Phát hiện phía trước có vách đá, Hạo Nam liền lên tiếng thông báo cho mọi người.
"Mọi người tốt, phía trước một trăm mét, có một vách đá, chúng ta sẽ vào đó tránh Phong Bạo."
Ngay sau đó nhóm người tiến vào vách núi, phát hiện Phong Bạo phía
trước đã bị vách núi cản lại, hắn liền thu công, tìm chỗ ngồi xuống, bắt đầu tăng tốc hấp thu Phục Nguyên Đan để hồi phục chân khí. Chúng nữ
củng thở ra một hơi, quá trình hết sức căng thẳng, liên tục gấp gáp di
chuyển, chân bọn họ đã sắp bị chuột rút. Nếu để cho người khác biết
được, tu sĩ có tu vị Ngưng Thần Cảnh, lại sợ đến mức chân sắp bị chuột
rút, chắc chắn bọn họ sẽ cười đến mức rụng cả răng.
Chúng nữ đang dùng tay xoa bóp chân của mình, cặp mắt thì đang tập
trung nhìn về phía Hạo Nam. Trong lòng bọn họ nghĩ. "Có được một người
nam nhân, có thể giúp bọn họ che mưa che nắng, bọn họ đã rất mãn nguyện, không cần thêm một điều xa vời gì khác nữa. Nữ nhân là vậy, hoạn nạn
mới thấy chân tình, phu thê giống như một cặp chim cùng rừng, tổ bị phá
thì mạnh ai nấy bay. Lúc nãy khi gặp nguy hiểm, Hạo Nam liền đứng chắn ở phía trước, bảo vệ bọn họ. Bây giờ nếu Hạo Nam gặp nguy hiểm, cái chết
của bọn có thể giúp cho hắn tiếp tục sống, thì bọn họ củng sẵn sàng đi
chết, mà không nhíu mày.
"
Ngũ Hành Vân và Lục Tiểu Phụng thì còn tương đối tốt, hai người bọn
họ đang canh chừng, đề phòng sự cố bất ngờ, ví dụ như vách đá này không
chịu nổi, bị Phong Bạo thổi sập chẳng hạng.
Thấy không có nguy hiểm Lục Tiểu Phụng lên tiếng cầu nhàu. "Chúng ta
thật là đen đủi, chỉ mới một ngày liền đụng phải phong bạo, gặp vách núi thì nằm ở phía ngược hướng đi, củng may là chúng ta còn sống, chưa có
chết."
Ngũ Hành Vân nhìn Lục Tiểu Phụng lãi nhải thì bảo hắn dừng lại, mở
miệng hỏi. "Phụng Miệng Rộng, ngươi bớt nhảm lại có được hay không, lãm
nhảm tối ngày, nghe mà phát mệt. Ngươi có chú ý lúc nãy Hạo Nhiên đạo
hữu, sử dụng chiêu Hàn Băng Thần Chưởng không? Uy lực mười phần kinh
người, ta nghĩ một tu sĩ có tu vi tam tinh sơ kỳ Hợp Nhất Cảnh, bị trúng chiêu, sẽ chết ngay tại chỗ đó. Cao giai Hợp Nhất Cảnh tiếp một chiêu
đó, không chết củng mất nữa cái mạng à. Mấy lão già, trong môn phái của
ta, không có mấy người tiếp được chiêu đó đâu.
Nếu có, củng chỉ điếm trên đầu ngón tay thôi, đa số là mấy lão bất
tử, đã có nữa cái mạng xuống mồ rồi. Ngươi làm sao quen được hắn vậy,
hiện tại ta càng tò mò về thân thế của hắn à. Chiêu Hàn Băng Thần
Chưởng, ta phải mất 3 năm tu luyện mới có thể thi triển ra được. Hắn thì tốt rồi, chỉ một tuần đã tu luyện thành công, còn tinh thâm hơn ta nữa. Ngũ tinh trung kỳ Ngưng Thần Cảnh, ra chiêu uy lực mười phần, trực tiếp vượt qua một đại cảnh giới tiến hành chém giết. Có đôi khi ta nghĩ,
không biết có phải hắn bị một vị đại năng nào đó, đoạt xác hay không,
thật con me nó quá bất hợp lý đi."
