Tiên nữ Thanh Thủy nói: “Thật không ngờ được rằng kiếp trước ngươi
lại mạnh đến vậy, đã tu luyện đến cảnh giới người khu ma cấp năm, chỉ
một bước có thể đột phá lên cấp cao mới”.
“Dòng máu của ngươi giống với kiếp trước, những việc này chắc chắn là có người có ý muốn làm vậy, đã có người sắp xếp”.
“Phía sau có một đôi tay vô hình thúc đẩy mọi thứ”.
Giải thích của tiên nữ Thanh Thủy khiến tôi càng cảm thấy sợ hãi, tiên nữ Thanh Thủy cũng vô cùng lo lắng...
Vốn dĩ chỉ là điều tra và giải quyết chuyện bào thai quỷ lần này, sao lại liên quan đến nhiều thứ như vậy chứ!
Thật đáng sợ...
Tiên nữ Thanh Thủy nói: “Sau khi làm xong chuyện này, lập tức điều
tra thân thế của ngươi, vẫn câu nói đó, ngươi có thể chất Cửu Dương, bố
mẹ ruột của ngươi chắc chắn không phải người bình thường”.
“Trên người tôi và Lý Giai Dao có ngọc bội Âm Dương của Đạo Hội, hai
mươi năm trước, chắc chắn giới âm dương đã xảy ra chuyện lớn, những
chuyện này đều phải giải quyết rõ ràng!”
“Trong đầu tôi vẫn vô cùng hỗn loạn, hết lần này đến lần khác nhớ lại những chuyện đã xảy ra ở kiếp trước, nhớ lại tất cả mọi chi tiết...
Những kí ức này, càng nghĩ lại càng chân thực, giống như khắc ghi trong đáy lòng tôi!
Từ sau lần tự sát ở kiếp trước, kí ức liền kết thúc.
Kiếp trước kiếp này, rốt cuộc là chuyện gì! Tại sao lại xảy ra những chuyện khó hiểu như vậy!
Sức mạnh của Thụ Yêu vẫn chảy trong người tôi, tiếp tục thay đổi cơ thể cho tôi, tôi nhất định phải có được đáp án từ Thụ Yêu.
Đáng tiếc là, dù cho tôi có hỏi gì, những dây mây của Thụ Yêu chỉ biết gật đầu và lắc đầu, không biểu hiện ra được điều gì.
Tiên nữ Thanh Thủy nói: “Thụ Yêu vẫn chưa thành hình, sau này, ngươi
cho Thụ Yêu một hai giọt máu tinh của ngươi, có thể giúp Thụ Yêu tu
luyện, ta tin rằng không đến vài năm, Thụ Yêu có thể nói chuyện với
ngươi”.
Vài năm, thời gian đó quá lâu.
Sức mạnh của Thụ Yêu vẫn luôn chảy trong người tôi, tiên nữ Thanh
Thủy nói với tôi, vì tôi đã hút quá nhiều âm khí, Thụ Yêu sợ tôi không
tiêu hóa nổi, vậy nên mới thay đổi cơ thể tôi.
Thật ra, sức mạnh của dương khí đã hoàn toàn kết hợp với cơ thể của
tôi, sau này chỉ cần tôi chăm chỉ tu luyện, tôi sẽ nhanh chóng đột phá!
Cơ thể của tôi hiện giờ giống như một kho báu, vô cùng quý báu, đợi tôi đào lên.
Sau này tôi sẽ từng bước trở thành người có sức mạnh tuyệt thế, nhưng nghĩ lại mọi chuyện mà ban nãy tiên nữ Thanh Thủy nói, trong lòng tôi
không có một chút hào hứng nào.
Mãi cho đến hơn sáu giờ, Thụ Yêu mới thu hồi lại sức mạnh.
Thụ Yêu dường như rất mệt mỏi, có những dây mây đã bắt đầu úa vàng.
Tôi bảo Thụ Yêu hãy cuốn tôi đến trước mặt bản thể của Thụ Yêu, tôi
nói với Thụ Yêu: “Thụ Yêu, dùng sức mạnh của bà tiến vào trong dòng máu
của tôi, ép ra một giọt máu tinh, tôi tặng bà để bà tu luyện”.
“Với tu vi hiện giờ của tôi, tôi vẫn không thể tự ép máu tinh của mình ra”.
Thế là sức mạnh của Thụ Yêu tiến vào máu tôi, máu của tôi bắt đầu lưu thông nhanh chóng, từng đợt sức mạnh ép máu của tôi tụ lại, mười mấy
phút sau, một giọt máu tinh đỏ tươi hiện ra từ ngón trỏ bên tay phải của tôi, vừa dứt lời, giọt máu tinh liền rơi trên thân Thụ Yêu.
Máu tinh không thấm vào thân thể của Thụ Yêu, tôi cảm thấy thân thể
có một chút yếu ớt, cảm giác yêu ớt này kéo dài khoảng bốn năm phút rồi
biến mất.
Máu tinh là tinh hoa trong máu của cơ thể người, trong máu của người
tu luyện luôn chứa sức mạnh to lớn, mà trong máu tinh của tôi có sức
mạnh vô cùng đáng sợ.
Sức mạnh trong một giọt máu tinh, có sức mạnh tương đương với mấy trăm giọt máu tươi của tôi.
Sau khi lấy được máu tinh, Thụ Yêu cảm ơn tôi, sau đó lại cuốn lấy người tôi, đưa tôi lên bờ.
Mọi người đều quây lại hỏi tôi đã xảy ra chuyện gì.
