Vị nữ tử bị tu sĩ Ma Môn rượt đuổi, liên tục hối thúc Hạo Nam chạy trốn. "Công tử, nhanh mang tiểu nữ chạy trốn thôi, nếu rơi vào tay bọn người
Ma Môn, kết cục của chúng ta sẽ hết sức bi thảm. Công tử sẽ bị bọn chúng giết chết, tiểu nữ thì rơi vào trong tay của bọn chúng, trở thành một
món đò chơi, sẽ có kết cục sống không bằng chết."
"Tiểu Ngư là huynh, Hạo Nam đây, muội không cần sợ, bọn người ma môn sẽ không bắt được muội, bọn họ bị huynh giết hết rồi."
Nghe vị công tử xưng hô là Hạo Nam huynh, thì vị cô nương này rất mừng
rở, trong số người nàng quen biết, chỉ có một người trên Hạo Nam. Nàng
ngước mặt lên nhìn Hạo Nam, phát hiện đúng thật là Hạo Nam đại ca, đã
từng cứu nàng ở Vô Tân Sâm Lâm, thì úp mặt vào ngực của Hạo Nam, vừa
khóc vừa nói. "Hạo Nam đại ca, bọn muội tìm huynh thật khổ. Đại sư huynh của muội đã chết rồi, vì tranh thủ thời gian cho muội chạy trốn, huynh
ấy đã tự bạo để kéo dài thời gian. Huynh ấy đã hoàn toàn biến mất rồi,
thi cốt vô tồn, triệt để biến mất rồi. Híc híc...."
"Chuyện cũng đã xảy ra rồi, muội cũng đừng quá đau lòng. Ta nghĩ đại sư
huynh của muội, cũng không muốn thấy muội thương tâm như vậy đâu."
"Híc híc, chẳng mấy chốc muội củng chết theo huynh ấy, muội bị bọn người của Ma Môn hạ độc. Hiện tại muội cảm thấy trong người không có sức,
muội cảm thấy rất khó chịu, linh hồn của muội mẫn cảm hơn bình thường.
Muội sắp chết rồi, gặp được huynh muội vui lắm. Muội muốn nói cho huynh
biết một việc, muội rất thích huynh, từ lần trước huynh ra tay cứu muội, thì muội đã thích huynh rồi. Muội sắp chết rồi, không được làm nữ nhân
của huynh, là hối tiếc duy nhất của muội."
Hạo Nam nghe vậy trong lòng thầm nói. "Nàng ta bị trúng xuân dược, mà cứ tưởng là độc dược chắc phải chết. Lúc này mới dám nói ra lời trong
lòng. Vậy thì mình sẽ không thấy hỗ thẹn, khi giao hoan giúp nàng giải
độc."
Hạo Nam nghĩ ra một cách trêu chọc Giang Tiểu Ngư. "Ngư nhi, muội có
thật muốn làm nữ nhân của huynh không, hiện tại huynh đã có rất nhiều nữ nhân rồi."
Giang Tiểu Ngư nghe vậy liền trả lời. "Muội thích huynh, muội yêu huynh, muội muốn làm nữ nhân của huynh, cho dù trước khi chết một lần được làm nữ nhân của huynh, muội củng mãn nguyện."
Hạo Nam nghe vậy liền ôm nàng chặt hơn, cậu em của hắn giật giật cạ vào
vùng cấm của nàng, khiến cho nàng kích thích mãnh liệt. Lúc này, cơ thể
của Tiểu Ngư Nhi đã ước đẫm mồ hôi, cô bé của nàng củng xuất ra ngọc
thủy ướt hết cả tiểu khố. Ý thức của nàng đã triệt để mơ hồ, nếu không
sớm cùng người giao hoan, thì nàng sẽ chết thật. Hạo Nam thấy vây liền
bế nàng lên, ý thức của hắn câu thông tiểu hành tinh, hai người lạp tức
biến mất, ngay sau đó liền xuất hiện trong phòng riêng ở Hỗn Độn Phủ.
"Nơi đây là phủ đệ của ta, hiện tại ta sẽ bắt đầu hàng động, ta sẽ để cho nàng trở thành nữ nhân của ta."
"Nhanh, nhanh, Hạo Nam đại ca, mau để cho muội trở thành, nữ nhân của
huynh đi. Muội rất thích huynh, muội yêu huynh, trước khi chết muội muốn trở thành nữa nhân của huynh."