Lục Tiểu Phụng nghe Ngũ Hanh Vân nói một lèo thì ngẫn người, sao đó
chỉ vào mắt Ngũ Hành Vân mà mắng. "Ngũ Hành Vân, ngươi chơi ta hả, ngươi hỏi ta thì ta biết hỏi ai đây. Lúc trước ta gặp hắn ở Phân Bộ Tam Tinh
Các, vừa gặp đã thân, thế là ta và hắn kết bạn tiến về Lệ Xuân Viện
nhậu. Lúc đó ta hỏi hắn thuộc môn phái nào, hắn nói hắn từ một môn phái
nhỏ, đi ra ngoài rèn luyện, sẵn dịp Hỗn Độn Bí Cảnh mở, nên muốn tiếng
vào xông pha. Ta củng không biết nhiều hơn ngươi cái gì à."
Lần này Phong Bạo kéo dài hơn lần trước, mất ba canh giờ, Phong Bạo
mới dừng lại. Chân khí của Hạo Nam đã khôi phục lại đỉnh phong, nhóm
người tiếp tục lên đường. Biết được Hạo Nam có lực chiến thông thiên,
mọi người củng bớt lo lắng, ăn tâm hơn, đi đường nói chuyện củng cười
nhiều hơn.
Lại qua một ngày, nhóm người tiến thêm được 5 vạn dặm, ở hai ngày đi
đường nhóm người đã đi được 10 vạn dặm. Khoản cách giữa hai vách hạp cốc đã rộng đến 500m, càng đi vào sâu càng khó gặp được vách đá, có thể
những vách đá này đã bị Phong Bạo thổi nát rồi củng nên.
Phát hiện địa hình bất lợi, nếu lần nữa gặp phải Phong Bạo thì mọi
người sẽ không có chỗ để ẩn nấp, càng đi vào sâu Phong Bạo sẽ càng mạnh
lên.
Hạo Nam liền hối thúc mọi người, tăng nhanh tốc độ đi dường. "Địa
hình nới đây rất bất lợi, giữa hai vách hạp cốc đã rất rộng. Ta nghĩ,
chúng ta đã sắp vượt qua hạp cốc, chính thức đặt chân vào Tử Vong Cốc
rồi đấy."
Nhóm người đi thêm nữa ngày thì ra khỏi hạp cốc, bọn họ chính thức
xâm nhập vào, cấm địa Tử Vong Cốc. Vừa đặc chân vào Tử Vòng Cốc, nhóm
người chưa hết sợ hải, thì bọn họ gặp được một chuyền càng khủng khiếp
hơn. Bọn họ bắt gặp một con Cửu Anh, nó có chín đầu, bốn chân, hai cánh, một cái đuôi, nó đang nhắm mắt nằm ngủ, Phong Bạo là do nó không có
khống chết sức mạnh của mình, hít thở mà tạo nên.
Cửu Anh là yêu thú có sức mạnh ra rất hiếu thắng, nó không ngại cùng
Chân Long, Côn Bằng hay Bạch Hổ, Kỳ Lân các loại Thánh Thú chiến một
trận. Cửu Anh có thể thôn thủy thổ hỏa, trong miệng lại có chất độc rất
lợi hại, có tên là Tử Vong Chi Vẫn, chất độc có thể ăn mòn cả đất đá,
rất khủng bố.
Hạo Nam đưa ngón tay trỏ lên miệng, ra hiệu cho mọi người giữ im
lặng, cẩn thận rời khỏi nơi đây. Nhưng mọi thứ đã quá muộn, Cửu Anh đã
phát hiện nhóm người, nó mở miệng nói.
"Đã bao nhiêu năm rồi nhĩ, 1000 năm, 5000 năm hay 1 vạn năm rồi."
"Đã rất lâu rồi, không có nhân loại tiến vào nơi đây, thật là tưởng niệm à."
Một cái đầu khác mở miệng trả lời. "Ưm, hôm nay lại có người vào nơi đây, có tới 11 người, thật náo nhiệt nhỉ."
"Khặc khặc. Hôm nay chúng ta có thịt để ăn à, đã lâu quá rồi, ta đã không còn nhớ rỏ mùi vị của nó như thế nào."
