trong đầu thầm nghĩ nam chủ đại nhân cần diễn thật thế không? Mà ngài
vì sao lại tự nhiên đến thế?
Thoáng cái khung cảnh mọc đầy cỏ xanh trên đầu của Lưu Niên được hắn
khẳng định, hắn ta hung hăn chỉ tay vào mặt Nhược Vũ không hổ thẹn mà
chửi ầm lên." Cô cái con đàn bà lẳng lơ, thì ra ngay từ đầu cô vốn dựa
vào cớ tôi ở bên Mân Di mà đuổi tôi đi thật ra cô chính là vụng trộm có
đàn ông bên ngoài! Tiện nhân! Vô sỉ!"
Oành!!!
Tiếng động vật gì đó rớt xuống đất mạnh bạo phát ra, từ làn khói bụi
dần tỏa ra nhìn ảnh Lưu Niên bị hộc máu thê thảm mà nằm trên mặt đất, từ khoảng cách không xa Cung Hàn đặt chân xuống như không có việc gì.
Nhược Vũ bên cạnh nhìn Lưu Niên hộc máu đau khổ lăn trên mặt đất có
thể đoán được Cung Hàn là dùng bao nhiêu sức lực! Người mù cũng có thể
đoán ra là Lưu Niên chọc giận Cung Hàn nên bị đánh a!
Cô liếc qua vẻ mặt của Cung Hàn rồi tiến lên trước mặt Lưu Niên nắm
cổ áo hắn ta nói." Dù tôi có bao tiểu bạch kiễm cũng không tới lực anh
nói. Tất cả tài sản là của bà đây một xu cũng không cho anh, có giỏi thì đi kiện đi! Bà đây MỜI!"
Chữ mời được Nhược Vũ cố tình nhấn mạnh, nếu không phải kẻ ngu thì có thể hiểu được là cô đang thách thức!
" Mấy người làm gì Lưu Niên của tôi? Các người đang định giết người sao!"