"Đưa tay anh đây."\_Lãng Minh đeo nhẫn vào tay Tần Thiên Lăng
Tần Thiên Lăng cũng đeo nhẫn vào cho Lãng Minh. Tần Thiên Lăng đứng dậy ôm chặt lấy Lãng Minh.
"Cảm ơn em..."
Lãng Minh có hơi hụt hẫng vì cái trình tự lúc nãy. Ai lại kết hôn rồi mới tỏ tình, bất hợp lí quá mà.
Tần Thiên Lăng cứ làm như Lãng Minh sẽ không từ chối anh. Thế nên là, cứ tới tấp hôn lấy Lãng Minh.
"Buông tôi ra được rồi."
"À...Được."
"Tôi có điều muốn thương lượng."
"Ngồi xuống trước."
Hai người ngồi xuống.
"Em nói đi."
"Có thể giấu chuyện chúng ta kết hôn được không?"
Tần Thiên Lăng nhìn xuống, tỏ vẻ không vui.
"Tại sao?"
"Vì tôi vừa vào công ty. Nếu mọi người biết tôi kết hôn với anh thì mọi người sẽ nghĩ..."
"Được. Hiểu rồi."\_Tần Thiên Lăng ngắt ngang
"Vậy về thôi."\_Tần Thiên Lăng lạnh lùng bỏ ra xe
Lãng Minh tự hiểu thân phận. Anh chạy theo, tự mở cửa xe, thắt dây an toàn.
"Đưa em về bệnh viện."
"Ừm..."
Tốc độ của xe thể hiện được sự giận dữ của Tần Thiên Lăng.
"Đến rồi. Tôi đưa em vào."
Lần này, Tần Thiên Lăng đi trước, Lãng Minh lẻo đẻo đi theo. Đến phòng Tiêu Như Thảo, thì có một vấn đề.
Thần sắc của Tiêu Như Thảo có chút kỳ lạ.
"Mẹ, con về rồi."\_Lãng Minh
Tiêu Như Thảo đưa giấy kết hôn của Tần Thiên Lăng và Lãng Minh lên.
"Giải thích cho mẹ."
Mặt Lãng Minh đơ luôn. Tần Thiên Lăng thì đứng yên.
"Mẹ, bình tĩnh. Sức khỏe vẫn quan trọng."
"Vậy thì giấy chứng nhận kết hôn này là thế nào?"
Lãng Minh hít một hơi thật sâu.
"Vâng. Con đã kết hôn với Tần Thiên Lăng khi chưa có sự cho phép của mẹ. Con cũng cảm thấy con...hấp tấp nhưng..."
"Ha...ha...ha..."\_Tiêu Như Thảo cười lớn
"Hai đứa làm gì mà nghiêm trọng vậy? Bà già này cũng rất nắm bắt thời đại. Hai đứa có tình cảm thì cứ lấy nhau. Không phản đối."
Lãng Minh thở phào. Tần Thiên Lăng thì cười nhẹ.
"Mẹ, thức ăn có hợp khẩu vị không?" \_Tần Thiên Lăng
"Tiếng " mẹ" nghe lọt lỗ tai lắm đấy." \_Tiêu Như Thảo đùa giỡn
"Vâng...sau này, Lãng Minh cứ để con chăm sóc giúp cho."
Tần Thiên Lăng lại gần Tiêu Như Thảo.
"Được."
Lãng Minh thấy tình cảm hai mẹ con đó liền thấy tủi thân.
"Tần Thiên Lăng, anh về được rồi."
Lãng Minh kéo Tần Thiên Lăng ra ngoài.
"Tôi nghĩ anh còn nhiều việc để làm nên..."
Tần Thiên Lăng đột nhiên ôm lấy Lãng Minh.
"Về đây."
Tần Thiên Lăng cứ thế bỏ đi. Mặc kệ những tiếng kêu la của những nữ y tá. Cả Lãng Minh và Tần Thiên Lăng đều rất đẹp trai. Mà cả hai còn yêu nhau, làm thế nào những nữ y tá đó không kích động được.
