Lại một lần nữa hai người tiếp xúc ở khoảng cách âm, Lục Thần Vũ lúc
này hơi thở nặng nề hơn. Nếu có thể hắn chỉ muốn đè cô xuống, ăn cô ngay lập tức, nhưng hắn biết bây giờ không phải lúc.
" Lục Thần Vũ, anh trả lời đi! Lã Ninh trở về rồi, anh có phải hay
không sẽ vứt bỏ em?" Vũ Đình lại khóc rồi, dường như từ lúc gặp hắn, cô rơi lệ nhiều hơn. Từ bé đến lớn, ngoại trừ lúc ông nội cô qua đời, thì
có lúc nào cô khóc nhiều như vậy.
" Đình Đình, sẽ không! Anh sẽ không bao giờ bỏ rơi em! Lã Ninh bây
giờ với anh không còn quan trọng nữa, chỉ có em mới chính là sự sống của anh! Cho dù có phải quay lưng với cả thế giới, anh cũng không bao giờ
quay lưng với em!" Lục Thần Vũ đưa tay lau nước mắt cho cô trả lời, lần
này có lẽ hắn phải tốn kha khá thời gian để dỗ dành cô rồi. Trong đầu
Lục Thần Vũ lúc này chỉ cảm thấy chán ghét Lã Ninh đến cùng cực, cảm
thấy cô ta thật phiền phức.
" Em muốn đánh dấu chủ quyền! Em muốn mọi người trên thế giới này đều biết anh là của em, chỉ của riêng một mình em!" Vũ Đình như một đứa trẻ nói, bất ngờ cô cúi xuống hung hăng cắn thật mạnh lên cổ Lục Thần Vũ,
mà theo cô đó là đánh dấu chủ quyền.
" Ah! Đình Đình, em cắn anh như thế vậy mà còn khóc sao? Người nên
khóc phải là anh mới đúng!" Lục Thần Vũ bị cô cắn đau liền kêu lên một
tiếng, hắn nói. Bởi vì hắn vẫn cảm nhận được, những giọt nước mắt nóng
hổi của cô rơi trên vai mình.
Vũ Đình từ từ buông ra, cô ngẩng đầu nhìn hắn, dường như cảm thấy như vậy vẫn chưa đủ. Cô lại cúi thấp người khóa lấy bờ môi của Lục Thần Vũ, không nhẹ nhàng mà cắn mút. Nhìn cô bạo dạn như thế, hắn thoáng chút
bất ngờ, xem ra đêm nay hắn không thể kiềm chế được nữa rồi, cô chủ động như vậy cơ mà.
Lục Thần Vũ nhanh chóng đáp trả nụ hôn của Vũ Đình, hắn nhẹ nhàng mà
quấn lấy cánh môi non mềm, thoáng chút mùi hương ngọt ngào của cô. Cả
hai người đều bị đối phương kích thích, dục vọng trong người đột nhiên
tăng lên cao. Vũ Đình tự mình tách ra răng môi, để Lục Thần Vũ nhẹ nhàng tiến đầu lưỡi nóng bỏng của mình vào khoang miệng cô, hắn quét sạch mọi ngõ ngách bên trong cô mà hút lấy mật ngọt.
Phía dưới bàn tay to lớn của Lục Thần Vũ lại với vào phía trong lớp
váy áo của Vũ Đình, mỗi một chỗ trên người cô, đều được hắn dịu dàng
vuốt ve. Bàn tay của hắn như một dòng điện nhẹ, chạy lướt qua khắp cơ
thể cô, Vũ Đình cảm thấy người mình như tê dại.
" Ahhh..." Cô không cưỡng lại được, mà phát ra vài âm thanh nỉ non nhè nhẹ.
Lục Thần Vũ lúc này đảo khách làm chủ, hắn đem Vũ Đình áp bên dưới cơ thể lực lưỡng của mình, cởi đi lớp váy áo vướng víu trên người cô ra.
Nội y màu đen cũng ngay lập tức bị hắn lột ra, cả cơ thể Vũ Đình trần
trụi trước mắt hắn, Lục Thần Vũ bây giờ lại càng hít thở không thông.
Hắn cúi xuống hôn lên làn da trắng nõn nà trên cổ Vũ Đình, mỗi một
nơi hắn lướt qua, sẽ ẩn hiện một dấu vết đỏ ửng. Đình Đình đầu óc quay
cuồng, cô cũng không biết bản thân đang say vì rượu, hay là say vì tình. Cô chỉ biết lúc này cô không còn phòng bị nữa, cũng không hề chống cự
những động tác kích thích của hắn.
Lục Thần Vũ di chuyển xuống dưới, hắn đưa đầu lưỡi nóng bỏng liếm nhẹ hạt anh đào của cô, tay bên kia không ngơi nghỉ mà xoa nắn bầu ngực còn lại. Không dừng lại ở đó, hắn lại du tẩu xuống nơi tư mật của Vũ Đình,
ngón tay thon dài nghịch ngợm quả hạch nhỏ của cô. Nơi tư mật liền chảy
ra một chất lỏng ướt át, Vũ Đình cũng vì thế mà phát a những âm thanh
kiều mị.
" Ưm...ư...ah..." Cô ưỡn cong người vì cảm giác này quá đỗi lạ thường, khiến cô không thể kiềm hãm được dục vọng thêm nữa.
Lục Thần Vũ hạ thân đã căng đầy, hắn đưa tay kéo khóa quần xuống, vật nhỏ đang bị giam giữ ở nơi ngột ngạt được giải phóng ra ngoài. Hắn lại
di chuyển vật nhỏ đến nơi tư mật của cô mà cọ xát, làm mật dịch không
ngừng chảy ra ướt đẫm.
" Đình Đình, anh yêu em!" Lục Thần Vũ ghé sát cô nói nhỏ, hắn lại cắn nhẹ vào vành tai của cô. Cùng lúc đó, vật nhỏ bên dưới đang cũng đang
dò dẫm vào bên trong Vũ Đình.
" Ahh...đau...đau quá...ư...Lục Thần Vũ, tên hỗn đản nhà anh...ah..." Vũ Đình hai mắt mở to kêu lên, cô đau đến nổi nước mắt ứa ra, hai tay
không ngừng bám chặt lấy Lục Thần Vũ, khi thứ cứng cáp của hắn đỉnh sâu
bên trong cô. Một dòng máu đỏ trào ra bên dưới, lớp màng mỏng manh bảo
vệ trinh tiết của cô đã rách ra mất rồi.
" Đình Đình, em là lần đầu sao?...Cố chịu một chút, lát nữa sẽ không
đau!" Lục Thần Vũ thoáng bất ngờ, nhưng sau đó liền bình tĩnh lại, hắn
ôn nhu hôn nhẹ lên trán cô trấn an.
"Ah..." Vũ Đình có vẻ như cũng dần quên cảm giác đau đớn, mà thay vào đó là một khoái cảm đến điên dại. Mỗi lần nhấp hông của Lục Thần Vũ,
đều chạm đến điểm G của cô, đưa cô đến đỉnh cao của khoái lạc.
Động tác của hắn mỗi lúc một nhanh hơn, Vũ Đình hai chân câu lấy eo
hắn, âm thanh dục vọng lan tỏa khắp phòng. Hòa theo đó là tiếng thở dốc
trộn lẫn với tiếng da thịt chạm vào nhau.