Kuro ở phía xa nhìn thấy cảnh này liền
nhêch miệng, nếu như quân đội Zeref gặp phải Fairy Tail thì việc August
có hi sinh là chuyện thường tình đối với Zeref, vì với hắn thì ước muốn
của bản thân chính là tất cả, Fairy Tail không đủ gây sợ.
Nhưng
lúc này đối mặt với cái gì đáng sợ và tuyệt vọng đưa họ vào đường cùng,
việc August sẵn sãng hi sinh bản thân để giúp hắn như vậy, tất nhiên
Zeref sẽ cảm động rồi, đây chính là cảm xúc thông thường của con người.
“Đáng tiếc… mặc dù rất cảm động nhưng chúng ta đứng ở phía đối lập.”
Kuro khẽ cười lạnh nhạt.
Toàn bộ nơi đây bị phép thuật của August chấn động không ngừng, đất, đá,…
bay lên và tan rã trong không khí, cứ như nước bị đung sôi mà bóc hơi.
Nhưng phép thuật hùng vĩ như vậy lại bất ngờ xuất hiện vô số làn sương khói bao trùm nơi đây.
August còn đang khởi động ma thuật thì gương mặt hiện ra sự bất ngờ, ma thuật
tan biến, rơi từ trên trời xuống. Lúc này ông cảm giác mất hết sức lực,
một mùi hương nhẹ nhàng khiến bất cứ ai ngửi thấy đều an lòng, khiến ông vô thức mà nhắm mắt.
“August!”
Bất ngờ một giọng nói vang lên khiến ông giật mình mở mắt ra, thì thấy một bầu trời trong xanh vô
cùng đẹp mắt, điều khiến ông ngạc nhiên là bản thân đã trở lại bộ dạng
trẻ thơ.
“August!”
Âm thanh ấy lần nữa vang lên, khẽ quay
đầu lại thì nhìn thấy Zeref đang nhìn ông mỉm cười đầy cảm xúc yêu
thương, hai mắt liền trợn tròn không dám tin.
“Lại đây còn đứng đó ngơ ngác nữa à, chúng ta về ăn cơm thôi.” Zeref mỉm cười nói.
“Bệ hạ… chuyện này…” August ngây ngốc không dám tin run giọng nói.
“Bệ hạ ? Nay con dám trêu đùa ta nữa, chúng ta đang ẩn cư trong núi rừng
này, nếu ta làm bệ hạ thì làm chúa tể sơn lâm à ?” Zeref cười cười bước
tới khẽ cóc đầu ông nói.
“Ngài… ngài vừa gọi ta là con sao ?”
August tràn ngập không dám tin kêu lên với vẻ bất ngờ, hạnh phúc đến quá đột nhiên không kịp chuẩn bị.
“August hôm nay con lạ vậy ? ta không gọi con là con thì gọi là gì ?”
Zeref bị bộ dạng của hắn làm cho kinh ngạc rồi cười hỏi. — QUẢNG CÁO —
August ngây ngốc một lúc thì hai dòng nước mặt hiện ra trong sự khiếp sợ và bất ngờ sau đó chính là vui mừng và hạnh phúc.
“Chuyện gì mà con khóc ?” Zeref thấy hắn như vậy liền tran ngập quan tâm ôn nhu hỏi.
“Dạ, không có gì thưa… ch… cha.” August bị hành đồng này của Zeref làm cho
hạnh phúc muốn ngất, một tay lau nước mắt, khẽ run rẩy một lúc liền nói
ra một câu từ lâu muốn gọi từ tận đấy lòng, từ ấy mang theo vô số cảm
xúc.
“Vậy à…” Zeref mỉm cười, một tay xoa lấy đầu ông.
“Cha… cha… cha…”
August bị một chiêu xoa đầu giết này liền xúc động vô cùng, nhịn không được
cảm xúc bị dồn nén trong lòng đã lâu liền bùm nổ, liền lao vào lòng
Zeref ôm lấy đối phương khóc lên, không ngừng kêu lên một từ.
Zeref bị hành động của hắn làm cho kinh ngạc, khẽ vỗ lưng đối phương rồi tràn ngập lo lắng hỏi: “Hôm nay con bị sao vậy ? cư xử thật lạ ?”
