Lâm Thanh Diện lại xông về phía Thượng Sam Thác Dã, Thôn Chính trong tay lại hiện lên những ánh sáng trắng.
Thượng Sam Thác Dã cũng hừ lạnh một tiếng, sau khi biến thành trạng thái tà ác, ông ta đã hoàn toàn không sợ Lâm Thanh Diện nữa.
Lâm Thanh Diện cảm nhận được sức mạnh của Thượng Sam Thác Dã đã trở nên
mạnh hơn lúc nãy rất nhiều, anh bổ một dao xuống, vậy mà lại có chút
không chém được cái ánh sáng màu đen ở xung quanh người Thượng Sam Thác
Dã kia.
Thượng Sam Thác Dã nhìn chăm chăm vào Lâm Thanh Diện cười lạnh một tiếng, mở miệng nói: “Oắt con, sức mạnh của tôi bây giờ so với lúc nãy đã tăng lên gấp đôi rồi, chút bản lĩnh này của cậu, đã không
làm được gì tôi nữa.”
Lâm Thanh Diện không quan tâm đến lời mà Thượng Sam Thác Dã nói, một chiêu tiếp một chiêu đánh về phía của Thượng Sam Thác Dã.
Đám người bên dưới nhìn thấy bộ dạng lúc này của Thượng Sam Thác Dã, trong
lòng đều lộ ra một tia kinh sợ, bởi vì bộ dạng của ông ta bây giờ trông
chả khác gì quỷ quái cả, bọn họ chưa từng thấy qua con người lại biến
thành cái bộ dạng như vậy.
Đồng thời trong lòng mọi người cũng
hiểu Lâm Thanh Diện tại sao lại nói Thượng Sam Thác Dã là tà ma ngoại
đạo rồi, chỉ cái bộ dạng này thôi cũng không phải là hình tượng mà danh
môn chính phái nên có rồi.
Ba người Gia Võ Tôn nhìn thấy bộ dạng
của Thượng Sam Thác Dã, cũng đều có chút kinh ngạc, đồng thời cũng hiểu
ra thực lực của Thượng Sam Thác Dã tại sao lại trở nên mạnh như vậy.
“Không ngờ Thượng Sam Thác Dã này lại dựa vào cách này để nâng cao sức mạnh,
nhìn khí thế của ông ta, còn mạnh hơn lúc nãy rất nhiều nữa, cũng không
biết người anh em này có thể chống đỡ được không, nếu như cậu ta không
chống được, thì những người có mặt như chúng ta chỉ e cũng sẽ gặp tai
ương theo đó.” Gia Võ Tôn lẩm bẩm nói.
Thượng Sam Thác Dã mượn ưu thế sức mạnh của mình, trong chớp mắt khiến Lâm Thanh Diện rơi vào thế hạ phong.
Lúc này ông ta đã có thực lực của hoá cảnh chân chính, Lâm Thanh Diện chỉ
có nửa bước hoá cảnh đương nhiên là vô cùng tốn sức rồi.
“Oắt con, cậu đã không phải là đối thủ của
tôi nữa rồi, mau mau khoanh tay chịu trói đi, nếu đánh nữa cậu cũng chỉ
còn một con đường chết thôi!” Thượng Sam Thác Dã cười lạnh với Lâm Thanh Diện một tiếng.
Lâm Thanh Diện không xao động gì, khí thế trên người lập tức ngưng tụ lại, toàn bộ chuyển vào Thôn Chính ở trên tay anh.
“Nếm thử chiêu này của tôi xem, xem ông còn có thể chống được nữa không!”
Lâm Thanh Diện hét lên với Thượng Sam Thác Dã một tiếng, sau đó đao trong
tay liền phát ra một luồng ánh sáng chói mắt, anh vung mạnh về phía
trước, một đường ánh sáng đao hình bán nguyệt xuất hiện, trực tiếp chém
về phía cổ của Thượng Sam Thác Dã.
