Hai nhóm người đấu đá nhau triền miên không dứt, cả hai bên vẫn bất
phân thắng bại, chỉ có vài người thực lực không đủ nên bị thương không
ít.
Hồng Quan, Hồ Sơn, Tịnh Hải lúc này chỉ có thể đứng sang một bên, đây vốn là tranh đấu giữa hai phe nên bọn hắn không thể tham gia vào.
Hồng Quan thì lại khác, hắn mặc dù không thể tham chiến mà chỉ có thể quan sát Lam Linh nhưng chỉ cần nữ nhân Mỹ Ngọc Linh kia gây nguy hiểm
tới nàng thì hắn sẽ lập tức nhảy vào.
Công kích vẫn bắn ra liên miên, cả một vùng đất hiện tại đã trở thành một mớ hỗn độn, cảnh quan bị tàn phá nặng nề.
Những vũ kĩ đánh ra như đạn bay vèo vèo trên chiến trường, chỉ cần bước vào bên trong sẽ lập tức dính phải công kích.
Nhiều nơi ở bên trong lúc này đã trở thành hỗn chiến chứ không còn là đối chiến nữa, bất kì ai cũng phải cảnh giác xung quanh bởi không biết
lúc nào sẽ trở thành mục tiêu.
Bên phía Long tộc, Hắc Vụ Sơn nổi trội hơn về chiến lực nên lúc này
người của phe Kim Nhật liên tục bị đẩy lùi, có không ít kẻ đã bị thương, một số kẻ ở cả hai phe đã phải nằm xuống.
Số lượng quan chiến ở xung quanh đấu trường cũng ngày một đông, hiển
nhiên âm thanh chiến kịch liệt như vậy khiến bọn hắn không thể không chú ý.
Vù
Lúc này những tiếng xe gió lập tức ùa tới, từ trong rừng cây phóng ra hàng loạt thân ảnh, dẫn đầu nhóm là một thanh niên y phục đỏ sọc đen,
chính là Đông Thành.
- Ồ, không ngờ lại đông vui như vậy! - Đông Thành nói.
Long Tín đang chiến đấu với Võ Tuấn Kiệt nhìn thấy bọn Đông Thành đã
tới thì vẻ mặt liền vui vẻ, trái ngược với sắc mặt của Võ Tuấn Kiệt lúc
này.
- Đông Thành, giúp ta cầm chân tên này! - Hắn hô lên.
- Được!
Đông Thành nói sau đó lao đến thay Long Tín đánh với Võ Tuấn Kiệt,
một chưởng ấn khổng lồ tạo thành từ cát đen cấp tốc hình thành trên tay
hắn, uy thế Vũ Đế lục trọng cũng cuồn cuộn mà ra.
- Khốn kiếp!
Võ Tuấn Kiệt sắc mặt vô cùng khó coi, hắn đã thông tri cho đám người kia nhưng hiện tại vẫn chưa thấy bọn hắn xuất hiện.
Hắn vươn tay tung ra một hoả chưởng đối đầu với chưởng của Đông Thành, hai lực lượng đen đỏ bạo tạc mà va vào nhau.
Cát cùng lửa từ trong va chạm bị giải phóng ra bên ngoài, hai lực lượng tràn ra khiến cả hai người lập tức phải thối lui.
Đông Thành tuy xếp sau Long Tín một bậc trên Hoàng Kim Bảng nhưng cả
hai cũng không có cách biệt gì nhiều, một chiêu đánh ra đã đủ để ép Võ
Tuấn Kiệt phải chật vật dù tên này vượt hơn hắn ba bậc.
So với những bậc phía dưới thì từ hạng ba đến hạng sáu của Hoàng Kim
Bảng chỉ là đánh giá khách quan, không có minh chứng nào thể hiện về sự
chênh lệch giữa những người này.
Đông Thành mặc dù hạng sáu nhưng Võ Tuấn Kiệt cũng không dám tự tin
mình có thể đánh thắng hắn, nếu Đông Thành và Long Tín chiến với nhau
thì cũng có kết quả tương tự, chỉ có hạng hai và hạng một mới đủ tự tin
có thể đánh bại bọn hắn.
Cả hai người lúc này lại lao vào nhau, trận chiến nhất thời rơi vào thế bất phân thắng bại.
Những kẻ khác cũng không đứng xem kịch mà lập tức gia nhập trận
chiến, người của phe Huyết Nguyệt vốn đã áp đảo nay lại càng gia tăng
thêm quân số gấp đôi khiến phe Kim Nhật buộc phải tập kết với nhau lại
một chỗ để phòng ngự.
