Cái cánh khổng lồ đầy lông vũ đập đến, tốc độ cực kì chóng mặt, bên trên còn mang theo lực lượng cuồn cuộn.
Võ Tuấn Kiệt lúc này không màng đến việc tấn công Mỹ Ngọc Linh nữa, hắn lập tức nhảy ra phía sau.
Cái cánh lúc này đã đến, nó nện thẳng về phía Mỹ Ngọc Linh khiến ánh mắt nàng xuất hiện vẻ kinh hãi.
Năm con hắc xà lập tức xuất hiện rồi phóng đến hòng ngăn cản cái cánh đó, bất quá dường như vô dụng, năm con hắc xà vừa va chạm lập tức đã bị đập cho tan biến.
Mỹ Ngọc Linh chứng kiến cảnh này thì sắc mặt trở nên ngưng trọng, Hắc Độc Ngân Phiến cấp tốc tỏa ra vô số độc khí bao bọc xung quanh nàng.
Cái cánh vẫn tiếp tục lao đến, nó nện thẳng vào người Mỹ Ngọc Linh
khiến nàng ta như một cái giẻ văng ra xa, miệng hộc ra một đống máu lớn. Sau cú va chạm, thân thể nàng rơi xuống một góc rồi nằm bất động, không rõ còn sống hay đã chết.
Chưa dừng lại ở đó cái cánh kia lúc này lại chuyển mục tiêu sang phía Võ Tuấn Kiệt, nó một lần nữa vung đến phía hắn.
Như đã nói, Võ Tuấn Kiệt đương nhiên không hề sợ, Đế Hỏa Long Ảnh Đao vung lên với vô tận hỏa diễm màu xanh sau đó chém xuống.
Hỏa đao chém mạnh vào chiếc cánh, điều đáng nói đó là dưới uy lực của một Vũ Tiên như hắn vậy mà lại không thể gây nên ảnh hưởng cho nó, thậm chí lúc này cả hai còn đang ở thế giằng co.
- Không thể nào! Con yêu thú này... là Lục giai!
Một yêu thú đủ sức bất phân thắng bại với hắn, một chiêu đánh gục Mỹ
Ngọc Linh như vậy chắc chắn chính là yêu thú Lục giai, bét nhất cũng
phải là Lục giai Sơ kì.
Võ Tuấn Kiệt lúc này cực kì ngoài ý muốn, hắn trước đó đã khẳng định
yêu thú Lục giai sau khi hóa thành hình người thì toàn bộ đã rời khỏi
đây, không ngờ lúc này lại xuất hiện một con.
Con yêu thú dường như nhận ra Võ Tuấn Kiệt lợi hại, nó đột nhiên thu lại chiếc cánh của mình vào trong bóng tối.
Chỉ thấy ngay sau đó từ bên trong, một thân ảnh lập tức phóng ra, hắn nhảy vọt một cái rồi đáp xuống trước mặt Tuấn Kiệt.
Kẻ vừa xuất hiện là một tên nam tử to lớn, trên thân hắn mặc áo bào
màu nâu nhạt giống như màu lông của cái cánh vừa rồi, phía sau lưng còn
có một chiếc áo choàng lông vũ.
Mà gương mặt của nam tử này cực kì tà dị, khuôn mặt hắn tái xạm, hai hốc mắt của hắn thâm đen xì như kẻ thiếu ngủ lâu ngày.
Ánh mắt hắn lúc này nhìn vào Võ Tuấn Kiệt một cách lạnh lùng, trên môi cong lên nở một nụ cười bí hiểm.
Võ Tuấn Kiệt không cần suy nghĩ cũng đoán ra kẻ này là ai, hắn chính là hình dạng nhân loại của con yêu thú vừa rồi.
- Đã bao nhiêu lâu rồi mới có nhân loại xuất hiện ở đây, cuối cùng ta cũng có thể vận động cơ bắp rồi! - Tên nam tử nhếch mép nói.