"Ngươi thôi đi, đã lâu rồi không ai cùng chúng ta trò chuyện, ích
nhất củng để cho chúng ta chơi đùa một chút, khi đừa chán rồi hãy ăn."
"Hắc hắc, bọn người còn muốn trốn à. Từ lúc bọn ngươi vừa tiến vàonơi đây, chúng ta đã phát hiện rồi, úc này còn muốn trốn, nằm mơ đi."
Hạo Nam nghe vậy thì giật mình biến sắc, hắn mở miệng nói. "Mọi người cẩn thận, chúng ta vừa chống trả vừa trốn."
"Mơ tưởng, ngoan ngoãn nhận mệnh đi, giúp bọn ta vui vẽ, nói không chừng bọn ta để cho các ngươi sống lâu một chút."
"Đúng vậy, đừng phí công giãy dụa, chỉ vô ích thôi."
"Còn lâu, tiếp chiêu đi, để ta xem bọn ngươi, có đủ bản lĩnh lưu chúng ta lại hay không?"
"Quần Long Loạn Vũ."
"Long Đằng Ngũ Nhạc."
Không muốn nói nhiều, Hạo Nam liền trực tiếp tấn công Cửu Anh, hắn muốn tiên phát chế nhân, ra tay đánh trước để chiếm lợi thế.
"Độc Vụ Trăm Dặm."
"Phong Bạo."
Nhìn thấy Hạo Nam ra tay khiêu khích mình, Cửu Anh dùng hai cái đầu
đánh trả, bảy cái đầu còn lại thì im lặng quan sát, bọn nó đang nhìn Hạo Nam diễn trò hề, giúp bọn chúng mua vui.
"Thần Long Hàng Thế."
"Song Long Xuất Hải."
Hạo Nam kiệt lực chống trả, hắn hét lên hối thúc mọi người nhanh chân trốn đi. "Mọi người, nhanh chân tiến vào bên trong Tử Vong Cốc trốn đi, ta sẽ nhanh chóng đuổi theo sau."
"Còn muốn giúp cho đồng bạn chạy, mơ tưởng, không có cửa đâu."
"Hỏa Thiêu Đại Địa."
Cái đầu thứ ba của Cửu Anh bắt đầu tấn công Hạo Nam.
"Long Khiếu Cửu Thiên." "Ngao...."
"Băng Phong Thiên Địa."
"Súc Địa Thành Thốn."
"Súc Địa Thành Thốn."
"Súc Địa Thành Thốn."...
Lúc này Hạo Nam đã vận dụng toàn bộ sức mạnh, hắn có đạo tu đạt đến
ngũ giai trung kỳ Ngưng Thần Cảnh, thể tu đạt đến nhất tinh sơ kỳ Luyện
Gân Cảnh, tổng lực chiến đã đạt 18 vạn 8000 cân. Hạo Nam liền sử dụng
chiêu, Long Khiếu Cửu Thiên công kích thần hồn, làm cho Cửu Anh bị
choáng váng, tiếp theo lại sử dụng chiêu, Băng Phong Thiên Địa phong ấn
Cửu Anh và cảnh vật xung quanh 100 dặm. Làm xong tất cả, hắn liền liên
tục sử dụng chiêu, Súc Địa Thành Thốn bỏ trốn mất dạng. Vừa rồi khi Hạo
Nam liều mạng vận công, lực chiến tăng lên tầm 30 vạn cân, Cửu Anh sẽ bị phong ấn một khoản thời gian, không thể đuổi theo được
.
Phía sau Cửu Anh đang vùng vẫy, gào thét.
"Khè kè... Chết tiệc, không ngờ tên nhân loại này lại có kỹ năng công kích thần hồn sau đó lài dùng hết công lực để phong ấn. Kiểu này, chúng ta trong lúc nhất thời sẽ không thể thoát ra được."
Cửu Anh chỉ có thể vô lực, rống lên đe dọa. "Nhân loại hèn mọn, có
giỏi các ngươi đừng rời khỏi nơi đây, nếu để cho ta gặp được, các ngươi
sẽ chết một cách rất khó coi đấy." Ngay sau đó cơ thể của nó, dần dần bị đóng băng lại, đứng bất động trơ mắt nhìn nhóm người Hạo Nam trốn đi.