Ngay sao đó, Hạo Nam bắt đầu động thủ, hắn dùng tay, giúp Giang Tiểu Ngư thoát hết y phục trên người của nàng. Tay của Hạo Nam chạm đến đâu, cơ
thể của nàng liền căng cứng tới đó. Hạo Nam ngắm nghía, thân thể của
Giang Tiểu Ngư một lúc, thì kề môi sát tai của nàng nói nhỏ. "Tiểu Ngư
nàng rất đẹp, thân thể nàng rất tuyệt, làn da trắng bóng có chấm sữa,
ngực rất vừa phải không quá to, nhủ hoa thì hồng hào rất gợi cảm, eo của nàng rất thon, mông của nàng vừa to và công, hay chân thon dài, bàn tay và bàn chân đều mũm mĩm, ta rất thích, nàng rất đẹp, đẹp không thua gì
thập đại mỹ nhân cả."
Tâm tinh xong, Hạo Nam há miệng ngậm lấy tai của nàng mà nút, hắn nằm đè lên người nàng, trường thương giật giật cạ cạ bên ngoài động ngọc. Nút
tai xong, thì duy chuyển xuống hôn cổ, sau đó lại hạ xuống hôn ngực, một lúc sau lại hạ xuống hôn lỗ rốn và bụng, cuối cùng là hạ xuống vùng cấm bất đầu vét máng.
Giang Tiểu Ngu trân mình co giật, hai tây nàng nắm chặt lấy chăn giường, ngọc thủy của nàng bắn ra như suối chảy, hắn hả miệng nuốc hết tất cả
ngọc thủy bán ra, ngọc thủy có mùi ngay ngáy nhưng rất hấp dẫn, nói
chung rà rất tuyệt. Đã một giờ trôi qua, màng dạo đầu đã kết thúc, Hạo
Nam củng không muốn chờ đợi nữa, hắn muốn xách thương ra trận, hắn muốn
đem trường thương thọc vào miệng ngọc, sau đó miệng ngọc sẽ bị trường
thương lắp đầy, ngậm lấy trường thương co bóp không chịu rời bỏ.
Ngay sao đó Hạo Nam liền ngồi dậy, dùng tay ầm trường thương đưa đến cạ
vào miệng ngọc, đầu trường thương chạm vào miệng ngọc, tạo cho hai người cảm giác tê dại. Quá phấn khởi, quá ham muốn, Hạo Nam dùng trường
thương đâm vào. Do tác dụng của dược lực, bên trong miệng ngọc đã chứa
đầy ngọc dịch, trường thường của hắn xâm nhập rất dể dàng.
"Giang Tiểu Ngư, trường thương của ta đã lắp đầy miệng ngọc của muội, hiện tại muội đã trở thành nữ nhân của ta."
"Được làm nữ nhân của Hạo Nam đại ca, muội rất vui vẽ, tuy vui vẽ này rất nhanh liền kết thúc, nhưng muội đã rất thỏa mãn."
"A miệng ngọc của muội ngậm trường ta chặt quá, chúng ta đổi chiêu khác đi. Chúng ta sử dụng chiểu Cẩu Cẩu Giao Hoan đi."
"Cô bé của muội bị trường thương của huynh lắp đầy, thật chặt, thật
sướng. Muội không chịu được nữa muội ra rồi, a a, muội sướng quá, huynh
nhanh chơi chết muội đi."
"Muội thật là cá tích, vậy thì chúng ta chuyển sang sử dụng chiêu Tiên Nữ Kỵ Chiến Mã đi, muội tha hồ mà sướng."
Lúc này xuân dược đã bị hóa giải mấy phần, Giang Tiểu Ngư đã lấy lại
sức, nàng bắt đầu chủ động, nàng cưỡi lên người Hao Nam. Hạo Nam là
Giang Tiểu Ngư chiến đâu suốt một ngày, quá mệt mõi nên nàng đã ngũ,
trên giường thì bị ngọc thủy của nàng làm ướt hết, hắn liền lấy ra một
bộ chăn mền khác trùm lên người nàng.
Vì đi vào khu vực trung tâm khá là nguy hiểm, nên Hạo Nam thu hồi hết
các phân thân, để lực chiến đạt đến đỉnh phong. Cho nên đã một năm trôi
qua nên hắn rất đói khác, sau khi cùng Giang Tiểu Ngư chiến đấu liên tục một ngày, tu vi của hắn đã đạt đến trần nhà vì hấp thụ âm khí của nàng, phải tiến hành độ kiếp. Hạo Nam quyết định rời khỏi tiểu hành tinh ra
ngoài độ kiếp đột phá lên Hợp Nhất Cảnh.