“Dạ không có gì... chúng ta về nha ăn cơm thôi.” August sau một lúc phát
tiết cảm xúc trong lòng bấy lâu nay liền lau đi nước mắt mỉm cười đầy
vui vẻ nói.
“Tốt…” Zeref gật gù.
“Cha… có thể nắm tay con dẫn về được không ?” August lúc này nhìn Zeref với vẻ mong chờ.
“Tất nhiên rồi.”
Zeref mỉm cười khẽ nắm tay ông rồi tiến về phía trước, August cảm nhận hơi ấm từ bàn tay của đối phương cùng bóng lưng trước mắt liền nở một nụ cười
hạnh phúc.
Một hình ảnh đầy ấm áp.
“Mộng Hương Thuần Khiết... các ngươi sẽ có một giấc mộng đầy ngọt ngào.”
Lúc này trước mặt Kuro xuất hiện một bình hương khói, những làn sóng hương
khói chính là từ nó tỏa ra. Nhìn August đang quỳ với nụ cười hạnh phúc
và Zeref thì đang dang tay như ôm lấy ai với nước mắt đầy mãn nguyện
liền nhếch môi.
“Chúc ngươi hạnh phúc.”
Cảm nhận sinh cơ
trong người August đang dần tan biến liền xuất hiện trước mặt đối phương đánh tới cùng lời chúc đầy (thiện ý). Trước khi August tan biến thì nắm đấm của Kuro đã đấm nát đầu đối phương. — QUẢNG CÁO —
“Keng, chúc mừng ký chủ đánh giết August 1 trong 12 Spriggan, nhận được quyền năng Tước Đoạt(Snath) của Ban!”
“Omg…”
Kuro vừa nghe âm thanh của hệ thống vang liền kinh ngạc, không ngờ giết được August sẽ nhận được phần thưởng này. Hắn thầm nghĩ tính ra bây giờ chỉ
còn thiếu mỗi quyền năng Vô Cực của Merlin nữa thì hắn đã toàn bộ sức
mạnh của Thất Đại Tội rồi.
Bây giờ trước mắt chỉ còn ba phần thưởng mà hắn chưa lấy chính là Mavis, Zeref và Acnologia.
Quay lại nhìn hai nữ Mavis không xa vẫn an toàn, chỉ là hai nàng cũng bị chim vào giấc mộng của mình.
Nhìn sang Zeref gần đó cũng vậy liền bước tới.
Kuro nhìn Zeref giống như August nở nụ cười hạnh phúc trong giấc mộng của
mình liền nói: “Để ta cho ngươi một giấc mộng ngọt ngào vĩnh viễn.”
Mộng Hương Thuần Kiết có hai tác dụng, một là người bị đưa vào ác mộng sẽ bị dằn vặt về trắc ẩn trong lòng, hai chính là đưa người bị vào một giấc
mộng ngọt ngào thuần túy.
Hắn không dùng ác mộng đến dằn vặt hai
người Zeref như Mael đã làm với Gowther, vì nếu chúng trút bỏ được điều
đó liền sẽ tỉnh lại và phản kháng, hắn dùng giấc mộng ngọt kiếm chúng đi vào vực sâu không lối thoát.
Dù sao August dù có tỉnh lại cũng
sẽ chết vì trước đó đã dùng phép thuật cổ đại trả giá bằng sinh mạng nên chẳng ảnh hưởng gì, vấn đề là Zeref sẽ phản khán và chạy trốn.
Đương nhiên là kết cục của đối phương cũng sẽ không khác gì với những
Spriggan ở đây, chỉ là hơi phiền phức mà, thế nên để mọi việc thuận lời
và nhẹ nhàng liền đưa chúng vào ngọt ngào là tốt nhất.
Nghĩ tới
đây Kuro hai mắt hiện ra ma lực, phất tay một cái, rất nhanh từ trong
người Zeref như có thứ gì đó chui ra. Rất nhanh phía trên đầu đối phương hiện ra một trái tim màu đen đang bị các xiềng xích khóa lại.
“Vậy ra đây là hình dáng lời nguyền của ngươi à… để ta giúp ngươi phá hủy nó.”