Cao Tiến cùng Đông Kì cũng gia nhập vào trận chiến, cả hai hướng đến
chỗ Mỹ Ngọc Linh đang chiến với ba người mà yểm trợ, Cao Tiến nhìn thấy
Thúy An ở trong đội hình thì trong mắt có chút biến hoá nhưng vẫn thuận
đà mà lao đến.
Hồng Quan ở bên ngoài nhận thấy tình hình không ổn cho Lam Linh nên
liền muốn ra tay tương trợ nàng, cho dù có phải chống lại Huyết Nguyệt
hắn cũng làm.
Vụt
Đúng lúc Cao Tiến và Đông Kì sắp tới thì một thân ảnh lao ra ngăn cản bọn hắn, cả hai lập tức nhìn ra kẻ này là ai
- Là ngươi! - Đông Kì có chút nghiến răng nói.
Kẻ vừa ngăn chặn bọn hắn lúc này chính là Hắc Vũ, hắn cùng đám người
nữ nhân kia cũng vừa mới tới đây, nhìn thấy phe mình đang yếu thế thì
liền nhập cuộc.
- Một mình ngươi muốn chống hai chúng ta?
Cao Tiến nhướng mày hỏi, cả hắn và Đông Kì hiện tại đã là Vũ Đế nhị
trọng trong khi Hắc Vũ chỉ mới là Vũ Đế nhất trọng, chưa kể trước đó tên này còn bại trong tay hắn và thứ hạng trên Thiên Tài Bảng cũng thấp
hơn.
- Ta chỉ câu kéo thời gian thôi - Hắc Vũ nhàn nhạt nói ra.
Hắn biết sức một mình hắn hiện tại đấu với một người đã khó khăn,
huống hồ lực này phải cùng lúc đối đầu hai con quái vật trên Thiên Tài
Bảng, cho nên hắn chỉ đang muốn câu giờ để đợi nhóm Hồng Thủy tới chi
viện mà thôi.
Đông Kì nghe hắn nói thì liền trầm mặt xuống, hắn lập tức lao đến, tay vung chưởng cát trắng về phía Hắc Vũ.
Đương nhiên hắn biết nếu nhóm Hồng Thủy tới đây thì bọn hắn sẽ mất đi lợi thế nên hiện tại phải xử lý tên này càng nhanh càng tốt.
Hắc Vũ cũng nhanh chóng đáp trả, một chưởng dung nham đánh ra nóng
rực đối đầu với chưởng cát của Đông Kì, như thường lệ hai chưởng va chạm với nhau, chưởng cát của Đông Kì có dấu hiệu bị thua thiệt một chút
trước chưởng hoả của Hắc Vũ.
Hai chưởng lực nhanh chóng triệt tiêu lẫn nhau sạch sẽ, chỉ còn để lại nhiệt lượng trong không gian.
Đông Kì lúc này lấy ra một đôi bảo đao, nhìn khí tức cũng biết đã đạt đến Thiên cấp, rồi tiếp đó lấy ra Lưu Sa Bình đeo lên lưng.
Cát trắng từ trong Lưu Sa Bình lập tức ồ ạt phóng ra bao phủ lấy hai lưỡi đao gia tăng thêm sức công kích và độ bền bỉ cho nó.
- Ngươi định chỉ đứng nhìn thôi sao?
Đông Kì quay sang Cao Tiến nói một câu sau đó lại lao đến phía Hắc Vũ.
Cao Tiến một phần cũng không muốn lấy hai đấu một, một phần cũng có ý định để cho Hắc Vũ câu giờ nhưng trước lời nói của Đông Kì hắn không
thể nào không xông lên được.
Hắc Vũ đối đầu với hai công kích cùng một lúc thì không dám có chút
nào khinh thường, Thanh Kim Hoá Hình Thạch hoá thành kiếm, dung nham
cũng cuộn cuộn ào ra nung nóng nó.
...
Phía bên kia, Long Tín sau khi có Đông Thành thế chỗ thì đã chuyển
mục tiêu sang Long Tiêu mà lao tới, Long Tương thấy hắn nhập cuộc thì
cũng nhường lại chiến trường mà rút lui.
Long Tín vẻ mặt cười lạnh bước đến phía Long Tiêu, hiện tại đã không còn ai ngăn cản cho nên hắn cũng không cần vội vàng.
- Ngươi đã có cơ hội chạy, tiếc là không may mắn - Long Tín lại buông lời mỉa mai.