Ngay sau đó, Hạo Nam liền xuất hiện bên ngoài bí cảnh, hắn lựa chọn một
nơi khá là tốt để độ kiếp, nơi đây có một bĩi linh dịch ứ động. Hạo Nam
lấy một cái ngũ giai cao cấp trận bàn ra, bắt đầu bố trí Độ Kiếp Thu Lôi Trận, trận pháp này dùng rất tốt, nhưng hắn lại lần đầu sử dụng.
Tiếp theo, Hạo Nam phụng dụng một mai lục giai Bồi Nhất Đan, bắt đầu vận chuyển pháp quyết Thôn Thiên Phệ Địa. Tu vi của hắn đã đạt đến bình
cảnh, chân nguyên lại tiếp tục tăng cao, Hạo Nam đang điên cuồng thôn
phệ luyện hóa linh khí cùng linh dịch nơi đây. Kết hợp dược lực của đan
dược, tu vi của Hạo Nam đã tăng lên Hợp Nhất Cảnh, trên bầu trời lôi vân đã kéo đến, đang bắt đầu nhưng tụ lôi kiếp.
Ngồi xếp bằng bên trong trận pháp, Hạo Nam ngước đầu nhìn lên trời quan
sát lôi vân, hắn phát hiện lôi vân đã bao phủ phạm vị 18 vạn dặm, mức độ khủng bố đã vượt qua gấp đôi so với lần độ kiếp trước.
...
Bên trong một thạch động, nơi đây có được linh khí vô cùng đậm đặc, đây
là nơi mà nhóm người Thiên Kiếm Môn ở lại. Bầu trời đột nhiên tối sầmi,
Vương Nhất Kiếm dẫn đầu Tây Môn Xuyên Tuyết, Diệp Cô Thành, Vương Chiêu
Quân và tu sĩ của môn phái đi theo ở phía sau ra khỏi thạch động. Rời
khỏi thạch động, mọi người phát hiện lôi vân giăng kính trên bầu trời,
Vương Nhất Kiếm liền mở miệng nói. "Lôi vân vượt qua 10 vạn dặm, không
biết yêu nghiệt phương nào lại đột phá. Tây Môn Xuyên Tuyết và Diệp Cô
Thành, hai người bọn người cần phải cố gắng thêm à. Sở Lưu Hương và Quy
Hải Nhất Đao ở một năm trước, đã đột phá lên Hợp Nhất Cảnh, hai người
các ngươi cũng nhanh đột phá lên Hợp Nhất Cảnh đi thôi.
Tốt rồi, mọi người nhanh đi vào trong tiếp tục tu luyện thôi, người ta
độ kiếp không có gì để xem." Mọi người nghe vậy liền đi vào thạch động,
tiếp tục bế quan tịnh tu, cho dù có hiếu kỳ, nhưng cũng không dám làm
trái lời của chưởng môn.
...
Nơi Tam Tinh Các lựa chọn nghĩ lại, là một thung lũng nhỏ, linh khí nơi
đây nồng đậm không thua gì khu vực của Thiên Kiếm Môn. Phát hiện lôi vân xuất hiện trên bầu trời, sắc mặt của Sở Lưu Hương vô cùng nhưng trọng,
hắn mở miệng nói. "Bên trong bí cảnh càng ngày càng nguy hiểm, mọi người nên có gắn tu luyện, để năng cao lực chiến lê đi thôi. Trước khi rời
khỏi bí cảnh, nếu có người đạt đến tu vi Ngưng Thần đại viên mãn hoặc
Ngưng Thần Cực Cảnh. Ta sẽ liên hệ Hạo Nam đạo hữu thuê độ kiếp trận
pháp, để cho những người đó đột phá lên Hợp Nhất Cảnh.
Bên trong bí cảnh ta có quyền quyết định tất cả mọi việc, nếu như ra
khỏi bí cảnh thì khác rồi, ở bên ngoài tu sĩ của môn phái, có tu vi
Ngưng Thần Cảnh đại viên mãn củng không ít đâu. Nếu có thuê trận pháp để giúp cho tu sĩ đột phá lên Hợp Nhất Cảnh, các vị trưởng lão, hộ pháp
hay đường chủ sẽ được ưu tiên, vì bọn họ là người có công, đã nhiều năm
ra sức trợ giúp môn phái phát triển. Nhưng bọn người thì khác, bọn ngươi đều là tu sĩ trẻ tuổi, tu luyện còn cần sử dụng tài nguyên của môn phái cấp cho, nói gì đến công lao này nọ.
Cho nên, nhân cơ hội này, mọi người phải cố gắn tu luyện, ta sẽ chiếu cố mọi người, cho nên tất cả mọi người cũng không nên, để cho ta phải thất vọng à."
