Tiếng xích sắt đang chầm chậm theo từng bậc cầu thang đi xuống.
Trong không gian tĩnh mịch ở khu Nhà xác này, âm thanh kéo lê xích
sắt thực sự có chút dọa người. Một bóng đen hiện ra ở chân cầu thang, đó là một tên béo, cao to, bụng lớn như cái trống, tay chân nung núc thịt, đầu trọc lóc không có lấy một cọng tóc.
Gã béo quấn một sợi xích sắt mắt to quanh bụng vài vòng. Tay bên này
kéo lê một sợi xích khác trên nền đất, tay bên kia vác một cô gái trên
vai, cô gái vùng vằng không yên vì đang bị một sợi xích trói chặt toàn
thân. Hắn ném cô gái xuống mặt đất hất mặt về phía Lữ Hàn, cất tiếng
hỏi: “Con bé này đi chung với ngươi à? Tao thấy nó vội vã chạy xuống
đây.”
Lữ Hàn nhìn cô gái vừa bị ném xuống đất, đang rên lên vì đau, đó là
người đã đi chung với hắn tới khu công viên giải trí này, Tử Đằng. Cô
hét lên với hắn, giọng vừa ấm ức, vừa nũng nịu, vừa muốn giải thích:
“Anh, hắn đánh lén em. Em đang chạy xuống đây thì hắn quăng xích từ phía sau trói chặt em lại.”
Không biết từ khi nào mà Tử Đằng lại chuyển qua xưng “Em” ngọt xớt
như vậy. Nhưng nếu cô đã xưng hô như vậy thì hắn cũng không thể gọi Tử
Đằng là “Cô” như trước nữa, đành phải dùng chính từ ngữ của cô để đáp
lại: “Sao em biết anh ở dưới đây?”
“Em có kết nối tương thông với sợi dây hoa giống anh mà. Thông qua nó, em biết anh đang gặp nguy hiểm dưới này.”
Trả lời xong, Tử Đằng nhìn thấy sợi dây hoa lúc này đang nằm khoanh
tròn trên nền đất, một đầu ngóc lên như đang nghe ngóng mọi thứ. Cô mừng rỡ gọi to: “Tới đây với chị nào.”
Sợi dây hoa nghe Tử Đằng gọi liền trườn về phía cô.
Bỗng một luồng gió ập tới, tên béo vung sợi xích trên tay quất xuống về phía dây hoa.
Một lá bài thép từ phía Lữ Hàn phóng về phía sợi xích để ngăn cú quật. Nhưng đáng tiếc, lần này hắn đã đánh giá thấp đối thủ.
Gã béo với sức lực có thừa, còn sợi xích sắt là loại mắt to và dày.
Lá bài tuy bằng thép, nhưng so với sức lực của gã béo và sợi xích to bản thì nó chỉ như muỗi đốt inox. Sợi xích vẫn quật xuống, đập văng lá bài
đi và đập bẹp sợi dây hoa, dây hoa oằn lên một cái rồi rũ xuống, nằm im
bất động trên nền đất.
Tử Đằng đang bị trói chặt, thấy cảnh đó chỉ có thể kêu “Á” một tiếng, bật khóc hu hu. Còn Lữ Hàn thì đứng chết trân. Sợi dây hoa tuy chỉ mới
gắn bó với hắn được một thời gian ngắn, suốt ngày chỉ nằm ngủ trong túi
áo hoặc trên bàn, nhưng cả hai đã trở nên thân thiết như hai người bạn.
Hơn nữa, khi nãy nó đã hy sinh thân xác tan hoang để cứu hắn, thế mà giờ đây, hắn phải bất lực chứng kiến nó bị đập một nhát nằm bẹp.
Lửa giận trong người bốc cao, Lữ Hàn lấy ra một lúc ba lá bài thép,
tụ lực bắn về ba vị trí hiểm yếu của gã béo: một lá nhắm ngay giữa mặt,
một lá nhắm tới giữa ngực, một lá nhắm vào giữa bụng.