Long Tiêu khuôn mặt không có chút sợ hãi, hắn cũng không phải kẻ sợ
chết cũng không phải là kẻ dễ dàng chấp nhận cái chết, tuy nhiên lúc này trong lòng hắn cũng đã xuất hiện sự ngưng trọng.
Hiện tại hắn chưa đủ sức để đối đầu với Long Tín, cho dù có tung toàn lực thì hắn cũng không có cơ hội.
- Giờ ngươi có thể chết được rồi!
Long Tín nói rồi tùy tiện tụ ra một cái hoàng kim lôi chưởng, với tu
vi Vũ Đế lục trọng hắn có thể một chiêu kết liễu tên này bất cứ lúc nào
mà không có lấy một cơ hội phản kháng.
Long Tiêu sắc mặt trầm trọng nhìn lôi chưởng đang đánh tới, hắn cấp
tốc hóa thành Nhân Long, từng mảnh, từng mảnh long giáp màu xanh thẫm
lấp lánh mọc ra bao phủ toàn cơ thể hắn, long giác bọc kín đầu chỉ để lộ phần giữa mặt, long giác phá vỡ da đầu mà chui ra.
Ngay sau đó hư ảnh kim ngưu trong suốt xuất hiện bao bọc lấy hắn, vô
số tử lôi tím sắc từ lân giáp trên người hắn rót vào kim ngưu khiến nó
càng trở nên mạnh mẽ cuồng bạo hơn.
Long Tín nhìn thấy tên này vậy mà tạo ra được lực lượng như vậy thì
càng chắc tâm muốn giết Long Tiêu, qua màn thể hiện của hắn thì càng
khẳng định một điều đây chính là kẻ có khả năng lớn nhất gây ra biến sự
cho toàn bộ Long tộc trong tương lai, đúng như lời tiên tri.
Tử lôi kim ngưu rống lên rồi lao đến phía hoàng kim lôi chưởng, cả
hai va chạm vào nhau, lôi điện nổ vang rền trời, hỏa lửa tím vàng tung
tóe một vùng, âm thanh khủng khiếp đến độ những tu sĩ đang chiến đấu gần đó phải tạm thời phong bế thính giác.
Tuy vậy một chiêu mạnh nhất của Long Tiêu chưa đủ để có thể đối đầu
với, kim ngưu chỉ có thể đối đầu rồi triệt tiêu một phần lực lượng từ
hoàng kim lôi chưởng sau đó thì bị nó nuốt trọn.
Lôi chưởng lại ầm ầm phóng đến mang theo uy lực có thể giết chết Long Tiêu ngay lập tức, hắn lúc này chỉ có thể phóng ra nguyên khí phòng ngự đến mức cao nhất cao nhất có thể.
Mọi ánh mắt lúc này bất chợt như dừng lại, tất cả đều nín thở trông
đợi, có kẻ chờ đợi khoảnh khắc moọt thiên tài như hắn ngã xuống, có kẻ
thì không muốn hắn chết.
Ngay trước khoảnh khắc đó một tích tắc, từ một điểm dưới mặt đất, một màn sáng trong suốt bỗng nhiên xuất hiện, màn sáng lan tỏa ra xung
quanh tạo thành một cái lồng hình bán cầu nuốt trọn một khu vực rộng
lớn.
Điều đặc biệt là màn sáng này gần như vô hình không kẻ nào có thể
phát hiện ra trừ một người, ngoài ra màn sáng xuất hiện cũng lập tức đem tu vi của tất cả có mặt bên trong giảm xuống ở mức Vũ Đế nhất trọng.
Những kẻ có tu vi cao như Võ Tuấn Kiệt, Đông Thành, Long Tín cũng
không thoát khỏi cảnh ngộ, tu vi của bọn hắn cũng lập tức bị giảm xuống
còn Vũ Đế nhất trọng như những kẻ xung quanh.
Hoàng kim lôi chưởng đang lao đến chỗ Long Tiêu cũng vì vậy mà bị đột ngột bị giảm bớt sức mạnh, uy lực không còn chết chóc như lúc trước
nữa.
Ầm
Lôi chưởng đánh vào người Long Tiêu tuy không gây ra nguy hiểm cho tính mạng của hắn nhưng cũng đủ sức để đánh văng hắn ra xa.
Toàn bộ đá người cảm nhận được dị biến trong người thì một mặt mộng
bức, ngơ ngác không hiểu chuyện gì vừa xảy ra, thậm chí việc đánh nhau
cũng buộc phải dừng lại.