Trước đây tôi nhảy xuống, Triệu Linh Nhi đứng đợi nhưng mãi không
thấy tôi lên nên rất sợ hãi, còn muốn xuống nước để cứu tôi, nhưng bị
Mộc Dịch ngăn lại, Mộc Dịch biết, Thụ Yêu đã giúp cơ thể tôi mạnh lên.
Sau khi mọi người thấy tôi không sao thì đều yên tâm.
Tôi và Mộc Dịch đứng một bên bàn bạc, tôi nói với Mộc Dịch, những bào thai quỷ trong cơ thể những cô gái này đã được giải quyết, những cô gái này được cứu rồi.
Mộc Dịch vô cùng ngạc nhiên: “Những cô gái này đều không sao rồi? Sao có thể như vậy chứ?”
Tôi nói: “Đó không phải một Thụ Yêu bình thường mà là một Thụ Yêu vô
cùng mạnh mẽ, tin tôi đi, mạng của mấy cô gái này được cứu rồi”.
May mà lần này có Thụ Yêu giúp tôi một việc lớn, nếu không, để tôi
ngủ với hết một trăm linh tám cô gái này, mấy người Triệu Linh Nhi đứng
đợi sao có thể chịu nổi?
Tôi nói: “Mộc Dịch, bây giờ tất cả bọn họ đều không sao rồi, cô có
thể thông báo cho sư phụ của cô, để người của Cục điều tra hiện tượng
huyền bí đối phó với đám người chủ tịch Lữ”.
Sắc mặt Mộc Dịch có chút lúng túng: “Những cô gái này không bị sao
nữa, chúng ta đem chuyện này báo cho Cục điều tra hiện tượng huyền bí,
thì chúng ta lấy đâu ra chứng cứ? Không có chứng cứ, hơn nữa, ở đây còn
có Thụ Yêu mạnh đến vậy, nếu để người của Cục điều tra hiện tượng huyền
bí phát hiện, người của Cục điều tra hiện tượng huyền bí nhất định sẽ
giết Thụ Yêu”.
“Đừng nghĩ là người của Cục điều tra hiện tượng huyền bí ai cũng dễ
nói chuyện như tôi, trách nhiệm của những người của Cục điều tra hiện
tượng huyền bí đều là trừ yêu diệt ma”.
Tôi ngẩn người: “Vậy ý của cô là bỏ qua cho đám người chủ tịch Lữ?”
Mộc Dịch nói: “Để xem sao đã, đợi khi đám người chủ tịch Lữ đến đây, rồi đến đâu tính đến đó”.
“Dù không có cách nào báo cáo chuyện này, nhưng tôi có thể để sư
huynh tôi ra mặt, sư phụ coi tôi và sư huynh tôi như con đẻ, sư huynh
tôi ra mặt cũng có thể giải quyết đám người chủ tịch Lữ”.
Trước mắt chỉ có thể sắp xếp như vậy.
Trời cũng dần tối, những cô gái cũng lần lượt tỉnh lại, bọn họ đều
không biết đã xảy ra chuyện gì, nhìn xung quanh, họ đều rất lo lắng và
sợ hãi.
Tôi bảo mọi người dựng lều nghỉ ngơi, ngày mai sẽ rời khỏi đây.
Nếu những cô gái này đều đã không sao, tôi thấy vẫn nên để họ nhanh chóng rời khỏi đây.
Sau khi mọi người dựng lếu, ăn một chút đồ ăn rồi đi nghỉ ngơi sớm.
Hơn nửa tiếng sau, Trương Lệ và Triệu Linh Nhi cùng nhau đến lều của tôi.
Hai ngưởi đều ngồi trên giường tôi đã trải sẵn, vẻ mặt nghi vấn.
Mai người bắt đầu hỏi tôi là đã xảy ra chuyện gì, cả ngày hôm nay vẫn luôn hỏi tôi, hỏi rất nhiều lần rồi.
Tôi chỉ có thể nói rõ đầu đuôi câu chuyện cho bọn họ, đương nhiên sẽ
không nói chuyện tôi lên giường với Quách Hương, chỉ nói có người hại
những cô gái đó, tôi đem những cô gái đó đến đây để Thụ Yêu ở đây cứu
bọn họ.
Hai người nghe xong, trên mặt hiện ra vẻ ngạc nhiên và sợ hãi.
Trương Lệ nói: “Sơn Thành, sao chỗ anh luôn xảy ra những chuyện đáng sợ vậy?”
“Hồi trước ở trong thôn thì là chuyện tà ma, yêu quái, bây giờ còn xuất hiện Thụ Yêu, còn có bào thai quỷ...”
“Sao chúng ta không thể sống cuộc sống bình thường chứ?”
“Bây giờ anh không thiếu tiền, không thiếu phụ nữ, sao anh phải mắc phải những phiền phức đó chứ?”
Triệu Linh Nhi cũng nói: “Chị Trương Lệ nói đúng, Sơn Thành, em thật sự mong chúng ta có thể sống một cuộc sống bình thường”.
“Trước đây anh cho em thấy sức mạnh to lớn của anh, khiến chị em
chúng em học được một chút khẩu quyết tâm pháp, ban đầu bọn em rất hứng
thú, nhưng sau đó, sự hứng thú biến thành lo lắng, thậm chí là... sợ
hãi”.
Trương Lệ lại nói: “Bởi vì bọn em đều biết, người có sức mạnh to lớn
sẽ gặp phải những chuyện nguy hiểm, đặc biệt là anh, Sơn Thành, trong
một năm ngắn ngủi, anh nhìn anh đi, đã xảy ra biết bao nhiêu chuyện
rồi?”
“Trước đây, anh chỉ là một người dân bình thường trong thôn, bây giờ ngày càng gặp nhiều chuyện”.