Vì đã lãng phí quá nhiều thời gian ở đây với Hải Yến, Hứa Dương lo lắng
rằng Lăng Nguyệt bọn họ sẽ đến tìm mình, vì vậy hắn vội vàng qua loa lật xác tên thổ phỉ ở phía sau, liền gẩy đi.
Trên đường đi, hắn đã hiểu được rất nhiều điều về tàng bảo đồ từ chú chim ngốc nghếch.
Thông tin quan trọng nhất, chính là hắc y nữ nhân đã tìm đến bang Ô
Diêm kia thực lực có thể cực mạnh. Theo mô tả của Hải Yến, Hứa Dương
đoán rằng nàng đã vượt qua Luyện Khí Tứ Giai của Đỗ Hoằng rất nhiều, có
thể đã đạt đến Thất Mạch cảnh.
Phải biết rằng, hơn một năm trước Đỗ Hoằng còn chưa đột phá Luyện Khí Tam Trọng, quả thực là bị nàng dùng các loại biện pháp nhanh chóng tăng lên đến Luyện Khí Tứ Trọng!
Hứa Dương lại nhìn bình ngọc nhỏ nhặt được, trong đó vẫn còn dính một chút chất lỏng màu đen tím.
Theo như Hải Yến nói, cái bình này cũng là do hắc y nữ nhân đưa cho
Đỗ Hoằng, chính chất lỏng màu đen tím này đã biến Đỗ Hoằng thành Thạch
nhân màu đen, gần như tăng gấp đôi sức chiến đấu!
Về phần những loại đan dược, công pháp, vũ khí khác, hắc y nữ nhân
càng là cho bang Ô Diêm không biết bao nhiêu. Chỉ là những thứ mà Hải
Yến nhìn thấy, giá trị tối thiểu ít nhất là hai trăm vạn lượng trở lên!
Hứa Dương thầm nghĩ người này có thể bỏ ra số vốn lớn như vậy để bồi
dưỡng bọn thổ phỉ làm trợ thủ, chứng tỏ giá trị thứ mà nàng thèm muốn
phải vô cùng kinh người. Chỉ là nàng thực lực cao như vậy, vì sao phải
tìm một đám thổ phỉ để trợ giúp chứ?
Nghĩ tới đây, hắn lại không khỏi buồn cười.
Hắc y nhân này hao tổn tâm cơ cực lớn, nhưng không ngờ lại tìm được một đám thổ phỉ có IQ và dã tâm cực cao.
Nếu không phải hôm nay ba tên đầu lĩnh bang Ô Diêm bị mình và Tống
Toàn mấy người đánh chết, hắc y nữ nhân rất có thể sẽ bị những tên thổ
phỉ này tính kế làm phản.
Ngoài ra, Hải Yến cũng nói rằng Đỗ Hoằng bọn hắn vì muốn ăn mảnh bảo
tàng, giai đoạn trước đó đã chuẩn bị rất nhiều, tất cả đều giấu trong
một cái hang động ở núi Song Đỉnh.
Hứa Dương ước chừng rằng sau này thực lực của mình có tăng lên, e
rằng cũng phải có những thứ này hỗ trợ mới có thể lấy được bí bảo trên
tàng bảo đồ.
Tóm lại, đây là một cơ hội cực lớn, đầy rẫy nguy hiểm cực lớn, nếu có thể nắm bắt được, có thể sẽ tăng cường thực lực của mình lên rất nhiều!
Lăng Nguyệt mấy người hiển nhiên đã có chút lo lắng chờ đợi, thấy Hứa Dương an toàn trở về, tất cả đều thở phào nhẹ nhõm, bước lên phía trước hỏi "Hứa thiếu sư, mọi việc vẫn tốt chứ?"
"Hứa thiếu sư, 'Vật không rõ ràng' kia là cái gì? Ma quỷ sao?"
"Hứa thiếu sư..."
Hứa Dương đã sớm nghĩ ra biện pháp để đối phó, chỉ là mỉm cười, ra vẻ cao thâm. Quả nhiên, mấy người rất nhanh liền tự giác không còn hỏi
nữa.