"Vâng, tiểu sư thúc." Mọi người đồng thanh hô đáp, bọn họ không thèm
quan tâm kẻ nào đang độ kiếp, bọn họ phải cố gắn tu luyện, lúc đó người
độ kiếp chính là bọn họ rồi.
...
Trong một khu rừng rậm rạp, nơi đây là sào huyệt của Địa Liệt Viêm Hổ,
một con lục giai yêu thú. Khi nhóm người Ngũ Hành Tông phát hiện ra
được, liền lôi đình đánh giết con lục giai yêu thú này. Quanh Minh Nhật
đưa ra quyết định, để nhóm người Ngũ Hành Tông chiếm nơi đây và ở lại,
hắn nói "Nơi nguy hiểm nhất, là nơi an toàn nhất." Thế là mọi người đồng ý dừng lại ở nơi đây tu luyện, không ai đưa ra ý kiến phản đối.
Hiện tại, nhóm người phát hiện có người dẫn động đến lôi kiếp, thì vô
cùng căn thẳng. Quang Minh Nhật thấy vậy, liền mở miệng nói. "Mọi người
không cần lo lắng, chỉ cần chúng ta không để yêu thú phát hiệ,n thì sẽ
không có chuyện gì xảy ra. Chỉ là có tu sĩ hay yêu thú độ kiếp mà thôi,
không cần phải chú ý, mọi người nên tập trung tu luyện đi thôi." Mọi
người rất lo lắng, nhưng không có cách nào, chỉ có thể tiếp tục cố gắn
tu luyện mà thôi.
Nhóm người của Thiên Sơn Tự thì khác, Thích Đông đã dẫn bọn họ rời khỏi
khu vực trung tâm của bí cảnh, hắn không muốn cùng người khác xen lẫn
tranh đấu. Thế là hắn dẫn các tiểu hòa thượng quay trở lại Hỗn Độn Tạm
Trấn, bọn họ sẽ dừng lại nơi đó để tu luyện. Khi thời hạn mười năm đến,
bọn sẽ rời khỏi bí cảnh ngay, vì khoản cách quá xa nên bọn họ không phát hiện có người đang độ kiếp.
...
Khu vực pháp tắc hỗn loạn.
Phượng Thiên Hậu và Ô Tần Đế lại một lần nữa xuất hiện ở khu vực bên
ngoài, một lúc sau lai có một Yêu Đế khác xuất hiện. Lôi Long, Lôi Hạo
Đế đáp xuống, đứng bên cạnh Phượng Thiên Hậu và Ô Tần Đế, hắn nhìn hai
người một lúc, mới mở miệng nói. "Hai người đi đâu cũng có cặp có đôi,
thật khiến cho người khác hâm mộ. Hai người các ngươi có biết Yêu Vương
nào đang độ kiếp không."
Phượng Thiên Hậu nghe Lôi Hạo Đế nói thì nhăng mày, mở miệng phản bác.
"Ta mới không muốn đi cùng Ô Tần Đế, hắn cứ bám theo ta không rời, thiệt làm người khác chán ghét. Ta nghĩ Yêu Vương có thể dẫn động lôi kiếp
như vậy cũng không nhiều, có thể độ kiếp củng chỉ có vài người như, Vọng Thiên Hống, Cửu Vĩ Thiên Hồ còn có Cửu Anh, lúc trước bị Mỹ Hầu Vương
Đại Thánh bắt đi, tu vi của hắn cũng đạt đến thất giai trung ky đỉnh
phong rồi, nhiều năm như vậy chắc củng đạt đến thất giai viên mãn rồi."
Ô Tần Đế không quan tâm trả lời một câu. "Một thời gian nữa chúng ta sẽ
biết thôi, nếu có yêu vương thành công độ kiếp thành công đột phá lên
bát giai yêu thú, lúc đó hắn sẽ mở hội xưng đế, hắn sẽ mời chúng ta đến
sự tiệc, khi đó chúng ta sẽ biết thôi, cần gì phải suy nghĩ nhiều cho
mệt."
Phượng Thiên Hậu và Lôi Hạo Đế liếc Ô Tần Đế một cái, trong lòng bọn họ
nghĩ. "Cũng chỉ có ngươi không quan tâm thôi, lúc trước còn Mỹ Hầu Vương Đại Thánh ở lại nơi đây, nên các Yêu Đế khác không dám làm ngài ấy
không vui. Hiện tại Đại Thánh đã rời khỏi nơi đây, bọn họ sẽ không cần
để ý nữa, nếu có đủ lợi ích bọn họ sẽ liều mạng tranh giành với nhau."
Hai người bọn họ cũng lười phản ứng, mà chắm chú nhìn lôi vân ở phía xa
kia.