Một đám trưởng lão vây bên ao nước, nhìn nước ao đã sắp mất đi màu sắc, trong lòng đều nóng như lửa đốt, thở dài liên tục.
Lâm Thanh Diện vẫn ngồi khoanh chân trong ao nước, không có bất kỳ động
tĩnh gì, nhưng so với mấy ngày trước, làn da của Lâm Thanh Diện bắt đầu
trở nên có chút đỏ lên, có chút giống với khi sử dụng bí pháp, sức mạnh
sắp làm nổ tung cơ thể vậy.
“Đã nửa tháng rồi, tên tiểu tử này đã ở trong đó cả nửa tháng rồi, nước trong ao sắp không có màu sắc nữa
rồi, điều này có nghĩa dược hiệu trong ao nước sắp bị cậu ta hấp thụ
sạch sẽ rồi.
“Dược hiệu trong ao nước này là hỗn hợp dược tính
của hơn trăm ngàn loại thảo dược, lại cộng thêm dược hiệu mà nước ao vốn có, không có qua xử lý gia công, đối với cơ thể người mà nói là tương
đối cuồng bạo, ở lâu trong đó cơ thể sẽ không chịu nổi, tên tiểu tử này
cũng bền bỉ quá rồi.”
“Thật đúng là chưa từng có trong lịch sử,
trong lịch sử của Dược Thần Cốc, người ở lâu nhất trong ao nước này cũng chẳng qua chưa tới 5 ngày, còn cậu ta vậy mà lại ở đến cả nửa tháng,
thật đúng là khiến người ta mở mang tầm mắt.”
“Bây giờ ông còn có tâm trạng cảm thán à, nếu như cứ tiếp tục như vậy, thì chí bảo của Dược Thần Cốc chúng ta sẽ bị một tên tiểu tử độc chiếm một mình rồi , sau
này Dược Thần Cốc ta còn làm sao đào tạo cường giả, đây là chuyện lớn
liên quan đến thịnh suy sau này của Dược Thần Cốc ta.”
….
Điền Uyên lúc này cũng nhìn Lâm Thanh Diện ở trong ao nước với thần sắc lo
lắng, trên mặt mang theo sự hối hận nồng đậm, nếu sớm biết Lâm Thanh
Diện sẽ ở trong ao nước lâu như vậy, thì ban đầu ông ta sẽ không bao giờ nói là sẽ để Lâm Thanh Diện muốn ở bao lâu thì ở bấy lâu đâu.
Bây giờ dược hiệu trong ao nước sắp bị một mình Lâm Thanh Diện hấp thụ sạch sẽ rồi, Điền Uyên cũng rất đau ruột.
“Người anh em Lâm Thanh Diện à, chúng ta cũng được rồi đó, cậu ở bên trong lâu như vậy rồi cũng không sợ dược hiệu cuồng bạo ở bên trong nước làm cậu
nổ tung luôn sao, cậu mau ra đi, nếu còn không ra, thì cái mặt già của
tôi không biết phải dí đi đâu nữa đó.” Điền Uyên lẩm bẩm nói.
“Cốc chủ, hay là bây giờ chúng ta đi kêu cậu ta dậy đi, cậu ta ở trong đó
cũng nửa tháng rồi, bất luận thế nào cũng xứng với ba tờ đơn thuốc cấp
hoàn mỹ đó rồi, bây giờ bảo cậu ta ra ngoài, chúng ta dùng dược liệu vẫn còn có thể khiến cho ao nước này khôi phục được một chút hiệu quả, nếu
không đợi dược hiệu bị cậu ta hút sạch sẽ toàn bộ rồi, thì cái ao nước
này coi như phế rồi.” Một trưởng lão đi đến trước mặt Điền Uyên, thành
khẩn mà mở miệng nói.
Một trưởng lão khác cũng vội vàng hùa theo
nói: “Phải đó, Dược Thần Cốc ta có thể cho ra được nhiều cao thủ cảnh
giới tông sư như vậy, nếu như dược hiệu toàn bộ đều bị hấp thụ sạch sẽ
rồi, thì sau này Dược Thần Cốc chắc chắn sẽ suy bại a.”