Gã béo cười hềnh hệch, một tay giơ lên che mặt chặn lá bài phóng tới. Lá bài chạm vào bàn tay nung núc thịt của y thì như chạm vào một quả
bong bóng, lún vào trong da thịt rồi đàn hồi bật ngược trở ra, rớt xuống nền đất.
Hai lá bài còn lại phóng vào ngực và bụng của gã béo cũng chịu cảnh tương tự.
Tất cả ba lá bài thép đầy uy lực mà hắn luôn rất tự hào, hoàn toàn
không một chút tác dụng, thậm chí chúng không gây ra được một vết trầy
nào trên da gã béo. Y cười khoái chí: “Ngươi đang làm trò trẻ con đấy à, ha ha.”
Cười xong một tràng, y liếc về phía cô gái đang nằm trên băng ca,
tiếp tục cười nhăn nhở: “Lại thêm một em gái xinh đẹp, tối nay hẳn là
một đêm bận rộn đây, ha ha.”
Đoạn y bước về phía cô gái trên băng ca, bất chợt bên tai có tiếng
gió vù vù nổi lên, y quay đầu lại xem, một bánh xe quay tít đang lao
tới. Lữ Hàn đã tung ra sát chiêu mạnh nhất của mình: Phong Hỏa Luân. Mặc dù hiện tại không có lửa, nhưng tên gọi vẫn như thế.
Phong Hỏa Luân khí thế xuyên sơn xẻ đá, như một bánh xe tử thần, lao
từ trên xuống dưới muốn chẻ tên béo ra làm hai. Gã thấy vậy thì cười
nhạt, quay sợi xích trong tay một vòng, rồi tiện tay hất ngược lên trên, trực tiếp va chạm với Phong Hỏa Luân, kêu vang “Keng!” một tiếng, đánh
tan Phong Hỏa Luân ra thành từng mảnh, mấy lá bài văng lên cao rồi rơi
rụng lả tả xuống đất như hoa tàn.
Khuôn mặt Lữ Hàn trở nên rất khó coi, mồ hôi chảy đầy trán, tay chân bủn rủn nhìn tình huống trước mắt.
Tử Đằng vẫn đang bị trói nằm trên nền đất. Sợi dây hoa bị đánh cho
nằm bẹp. Còn cô gái trên băng ca, chỉ mới vài phút trước hắn còn hứa với quỷ lệ đại sư huynh rằng mình sẽ bảo vệ cho cô ấy, thế mà vài phút sau
cô gái đã bị đặt phơi mình ra trước sự đe dọa của tên béo có khả năng đề kháng cực mạnh với ám khí này.
Không may nữa, là hôm nay, do mục tiêu chỉ là đi chơi với Tử Đằng nên hắn chỉ đem theo hộp bài giấy và mười lá bài thép như thường lệ để
phòng thân. Hoàn toàn không đem theo bất kỳ một loại ám khí thế hệ mới
nào, lần đầu tiên trong đời hắn thực sự cảm thấy mình trở nên vô dụng.
Nhưng đây không phải lúc tự dằn vặt bản thân.
Gã béo phía bên kia vẫn đang tiến gần đến phía cô gái đang nằm trên
băng ca. Tuyệt đối không thể để y chạm tay vào cô gái được. Lữ Hàn đặt
tay lên miệng lọ thủy tinh chứa nước mắt cực quang, kéo thanh kiếm của
đại sư huynh ra khỏi lọ.
Tuyệt Tình kiếm xuất trận, tỏa ánh sáng tử tinh soi rọi rực rỡ khắp cả không gian.
Gã béo khựng lại khi thấy thứ ánh sáng màu tím chói mắt tỏa ra từ
phía sau lưng. Chưa kịp rõ là chuyện gì thì một luồng kiếm khí chém đến, ngửi thấy mùi nguy hiểm, y vung sợi xích lên nghênh đón.
