Thượng Sam Thác Dã đang cảm thụ sự kính sợ của những người xung quanh
đối với ông ta, trong lòng sinh ra khí thế nắm giữ thiên hạ.
Chính vào lúc này, giọng nói bình tĩnh của Lâm Thanh Diện truyền vào trong
tai tất cả mọi người, cảm giác đang ấp ủ của Thượng Sam Thác Dã bỗng
chốc bị đánh tan.
Ông ta nhìn về phía Lâm Thanh Diện, híp mắt
lại, trước đây người nhà Thượng Sam đã từng báo cáo với ông ta những
chuyện liên quan tới anh, biết anh tới từ nước C, hơn nữa chính là anh
dẫn Thượng Sam Tinh Vũ về.
Người nhà Thượng Sam đều cảm thấy
Thượng Sam Hùng Tề mất tích ở nước C hẳn là không thoát khỏi liên quan
tới anh, nhưng vì anh quá trẻ, cho nên đều cảm thấy Thượng Sam Hùng Tề
hẳn là do trưởng bối của anh xử lý.
Họ không rõ mục đích anh dẫn
Thượng Sam Tinh Vũ về đảo quốc, nhưng khoảng thời gian này anh cũng
không làm ra chuyện gì nguy hại tới nhà Thượng Sam, lại thêm Thượng Sam
Thác Dã đã thăng cấp thành công, cho nên không để anh trong lòng.
Thượng Sam Thác Dã không nghĩ tới anh lại đột ngột đứng ra vào lúc này, trong mắt ông ta, đây chính là đang tìm chết.
Mọi người có mặt cũng đều ùn ùn nghiêng đầu nhìn sang nơi vừa phát ra tiếng nói, thấy người nói là Lâm Thanh Diện, mặt không khỏi lộ ra biểu cảm
kinh ngạc.
Những người vì chuyện của bốn đại sư trước đó mà chán
ghét anh càng thêm không hiểu anh muốn làm gì, nhưng suy nghĩ của họ đều giống với Thượng Sam Thác Dã, cho rằng anh đang tìm chết.
“Tên
oắt này điên rồi sao, lại khiêu chiến gia chủ Thượng Sam vào lúc này,
chẳng lẽ hắn không nhìn thấy thủ đoạn của gia chủ Thượng Sam vừa thi
triển ban nãy sao?”
“Tên này hẳn không phải nhìn thấy ai cũng
muốn khiêu chiến đi, trước đó khiêu chiến bốn vị đại sư, bây giờ lại
khiêu chiến gia chủ Thượng Sam, thật sự là vua tìm chết.”
“Haha, không nghĩ tới hắn lại không biết
trời cao đất dày tới mức này, thật sự muốn kêu gia chủ Thượng Sam cho
hắn một đao, xem hắn còn dám phách lối như vậy không.”
...
Ba người Gia Võ Tôn cũng nghĩ không thông tại sao Lâm Thanh Diện lại muốn
làm vậy, nhưng họ đều không có hảo cảm gì với anh, bây giờ anh giúp họ
hấp dẫn sự chú ý của Thượng Sam Thác Dã, họ ngược lại có thể thở phào
một chút.
Lâm Thanh Diện đứng dậy, đi về phía lôi đài, tung người nhảy lên lôi đài đã bị bổ thành hai nửa, đối diện Thượng Sam Thác Dã.
Thượng Sam Thác Dã nhìn anh, mở miệng hỏi: “Cậu tới từ nước C?”
Lâm Thanh Diện gật đầu.
“Thượng Sam Hùng Tề chết trên tay cậu?” Thượng Sam Thác Dã lại hỏi.
“Không sai, người nhà Thượng Sam các người tu luyện môn pháp âm tà, tôi đã
nhìn thấy rồi, đương nhiên không thể bỏ qua.” Lâm Thanh Diện khẽ tường
thuật một câu.
Thượng Sam Thác Dã lập tức hừ lạnh một tiếng: “Bớt nói linh tinh ở đây, chuyện này e rằng là con nhóc đáng chết Thượng Sam Tinh Vũ nói với cậu đi? Nhà Thượng Sam tôi truyền thừa thánh công, sao
có thể là môn pháp âm tà, mồm miệng cậu tốt nhất sạch sẽ một chút, nếu
không cậu sẽ chết rất thảm.”
Lâm Thanh Diện bĩu môi, nói: “Sao
nào, vẫn không dám để người khác nói sao? Ông gấp cái gì, đây không phải đang chột dạ thì là cái gì?”
Thượng Sam Thác Dã híp mắt: “Cậu
hẳn cũng đã nhìn thấy thủ đoạn của tôi rồi, bốn đại tông sư nhẫn đạo của đảo quốc đều bại trên tay tôi, cậu cho rằng dựa vào một thằng oắt như
cậu cũng dám gọi nhịp với tôi?”
Lâm Thanh Diện cười nói: “Bốn người họ quả thực không thể đánh bại ông, nhưng ai nói với ông ta cùng hàng ngũ với họ?”