Sau một nén nhang, Hạo Nam đã đuổi theo kịp nhóm người. Thấy Hạo Nam
trở lại, mọi người củng thở ra một hơi, bọn họ lại nhanh chóng cấp tốc
phi hành. Mặc dù không biết phía trước có nguy hiểm gì, nhưng trốn thoát con yêu thú Cửu Anh phía sau rồi hãy tính tiếp.
Mọi người càng liều mạng phi hành, đi được vài vạn dặm thì Hạo Nam ra hiệu dừng lại, hắn mở miệng nói. "Chúng ta trốn củng đủ xa rồi, yêu thú đã bị ta phong ấn, trong vài ngày nó không thể thoát ra được đâu. Chúng ta không biết phía trước ẩn nấp những gì, nếu cứ chạy loạn như vậy sẽ
gặp nguy hiểm khác củng nên. Mọi người nhanh hồi phục chân khí đi, sau
khi mọi người hồi phục xong, chúng ta sẽ chính thức thăm dò Tử Vong
Cốc."
Nghe Hạo Nam nói, mọi người liền bắt đầu điều tức, hồi phục chân khí. Ngũ Hành Vân nhìn Hạo Nam với ánh mắt đầy vẽ nóng bỏng, hắn mở miệng
nói. "Hạo Nhiên đạo hữu có lực chiến thật khủng bố, vừa rồi con Cửu Anh
đó có tu vi ích nhất là thất giai trung kỳ à. Đều này có ý nghĩa, nó có
tu vi ngang ngửa với nhân loại, có tu vi tứ tinh trung kỳ Nhập Đạo Cảnh
trở lên. Với lại vừa rồi Hạo Nhiên đạo hữu, lại sử dụng chiêu thức mới
có tên là gì vậy, khi xuất chiêu lại có hư ảnh Chân Long hiện ra, thật
là có khí thế lợi hại quá đi, đạo hữu có thể dạy cho ta, mấy chiêu vừa
rồi được không."
Lục Tiểu Phụng nghe vậy củng gật đầu liên tục, hắn mở miệng nói hùa
theo. "Đúng vậy. Chiêu vừa rồi thật bá đạo, thật có khí thế, chiêu đó
vừa ra liền có uy thế chiếm thượng phong rồi."
Hạo Nam nghe vậy liền lắc đầu thở dài. "Kỹ nhiều nhai không nát, ta
nghĩ số lượng công pháp của ngươi, không có 100 củng có 80 đi. Chỉ cần
ngươi luyện xong tất cả những thứ đó, ngươi sẽ đánh khắp tiểu thế giới
vô địch thủ. Người đừng đứng núi này trông núi nọ, lo mà luyện tốt tất
các cả kỹ năng của ngươi đi, khi đó hãy nghĩ học thêm cái khác."
Ngũ Hành Vân nghe Hạo Nam nói có lý, thì bắt đầu suy nghĩ. "Mình thật có rất nhiều công pháp, mình đều có bản chép tay tất cả các công pháp
bên trong Tàng Kinh Các. Mình hầu như không có tuyệt chiêu gì, đông học
một chút, tây học một chút, cuối cùng không có cái nào đạt được thành
tựu."
Ngũ Hành Vân gật đầu, hắn nhìn Hạo Nam hỏi. "Nếu ta luyện thành tất cả các công pháp của mình, ta có thể đánh bại ngươi không."
Hạo Nam nghe vậy thì lắc đầu cười. "Đến khi đo hai ta phải giao thủ mới có thể biết được."
Lúc Tiểu Phụng củng lên tiếng hỏi. "Còn ta thì sao, đệ nói ta phải làm gì để tăng lực chiến lên càng mạnh."
"Tiểu Phụng Huynh, ta nghĩ huynh cần một bộ áo giáp, một loại thân
pháo đỉnh cấp là được, tốt nhất thêm một bộ Sáo Trang, bao tay chuyên
dụng để công kích."
"Được rồi, mọi người không cần nhiều chuyện nữa, hãy tập trung hồi
phục chân khí, sau đó chúng ta sẽ bắt đầu thăm dò Tử Vong Cốc."
Mọi người nghe vậy thì không tiếp tục nói chuyện, mà tậm trung tăng nhanh tốc độ hồi phục chân khí.