Một tiếng va chạm chát chúa phát ra khi sợi xích đánh trúng Tuyệt
Tình kiếm, chặn được thanh kiếm lại nhưng không ngăn được kiếm khí tiếp
tục bay tới chém lên bụng, đẩy tên béo lùi lại, y cúi xuống nhìn thấy
trên da bụng mình có một vết hằn do kiếm khí để lại.
Gã béo ngạc nhiên, rồi cười ha hả: “Được lắm, chơi với ngươi một ván vậy.”
Nói đoạn, y tháo sợi xích quấn quanh bụng ra cầm ở tay còn lại, hai tay y cầm hai sợi xích quay tít rồi vung về phía Lữ Hàn.
Hai sợi xích rít lên the thé như hai con mãng xã khổng lồ hung tợn
phóng tới. Lữ Hàn điểm nhẹ đầu mũi chân, tung người lên không, vừa uốn
người song song theo hướng lao tới của dây xích để né cùng lúc hai cú
táp đầy uy lực, vừa lao tới trước đâm kiếm về phía gã béo.
Tên này tuy trông thô kệch là thế nhưng dùng xích hết sức linh hoạt.
Thấy Lữ Hàn né được gọn gàng thế công đầu tiên của mình và đang đâm mũi
kiếm tới, y rút ngược hai sợi xích về, vung chúng bắt chéo vào nhau. Hai sợi xích quay tròn xung quanh điểm bắt chéo tạo thành một cái khiên sắt khổng lồ, chặn đứng cú đâm kiếm của Lữ Hàn.
Gã béo lại xoay ngược hai sợi xích, chúng quay tròn theo hướng ngược
lại để tự tách rời nhau. Hai sợi xích quay tròn như chong chóng tạo ra
một trận cuồng phong bức Lữ Hàn lùi lại, đến khi quay hết đà, chúng tách hẳn nhau ra, gã béo vung lần lượt từng sợi quất xuống về phía Lữ Hàn.
Hắn chỉ có thể dùng bộ pháp né tránh từng đòn quật đầy uy lực, vừa dùng
kiếm gạt văng sợi xích khi cú quật đến quá gần. Kình lực của mỗi cú va
chạm tạo ra những đốm lửa tung tóe. Với sức lực phi thường của gã béo và sức nặng của sợi xích, chỉ cần trúng một đòn thôi thì sẽ phải thịt nát
xương tan.
Đập một hồi phát tiết hết cơn tức giận, tên béo đổi chiêu, thu hai
sợi xích về quay tròn hai bên hông, dùng cùi chỏ mỗi bên làm điểm tựa,
từng sợi xích sau khi quay tròn một vòng lại tì vào cùi chỏ bên này để
chuyển hướng qua phía bên kia, quay tiếp một vòng rồi lại tì vào cùi chỏ bên kia trở về lại bên này. Cả hai sợi cứ thế quay vù vù, đổi hướng
liên tục, dần dần tích tụ một lượng động năng khủng khiếp.
Lữ Hàn nhìn ra đó là phương thức dùng Nhuyễn tiên cực kỳ lợi hại của
võ thuật. Khi thành thạo thuật dùng Nhuyễn tiên, người dùng sẽ tạo ra
một cảnh tượng vô cùng đẹp mắt, cùng khí thế áp đảo khi sợi Nhuyễn tiên
cứ quay vòng và đảo bên liên tục, nhưng đó là một sợi. Còn gã béo này đã nâng thuật Nhuyễn tiên lên một tầm cao mới khi không chỉ quay vòng một
sợi, mà là hai sợi cùng lúc. Độ khó không phải nhân lên gấp đôi mà phải
nhân lên gấp mười lần.
Hai sợi xích lúc này đã tích đủ động năng, quay tròn như hai lưỡi cưa máy to bản hay được dùng để cưa hạ những cây đại thụ, dần dần ép Lữ Hàn phải lùi về sát vách tường, thực ra là sát mấy cái vách tủ đựng xác.