Điền Uyên quay đầu nhìn bọn họ một cái, mở miệng nói: “Sự phát triển sau này của
Dược Thần Cốc không cần các vị trưởng lão lo lắng, trong ba đơn thuốc
cấp hoàn mỹ mà Lâm Thanh Diện cho tôi, có một cái là đan dược căn cơ
vững chắc, đan dược căn cơ vững chắc cấp hoàn mỹ, chỉ cần uống một viên, thì so với ngâm trong ao nước một lần còn có hiệu quả tốt hơn nhiều,
cho nên Dược Thần Cốc ta vẫn sẽ không đi vào con đường suy bại đâu.”
Nghe thấy lời này của Điền Uyên, mấy vị trưởng lão đó đều khẽ thở phào một
hơi, nghĩ như vậy, bọn họ cũng cảm thấy Lâm Thanh Diện có hấp thụ sạch
dược hiệu trong ao nước thì cũng không có gì nữa rồi.
“Nhưng cậu
ta ở trong đó quả thực cũng có hơi lâu rồi, cứ như vậy, chưa chắc được
sẽ xảy ra chuyện gì đó, nếu như hôm nay cậu ta còn chưa dậy thì tôi sẽ
kêu cậu ta dậy.” Điền Uyên tiếp đó nói.
Lời này của ông ta thật
sự là đang lo lắng cho tình trạng của Lâm Thanh Diện, dù sao trong lịch
sử của Dược Thần Cốc cũng không có ai ở trong đó lâu như vậy, tuy làm
gián đoạn Lâm Thanh Diện cũng không hay cho lắm, nhưng vẫn tốt hơn là để cậu ta mất đi tính mạng.
Qua sự giải thích của Điền Uyên, đám
trưởng lão đều biết đơn thuốc cấp hoàn mỹ có thể thay thế cho công hiệu
của ao nước này, nên cũng không có ai oán phàn nàn gì với Lâm Thanh Diện nữa, sau đó liền lần lượt rời khỏi chỗ này.
Điền Uyên cũng không có đợi lâu, định đợi đến mai lại qua đây xem một cái, nếu như Lâm Thanh Diện vẫn chưa dậy thì sẽ kêu anh dậy.
Sau khi đám người rời khỏi, Thượng Sam Tinh Vũ cẩn thận dè dặt đi đến bên ao nước, nhìn Lâm Thanh Diện ở trong ao nước một cái.
Bởi vì lúc này nước ao đã bắt đầu trở nên trong hơn, cho nên Thượng Sam
Tinh Vũ vừa nhìn qua đó, gần như là có thể nhìn thấy cơ thể đang ngâm
trong ao nước của Lâm Thanh Diện.
Sau khi nhìn thấy tình hình bên đó, trên mặt Thượng Sam Tinh Vũ lập tức đỏ bừng, sau đó vội vàng dời
ánh mắt ra khỏi người của Lâm Thanh Diện.
Nhưng nghĩ đến xung
quanh không có người nào, Lâm Thanh Diện lại đang nhắm chặt hai mắt, sẽ
không có ai biết cô ta nhìn lén Lâm Thanh Diện, Thượng Sam Tinh Vũ lại
dời ánh mắt lên người của Lâm Thanh Diện.
Trong thời gian nửa
tháng này, Thượng Sam Tinh Vũ luôn ở trong Dược Thần Cốc, cô ta vốn
không có nhân lúc Lâm Thanh Diện ở trong ao nước mà chạy trốn, mà ngược
lại, cô ta đã đem tất cả hy vọng đè lên người của Lâm Thanh Diện rồi.
Thông qua sự hiểu biết trong khoảng thời gian này đối với Lâm Thanh Diện,
Thượng Sam Tinh Vũ biết Lâm Thanh Diện chính là một người đã nói thì sẽ
làm, nếu Lâm Thanh Diện đã đồng ý sẽ giúp cô ta cứu mẹ ra ngoài, thì
nhất định sẽ làm được.