Võ Tuấn Kiệt ánh mắt cẩn trọng nhìn tên nam tử kia, hắn không dám có chút sơ xuất trước kẻ địch chưa rõ thâm sâu như vậy.
- Ngươi đã là yêu thú Lục giai, tại sao vẫn ở trong mộ địa này! - Hắn hướng tên nam tử hỏi một câu.
Tên nam tử nghe Võ Tuấn Kiệt hỏi thì chỉ cong miệng cười một cái sau đó nói:
- Hừ, ta còn ở đây là để bảo vệ nơi này khỏi đám nhân loại như các ngươi!
Hắn nói rồi dẫm mạnh vào mặt đất một cái, thân thể lập tức như một
ngọn gió lao đi, xung quanh người hắn bộc phát ra khi tức cường đại.
- Lục giai Trung kì! - Võ Tuấn Kiệt kinh hô một tiếng.
Qua khí tức mà tên nam tử vừa phát ra hắn có thể nhận ra kẻ này có tu vi đã đạt đến Lục giai Trung Kì.
Tên nam tử tung ra một quyền, bên trên quyền ấn lập tức xuất hiện lực lượng của hắc ám thuộc tính, chưa hết xung quanh nắm đấm còn xuất hiện
kình phong cuồn cuộn.
- Yêu thú song hệ! - Võ Tuấn Kiệt lại được một phen ngạc nhiên.
Trong Hắc Đế Thần mộ địa này, đa số yêu thú đều là hắc ám hệ cho nên
khi tên yêu thú này xuất hiện này bộc phát ra Phong thuộc tính càng
khiến hắn cảm giác được tên này khó chơi.
Đế Hỏa Long Ảnh Đao trên tay hắn lập tức vung ra một trảm với hỏa diễm màu xanh ngăn cản.
Ầm
Quyền đao va chạm, một lực xoáy mạnh mẽ tức khắc bùng phát xung quanh cả hai, không gian xung quanh triệt để vặn vẹo thành những đường cong.
Hai cấp Tiên cường giả giao đấu đương nhiên khác hẳn so với Đế giả
giao đấu, uy lực từ chiêu thức của hai người đã đủ sức để tác động đến
không gian xung quanh.
Cả hai lúc này vẫn đang trong trạng thái giằng co không ai chịu ai,
thực lực của hai người cũng không chênh lệch quá lớn nên trong chốc lát
cũng khó mà phân thắng bại trong một chiêu.
Mà Võ Tuấn Kiệt sắc mặt lập tức khó coi bởi luồng kình phong trên nắm đấm của tên nam tử yêu thú kia đang không ngừng đè ép nhằm đem hỏa diễm của hắn dập tắt.
Cũng may, hắn phát hiện ra tên nam tử này chỉ mới đột phá Lục giai
Trung kì không lâu, tu vi chỉ sánh ngang với tu sĩ Vũ Tiên tứ trọng mới
đột phá, cộng thêm hỏa diễm của hắn mạnh mẽ cho nên mới có thể địch lại
được tên này.
Tên nam tử nhận thấy một quyền không thể đả thương Võ Tuấn Kiệt mặc
dù hắn chỉ mới là Vũ Tiên nhất trọng thì cực kì ngạc nhiên, đặc biệt là
khi nhìn thấy hỏa diễm của hắn lại có màu xanh thì càng ngạc nhiên hơn.
Tên yêu thú này đã ở trong mộ địa từ lúc mới được sinh ra, trong thời gian từ đó đến giờ hắn chỉ mới chạm mặt vài tên nhân loại bình thường
cho nên kiến thức về những thứ như dị thuộc tính hay thuộc tính biến dị
hắn đều mù tịt, bởi vậy mới có sự bất ngờ này.
Thấy chỉ một quyền không ăn được, tên nam tử lại tiếp tục tung ra thêm một quyền tương tự vào lưỡi đao của Võ Tuấn Kiệt.
Hai quyền đánh ra đã khiến thế cân bằng bị phá vỡ, Võ Tuấn Kiệt cũng vì vậy mà bị bật lùi về phía sau.