Khi gót chân chạm vào vách tủ, hắn dang tay chụp lấy tay nắm của một
ngăn tủ cạnh bên, kéo mạnh ra, lấy đà tung cả ngăn tủ về phía hai cái
máy chém đang lừ lừ tiến tới.
Âm thanh rền rĩ vang lên, hoa lửa bắn tung tóe, tiếng kim loại cọ xát chói tai vang vọng khắp cả không gian. Cái ngăn tủ đựng xác to lớn là
thế mà bị hai sợi xích chém nát thành từng mảnh vụn, văng lả tả ra xung
quanh.
Tên béo như một hung thần khổng lồ, hai sợi xích xoáy tròn hai bên
như mang thông điệp của thần chết, chặn hết tất cả mọi đường tẩu thoát,
nếu Lữ Hàn chịu thua trong trận đấu này, hậu quả sẽ rất thảm khốc. Mạng
sống của hắn bị bỏ phế thì không nói, nhưng sau đó thì cô gái trên băng
ca và cả Tử Đằng sẽ bị gã béo dày vò thê thảm.
Hắn nghĩ tới cô gái trên băng ca, nghĩ tới lệ quỷ đại sư huynh, nghĩ
tới thanh quỷ kiếm trong tay mình, rồi nghĩ tới ba chiêu thức Tuyệt Tình kiếm pháp!
Phải rồi, Cổ Cầm đã nói, lệ quỷ đại sư huynh đã truyền lại khẩu quyết Tuyệt Tình kiếm pháp cho mình, mục đích chính là dùng để bảo vệ cô gái.
Muốn bảo vệ cho cô gái, thì mình tuyệt đối không thể chết!
Nghĩ tới đây, Lữ Hàn xoay tròn mũi kiếm Tuyệt Tình, lẩm nhẩm đọc khẩu quyết của thức thứ nhất, “Thế Gian Hữu Tình”. Một vòng tròn kiếm khí
được tạo ra chắn ngay trước mặt hắn, kịp lúc hai cái máy chém chạm đến.
Một phản chấn kinh thiên động địa bùng nổ, đẩy ngược tên béo lùi lại.
Lần lượt, hết vòng tròn này đến vòng tròn khác được tạo ra, hết lớp này
đến lớp khác, bập bùng chuyển động, tạo ra âm thanh ầm ĩ vang vọng, liên tục công kích thính giác của tên béo, hai tai y lùng bùng, trong đầu y
tràn ngập những âm thanh ong ong chói tai nhức óc.
Y giận dữ, tiếp tục dùng hai sợi xích đang quay tròn như hai cái máy
chém, cắt vào các vòng tròn đang liên tục được tạo ra và ập về phía hắn. Nhưng mỗi lần va chạm là một phản chấn dữ dội được tạo ra, hai sợi xích quay yếu dần rồi trở nên rời rạc, chỉ còn là những vòng quay yếu ớt.
Lần va chạm cuối cùng, phản chấn đẩy văng gã béo ngã bật ra nằm ngửa
trên nền đất, hai sợi xích cũng ngừng quay, rớt xuống nặng nề bên cạnh.
Lữ Hàn lẩm nhẩm đọc khẩu quyết của thức thứ hai, “Thế Gian Khó Có
Được Tình Nhân” rồi vung kiếm đánh tới. Các đường kiếm bắt đầu để lại
kiếm ảnh phía sau, dần dần một biển kiếm trùng trùng điệp điệp được tạo
ra.
Gã béo lồm cồm bò dậy, trong đầu vẫn đang còn ong ong, thính giác gần như bị vô hiệu, hai tai điếc đặc, không thể nghe được âm thanh gì xung
quanh mình. Thế nhưng khi ngẩng đầu nhìn lên, y không nhận ra khung cảnh Nhà xác quen thuộc nữa, trước mặt y là một biển kiếm màu tử tinh, kiếm
ảnh vô cùng vô tận. Y nhặt lên một sợi xích, vung vào biển kiếm nhưng
chỉ như đem muối bỏ biển, hoàn toàn vô ích.