Kuro nhìn lời nguyền của đối phương liền ồ lên một tiếng, một cây thương màu đen được hình thành tư ma lực hiện ra bên cạnh liền nắm lấy nó phóng
tới lời nguyền phía trên.
“Chíu!”
Theo mũi thương đâm vào lời nguyền thì nó các xiềng xích có dấu hiệu tan vỡ rồi tan biến vào hư không một cách nhẹ nhàng.
Kuro nhìn thấy cơ thể đối phương phát sáng, sinh cơ đang dần tan biến sau
khi phá giải lời nguyền, liền biết đối phương chuẩn bị tan biến như
August, một tay hiện ra ma lực đánh tới đầu đối phương: “Vĩnh biệt.” — QUẢNG CÁO —
Vốn rằng Zeref hắn phải chết không nghi ngờ thì đột nhiên biến cố xảy ra.
Khi nắm đấm của Kuro chỉ cách đầu Zeref một khoảng nhỏ nữa thì bắt ngờ có
một vòng xoáy đen xuất hiện bên cạnh, từ bên trong một cánh tay thò ra
chặn lại đòn này của hắn.
“Kẻ nào ?”
Kuro nhìn thẩy biến cố liền nhíu mày, nhìn cánh tay đang chắn bản thân liền kinh ngạc, phải biết dù hắn nhìn như dùng ma lực chẳng bao nhiêu, nhưng dù có vảy cứng
của Acnologia cũng bị xuyên thủng ngay lập tức, vậy mà cánh tay có thể
nhẹ nhàng đỡ được sao không ngạc.
Lúc này từ trong vòng xoáy bước ra một người, Kuro nhìn thẩy liền kinh ngạc vì trang phục của đối
phương cứ như những tên tử thần mà hắn thường thấy ở kiếp trước, mũ trùm to lớn không nhìn rõ được gương mặt , khí chất tràn ngập âm u, chỉ là
đối phương không có lưỡi hãi trên tay, nếu không càng thêm hoàn mỹ.
“Thật thú vị… ngươi có thể cho ta biết làm sao một người phàm như ngươi chỉ
trong chốc lát biến mất và trở lại thành một vị thần được không ?” Kẻ
này khẽ ngước lền nhìn phía Kuro phát ra âm thanh âm trầm tràn ngập
thích thú hỏi.
Kuro vừa nghe câu hỏi này hai mắt liền co rút,
điều này có nghĩa đối phương đã theo dõi từ ban đầu đến giờ mợi nhận ra
được, mà hắn không hề phát hiện, trước đó hắn đã vào tiểu thế giới để
trờ thành thần nên không ai biết rõ quá trình đó cả, vậy mà đối phương
nhận ra, điều này có nghĩa người mặt cũng phải là một vị thần mới nhận
ra được biến chất này của hắn. Nếu không bình thường sẽ không ai dễ dàng nhận ra sự thay đổi này của hắn.
“Thình Thịch…”
Lúc này
trên đầu của Zeref một lần nữa lại xuất hiện một trái tim màu đen bị
xiềng xích khóa lại, vang lên nhịp đập. Lời nguyền vừa bị phá giải lại
tái hiện một lần nữa.
“Ngươi là… thần Ankhseram.”
Vừa nhìn thấy cảnh này Kuro liền chấn kinh rồi trầm giọng nói, vừa nhìn thấy cảnh này hắn liền ra đối phương là ai.
“Ngươi biết ta à ?” Ankhseram kinh ngạc nói.
“Chỉ có ngươi mới có thể khôi phục lại lời nguyền này của hắn mà thôi.”Kuro nói.
Cũng giống như nguyên tác thất đại tội, nguyền rủa Elizabeth được phá giải
rồi lại tái hiện, nhưng của Meliodas thì không vì chỉ có lời nguyền của
kẻ đặt ra mới có thể khôi phục được thôi, đó là vì sao khi Ma Thần Vương lợi dụng Zeldris sống lại nhưng chỉ có thể khôi phục lời nguyền lên
Elizabeth còn Meliodas thì không, vì đó là lời nguyền của Nữ Thần Tối
Cao.
Nên nhìn thấy Zeref được khôi phục lại lời nguyền thì hắn lập tức nhận ra ngay.