Thượng Sam Tinh Vũ trong quá khứ là một “công cụ” không có tự do, không có bạn bè, không có người quan tâm, chỉ cần nhà Thượng Sam cần thì cô ta phải
hiến dâng tính mạng mình ra bất kỳ lúc nào.
Nhưng trong khoảng
thời gian ở Dược Thần Cốc này, cô ta đã nhìn thấy cảnh sắc đẹp nhất trên thế giới này, ở trong cốc cũng quen biết một số bạn bè, cảm nhận được
sự quan tâm đến từ những đệ tử ở Dược Thần Cốc, cô ta có thời gian thì
liền chạy đến chỗ ao nước, kể lể một số tâm sự của mình với Lâm Thanh
Diện đang bất động kia.
Nửa tháng này, có thể nói là khoảng thời gian vui vẻ nhất trong cuộc đời của cô ta rồi.
Cái duy nhất khiến cô ta có chút tiếc nuối chính là, trong khoảng thời gian này Lâm Thanh Diện luôn ở trong ao nước, giống như một cái đầu gỗ vậy,
thực ra nếu như có thể, cô ta càng muốn trải qua nửa tháng này cùng với
Lâm Thanh Diện, cô ta biết, đây cũng chỉ là hy vọng xa xỉ của cô ta mà
thôi.
“Công tử…cơ thể của cậu, thật là đẹp.” Nhìn chằm chằm vào
Lâm Thanh Diện rất lâu, Thượng Sam Tinh Vũ nói một câu giống như một
tiểu nữ sinh vậy, sau đó lại che miệng cười khanh khách.
…
Đảo Quốc, nhà Thượng Sam.
Bên trong một căn phòng có chút u tối.
Gia chủ nhà Thượng Sam Thượng Sam Thác Dã lúc này đang đứng trước một chiếc bàn với sắc mặt âm trầm, ba người đàn ông đang quỳ sau lưng ông ta, run rẩy cầm cập.
Rất lâu sau, Thượng Sam Thác Dã quay người trực
tiếp tung một cước đá lên người của một người trong số đó, mắng: “Nửa
tháng rồi, bọn chúng đã đến nước C nửa tháng rồi, vậy mà lại không
truyền về một chút tin tức nào, các loại thủ đoạn liên lạc cũng không
liên hệ được, đó chỉ có thể nói rõ bọn chúng đã bị giết hại ở nước C
rồi!”
“Đám chó nước C đáng chết này, không có chút đáng tin nào
cả, chúng ta thành tâm giao dịch với bọn họ, lại đổi lại một kết quả như vậy!”
Ba người đều không dám phát ra chút âm thanh nào, để mặc cho Thượng Sam Thác Dã trút giận lên bọn họ.
Qua một hồi, Thượng Sam Thác Dã mới hít sâu một hơi, chỉnh sửa mái tóc của
mình một chút, mở miệng nói với ba người: “Bên nước C đã không mong đợi
được gì nữa, bây giờ chỉ có thể sử dụng phương án dự trù, tìm thứ mà tôi cần ở trong biên giới Đảo Quốc.
“Các người nhanh chóng đi sắp
xếp, tôi đã không thể đợi được nữa rồi, tôi phải lấy được mấy thứ đó
trong một tuần lễ, nghe hiểu chưa?”
“Vâng!” Ba người đồng thanh đáp.
“Ngoài ra, chuyện cô chủ nhà Lương Cung gả cho tôi làm thiếp cũng phải nhanh
chóng sắp sếp, sau khi tôi thăng cấp cần phải giao hợp với một xử nữ
tươi mới, cô chủ nhà Lương Cung đó chính là sự lựa chọn tốt nhất, chuyện này không được có bất kỳ sơ sót nào, nếu không tôi sẽ lấy các cậu ra
chất vấn đó!”