Cố Ninh Tinh hôm nay cô chuẩn bị tinh thần để đến gặp Âu Thành Nghiêm về chuyện công ty Cố thị,
Hàn Đình Thâm thì lại muốn đi cùng cô đến đó để có gì thuận tiện nói
chuyện, và bảo anh ta nhượng lại công ty, nhưng Cố Ninh Tinh lại lắc đầu bảo không cho,
Vì cô muốn đi đến đó cùng Emma, thuyết phục anh ta bằng bất cứ giá
nào mà anh ta muốn, nhưng cô sẽ không nhường nhịn anh ta nếu có gì quá
đáng,
Cô chuẩn bị xong xuôi, và cùng Emma đi đến công ty Âu thị, và cũng
trước đó Emma đã giúp cô liên lạc với trợ lý của Âu Thành Nghiêm, bảo là khoảng thời gian ấy sẽ đến, và cho cô một cuộc gặp mặt,
Phía bên Âu Thành Nghiêm liền nhanh chóng đồng ý ngay, sao phải không đồng ý được chứ, anh ta bên này rất đáng mong chờ cô đến gặp mình,
Cố Ninh Tinh và Emma thật nhanh cũng đến công ty Âu thị, và vì đây là lần thứ hai cô đến nơi này, Cố Ninh Tinh đi đến gần cửa công ty, rồi
sau đó dừng lại, nhìn xung quanh từ trên xuống dưới, cô ngay lập tức thở dài một hơi, và cố định tinh thần mình lại,
Lúc bước từ ngoài vào trong sảnh công ty, cô lại được những người
trong công ty điều nhìn cô với ánh mắt vừa thích lại ngưỡng mộ, vì cô
quá đẹp,
Vẫn là thân hình mảnh mai, eo nhỏ với chiếc váy bó eo và áo sơ mi
trắng đơn giản, cùng với áo khoác cùng tông màu của chiếc váy, và giày
cao rót màu đen,
Tuy quần Áo là đơn giản, nhưng số tiền của nguyên một bộ là không hề
đơn giản, vì là loại được thiết kế riêng số lượng có hạn, nên người am
hiểu quần Áo thì sẽ nhìn ra ngay, vì bộ đồ ấy đơn giản mà đẹp, là vì kèm theo cái khuyên cài áo mà chính người thiết kế đã làm, nó đã tôn vinh
sự đẹp đẽ với bộ đồ,
Thế nhưng người đẹp nhờ lụa, còn Cố Ninh Tinh lại lấn át cái bộ đồ, là lụa đẹp lại nhờ người, vì cô mặc rất sang trọng,
Cố Ninh Tinh vừa bước vào sảnh, thì chưa kịp đến quầy nhân Viên, để
có lịch hẹn, nhưng lúc này đột nhiên Phong Diệp chạy đến còn mời cô,
"Phu nhân, cô hãy đi cùng tôi "
Cố Ninh Tinh nghe đến hai từ phu nhân, cô liền giật mình, sau đó mới
trở thành khó chịu,"Trợ lý Phong, anh đừng gọi tôi là phu nhân được
không, tôi với anh ta đã ly hôn rồi "
Thế nhưng cô lại không biết mình đã vô tình nói ra những lời nói
không hay, mà trong đó có lời nói liên quan, mình có quan hệ với Âu
Thành Nghiêm,
Phong Diệp, cũng biết cô chính là Cố Ninh Tinh, nhưng cậu cũng hành
động như Âu Thành Nghiêm vậy, chỉ biết giả vờ, giờ nghe cô đã thừa nhận
rồi,"Nói vậy là, người đã thừa nhận mình chính là đại phu nhân rồi "
Biết mình đã bị nói hớ hênh, nên đã im lặng không nói lời nào nữa chỉ đi theo cậu ta đến phòng tiếp khách,
Phong Diệp đưa cô đến ngay cửa, rồi còn nghiêm túc mời cô vào trong,
"Chủ tịch đang ở bên trong đợi người đấy ạ "
Cố Ninh Tinh đứng hình một lúc, sau đó còn thở dài một hơi, rồi mới gật đầu với Phong Diệp để cảm ơn cậu,
Vừa bước vào bên trong, thì cô nhìn thấy Âu Thành Nghiêm đang ngồi trên ghế sofa chờ cô,
