Cửa môn cũng trầm mặc hẳn sau đó mở ra cửa lớn, phía trước là vô vàn u
hồn gào thét vây quanh lấy Andrew. Andrew lười để ý trực tiếp bộc phát
ma lực nghiền ép 1 đường đi tới.
Lại đi không sai biệt lắm sau một thời gian ngắn, Andrew liền gặp được
Minh giới cái kia cái gọi là "Cung điện", nói là cung điện, còn không
như nói chính là nơi này một mảnh hoang dã, ở đây không hề có sự sống
chỉ có những âm hồn bóng ma lập lòe.
Nói là cung điện còn đánh giá cao ở đây, ở đây tốt cũng chỉ là so địa
phương khác càng thêm sáng tỏ thôi, nhưng mà nhiệt độ không khí này
cũng so chỗ thấp rất nhiều, nơi đây hoàn toàn không thích hợp cho bất
kì ai ở ;ại, Andrew cũng không thể không khâm phục Ereshkigal có thể
bằng vào tín niệm thủ hộ Minh GIới mà ở đây cho hắn ở không đến 1 tháng
chỉ sợ lập tức muốn lật tung cái Minh Phủ này lên 1 lần.
"Đã lâu ở đây không có ai lấy thân phận người sống tiến đến, báo lên tên mình ah, thần linh." 1 âm thanh vang vọng khắp Minh Giới.
" A! Bảo ta Andrew liền tốt, ta đến đây hi vọng có thể gặp Nữ thần Ereshkigal một mặt."
Giọng nói bỗng trầm mặc một hồi, cuối cùng như quyết định:
"Tốt a, coi như là ngươi tới chỗ này ban thưởng, liền để ngươi kiến thức một chút ta hình dáng a!"
Một màu vàng song đuôi ngựa tóc, như thiên sứ nụ cười và dụng mạo, cứ
như tại nơi hoang vu đầy chết chóc của Minh Giới như 1 đóa hoa Tulip nở
rộ hoàng kim màu sắc, trên thân còn khoác lên một kiện đen như mực áo
choàng, tràn đầy nữ vương khí thế, bên phải trên chân ngược lại là mặc
một bên màu đen vải bao chân áo giáp, mà chân trái lại không xuyên,
ngược lại lộ ra trắng nộn đùi, như như thiên nga mịn màng trắng trên cổ
còn mang theo một cái đồ trang sức, đồ trang sức đoạn trước liền với một đầu doạ người cột sống, bất quá nàng mặc lấy tại người lại có vẻ thần
thánh bên trong mang theo một tia tà mị.
Ersehkigal cũng hiếu kỳ đánh giá Andrew, chỉ thấy trên gương mặt anh
tuấn luôn mang theo vẻ như có như không tự tin mỉm cười, trên người là
giáp trụ màu đen, choàng thêm một áo khoác trắng tóc rối bời tạo cảm
giác như 1 vị Vương tử vừa trở về sau chuyến du hành.
"Ngươi cái tên này! Xem xong ta tư thái sau không có biểu lộ gì ít nhất cũng phải ngây ngốc nhìn chứ?"
Ereshkigal một bộ bộ dáng vô cùng chịu đả kích , Minh giới cơ hồ đã có
bảy, tám trăm năm không người đến , nàng bộ dáng bây giờ thế nhưng là
chính mình thật vất vả ăn mặc.
"Đừng tự đánh thấp mình, ngươi cái bộ dáng này rất xinh đẹp, rất thích hợp ngươi."
"Đã ngươi gia hỏa này đều nói như vậy , cái kia cũng không có biện pháp! Ha ha ha!"
Bị Andrew như thế thẳng thắn tán dương, Ereshkigal khuôn mặt đỏ lên, có
vẻ hơi không biết làm sao, nhưng nhìn đi lên bị khen vẫn là rất vui vẻ , không có quá nhiều cao quý như thế dáng vẻ.
"Ngươi liền tự mình một người ở tại nơi này dạng một chỗ sao?"
Andrew mắt liếc bốn phía, mà Ereshkigal cũng quay đầu nhìn chung quanh, nhưng mà nàng cũng không cái gì bao lớn phản ứng.
"Đúng a, cái này mấy ngàn năm ta đều là ở chỗ này, có gì không đúng sao?"
Đối mặt Andrew nghi vấn Ereshkigal cảm thấy đương nhiên, bản thân Minh
Giới nữ Chủ nhân không phải ở Minh Giới là nhiều đương nhiên? Bản thân
trức trách Ereshkigal là dẫn đạo các linh hồn đi chuyển sang kiếp khác
hoặc chịu trừng phạt về tội ác của mình.