Tên nam tử định thân lại, lúc này hắn mới liếc về phía Mỹ Ngọc Linh đang bất tỉnh ở một góc rồi lên tiếng:
- Không ngờ nữ nhân kia chỉ mới là Vũ Đế Lục trọng lại có thể ăn một
kích của ta mà không chết. Trước tiên để ta giải quyết ả rồi quay lại
chơi với ngươi sau! - Hắn nói rồi tùy ý đánh ra một chưởng về phía Mỹ
Ngọc Linh.
Nữ nhân lúc này đã không còn ý thức, hắn chỉ cần đánh ra một chưởng
tùy ý cũng có thể lấy mạng của nàng nên cũng không cần phí nhiều sức làm gì.
Võ Tuấn Kiệt nhìn chường ấn đang bay về phía nàng thì trên mặt không có chút biến sắc, trong lòng hắn cũng không có gì phản đối.
Đương nhiên trước sau gì hắn cũng giết nàng, để tên này ra tay hộ cũng không có vấn đề gì.
Chưởng ấn đằng đằng sát khí bắn đến phía Mỹ Ngọc Linh, lực lượng của nó cũng không quá cao.
Ở trạng thái hiện tại nàng ta không còn lí trí để sử dụng nguyên khí
nên cũng không khác gì phàm nhân, tên yêu thú chỉ cần dùng chưa tới một
phần mười công lực cũng tự tin có thể lấy mạng nàng.
Bất quá không cho hắn được như ý, rất nhanh, một ngọn lửa đã bắn đến rồi đánh nát chưởng của hắn.
- Nữ nhân kia là con mồi của ta chứ không phải của ngươi! - Võ Tuấn Kiệt ngạo khí nói ra.
Từ đầu là hắn đánh cho nàng bị trọng thương, nếu lúc này để tên yêu
thú kia lấy mạng nàng ta chẳng phải là quá bất công cho hắn sao?
Cũng vì lý do đó mà Võ Tuấn Kiệt mới ra tay, không phải để cứu mạng
Mỹ Ngọc Linh mà là vì không muốn kẻ nào hớt mất tay trên của mình.
- Haha, không phải vừa rồi ngươi còn muốn giết nàng ta sao? - Tên nam tử có chút ngạc nhiên khi hắn đột nhiên ra tay ngăn cản.
Tên nam tử lúc trước đã ẩn nấp trong bóng tối quan sát trận chiến
giữa hai người, sau khi thấy Mỹ Ngọc Linh liên tục yếu thế thì hắn đã
quyết định công kích nàng, mục đích của hắn đó là loại bớt đi một kẻ
địch.
Nếu như tên nam tử đột nhiên xuất hiện, nói không chừng lúc đó cả hai người Tuấn Kiệt và Ngọc Linh sẽ tạm gạt bỏ hận thù để liên thủ chống
lại hắn.
Võ Tuấn Kiệt không trả lời mà chỉ dùng ánh mắt vô thần nhìn tên nam tử như thể đang đợi hắn ra tay.
- Đợi ta xử lý ngươi xong thì sẽ đến lượt ả ta thôi!
Tên nam tử không tiếp tục nhiều lời, thân pháp thi triển, hắn lập tức phóng đến phía Võ Tuấn Kiệt, lần này hai tay hắn tung ra hai chưởng
riêng biệt, một chưởng Phong thuộc tính, một Hắc Ám thuộc tính.
Hai cái chưởng ấn một đen một trong suốt cứ vậy lao tới phía Tuấn
Kiệt, uy lực từ hai chiêu này thậm chí còn mạnh mẽ hơn so với quyền lúc
trước.
Võ Tuấn Kiệt lúc này không thể không hành động, đại hỏa đao vung lên, hỏa diễm bừng bừng bộc phát.
- Hỏa Long Trảm!
Một trảm vung ra, không gian xung quanh lập tức vang lên âm thanh long ngâm rung động.
Hỏa đao chém vào song chưởng của tên yêu thú, không gian chung quanh một lần nữa vặn vẹo còn kịch liệt hơn lần trước.