Bách Lí Dao nhưng lại phát hiện ra đại lục mới, chỉ Hải Yến nói "Hứa thiếu sư, đây là ngài bắt được thêm đồ ăn sao?"
Hứa Dương cười mà lắc đầu, "Không, đây là yêu thú mà ta vừa hàng phục được."
Lăng Nguyệt nhìn lấy Hải Yến suy nghĩ nửa ngày, nói "Đây hình như là
một con chim Tước sống đêm, yêu thú cấp thấp nhất. Hứa thiếu sư làm sao
lại phải lãng phí tinh lực trên người cho cái thứ này?"
Nàng lời còn chưa dứt, liền thấy Hải Yến trợn trắng mắt, kêu to liên thanh quạc quạc.
Tống Tiểu Nam cười nói "Nguyệt tỷ tỷ, nó hình như đang rất bất mãn đối với ngươi a."
Trong lòng Hứa Dương tự nhủ đâu chỉ bất mãn đối với Lăng Nguyệt, mà nó còn đem mấy người các ngươi lần lượt tổn hại một lần.
Hắn trừng mắt nhìn Hải Yến một chút, thấp giọng nói "Đây đều là bằng
hữu của ta, cái gì mà gọi là 'Lũ lão nương ngu ngốc' chứ? Ngươi còn
không biết xấu hổ nói người khác ngốc?"
Hải Yến miễn cưỡng quay đầu sang chỗ khác, không lên tiếng nữa.
Mấy người lập tức ngạc nhiên tán dương khen ngợi thêm, "Thật là một con chim có linh tính."
"Ngươi nhìn nó như thể, giống như là có thể nghe hiểu được chúng ta nói chuyện vậy."
"A, thật là đáng yêu..."
Bách Lí Dao rất nhanh lại phát hiện tình huống mới, nhìn chằm chằm
vào trong túi áo của Hứa Dương, hiếu kỳ nói "Hứa thiếu sư, ngài đây là
đựng cái gì?"
Tiểu nha đầu thế nào mà lại nhiều chuyện như vậy? Hứa Dương tức giận nói "Thức ăn cho chim."
Bởi vì bị thương, hành trình của mấy người chậm hơn rất nhiều, nhưng đối với Hứa Dương lại là chuyện tốt.
Hắn vẫn là xa xa rơi vào đằng sau đội ngũ, bắt đầu một mình tiến hành tu tập Thiên Vận Triền Tâm Công. Bởi vì sáng nay lúc đối địch Mị Thuật
đã lập lên được kỳ công, nên bây giờ hắn quan tâm hơn đến môn công pháp
này.
Mà Hải Yến thì dưới sự phân phó của hắn, đứng canh gác ở trên vai của Lăng Nguyệt, để phòng mấy người kia nhìn thấy sự khác thường.
Khi Hứa Dương mặc niệm dẫn linh khẩu quyết, triệu tập tinh hoa Linh
Nguyên từ bên trong khí huyết, nhưng lại không khỏi giật nảy cả mình ——
Linh Nguyên trong cơ thể lại cuồn cuộn không ngừng như nước sông, nồng
độ quả thực là hắn từ trước đến giờ chưa từng gặp qua, tổng lượng Linh
Nguyên chỉ sợ bù đắp được hắn trước kia góp nhặt trong hai ba tháng!
Hứa Dương thầm nghĩ, đây chẳng lẽ là Linh Nguyên ẩn chứa trong thịt Thị Khuê Lang lần trước ăn vào nhưng chưa được hấp thu xong?
Hắn thử vận hành Tâm Pháp Thiên Vận Triền Tâm Công, lúc này Linh
Nguyên hùng hồn kia trào lên một trận ở trong cơ thể, suýt nữa làm hắn
luyện đau xốc hông.
Đến cái thế giới này đã hơn một năm, chưa cảm thụ qua linh lực dâng trào như thế này a!
Hắn vội vàng ổn định tâm thần, bắt đầu chậm rãi thao túng vận chuyển
Linh Nguyên, thẳng cho đến khi gần ăn tối, rốt cuộc mới thành công hoàn
thành một vòng vận khí công sau nhiều lần thất bại.