“Yêu Nguyệt Thức!”
Thượng Sam Thác Dã cảm nhận được uy lực của chiêu này của Lâm Thanh Diện, sắc
mặt lại trở nên nghiêm trọng lần nữa, có chút không tin được mà nói:
“Tại sao cậu có thể thi triển ra được chiêu thức có uy lực đáng sợ như
vậy! Thật đúng là đáng chết!”
Nói xong, ông ta cũng nhanh chóng
ngưng tụ ánh sáng đen trong tay mình, chỉ một loáng, một ánh sáng đao
màu đen nồng đậm xuất hiện, bổ về phía đao bán nguyệt mà Lâm Thanh Diện
tạo ra.
Hai đao chạm vào nhau, lại sinh ra một khí kình mãnh liệt xuất hiện, trên mái hiên của nóc nhà đã bị rung chấn vỡ nát đi không
ít.
Mấy người xem cuộc chiến ở bên dưới đã có không ít người trực tiếp ngồi phịch xuống đất.
“Qúa đáng sợ rồi, thực sự quá đáng sợ rồi, không thể tiếp tục xem nữa, nếu còn xem nữa, thì đến mạng cũng sẽ không còn nữa đâu.”
Rất nhiều người trực tiếp chạy ra bên ngoài sân, bọn họ đều rõ, nếu tiếp
tục xem ở khoảng cách gần như vậy nữa thì bọn họ đều có thể cống nạp cả
cái mạng nhỏ của mình vào đó mất.
Chỉ trong chớp mắt, trong sân
không còn nhìn thấy một bóng ảnh nào nữa, tất cả mọi người đều chạy ra
ngoài biệt thự nhà Thượng Sam, nhìn hai người trên nóc nhà chiến đấu.
Uy lực của Yêu Nguyệt Thức và uy lực của chiêu mà Thượng Sam Thác Dã thi
triển ra trong trạng thái yêu ma hoá là tương đương nhau.
Hai
người sau khi thi triển chiêu thức xong thì đều nhanh chóng lùi ra sau.
Lâm Thanh Diện đứng trên một nóc nhà, không ngừng thở hổn hển.
Sau khi ba tuyệt chiêu của Lâm Thanh Diện diễn hoá thành đao pháp, uy lực
quả thực nâng lên rất nhiều, nhưng sự tiêu hao đối với Lâm Thanh Diện
cũng trở nên tương đối khủng bố, cho dù nội kinh của Lâm Thanh Diện thâm hậu, thì sau khi thi triển Yêu Nguyệt Thức ra, anh cũng cảm thấy bên
trong của cơ thể mình truyền đến một cảm giác trống rỗng.
Nếu như anh còn muốn thi triển ra loại chiêu thức uy lực này nữa thì chắc chắn là không thể rồi.
Phải biết thực lực của Thượng Sam Thác Dã bây giờ không có khác biệt gì với
hoá cảnh chân chính nữa, Lâm Thanh Diện dùng nửa bước hoá cảnh mà đã có
thể thi triển ra một chiêu thức tương đương với một chiêu mà cao thủ hoá cảnh toàn lực tung ra thì đã là vô cùng kinh người rồi.
Sau khi
uy thế xung quanh người mình tan đi, Thượng Sam Thác Dã cũng thở dài ra
một hơi, nếu như hồi nãy ông ta không thể chống lại cái đòn đó của Lâm
Thanh Diện, thì bây giờ ông ta chỉ e đã chết ở trong tay của Lâm Thanh
Diện rồi.
Nhìn bộ dạng rõ ràng đã có chút không chịu nổi nữa của
Lâm Thanh Diện, trên mặt Thượng Sam Thác Dã lộ ra một nụ cười lạnh, mở
miệng nói: “Oắt con, cái đòn hồi nãy, chắc đã móc sạch tất cả sức mạnh
trong cơ thể cậu rồi đúng không, tôi không tin cậu còn có thể thi triển
ra chiêu thức như vậy một lần nữa, cái chiêu đó của cậu đã không thể
giải quyết được tôi, vậy tiếp theo đây, nên để tôi đặt kết cục cho cậu!”