Chợt trong kiếm ảnh trùng điệp có tia sáng lóe lên, y thấy bụng đau
nhói, một vết cắt bật ra trên da bụng, cái bụng lặc lè nhưng cực kỳ dày
đã xuất hiện một vết thương hở miệng, máu lẫn mỡ từ trong lớp da bụng
chảy ào ào xuống đất.
Y lại thấy hai đầu gối đau nhói, hai vết cắt hở miệng xuất hiện trên
hai đầu gối khiến cả cơ thể khổng lồ khuỵu xuống. Chưa kịp nhìn rõ vết
thương trên đầu gối mình như thế nào thì y lại cảm thấy ấn đường mình
đau nhói, cảm giác toàn bộ sức lực bốc hơi khỏi cơ thể. Y lảo đảo, mắt
tối sầm, rồi đổ vật ra nền đất.
Gã béo dù sao cũng là người. Mạng sống của người là thứ tài sản vô
giá được pháp luật bảo vệ ở cấp cao nhất. Không thể tùy tiện giết người. Lữ Hàn chỉ có thể dùng mũi kiếm điểm vào ấn đường của hắn, phá tan thứ
sức khỏe phi thường mà kỳ dị, loại gã béo ra khỏi trận chiến.
Nhưng không ngờ mọi thứ vẫn chưa kết thúc.
Ở vị trí gã béo đổ xuống, một bóng hình vẫn còn đứng yên ngay vị trí đó.
Thân xác quân cờ tay sai bị hạ gục, con quỷ nhập xác tên béo đã phải hiện ra nguyên hình.
Hình bóng này từ từ hiện rõ dần. Là một con quỷ bốc mùi nồng nặc, có
dáng người gầy gò, cao lênh khênh, đầu không có tóc, mặt xương xẩu gồ
ghề, đôi mắt ti hí, tay chân dài nhẳng nhưng săn chắc, làn da đen đúa,
hoàn toàn không mặc y phục gì, nhưng đặc điểm nổi bật nhất trên người
hắn là cái bộ phận của nam giới. Nó dài gần…chạm đất!
Tử Đằng nằm trên mặt đất, thấy vậy thì đỏ mặt, nói to: “Nó là quỷ đến từ địa ngục đấy anh, không phải thứ thuộc về dương gian, tên của nó là
Sắc Giới Quỷ, vốn là thứ quỷ ti tiện, nó chỉ lợi hại ở…” Tử Đằng ngượng
ngùng, bối rối, giọng trở nên nhỏ dần, “…cái kia thôi.”
Hắn nghe cô giới thiệu xong, chú ý quan sát kỹ hơn, nhận ra hình dạng bề ngoài của con quỷ này đại diện cho tất cả những đặc điểm dương khí
mà nam giới có thể có, hơn nữa còn là thể hiện ở mức độ cao nhất.
Trước tiên, một nam giới mạnh mẽ về dương khí phải là một người có
ngoại hình gọn gàng, phát triển thiên về chiều cao, vòng bụng và cơ bắp
thon gọn, tay chân dài. Ngược lại nam giới có dáng dấp hơi tròn trịa,
vòng bụng to, tay chân mập mạp thì dương khí không nhiều bằng. Nguyên lý này giúp giải thích việc chú trọng tập luyện, ăn uống, kiểm soát cân
nặng, giảm vòng bụng, sẽ giúp cải thiện dương khí tốt như thế nào.
Tiếp đến là số lượng tóc trên đầu. Rất nhiều nam giới khổ sở với tình trạng rụng tóc gây hói đầu của mình mà không hề biết rằng đó là biểu
hiện của tình trạng dương khí nổi trội, cụ thể hơn là do hormone sinh
dục nam. Người nào có hormone sinh dục nam hoạt động mạnh thì dễ bị hói
đầu, đồng thời dương khí cũng mạnh.