Anh ta nhìn thấy cô, ngay lập tức mỉm cười vui mừng, không còn tỏ vẻ
ra dáng lạnh lùng nữa, "Ninh Tinh em đến rồi à, mau ngồi đi"
Cố Ninh Tinh vẫn bình tĩnh, rồi nhẹ nhàng ngồi xuống đối diện với anh ta, nhưng dù lúc này anh ta đang hỏi, cô chỉ im lặng và quay qua nhìn
Emma bảo cô lên tiếng,
Emma hiểu hành động và ánh mắt của cô, sau đó ngay lập tức cô mỉm
cười lên tiếng bàn chuyện "Chủ tịch Âu, ngài cũng biết bên tôi đến tìm
ngài là để bàn bạc chuyện gì mà đúng không ạ "
Anh ta không quan tâm lời nói của Emma, anh ta chống cằm một tay, còn nhìn cô chằm chằm mà mỉm cười nhẹ nhàng hỏi cô,"Ninh Tinh sao em lại
không nói chuyện với anh vậy "
Cố Ninh Tinh mặc dù không nhìn mặt anh ta, mà còn từ đầu đến cuối toàn tránh né ánh nhìn của anh ta,
Lúc này anh ta khiêu khích cô, cảm thấy anh ta đang muốn đùa giỡn,
nên cô mới bất đắc dĩ thở dài một hơi còn kèm theo nét mặt cau mày nhẫn
nhịn lên tiếng, "Chủ tịch Âu, tôi đến đây để bàn về chuyện công ty Cố
thị, mong ngài có thể nhượng bộ, mà bán lại cho tôi được chứ "
Dù cho Cố Ninh Tinh có nói những lời nghiêm túc, anh ta vẫn không hề
quan tâm đến việc cô đến đây để giao dịch mua bán, mà cứ nói những lời
luyên thuyên, "Ninh Tinh đừng gọi anh như thế, nghe xa lạ lắm "
Âu Thành Nghiêm vốn không thích cách kêu gọi anh như vậy, vì anh nghe lại có cảm giác đau lòng và cả hai thật sự rất xa lạ,
Cố Ninh Tinh hai tay nắm thật chặt với nhau, cố gắng kiềm chế lòng
mình và cách nhẫn nhịn anh ta, sau đó cô vẫn chuyển về đề tài mua bán,
"Chủ tịch Âu, tôi không có thời gian để đùa với ngài, nếu ngài bán lại công ty cho tôi, vậy thì ra một cái giá đi "
Cố Ninh Tinh vì muốn nhanh chóng thuyết phục anh ta đồng ý bán đi cho cô thật nhanh nhất, để cô nhanh chóng rời khỏi nơi này,
Thấy cô cứ nhắc đến việc mua bán, khiến anh ta bực mình, lúc này mới
nhìn về hướng Emma mà ngang nhiên lạnh lùng đuổi người,"Cô ra ngoài đi "
Emma nghe vậy liền hốt hoảng, quay qua hướng Cố Ninh Tinh nói, "Cố Tổng... "
Emma không phải sợ anh ta đuổi mình ra, là vì trước đó Kháp Kháp bảo
là luôn luôn phải ở cạnh Cố Ninh Tinh, không được để cô một mình, nhất
là cùng với Âu Thành Nghiêm, tuyệt đối không thể,
Cảm thấy cô không nghe lời anh ta nói, anh ta dù đang bực mình vì có
chướng ngại vật của cả hai, thế nhưng anh ta lại không đuổi được, vì đó
là người của cô, nên anh ta mới dùng cách khác, "Nếu cô không ra ngoài,
tôi sẽ đổi ý không bán nữa "
Lời nói của anh ta nói ra, mà thở một hơi, lời nói cũng trở nên lạnh lùng hơn,
Emma lúc này chỉ còn biết ra ngoài, vì anh ta là người nói một làm
một, rất tàn nhẫn đối với những lời nói và hành động, "Được, tôi sẽ ra
ngoài, vậy chào ngài chủ tịch "
Emma dù cho Cố Ninh Tinh nắm tay cô nhất quyết không cho đi, cô cứ
nếu giữ, nhưng Emma là vì cô, vì cô cần công ty Cố thị, nên mới ra
ngoài, sau đó mới cúi xuống chào Âu Thành Nghiêm rồi ra ngoài,