Nói xong, Thượng Sam Thác Dã lại bắt đầu ngưng tụ sức mạnh trên bàn tay
mình, ông ta không định kéo dài thời gian, hơn nữa vì để chắc chắn không xảy ra tình huống bất ngờ gì, ông ta phải ngưng tự toàn bộ sức mạnh
toàn thân mình trên lòng bàn tay, thi triển ra đòn đánh mạnh nhất hiện
tại của mình, để diệt trừ Lâm Thanh Diện.
“Tiếp theo đây tôi sẽ
dùng sức mạnh mạnh mẽ nhất mà bây giờ tôi có thể thi triển ra để trừ khử cậu, có thể chết dưới chiêu này của tôi, cậu cũng nên cảm thấy kiêu
ngạo đi!”
Chỉ thấy trên bàn tay của Thượng Sam Thác Dã nhanh chóng xuất hiện một ánh sáng cầu màu đen, hơn nữa đang không ngừng nở ra.
Ông ta không định ảo hoá sức mạnh của mình, ông ta muốn dùng sức mạnh thuần tuý nhất để đánh chết Lâm Thanh Diện.
Nếu như Lâm Thanh Diện đạt đến hoá cảnh, cũng có thể thi triển ra chiêu
thức đơn giản thô bạo này, nhưng bây giờ anh chỉ là nửa bước hoá cảnh
thôi, cho nên chỉ có thể mượn Thôn Chính để phát huy sức mạnh của mình
đến tối đa.
Nhìn sức mạnh ngưng tụ trên bàn tay của Thượng Sam
Thác Dã, Lâm Thanh Diện rõ nếu như mình còn do dự nữa thì chỉ có chết
trong tay của ông ta thôi.
Cho nên anh nhanh chóng lấy ra viên đan dược cấp bậc hoàn mỹ còn lại từ trong áo ra, trực tiếp bỏ vào trong miệng.
Trong nháy mắt, luồng sức mạnh căng tràn xông vào trong toàn thân của Lâm
Thanh Diện, cái cảm giác trống rỗng đó biến mất đi, trong đôi mắt của
Lâm Thanh Diện đều phát ra những luồng ánh sáng.
Anh nhìn Thượng
Sam Thác Dã một cái, lạnh lùng nói: “Cái chiêu thức hồi nãy tôi quả thực sẽ không thi triển ra lại nữa, nhưng tôi vẫn còn một chiêu lợi hại hơn
nữa.
Nói xong, anh trực tiếp giơ thanh Thôn Chính trong tay mình
lên, sức mạnh trong cơ thể cũng nhanh chóng hội tụ trên Thôn Chính, rất
nhanh, trên đỉnh đầu của Lâm Thanh Diện liền xuất hiện một đường hư ảnh
trường đao khổng lồ, xông thẳng lên mây, hơn nữa cái đường hư ảnh này
càng lúc càng lớn, trên đó mang máng có xuất hiện sấm sét, nếu như nghe
kỹ, sẽ có thể mang máng nghe được những tiếng sấm vang.
Thượng
Sam Thác Dã nhìn thấy cảnh này, lập tức nổi trận lôi đình, trực tiếp
mắng một tiếng: “Chết tiệt! Cậu rốt cuộc là quái vật gì vậy, tại sao còn có chiêu cuối nữa!”
Lâm Thanh Diện cười với Thượng Sam Thác Dã, sau đó thanh đao Thôn Chính trong tay liền chém về phía Thượng Sam Thác Dã.
Cái hư ảnh trường đao đó cũng chém xuống theo, uy thế kinh người.