Andrew cũng bắt đầu có chút thương tiếc vị nữ thần Minh Giới này,
Ereshkigal và Ishtar được coi là Song Tử nữ thần, Ishtar đại diện cho
thiên thì Ereshkigal đại diện cho u tối, đại địa mẫu thần. Truyền thuyết Sao kim thời cổ đại không cho là duy nhất mà là 2 ngôi sao kim riêng
biệt ở chân trời đại diện cho Sao hôm và Sao mai, có lẽ nó cũng là lời
giải thích của tên gọi Song tử Nữ thần. Bất quá chúng thần đối đãi cả 2
như trời và đất vậy, Ishtar có thể nói thỏa thỏa dạng thổ hào, thiên chi trâu đực, Maanna phi thuyền, Sao kim quyền hành. Còn Ereshkigal sở hữu
Meslamtaea cây thương được cho sở hữu nhiệt lượng tâm Trái đất còn mang
theo khái niệm thí thần.
Chỉ có thể nói Chư thần Sumer đối đãi thật tốt ah, một người sống vô tư
trên mặt đất không chịu ai phản đối, người còn lại phải vĩnh cửu trấn
thủ dưới mặt đất, lúc này Andrew có tâm muốn lao đến chém bay đầu chó
của Anu.
"Tốt! Đừng nhìn ta là Minh giới nữ vương, ta kỳ thực tại cái này rất
nhàm chán...... Andrew, ngươi là Vực ngoại thần linh?" Ereshkigal tò mò
hỏi.
" Đúng vậy, bên ngoài rất đặt sắc ah, ta có thể kể cho ngươi." Andrew
cũng bắt đầu kể cho Ereshkigal về những hành trinh mình trải qua, lúc
thì nàng vô cùng cảm thấy cao hứng đến nhảy cẫng lên nhưng khi thì ỉu
xìu nhưng rất nhanh lấy lại tinh thần. Andrew thậm chí hoài nghi
Ereshkigal chẳng lẽ từ lúc sinh ra đến trưởng thành ở Minh Giới đến giờ
mà bản thân rất ngây thơ, ít nhất so với các thần linh Andrew từng gặp
đơn thuần rất nhiều.
"Như thế nào? Cũng không tệ lắm phải không!"
Andrew thở ra một hơi, hắn cũng đã lâu chưa nói qua nhiều lời như vậy,
mà Ereshkigal đang nghe thời điểm nhưng mà cái gì trạng thái đều có,
nghe được bi kịch sẽ cảm động phải rơi lệ không ngừng, nghe được hài
kịch sẽ cao hứng phình bụng cười to, nghe được một chút câu chuyện tình
yêu nàng cũng sẽ lộ ra thiếu nữ tâm tính.
"Tốt! Cố sự đã nghe xong, bây giờ bắt đầu làm việc một chút." Andrew hoạt động gân cốt một chút, Ereshkigal kinh ngạc hỏi:
"Andrew, ngươi muốn làm gì?"
" Giúp ngươi cải tạo Minh Giới và tuyển người làm, nếu không ta sợ công
việc nơi đây lâu dài sẽ khiến bản thân nhàm chán ah." Andrew ôn nhu cười sờ lấy đầu Ereshkigal, Ereshkigal bản thân cảm thấy khuôn mặt đỏ bừng
nhưng cũng không phản kháng Andrew vuốt lấy miệng có chút lẩm bẩm không
ngừng, bản thân Ereshkigal hướng nội lại thụ động, nên khá là nhút nhát
nhưng cũng chính vì thế lại vô cùng đơn thuần đến mức người ta chỉ muốn
ôm lấy.
" Đi nào Ereshkigal, bắt đầu cải tạo Minh Phủ thôi, nếu là Minh Phủ nữ
chủ nhân thì phải có dáng vẻ 1 vị chủ nhân, ta nói đúng không?" Andrew
ôn hòa vươn tay lấy về hướng Ereshkigal.
Ereshkigal lần đầu tiên cảm thấy động lòng, bản thân nàng ở Minh Giới
cũng chỉ quanh năm là phán tội lấy các linh hồn nào có thần linh nào
nhàm chán xuống nơi đây, bản thân nơi đây cũng không thể trồng được vật
gì nên Ereshkigal cũng không để ý nhưng bây giờ nghe Andrew vì bản thân
mình suy nghĩ, lần đầu tiên, sau hàng ngàn năm qua nàng lần đầu tiên
chịu đả động lấy.
" Nói rất đúng, ta là Minh Giới Nữ Vương, để ta dẫn đường Andrew, ở gần
đây...." Ereshkigal như bị khơi dậy ý chí kéo lấy tay Andrew mang đi
xung quanh Minh Giới, ở Minh Giới cũng có rất nhiều chủng tộc khác chỉ
là Ereshkigal lười để ý nhưng mà bây giờ Andrew vì mình trùng kiến Minh
Giới cũng phải hỗ trợ một hai, nhưng Ereshkigal không hề biết cuộc gặp
gỡ này triệt để thay đổi vận mệnh của con, cho dù ngàn vạn năm về sau
vẫn còn nhớ khoảng khắc đó, như mộng lại như ảo, cứ như bánh răng vận
mệnh đã thay đổi lấy, số phận của họ đã gắn liền với nhau.