Gia Võ Tôn nghe thấy Lâm Thanh Diện khinh thường họ như vậy thì mặt lập tức lộ ra tràn đầy không vui, ông ta mở miệng nói: “Oắt con, cậu chỉ là
nhóc con hơn hai mươi tuổi mà thôi, lại còn dám cuồng vọng khinh thường
chúng ta, chẳng lẽ cậu cho rằng dựa vào chút liều lĩnh này của cậu thì
có thể đối chọi với Thượng Sam Thác Dã sao?”
“Hừ, đừng quản hắn
nữa, loại không biết trời cao đất dày này, không chịu chút khổ sở thì sẽ không tỉnh ngộ.” Một vị đại sư khác sắc mặt âm trầm nói.
Gia Võ Tôn ngẫm nghĩ thấy cũng đúng, so đo
với loại người này chính là đang lãng phí thời gian, cho nên bèn ngậm
miệng, không nói gì nữa.
Thượng Sam Thác Dã nghe thấy lời của Lâm Thanh Diện thì hỏi: “Nói vậy, cậu đứng ra là muốn khiêu chiến với tôi rồi?”
“Khiêu chiến thì không đến mức, thay trời hành đạo mà thôi, ngoài ra, tôi rất
có hứng thú với khối ngọc trước ngực ông, nếu bây giờ ông giao nó ra thì tôi có thể để ông chết thoải mái một chút.” Lâm Thanh Diện nhàn nhạt
nói.
Thượng Sam Thác Dã ngẩng đầu cười to, nói: “Thay trời hành
đạo, hay lắm, đời này của tôi còn là lần đầu tiên nhìn thấy một người to gan như cậu, đã vậy thì tôi cũng không đùa với cậu nữa, tôi muốn xem
xem cậu diệt trừ tôi thế nào!”
Mọi người xung quanh đều khinh
thường nhìn Lâm Thanh Diện, cảm thấy lời này của anh chỉ là đang chém
gió, người cảm thấy anh có năng lực chiến đấu với Thượng Sam Thác Dã hẳn cũng chỉ có người của nhà Lương Cung thôi.
Thượng Sam Thác Dã
không chút do dự, tia sáng màu đen trong tay xuất hiện, biến thành bộ
dạng chùy thủ, nhanh chóng bay tới trước mặt anh.
Mọi người nhìn
thấy một màn này đều cho rằng anh chết chắc rồi, họ đều tận mắt nhìn
thấy uy lực của hư ảnh mà Thượng Sam Thác Dã làm ra ban nãy, mặc dù
thanh chùy thủ này không thể so với đao ảnh đó, nhưng uy lực nhất định
cũng không yếu đi đâu được.
Lâm Thanh Diện nhìn hư ảnh thanh chùy thủ đó, khác biệt duy nhất giữa anh và ông ta hiện tại chỉ là không có
cách nào khiến huyền kình hóa hình cách thể mà thôi, nếu Thượng Sam Thác Dã thật sự muốn dựa vào thanh chùy thủ nho nhỏ này để giải quyết anh
thì cũng quá ngây thơ rồi.
Giây phút hư ảnh chùy thủ tới trước
mặt anh, lòng bàn tay Lâm Thanh Diện xuất hiện từng tia sáng trắng, sau
đó vừa nhấc tay bèn giữ chặt lấy hư ảnh chùy thủ của Thượng Sam Thác Dã.
Dưới huyền kình của Lâm Thanh Diện, hư ảnh chùy thủ lập tức biến thành làn khói đen, tiêu tán trong không khí.
Thượng Sam Thác Dã nhìn thấy một màn này, mắt lập tức ngưng trọng, kinh hô: “Cậu cũng là cao thủ Hóa Cảnh!”
Mọi người dưới đài cũng kinh ngạc không kém gì Thượng Sam Thác Dã, họ đều
cho rằng anh chỉ là tên nhóc lỗ mãng mà thôi, nhưng vầng sáng trắng xuất hiện trên tay anh khiến họ hiểu rõ là họ quá xem thường anh rồi.
Ba người Gia Võ Tôn nhìn thấy anh dễ dàng hóa giải thủ đoạn của Thượng Sam Thác Dã thì tràn đầy kinh ngạc, hư ảnh chùy thủ vừa rồi nếu đổi thành
ba người họ tới tiếp thì e rằng còn chưa kịp phản ứng đã chết trên tay
Thượng Sam Thác Dã rồi.
“Tên nhóc này lại cũng đạt tới trình độ
đó, chuyện này...chuyện này sao có thể, hắn mới hơn hai mươi mấy tuổi.”
Gia Võ Tôn thì thào, trong lòng đã hiểu rõ, Lâm Thanh Diện khinh thường
họ là phát ra từ trong lòng, là bản thân họ quá ngu ngốc mà thôi.
Lâm Thanh Diện vươn tay chắm chặt chuôi đao Thôn Chính, rút nó ra khỏi vỏ,
nhìn về phía Thượng Sam Thác Dã, mở miệng nói: “Lấy hết thực lực của ông ra đi, nếu không, ông sẽ trở thành vong hồn đầu tiên dưới đao tôi.”
“Ồ, không đúng, cho dù ông có lấy ra hết thực lực cùng sẽ trở thành vong hồn đầu tiên dưới đao tôi.”