Còn về phần Lãng Minh, anh như bị bỏ bùa rồi. Lãng Minh xuất hiện hiện tượng u mê Tần Thiên Lăng.
Tần Thiên Lăng đã đi được một chút mà tay Lãng Minh vẫn đưa lên tựa như đang ôm ai.
Một nữ y tá lại lay người Lãng Minh.
"Anh có bị làm sao không?"
"Tôi...không sao."\_Lãng Minh bước vào trong
Tiêu Như Thảo đợi Tần Thiên Lăng rời khỏi thì bà mới hỏi Lãng Minh.
"Quen nhau từ lúc nào?"
Lãng Minh không thể nói là chỉ mới vài ngày nên anh đã nói dối.
"4 năm rồi."
"Giấu mẹ lâu thế à?"
"Con...xin lỗi."
"Hay con đưa mẹ đi dạo?"\_Lãng Minh chuyển chủ đề một cách lúng túng
"Được thôi."
Lãng Minh dắt mẹ đi dạo xung quanh.
Trong khi đó, Tần Thiên Lăng quay lại công ty. Anh thu xếp đồ đạc, tiện thể thu dọn đồ của Lãng Minh.
Thấy Tần Thiên Lăng, Đặng Tiêu Tư liền vui mừng.
"Boss... Còn rất nhiều hồ sơ, anh làm giúp tôi với."\_Đặng Tiêu Tư vẫn trò cũ
"Không rảnh."
Tần Thiên Lăng rời khỏi. Một tia hy họng được về nhà sớm cũng lại tắt.
Tử Hạ Vũ cũng còn ở đó. Anh ở lại để làm bản kế hoạch do Liêu Nhất Vỹ giao cho.
Đặng Tiêu Tư bước ra văn phòng thì thấy bóng lưng của Tử Hạ Vũ.
"Vẫn còn làm việc sao?"
"Ừm..."
"Nhân viên mới mà cũng chăm chỉ phết."
Tử Hạ Vũ nghiêm mặt, cảnh báo Đặng Tiêu Tư ra chỗ khác, đừng có làm phiền anh.
"Thế thôi mà đã nóng giận rồi, không tốt cho sức khoẻ."\_Đặng Tiêu Tư biết điều, rời khỏi
Tần Thiên Lăng quay về nhà tắm rửa rồi đến chỗ Lãng Minh. Tiêu Như Thảo cũng chuẩn bị đi ngủ.
"Tôi đem quần áo đến cho em."
"Cảm ơn..."
Tiêu Như Thảo nghĩ một lát.
"Con về nhà mà ngủ, mẹ không sao đâu."
Nghe vậy, Tần Thiên Lăng cực kỳ thích thú.
"Về nhà mà ngủ đi."\_Tần Thiên Lăng
Lãng Minh thì không thích rồi.
"Không đâu...con ngủ ở đây cũng được."
"Sao mà được? Con xem con chưa tắm rửa gì cả."\_Tiêu Như Thảo
"Đúng đấy. Về mà ngủ với tôi."
Tần Thiên Lăng đắp chăn, tắt đèn cho Tiêu Như Thảo.
"Chúng con về đây ạ."
Tần Thiên Lăng cứ thế kéo Lãng Minh ra xe. Anh trông trạng thái rất vui. Có người sẽ ngủ cùng anh.
Lãng Minh về đến nhà Tần Thiên Lăng.
"Sau này, ngôi nhà này là của em."
Tự dưng, Tần Thiên Lăng nói thế làm gì? Lãng Minh không hiểu được hàm ý của Tần Thiên Lăng.
"Trong trường hợp này, em phải nói gì?"
"Tôi không biết."\_Lãng Minh nhìn Tần Thiên Lăng với đôi mắt tròn xoe
"Có nghĩa là em dọn đến ở cùng tôi."\_Tần Thiên Lăng nói \_Continue\_