Theo một cỗ linh lực rất lớn rót vào đan điền, Hứa Dương chỉ cảm thấy tràn đầy năng lượng, toàn bộ cơ thể từ trên xuống dưới dường như cũng
tràn đầy sức mạnh vô tận, khiến hắn quả thật muốn phát tiết nhanh chân
phi nước đại một chút mấy chục dặm.
Tống Tiểu Nam đốt lửa trại bên đường núi, Tống Toàn bắt đầu chẻ củi.
Hứa Dương đi qua, nhặt một cành cây Tống Toàn vừa chặt, dùng hai tay
gấp lại, cành củi khô dày như cái cây cán bột rất dễ dàng bị hắn bẻ gãy.
Á đù! Hắn hưng phấn trong lòng không thôi, sức mạnh cơ bắp này nâng
cao không chỉ một lần! Mặc dù còn kém xa sự mạnh mẽ của Lăng Nguyệt,
Tống Toàn các nàng, nhưng đã là sự tăng cao lớn nhất kể từ khi mình đến
cái thế giới này.
Quả nhiên Linh Nguyên dồi dào mới là tiền vốn tu luyện linh lực!
Hắn đang suy nghĩ, có muốn quay trở lại thu thập tất cả thịt Thị Khuê Lang còn lại hay không, thứ này quả thực là đại bổ a!
Tống Toàn vội vàng bước đến cầm lấy cây củi trên tay hắn.
Ngón tay của hai người vô tình chạm vào nhau, Tống Toàn lập tức đỏ
mặt, hoảng sợ nói "Làm sao có thể phiền Hứa thiếu sư làm mấy việc nặng
này được? Cứ để ta."
Hứa Dương nghe theo lời can gián, đi đến một bên tiếp tục tu luyện công pháp của mình.
So với lúc trước rất khác, lần này sau khi hắn hoàn thành một vòng
vận khí công vận chuyển linh lực, trong huyết khí của hắn vẫn còn rất
nhiều tinh hoa Linh Nguyên, đủ cho việc tiến hành tu luyện một hai vòng
vận khí công.
Hứa Dương có thể cảm giác được một cách rõ ràng, theo sự không
ngừng hoàn thành vận chuyển Thiên Vận Triền Tâm Công, khí huyết của bản
thân hắn cũng càng thêm tràn đầy, sau này coi như không có Linh Nguyên
trong thịt Thị Khuê Lang, tinh hoa Linh Nguyên có thể sinh ra trong
thân thể của hắn cũng sẽ nồng đậm hơn rất nhiều so với trước kia.
Đây chính là vòng tuần hoàn lương tính!
Tu Linh khiến cho thân thể đạt được rèn luyện, khí huyết càng thêm
dồi dào, từ đó có thể ngưng tụ ra càng nhiều tinh hoa Linh Nguyên hơn,
tiến một bước nâng cao hiệu suất Tu Linh. Lăn xuống như một quả bóng
tuyết cho đến khi nó đạt đến giới hạn của công pháp.
Nhưng không biết có bao nhiêu người, đặc biệt là nam nhân, đều bởi vì không cách nào thu thập được một chút tinh hoa Linh Nguyên ban đầu cần
thiết cho Tu Linh kia, mà cả đời bị ngăn ở một bước luyện khí nhập môn
này.
Hứa Dương trong lúc phấn khích, hắn cũng tự hỏi, tại sao người trong
thế giới này chưa từng phát hiện ra chuyện đơn giản là lấy được tinh hoa Linh Nguyên từ trong thịt yêu thú nhỉ?
Nếu không, nồng độ Linh Nguyên không phải là một trở ngại lớn đối với nam nhân, mà ngay cả những nữ nhân có tài vận kém cũng có thể hưởng lợi từ nó.
Chẳng lẽ là do thể chất của mình có chỗ đặc biệt gì sao?
Hắn nghĩ nửa ngày cũng không có đầu mối gì, liền dứt khoát không
quan tâm đến nó nữa, tiếp tục chuyên tâm với việc luyện tập Tâm Pháp
Thiên Vận Triền Tâm Công của mình.