Chủng tộc cũng góp một phần đáng kể vào vấn đề này. Người da màu, xét trung bình, sẽ có kích cỡ bộ phận nam giới to và dài nhất. Người da
vàng, xét trung bình, sẽ có kích cỡ của bộ phận đó nhỏ và ngắn nhất. Đây là yếu tố trung bình đặc trưng theo chủng tộc, không có cách nào thay
đổi yếu tố này.
Vị mặn là một yếu tố cũng nên được xem xét. Nhắc đến mặn tất nhiên là phải nhắc đến muối, muối càng nhiều thì tính dương khí càng mạnh. Muối
là một thành phần trong mồ hôi. Loài khỉ ngồi bới lông cho nhau, thực
chất là chúng nhặt những hạt muối kết tinh trên da sau khi đổ mồ hôi và
ăn những hạt muối đó để bổ sung cho lượng muối vô cùng thiếu thốn trong
thức ăn của chúng. Nồng độ muối nhiều hay ít sẽ góp phần quyết định vào
việc mồ hôi có mùi như thế nào. Mồ hôi của người nào chứa nhiều muối sẽ
nặng mùi hơn người khác. Nghĩa là nếu xét trong điều kiện tắm rửa bình
thường, người nào có mùi hôi hơn, người đó có dương khí nhiều hơn.
Thế gian thường dùng cụm từ “Cao-To-Đen-Hôi” để đùa giỡn, nhưng thực
chất đây là bốn chữ đề cập đến bốn đặc điểm dương khí cực mạnh của nam
giới: thể hình cao, bộ phận nam giới to, nước da sậm màu và cơ thể có
mùi hôi.
Trong cơ thể người, ngược lại với muối mặn mang dương khí, mỡ lại là thứ mang âm khí nặng nề nhất.
Thế gian ba ngàn loại thảo dược, nhưng không loại nào có thể khắc chế được tính âm khí mạnh mẽ của mỡ. Nam giới đến tuổi trung niên, cứ mang
cái bụng lặc lè chứa đầy mỡ mà băng đèo lội suối, lên rừng xuống biển,
chỉ để săn đón những thứ thực phẩm cường dương bổ thận. Với hy vọng khi
nạp những loại thực vật hay động vật có tính cường dương vào cơ thể mình sẽ cải thiện được những vấn đề liên quan đến dương khí. Thực phẩm cường dương thực ra cũng có thể đóng vai trò là những nét chấm phá, giúp cho
bức tranh thêm lung linh, nhưng bản thân những nét chấm phá lung linh ấy không thể tự mình tạo thành bức tranh được. Bức tranh ấy chỉ có thể
được tạo ra bằng cách loại bỏ lượng mỡ dư thừa mang đầy âm khí trong cơ
thể, khi mỡ bụng giảm đi, dương khí trong cơ thể tự nhiên sẽ tăng cao
ngùn ngụt. Chứ cứ mãi giữ một cái bụng ì ạch mà mơ mộng tăng cao dương
khí cho bản thân là điều không thể, ngay cả trong những giấc mơ huyễn
hoặc nhất cũng không thể.
Có điều cái mơ mộng tăng cao dương khí ấy nếu không được đặt trong
nền tảng rèn luyện đạo đức và bền vững khí công sẽ dễ dẫn tới những lệch lạc trong tâm hồn và biến thái trong hành động.
Do đa số đều không biết tới con đường rèn luyện khí công để kiểm soát ham muốn nên một vài người sẽ cố gắng đè nén ham muốn này xuống những
tầng sâu nhất dưới đáy tâm hồn. Sự đè nén này, tới một lúc nào đó, tới
một mức độ nào đó, có thể khiến một người bị stress cực kỳ nặng nề, rơi
vào trạng thái rối loạn tâm thần nghiêm trọng. Những bệnh nhân có rối
loạn tâm thần liên quan tới tình dục chiếm một phần không nhỏ trong các
trung tâm và bệnh viện điều trị tâm thần.
Và con quỷ cao to đen hôi đang ở trước mặt Lữ Hàn đã tận dụng được
điều đó trong cái bệnh viện bỏ hoang đã từng là bệnh viện tâm thần này.